Giáo Xứ Thổ Hoàng - Giáo Xứ Thổ Hoàng - Items filtered by date: Tháng 12 2024Giáo xứ thổ hoànghttp://gxthohoang.net:8181Sun, 01 Dec 2024 17:42:06 +0700 - Open Source Content Managementvi-vnMùa Vọng: Sự khát monghttp://gxthohoang.net:8181/giup-nhau-song-dao/item/19119-mua-vong-su-khat-monghttp://gxthohoang.net:8181/giup-nhau-song-dao/item/19119-mua-vong-su-khat-mongMùa Vọng: Sự khát mong
  MÙA VỌNG: SỰ KHÁT MONG CHÚA ĐẾN VÀ ĐÓN CHỜ LỄ GIÁNG SINH

Mùa Vọng là thời gian đặc biệt trong năm của Giáo Hội, thời gian này được dành riêng để chuẩn bị tâm hồn cho lễ Giáng Sinh, kỷ niệm sự kiện trọng đại Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người. Cái tên "Vọng" trong tiếng Việt có nghĩa là "trông mong", "chờ đợi", nhấn mạnh đến tâm trạng của những tín hữu mong đợi Chúa đến. Đây không chỉ là thời gian chuẩn bị cho một lễ hội mà còn là dịp để mỗi người chúng ta trở về với nội tâm, để nhìn lại đời sống mình và sửa đổi, làm mới bản thân trong ánh sáng của Đức Kitô.

Mùa Vọng cũng mang một ý nghĩa thiêng liêng sâu sắc hơn khi gắn liền với sự khát mong Chúa đến. Đó là một cuộc chờ đợi trong sự tin tưởng và hy vọng rằng, một ngày không xa, Đức Kitô sẽ trở lại trong vinh quang để hoàn tất công cuộc cứu độ của Người. Chúng ta không chỉ nhớ đến việc Chúa đã đến cách nay hơn 2000 năm tại Bêlem, mà còn nhìn về tương lai, về ngày Người trở lại để phán xét thế gian và ban thưởng cho những ai trung thành.

Chúa đã đến cách nay hơn 2000 năm, trong một đêm mùa đông lạnh giá tại thành Bêlem. Sự kiện này, mặc dù xảy ra trong bối cảnh khiêm tốn và giản dị, nhưng lại mang tầm vóc vĩ đại vượt lên trên mọi khái niệm về quyền lực và danh vọng của thế gian. Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, đã chọn làm người, đến để sống giữa chúng ta, để chia sẻ nỗi đau, niềm vui, và để mang đến cho loài người ơn cứu độ.

Chúa đến không phải chỉ để làm một dấu ấn lịch sử, mà là để mang đến ánh sáng và niềm hy vọng cho nhân loại. Lời Chúa, trong khi sống giữa nhân loại, đã mở ra con đường cứu rỗi, mang lại sự tha thứ, sự bình an cho những tâm hồn tội lỗi. Mùa Vọng là dịp để chúng ta sống lại tâm trạng của những người dân Israel xưa kia, những người đang khát mong Đấng Cứu Thế, đang chờ đợi sự xuất hiện của Đấng Messia.

Như đã nói, Mùa Vọng không chỉ là thời gian để chuẩn bị đón mừng lễ Giáng Sinh mà còn là cơ hội để mỗi người chúng ta quay về với chính mình, đối diện với những yếu đuối, tội lỗi và thiếu sót trong cuộc sống. Trong Mùa Vọng, Giáo Hội mời gọi chúng ta sống tâm tình trông mong Chúa đến, nhưng không phải chỉ là một cuộc trông mong thụ động mà là một sự chuẩn bị chủ động, quyết tâm thay đổi bản thân và cởi mở hơn đối với Thiên Chúa.

Mùa Vọng là lời mời gọi sống lại một đức tin kiên vững vào sự hiện diện của Chúa trong đời sống hằng ngày. Càng sống trong một thế giới đầy hỗn loạn và đau khổ, chúng ta càng cảm nhận rõ sự khát khao sự bình an và tình yêu của Chúa. Mùa Vọng là thời gian để tâm hồn chúng ta được thanh lọc, để nhận ra rằng chúng ta vẫn còn thiếu thốn sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống. Thời gian này nhắc nhở chúng ta không quên đi lý tưởng sống của mình: yêu thương, phục vụ và luôn hướng về Đấng đã đến để cứu chuộc nhân loại.

Cũng như các dân tộc xưa kia mong đợi Đấng Cứu Thế, Mùa Vọng là dịp để chúng ta sống lại cảm giác của sự mong đợi này, nhưng đồng thời, Mùa Vọng cũng là thời điểm để nhìn nhận rằng, trong thế giới này, Chúa không chỉ đến một lần mà đang ở đây, trong mỗi khoảnh khắc của cuộc sống, trong mỗi con người chúng ta gặp, và trong những sự kiện xảy ra mỗi ngày. Chúa không chỉ đến trong quá khứ, mà còn đang đến trong hiện tại, và Người sẽ đến trong tương lai, trong sự huy hoàng vinh quang của ngày tận thế.

Mùa Vọng cũng là thời gian để chúng ta quay lại với sự sám hối, để thanh tẩy tâm hồn, để làm sạch những bụi bặm của tội lỗi. Một trong những điểm đặc biệt của Mùa Vọng là kêu gọi chúng ta mở lòng ra với Thiên Chúa qua việc dọn dẹp, sửa soạn và làm mới đời sống thiêng liêng. Chính vì vậy, việc xưng tội, việc cầu nguyện và các việc làm bác ái là những hành động cụ thể để chúng ta sống Mùa Vọng một cách đầy ý nghĩa.

Như lời mời gọi của Thánh Gioan Tẩy Giả trong Tin Mừng, chúng ta được kêu gọi "Dọn đường cho Chúa, sửa lối cho thẳng". Những con đường trong tâm hồn chúng ta cần phải được thanh tẩy, dọn dẹp để có thể đón Chúa vào trong. Việc sửa lối, trong Mùa Vọng, là một việc làm nội tâm, là việc loại bỏ những thói hư tật xấu, những yếu đuối, những giận hờn, thù ghét để có thể sống theo Chúa và sống với Chúa. Tất cả những gì cản trở Chúa đến với ta, ta cần phải loại bỏ để có thể chuẩn bị một nơi an toàn, một chỗ trống để đón tiếp sự hiện diện của Người.

Mùa Vọng cũng là dịp để chúng ta khám phá lại ý nghĩa của sự trông mong trong cuộc sống. Mỗi chúng ta đều có những ước mơ, hy vọng và niềm tin vào tương lai, nhưng không phải lúc nào cuộc sống cũng theo ý mình. Những thử thách, khó khăn hay mất mát có thể khiến chúng ta mất đi sự kiên trì, lòng tin vào một tương lai tốt đẹp hơn. Nhưng chính Mùa Vọng, với sự trông mong và hy vọng vào sự hiện diện của Chúa, lại là lời nhắc nhở rằng, dù cuộc sống có ra sao, chúng ta vẫn có thể sống trong niềm tin rằng Chúa luôn hiện diện và đồng hành cùng chúng ta.

Mùa Vọng không chỉ là thời gian đếm ngược chờ đợi ngày Giáng Sinh mà còn là thời gian để ta đối diện với sự vô thường của cuộc sống và nhìn nhận sự hiện diện của Chúa trong tất cả những khía cạnh của đời sống. Những thách thức, khổ đau hay thử thách có thể làm cho chúng ta cảm thấy mệt mỏi, nhưng Mùa Vọng mời gọi chúng ta luôn sống trong hy vọng và sự tin tưởng vào sự cứu độ mà Chúa đem đến cho mỗi người.

Cuối cùng, Mùa Vọng không chỉ là sự chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh mà còn là sự chuẩn bị cho một biến cố lớn hơn: Chúa sẽ trở lại trong vinh quang để phán xét thế gian và hoàn thành công cuộc cứu độ. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, dù cuộc sống có đầy gian truân và thử thách, dù chúng ta có cảm thấy buồn phiền hay thất vọng, chúng ta không bao giờ thiếu hy vọng, vì một ngày nào đó, Chúa sẽ trở lại, và khi đó, mọi sự sẽ được sửa lại, mọi nỗi đau sẽ qua đi.

Mùa Vọng giúp chúng ta nhìn nhận rằng, trong cái nhìn của Đức Kitô, mọi đau khổ, tất cả những hy sinh và chờ đợi đều có ý nghĩa, và tất cả sẽ được Ngài đổi mới trong ngày Ngài trở lại. Chính vì vậy, việc sống Mùa Vọng với tâm hồn đầy trông mong, đầy niềm tin và hy vọng là cách chúng ta chuẩn bị cho sự tái lâm của Chúa, và đồng thời, cũng là cách chúng ta cảm nhận sự gần gũi của Ngài trong từng khoảnh khắc hiện tại.

Mùa Vọng là mùa trông mong, là mùa của hy vọng và sự chuẩn bị tâm hồn. Dù Chúa đã đến trong lịch sử, nhưng Mùa Vọng mời gọi chúng ta luôn sống trong sự mong đợi về ngày Người sẽ trở lại trong vinh quang. Đây là thời gian để chúng ta sống trong niềm tin, hy vọng và tình yêu, để dọn đường cho Chúa vào trong cuộc đời mỗi người. Mùa Vọng không chỉ là thời gian của đợi chờ mà còn là dịp để mỗi người chúng ta tái khám phá lại những giá trị thiêng liêng trong đời sống, để chuẩn bị cho một lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa và tràn ngập niềm vui trong Chúa. Mến chúc bạn có một mùa vọng sốt mến, đầy trông mong và hân hoan trong sự hiện diện của Chúa!

Lm. Anmai, CSsR


]]>
gxthohoang@gmail.com (Ban Biên Tập)Giúp nhau sống đạoSun, 01 Dec 2024 17:14:12 +0700
Suy Niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần 1 Mùa Vọnghttp://gxthohoang.net:8181/ky-nang-song/item/19118-sn=lc-thu-hai-tuan-1-mua-vonghttp://gxthohoang.net:8181/ky-nang-song/item/19118-sn=lc-thu-hai-tuan-1-mua-vongSuy Niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần 1 Mùa Vọng
Suy Niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần 1 Mùa Vọng
“Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” (Mt 8, 5-11)

02.12.2024
THỨ HAI TUẦN I MÙA VỌNG

 

Mt 8, 5-11

TÌNH NGƯỜI – TÌNH CHÚA
“Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.”
 (Mt 8, 5-11)

Suy niệm: Nếu như viên đại đội trưởng Rôma nài xin Chúa Giêsu đến chữa cho người con duy nhất của ông khỏi bệnh thì chẳng mấy ngạc nhiên. Thế nhưng người mà ông cầu xin cho ở đây chỉ là một tên đầy tớ, nhưng là một tên nô lệ được đối xử cách ân cần như một người đáng quí trọng. Thái độ nhân bản cao đẹp đó đã đưa ông đến thật gần ngưỡng cửa của lòng tin đích thực mà chúng ta thấy được qua lời phát biểu chân thành: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” Ông làm chứng rằng tình người chính là mảnh đất tốt để hạt giống đức tin nảy nở.

Mời Bạn: Trong ca khúc “Dấu chấm hỏi, ” nhạc sĩ Thế Hiển than thở: “Đứa bé mồ côi, đang nằm co ro như dấu chấm hỏi đặt giữa cuộc đời. Tại sao sinh em trong cuộc đời? Mà sao không cho em tình người? Em nào có tội gì đâu?” Trong “mùa Vọng” hiện nay của nhân loại, biết bao mảnh đời bất hạnh đang kêu gào vì thiếu đói tình người. Bạn nhớ rằng mỗi con người, dù bé nhỏ, xấu xí, bệnh tật cũng mang trong mình hình ảnh của Thiên Chúa. Chúa Giêsu xuống thế làm người để đem tình Chúa gieo vào thế giới để tình người được nảy nở và hình ảnh của Thiên Chúa được lớn lên trong tâm hồn mỗi người.

Chia sẻ: Bạn nghĩ gì khi nói mến Chúa yêu người là chu toàn luật Chúa?

Sống Lời Chúa: Cắt bỏ những khoản chi tiêu xa xỉ để giúp người nghèo.

Cầu nguyệnLạy Chúa, xin cho chúng con có cặp mắt tâm hồn nhạy bén để nhận ra hình ảnh Chúa nơi mỗi người và yêu thương họ bằng chính tình yêu của Chúa. Amen.

]]>
gxthohoang@gmail.com (Ban Biên Tập)Suy Niệm Lời Chúa Hằng NgàySun, 01 Dec 2024 08:22:11 +0700
Niềm tin đích thựchttp://gxthohoang.net:8181/suy-niem-loi-chua/item/19117-niem-tin-dich-thuchttp://gxthohoang.net:8181/suy-niem-loi-chua/item/19117-niem-tin-dich-thucNiềm tin đích thực
Niềm tin đích thực

 

Thứ Hai tuần 1 mùa Vọng (Mt 8,5-11)

Từ phương đông phương tây,
nhiều người sẽ đến dự tiệc trong Nước Trời.

 

Niềm tin đích thực (Mt 8,5-11)

  1. Xong bài giảng trên núi, Đức Giêsu vào thị trấn Capharnaum thì một viên đại đội trưởng xin Ngài chữa lành người đầy tớ của ông đang đau nặng. Ông tuy là dân ngoại lại có quyền thế và địa vị cao, mà tỏ ra khiêm tốn tin tưởng vào lời quyền năng của Đức Giêsu. Ông cũng là người nhân hậu, biết yêu thương săn sóc đến người đầy tớ hèn mọn của mình.
  2. Viên đại đội trưởng là người ngoại quốc, người La mã đang đặt ách đô hộ trên người Do thái, nhưng ông lại rất thực tình với người Do thái, dân bị trị. Ông có quan hệ đặc biệt với họ và ông đã giúp tiền cho họ xây hội đường Capharnaum. Cảm phục vì tấm lòng tốt của ông, người Do thái đã giới thiệu và xin Đức Giêsu giúp đỡ ông.

Đức Giêsu ngạc nhiên, vì người ngoại kiều này chẳng hề biết Ngài, thế mà lại tin tưởng cách mạnh mẽ như vậy đã biết xin Chúa chữa bệnh từ xa cho đức đầy tớ của mình, và Người đã không tìm thấy được lòng tin nào như thế nơi những người Do thái, là những  người đã từng lắng nghe và chứng kiến những phép lạ Người làm cho họ. Vì thế Người nói: “Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel”.

  1. Chúng ta nhấn mạnh  đến niềm tin của viên đại đội trưởng này. Niềm tin của ông có hai đặc điểm như sau:

Niềm tin được thể hiện bằng việc làm: Ông đã đến xin Đức Giêsu chữa lành cho đầy tớ của ông. Vì xin ai điều gì thì tin người đó có, và sẵn sàng giúp đỡ mình.

Một niềm tin mạnh mẽ: Ông đã xin Đức Giêsu chữa bệnh từ xa, không cần phải đến nhà ông. Điều đó chứng tỏ ông đã tin vào chính bản thân của Chúa hơn là việc Người làm; và đó là đức tin đích thực.

  1. Viên đại đội trường tỏ ra khiêm nhường trước mặt Chúa. Xét về thế giá và địa vị, viên sĩ quan này có quyền lực đại diện cho đế quốc Rôma để cai trị một vùng của người Do thái, ông có lính tráng và kẻ hầu người hạ, thậm chí xét về mặt chính trị, ông còn có quyền bắt, trục xuất hoặc ngăn cấm Đức Giêsu truyền giáo.

Thế nhưng, ông nhận ra con người Đức Giêsu không đơn thuần là một thầy dạy như các luật sĩ, mà là một vị tiên tri của Thiên Chúa, nên ông đã cảm thấy bất xứng trước mặt Ngài. Ông nhìn nhận mọi chức vụ và địa vị đều dưới quyền của Thiên Chúa, và ông đã khiêm tốn nói lên: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh” (Mt 8,8).

  1. Trong trường hợp này, chúng ta thấy đức tin của ông còn đi kèm theo đức ái, vì ông không lo cho mình mà lại lo săn sóc cho đứa đầy tớ. Niềm tin được trao tặng cho mọi người, nhưng chỉ được trao tặng như hạt giống, và hạt giống ấy chỉ nảy mầm và lớn lên trong những điều kiện cần thiết. Mảnh đất lòng người càng tốt, hạt giống đức tin càng có cơ may nảy mầm và lớn lên. Tình yêu là mảnh đất phì nhiêu nhất để làm nảy sinh niềm tin trong lòng người : một tâm hồn khép kín với tình người cũng là một tâm hồn khép kín với lòng tin.

Khi không sống, không tin tưởng ở tình người, thì làm sao người ta có thể tin tưởng ở tình Chúa? Khi không thể hiện tình người, thì niềm tin tuyên xưng nơi Chúa cũng chỉ là trò lừa bịp chính mình và người khác. Thánh Gioan cảnh cáo: “Ai nói mình yêu mến Chúa mà ghét anh em mình là kẻ nói dối” (Mỗi ngày một tin vui).

  1. Việc Thiên Chúa nhận lời người ngoại đạo tin tưởng cho thấy tình thương ơn cứu độ của Chúa là phổ quát dành cho hết mọi người, không phân biệt màu da, chủng tộc hay tôn giáo, miễn là tín thác vào Ngài. Lời tuyên xưng của viên đại đội trưởng trở nên mô phạm cho niềm tin của chúng ta hằng ngày nhất là trước khi rước lễ, tuyên tín mang tư thế khiêm tốn nhưng mạnh mẽ: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh”.
  2. Truyện: Tin hay không?

Một thương gia giàu có ở một tỉnh nọ cho in nhiều bản thông cáo và dán khắp tỉnh.

Bản thông cáo ghi rằng bất cứ ai trong tỉnh bị mắc nợ, hãy đến văn phòng của ông vào ngày đó... vào buổi sáng từ 9 đến 12 giờ, ông sẽ trả cho khoản nợ đó.

Tất nhiên, lời hứa đó được đồn  xa khắp tỉnh. Một số người tin, song một số cho là người kia  gài cái bẫy nào đó.

Ngày đã đến. Người thương gia ngồi ở văn phòng của ông từ lúc 9 giờ sáng. Gần 10 giờ rồi mà không một ai đến. Mười một giờ, thương gia thấy một người đàn ông đi qua đi lại trước nhà và chốc chốc lại ngước nhìn vào cửa văn phòng. Cuối cùng, ông đẩy cửa, thò đầu vào và hỏi:

- Có thật là ngài sẽ trả bất kỳ món nợ của ai không?

- Đúng vậy. Anh mắc nợ à?

- Vâng, thưa ngài.

- Vậy, anh có mang theo hoá đơn hay giấy nợ gì để minh chứng điều đó không?

Người kia đưa ra nhiều giấy tờ và thương gia ký ngay một tấm ngân phiếu trả hết mọi khoản nợ đó. Trước 12 giờ, có hai người nữa đến và cũng được nhận tấm ngân phiếu trả nợ nữa.

Nhiều người bên ngoài có thể không tin chuyện đó... nhưng lúc ấy không còn thời gian để họ có thể đến nhận ngân phiếu trả nợ nữa.

Lòng tốt hoán cải được nhiều người hơn giáo huấn, kiến thức và tranh luận (F.W Faber)

(Lm. Giuse Đinh Lập Liễm)

]]>
gxthohoang@gmail.com (Ban Biên Tập)Suy niệm Lời ChúaSun, 01 Dec 2024 08:15:20 +0700
Thứ Hai tuần I Mùa Vọnghttp://gxthohoang.net:8181/suy-niem-loi-chua/item/19116-thu-hai-tuan-1-mua-vonghttp://gxthohoang.net:8181/suy-niem-loi-chua/item/19116-thu-hai-tuan-1-mua-vongThứ Hai tuần I Mùa Vọng
  Thứ Hai tuần I Mùa Vọng

Mt 8, 5-11

1. LẠY CHÚA, CON TIN

Cuộc đời mỗi người là một hành trình đầy thử thách, với những khoảnh khắc hạnh phúc xen lẫn khổ đau. Trong hành trình đó, đức tin không chỉ là ánh sáng soi đường, mà còn là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua những gian nan, sợ hãi, và yếu đuối. Chính vì vậy, còn sống là còn cần đến đức tin – đức tin để tin tưởng và đón nhận Thiên Chúa, vâng phục ý Ngài, và phó thác mọi sự trong tay Ngài.

Hôm nay, bài giảng của chúng ta sẽ tập trung vào hình ảnh viên đại đội trưởng trong Tin Mừng thánh Mát-thêu (Mt 8, 5-11), người đã trở thành biểu tượng cho đức tin mạnh mẽ và khiêm nhường. Qua câu chuyện này, chúng ta được mời gọi nhìn lại đức tin của chính mình và học hỏi cách sống tin tưởng vào Chúa trong mọi hoàn cảnh.

Câu chuyện về viên đại đội trưởng là một minh chứng sống động về đức tin mạnh mẽ và tinh thần khiêm nhường.

Viên đại đội trưởng là một người có địa vị cao trong xã hội, chỉ huy nhiều binh lính, và được mọi người kính nể. Thế nhưng, khi con trai ông đau nặng, ông đã không cậy vào quyền lực hay địa vị của mình, mà tìm đến Chúa Giê-su với một niềm cậy trông sâu sắc.

Khi ông nghe tin Chúa Giê-su đang ở gần, ông tự nhủ rằng đây là cơ hội để cứu con mình. Ông không do dự, không để lòng tự ái hay địa vị cản trở, mà vội vàng tìm đến Chúa, khẩn xin Người chữa lành cho con trai ông. Niềm tin của ông không chỉ đơn thuần là hy vọng, mà là một sự xác tín mạnh mẽ rằng Chúa có thể làm được mọi sự.

Dù là một đại đội trưởng, nhưng trước mặt Chúa Giê-su, ông thưa rằng:
“Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh.”

Lời thưa của ông bộc lộ một thái độ khiêm nhường tuyệt đối. Ông nhận ra rằng, dù mình có quyền thế đến đâu, ông vẫn chỉ là một con người yếu đuối trước quyền năng vô biên của Thiên Chúa. Ông tin rằng Chúa chỉ cần phán một lời, và con trai ông sẽ được chữa lành. Đức tin của ông là đức tin khiêm nhường, không dựa trên điều kiện hay đòi hỏi, mà hoàn toàn phó thác vào quyền năng của Chúa.

Trước niềm tin mãnh liệt của viên đại đội trưởng, Chúa Giê-su đã thốt lên: “Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Ít-ra-en.”

Lời khen ngợi của Chúa không chỉ dành cho viên đại đội trưởng, mà còn là lời nhắc nhở mỗi người chúng ta về sự cần thiết của đức tin. Đức tin không phải là điều tự nhiên có, mà là một hồng ân Thiên Chúa ban cho, đòi hỏi chúng ta phải không ngừng vun trồng và gìn giữ.

Qua câu chuyện viên đại đội trưởng, chúng ta nhận ra rằng đức tin không chỉ là một khái niệm trừu tượng, mà là sức mạnh để chúng ta sống vững vàng trong mọi hoàn cảnh.

Đức tin giúp chúng ta nhận ra Thiên Chúa là Đấng yêu thương và luôn đồng hành với chúng ta. Chính qua đức tin, chúng ta hiểu rằng mọi sự xảy đến trong cuộc đời đều nằm trong sự quan phòng của Ngài. Dù gặp khó khăn hay thử thách, người có đức tin sẽ luôn tin tưởng rằng Chúa có kế hoạch tốt đẹp dành cho mình.

Trong những lúc ngặt nghèo, đức tin giúp chúng ta phó thác mọi sự vào tay Chúa. Như viên đại đội trưởng tin tưởng rằng Chúa Giê-su chỉ cần phán một lời là con trai ông sẽ được chữa lành, chúng ta cũng cần học cách tin tưởng rằng Chúa sẽ làm điều tốt nhất cho chúng ta, ngay cả khi chúng ta không hiểu được ý định của Ngài.

Cuộc sống không thiếu những thử thách và hoàn cảnh khó khăn. Nhưng người có đức tin sẽ không gục ngã trước nghịch cảnh, bởi họ biết rằng Chúa luôn ở bên, ban cho họ sức mạnh để vượt qua. Đức tin không phải là tránh né thử thách, mà là đối diện với thử thách bằng sự can đảm và hy vọng.

Đức tin không phải là điều tự nhiên có, mà là một hồng ân Thiên Chúa ban tặng. Chúng ta cần không ngừng cầu xin Chúa ban thêm đức tin cho mình, đặc biệt trong những lúc yếu đuối và nghi ngờ.

Trong cuộc sống hằng ngày, có biết bao lần Chúa hiện diện qua những biến cố, những con người xung quanh. Nhưng nếu không có đức tin, chúng ta dễ dàng bỏ lỡ sự hiện diện ấy. Hãy cầu xin Chúa mở mắt tâm hồn để chúng ta nhận ra Ngài trong mọi khoảnh khắc của cuộc đời.

Cầu nguyện là lúc chúng ta đặt mình trước mặt Chúa, phó thác mọi sự vào tay Ngài. Hãy thưa với Chúa như viên đại đội trưởng: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào lòng con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh.”

Đức tin không chỉ là mối tương quan giữa cá nhân chúng ta với Chúa, mà còn là ánh sáng lan tỏa đến những người xung quanh. Hãy sống đời sống chứng nhân bằng cách thể hiện niềm tin qua lời nói, hành động, và thái độ yêu thương với tha nhân.

Đức tin là món quà vô giá, là sức mạnh giúp chúng ta sống mỗi ngày với hy vọng và bình an. Như viên đại đội trưởng, chúng ta hãy học cách đến với Chúa trong sự khiêm nhường và tin tưởng, phó thác mọi sự vào bàn tay quyền năng của Ngài.

Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào lòng con, nhưng xin Chúa phán một lời, thì linh hồn con sẽ lành mạnh. Xin ban cho con đức tin mạnh mẽ để nhận ra Ngài trong mọi biến cố, để sống phó thác và làm chứng cho tình yêu Ngài trong cuộc đời con. Amen.

Lm. Anmai, CSsR


 

2. ĐỨC TIN KHIÊM TỐN VÀ TÌNH THƯƠNG PHỔ QUÁT

Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta đến một câu chuyện cảm động về lòng tin của một viên đại đội trưởng ngoại giáo (Mt 8,5-11). Câu chuyện không chỉ bày tỏ lòng tin mạnh mẽ, khiêm tốn của viên đại đội trưởng, mà còn nhấn mạnh đến tình yêu phổ quát của Thiên Chúa dành cho hết thảy mọi người. Qua bài giảng hôm nay, chúng ta sẽ cùng chiêm ngắm niềm tin sâu sắc, lòng khiêm nhường của viên sĩ quan Rôma và suy xét xem bài học này mời gọi chúng ta điều gì trong đời sống đức tin.

Viên đại đội trưởng là người ngoại giáo, một sĩ quan Rôma đại diện cho đế quốc đang cai trị dân Do Thái. Trong mắt dân Do Thái, ông là biểu tượng của quyền lực và áp bức. Thế nhưng, qua Tin Mừng, chúng ta nhận ra nơi ông một tấm lòng nhân hậu và khiêm nhường.

Lòng nhân hậu: Dù là một người có quyền thế, ông lại hết lòng lo lắng cho người đầy tớ của mình. Đầy tớ thời đó thường được xem như tài sản, nhưng với ông, đầy tớ không chỉ là người phục vụ mà còn là đối tượng được yêu thương, chăm sóc. Đây là một bài học quý giá cho chúng ta về sự quan tâm đến những người yếu thế xung quanh mình.

Lòng khiêm nhường: Dù có địa vị cao, ông không dựa vào quyền lực để yêu cầu Đức Giê-su giúp đỡ, mà ông bày tỏ thái độ hết sức khiêm tốn: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời...” (Mt 8,8). Ông nhận ra Đức Giê-su không chỉ là một người dạy dỗ bình thường, mà là Đấng có quyền năng tối thượng, quyền năng ấy không bị giới hạn bởi không gian hay khoảng cách.

Niềm tin của viên đại đội trưởng được Đức Giê-su hết lòng khen ngợi: “Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Ít-ra-en” (Mt 8,10).

Tin vào quyền năng của lời Chúa: Viên đại đội trưởng không cần Đức Giê-su phải đến nhà ông hay chạm vào đầy tớ ông, mà chỉ cần một lời nói từ xa. Điều này cho thấy ông tin tưởng tuyệt đối vào quyền năng của Chúa. Đức tin của ông vượt xa đức tin của nhiều người Do Thái đã chứng kiến các phép lạ của Đức Giê-su nhưng vẫn còn nghi ngờ.

Đức tin đi kèm với hành động: Đức tin của viên đại đội trưởng không phải chỉ là lời nói suông. Ông đã bước ra, tìm đến Đức Giê-su và nài xin Người giúp đỡ. Ông tin rằng Đức Giê-su là nguồn cội duy nhất có thể chữa lành và cứu độ đầy tớ của ông.

Đức tin của viên đại đội trưởng nhắc nhở chúng ta rằng niềm tin đích thực không phải chỉ là tuyên xưng bằng lời nói, mà phải được thể hiện qua hành động yêu thương, hy sinh, và tín thác.

Điều đáng chú ý trong câu chuyện này là việc Đức Giê-su nhận lời cầu xin của một người ngoại giáo.

Thiên Chúa không phân biệt: Tình thương và ơn cứu độ của Thiên Chúa không bị giới hạn bởi ranh giới tôn giáo, chủng tộc hay địa vị xã hội. Viên đại đội trưởng, dù là người ngoại giáo, vẫn nhận được ơn chữa lành từ Thiên Chúa vì ông có lòng tin tưởng mạnh mẽ. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người, không loại trừ ai.

Mẫu gương của đức tin: Viên đại đội trưởng trở thành mẫu gương cho tất cả chúng ta. Trong mỗi Thánh lễ, trước khi rước lễ, chúng ta tuyên xưng niềm tin qua lời nói: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời...”. Tuy nhiên, lời tuyên xưng này chỉ thực sự có giá trị khi đi kèm với lòng tin tưởng và khiêm nhường như viên đại đội trưởng.

Câu chuyện của viên đại đội trưởng mời gọi chúng ta suy xét và thay đổi đời sống đức tin:

Học cách yêu thương: Như viên đại đội trưởng yêu thương và chăm lo cho người đầy tớ của mình, chúng ta cũng được mời gọi quan tâm, yêu thương những người xung quanh, đặc biệt là những người yếu thế trong xã hội.

Thực hành khiêm nhường: Hãy nhận ra sự nhỏ bé của mình trước Thiên Chúa và tín thác hoàn toàn vào quyền năng của Người. Đừng để địa vị, tài sản hay sự tự mãn khiến chúng ta xa cách Chúa.

Nuôi dưỡng đức tin bằng hành động: Đức tin không phải chỉ là tuyên xưng bằng lời nói mà phải được thể hiện qua hành động cụ thể: cầu nguyện, làm việc bác ái, sống công bằng và yêu thương.

Nhìn nhận tình yêu phổ quát của Thiên Chúa: Hãy mở lòng để đón nhận và yêu thương mọi người, bất kể khác biệt về tôn giáo, sắc tộc hay địa vị. Thiên Chúa yêu thương tất cả, và chúng ta cũng được mời gọi làm điều đó.

Câu chuyện của viên đại đội trưởng hôm nay là một bài học quý giá về đức tin, lòng khiêm nhường và tình yêu thương. Hãy noi gương ông để sống một đời sống đức tin mạnh mẽ, thể hiện qua hành động yêu thương và tín thác. Hãy nhớ rằng, Thiên Chúa luôn hiện diện, luôn yêu thương và sẵn sàng đáp lời những ai đến với Người bằng cả tấm lòng tin tưởng.

Xin Chúa giúp chúng ta có một đức tin đích thực, biết khiêm nhường và yêu thương như viên đại đội trưởng, để chúng ta ngày càng tiến gần hơn đến Chúa và trở thành chứng nhân tình yêu của Người trong thế giới hôm nay. Amen.

Lm. Anmai, CSsR


 

3. ĐỨC TIN VÀ SỰ KHIÊM NHƯỜNG – BÀI HỌC TỪ VIÊN ĐẠI ĐỘI TRƯỞNG

Bước vào Mùa Vọng, Giáo Hội mời gọi chúng ta chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa đến. Không chỉ là sự chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh, Mùa Vọng còn là thời gian để mỗi người Kitô hữu làm mới lại đức tin, nuôi dưỡng lòng cậy trông và mở rộng tình yêu thương với mọi người.

Bài Tin Mừng hôm nay (Mt 8, 5-13) kể về câu chuyện viên đại đội trưởng đến xin Chúa Giê-su chữa lành cho người đầy tớ của ông. Hình ảnh của ông không chỉ là một tấm gương sáng về đức tin mạnh mẽ, mà còn là một lời mời gọi mỗi người chúng ta sống khiêm nhường và phó thác. Qua câu chuyện này, Chúa Giê-su còn dạy chúng ta về ơn cứu độ phổ quát của Thiên Chúa, dành cho tất cả mọi người, không phân biệt sắc tộc, tôn giáo hay địa vị xã hội.

Viên đại đội trưởng trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay là một người dân ngoại, không thuộc dân tộc Do Thái, và cũng không thờ phượng Thiên Chúa của Israel. Tuy nhiên, ông lại nhận ra điều mà nhiều người Do Thái không nhận ra: Chúa Giê-su chính là Đấng Thiên Sai.

Lòng tin của ông không đến từ sự hiểu biết hay truyền thống tôn giáo, mà xuất phát từ sự chân thành và khiêm nhường của trái tim. Ông nhìn thấy nơi Chúa Giê-su một quyền năng và lòng thương xót lớn lao, và tin rằng chỉ cần một lời phán của Ngài cũng đủ để chữa lành cho người đầy tớ của mình.

Dù là một người có quyền thế, chỉ huy nhiều binh lính, viên đại đội trưởng đã quên đi địa vị xã hội của mình để đến xin Chúa Giê-su. Khi Chúa đề nghị đến nhà ông để chữa lành, ông đã đáp lại bằng một lời thưa đầy khiêm nhường:
“Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh.”

Lời thưa của ông không chỉ bày tỏ lòng khiêm nhường, mà còn phản ánh một đức tin sâu sắc. Ông tin rằng quyền năng của Chúa Giê-su không bị giới hạn bởi không gian hay sự hiện diện vật lý. Ông hiểu rằng Chúa chỉ cần phán một lời, và điều kỳ diệu sẽ xảy ra.

Trước niềm tin mãnh liệt của viên đại đội trưởng, Chúa Giê-su đã ngạc nhiên và tuyên bố: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel.”

Lời khen ngợi này không chỉ dành cho viên đại đội trưởng, mà còn là lời nhắc nhở mỗi người chúng ta. Đức tin không phải là một đặc quyền dành riêng cho một nhóm người hay một tôn giáo nào, mà là món quà Thiên Chúa ban cho mọi tâm hồn khiêm nhường và sẵn sàng mở lòng đón nhận Ngài.

Câu chuyện viên đại đội trưởng cũng mặc khải về ơn cứu độ phổ quát của Thiên Chúa. Chúa Giê-su tuyên bố rằng: “Nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Ap-ra-ham, I-sa-ác và Gia-cóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài.”

Điều này cho thấy rằng ơn cứu độ không giới hạn trong một dân tộc, tôn giáo hay nền văn hóa cụ thể, mà dành cho tất cả những ai tin tưởng và sống theo lời Chúa. Thiên Chúa không nhìn vào địa vị hay nguồn gốc, mà nhìn vào tấm lòng và cách sống của mỗi người.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta loại bỏ những thái độ kỳ thị, hẹp hòi, hoặc cục bộ. Nhiều khi, chúng ta có xu hướng nghĩ rằng chỉ những người Công Giáo mới xứng đáng đón nhận ơn cứu độ. Thực tế, Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người, và chúng ta được mời gọi chia sẻ tình yêu đó với tất cả anh chị em, không phân biệt tôn giáo, văn hóa hay địa vị xã hội.

Ơn cứu độ phổ quát không phải là lý thuyết, mà là lời mời gọi hành động. Chúng ta không được giữ đức tin cho riêng mình, mà phải chia sẻ đức tin ấy qua lời nói, hành động, và lối sống hằng ngày. Hãy trở thành ánh sáng giữa thế gian, giúp những người chưa nhận biết Chúa cảm nhận được tình yêu và lòng thương xót của Ngài.

Bước vào Mùa Vọng, mỗi người chúng ta được mời gọi nhìn lại cuộc sống của mình:

Như viên đại đội trưởng, chúng ta cần học cách sống đức tin một cách mạnh mẽ và khiêm nhường. Đức tin không chỉ là tin vào sự hiện hữu của Thiên Chúa, mà còn là phó thác mọi sự vào tay Ngài, tin tưởng rằng Ngài luôn làm điều tốt nhất cho chúng ta.

Chúng ta cần nhìn lại cách cư xử của mình với những người xung quanh. Đã bao giờ chúng ta vì hẹp hòi mà ngăn cản ơn Chúa đến với người khác? Đã bao giờ chúng ta từ chối giúp đỡ những người cần chúng ta vì sợ mất đi sự an ổn của bản thân? Hãy nhớ rằng mỗi hành động nhỏ bé của chúng ta đều có thể trở thành công cụ để Chúa lan tỏa tình yêu và ơn cứu độ.

Mùa Vọng không chỉ là thời gian để chờ đợi lễ Giáng Sinh, mà còn là thời gian để chuẩn bị tâm hồn cho ngày Chúa đến trong vinh quang. Hãy sống mỗi ngày với sự tỉnh thức và cầu nguyện, để chúng ta luôn sẵn sàng khi Ngài đến.

Câu chuyện viên đại đội trưởng không chỉ là một bài học về đức tin mạnh mẽ, mà còn là lời mời gọi chúng ta sống khiêm nhường và mở lòng với tất cả mọi người.

Lạy Chúa, xin ban cho con đức tin mạnh mẽ như viên đại đội trưởng, để con luôn biết phó thác mọi sự vào tay Chúa. Xin giúp con sống khiêm nhường và quảng đại, để qua con, ơn cứu độ của Chúa được lan tỏa đến mọi người xung quanh. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

 

]]>
gxthohoang@gmail.com (Ban Biên Tập)Suy niệm Lời ChúaSun, 01 Dec 2024 07:30:17 +0700
Vinh quang của Thiên Chúa là hạnh phúc của con ngườihttp://gxthohoang.net:8181/giup-nhau-song-dao/item/19115-vinh-quang-cua-thien-chua-la-hanh-phuc-cua-con-nguoihttp://gxthohoang.net:8181/giup-nhau-song-dao/item/19115-vinh-quang-cua-thien-chua-la-hanh-phuc-cua-con-nguoiVinh quang của Thiên Chúa là hạnh phúc của con người
  VINH QUANG CỦA THIÊN CHÚA LÀ HẠNH PHÚC CỦA CON NGƯỜI

Chúng ta đang sống trong mùa Vọng, mùa mà Giáo Hội mời gọi chúng ta tỉnh thức, chờ đón sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời. Mùa Vọng không chỉ là thời gian chuẩn bị tâm hồn để đón mừng Chúa Giáng Sinh, mà còn là dịp để chúng ta suy ngẫm về những điều kỳ diệu mà Thiên Chúa đã thực hiện để làm cho cuộc sống của con người tràn đầy ý nghĩa. Mỗi hành động của Thiên Chúa đối với con người đều nhắm đến vinh quang của Người, và sự vinh quang ấy chính là hạnh phúc của chúng ta, những con cái được Ngài yêu thương. Đó là chủ đề mà chúng ta sẽ cùng suy niệm hôm nay qua bài giảng này: "Vinh quang của Thiên Chúa là hạnh phúc của con người."

Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa vĩ đại, là Đấng Tối Cao và toàn năng. Ngài là nguồn cội của mọi sự, và mọi tạo vật đều nhắm đến sự vinh quang của Người. Thiên Chúa không cần sự vinh quang của con người, nhưng vì tình yêu thương vô bờ của Ngài, Ngài mong muốn chia sẻ sự vinh quang đó với chúng ta. Lời Thánh Vịnh trong Cựu Ước đã khẳng định: "Mọi tạo vật đều tôn vinh Ngài" (Tv 19,1), bởi vì vinh quang của Thiên Chúa chính là sự biểu lộ những thuộc tính thần linh của Ngài: quyền năng, sự khôn ngoan, và đặc biệt là lòng nhân hậu vô biên.

Khi Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ và con người, Ngài không chỉ thể hiện quyền năng vô biên mà còn bày tỏ tình yêu thương sâu sắc của Ngài đối với các tạo vật. Mọi vật đều có một mục đích: đó là làm cho vinh quang của Thiên Chúa được tỏa sáng, qua đó giúp con người nhận thức được tình yêu vô biên của Ngài và tham dự vào sự sống vĩnh cửu của Người.

Trong sách Sáng Thế Ký, chúng ta thấy Thiên Chúa đã tạo dựng con người giống như hình ảnh của Ngài, để con người được tham dự vào sự sống và vinh quang của Thiên Chúa. Như lời Thánh Phêrô trong thư thứ hai của ngài: "Anh em sẽ được thông phần bản tính Thiên Chúa" (2Pr 1,4). Đây là điều kỳ diệu mà Thiên Chúa muốn thực hiện: Ngài không chỉ dựng nên con người để họ sống trong trật tự và sự hài hòa của vũ trụ, mà còn để họ được tham dự vào hạnh phúc của Ngài.

Khi chúng ta suy nghĩ về sự vĩ đại của Thiên Chúa, chúng ta không thể không ngạc nhiên về tình yêu mà Ngài dành cho chúng ta, những con người yếu đuối, mong manh. Ngài tạo dựng con người để con người có thể chia sẻ tình yêu và hạnh phúc của Ngài. Đây chính là một trong những lý do mà Thiên Chúa đã yêu thương và dựng nên con người. Ngài muốn con người không chỉ sống trong sự trọn vẹn của vật chất, mà còn sống trong sự viên mãn của tình yêu.

Trong mọi hành động của Thiên Chúa, từ việc tạo dựng cho đến công trình cứu chuộc qua Đức Giêsu Kitô, Ngài luôn hướng đến mục đích là dẫn đưa con người đến hạnh phúc vĩnh cửu trong sự hiện diện của Ngài. Mỗi ơn sủng, mỗi phép lạ, mỗi lời mời gọi của Thiên Chúa là một bước dẫn dắt con người vào cuộc sống vĩnh cửu, vào sự vinh quang không bao giờ phai mờ.

Thiên Chúa đã tạo dựng con người không phải chỉ để họ sống trên cõi đời này, mà để họ tham dự vào vinh quang vĩnh cửu của Ngài. Vì vậy, mỗi hành động của Thiên Chúa đều nhằm hướng con người đến một mục đích cao cả: đó là sự tham dự vào hạnh phúc vĩnh cửu mà Ngài đã chuẩn bị cho những ai trung thành với Ngài.

Khi chúng ta cảm tạ Thiên Chúa trong mỗi Thánh lễ, chúng ta không chỉ cảm ơn Ngài vì những ơn lành trong đời sống hiện tại, mà còn vì Ngài đã mời gọi chúng ta tham dự vào sự sống vĩnh cửu. Như Thánh Augustinô đã nói: "Chúa đã tạo dựng con người cho Ngài, và trái tim con người không thể yên nghỉ cho đến khi nó nghỉ yên trong Ngài." Vinh quang của Thiên Chúa không chỉ là một thực tại thiêng liêng, mà là điều mà con người sẽ được tham dự vào khi họ sống theo sự hướng dẫn của Ngài.

Hạnh phúc của con người không phải là những gì thuộc về vật chất, không phải là những thứ phù phiếm của thế gian, mà là sự kết hợp trọn vẹn với Thiên Chúa, là tham dự vào vinh quang của Người. Khi con người nhận thức được rằng vinh quang của Thiên Chúa chính là hạnh phúc của mình, họ sẽ sống một cuộc đời đầy ơn phúc, đầy ý nghĩa.

Khi tham dự Thánh lễ, chúng ta hát lên bài ca "Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời," một bài hát tạ ơn Thiên Chúa vì vinh quang của Ngài. Lời tạ ơn này không chỉ là lời ca tụng thông thường, mà là lời chúng ta dâng lên Thiên Chúa vì Ngài đã làm cho hạnh phúc của chúng ta trở thành một phần của vinh quang Ngài. Chính vì vậy, chúng ta tạ ơn Thiên Chúa không chỉ vì Ngài ban cho chúng ta những ơn lành trong đời sống này, mà còn vì Ngài cho chúng ta được tham dự vào sự sống vĩnh cửu, vào vinh quang không bao giờ tàn lụi.

Mỗi lần chúng ta lãnh nhận Mình và Máu Thánh Chúa, mỗi lần chúng ta tham dự Thánh lễ, là một lần chúng ta được kết hợp với Thiên Chúa, được chia sẻ vào sự sống và vinh quang của Ngài. Chính qua các bí tích, Thiên Chúa mời gọi chúng ta bước vào mối tương giao sâu sắc với Người, để từ đó, chúng ta được chia sẻ tình yêu, sự nhân hậu và hạnh phúc vĩnh cửu của Ngài.

Mùa Vọng là mùa của sự chuẩn bị, mùa của việc đón nhận Chúa đến. Tuy nhiên, để đón nhận Chúa, chúng ta cần phải nhận thức rằng hạnh phúc đích thực không phải ở nơi vật chất hay những thành tựu thế gian, mà ở trong mối quan hệ với Thiên Chúa. Thiên Chúa là nguồn gốc của mọi niềm vui và hạnh phúc. Ngài là Đấng ban sự sống, Đấng mang đến sự an bình và niềm vui đích thực cho những ai tìm kiếm Ngài.

Vinh quang của Thiên Chúa không phải chỉ là một thực tại xa vời, mà là một thực tại có thể cảm nhận được ngay trong cuộc sống hiện tại của chúng ta. Đó là khi chúng ta sống trong sự gần gũi với Ngài, khi chúng ta yêu mến và phục vụ Ngài qua việc yêu thương và phục vụ anh em. Thiên Chúa không chỉ là Đấng Tạo Hóa và Cứu Độ, mà còn là Đấng bạn đồng hành, Đấng dẫn lối cho chúng ta trong hành trình cuộc sống. Khi chúng ta nhận ra điều này, cuộc sống của chúng ta sẽ đầy ắp ý nghĩa và hạnh phúc.

Anh chị em thân mến, trong mùa Vọng này, chúng ta được mời gọi không chỉ là chuẩn bị đón Chúa đến, mà còn là để nhận ra rằng vinh quang của Thiên Chúa chính là hạnh phúc của chúng ta. Mỗi ngày sống của chúng ta là một cơ hội để tìm kiếm Thiên Chúa, để sống trong tình yêu của Ngài và để nhận ra vinh quang của Ngài trong cuộc sống của mình. Hãy để Thiên Chúa là nguồn hạnh phúc đích thực của chúng ta, và trong mỗi Thánh lễ, mỗi lời tạ ơn, chúng ta lại được mời gọi cảm tạ Ngài vì tình yêu vô biên của Người.

Xin Chúa ban cho mỗi người chúng ta một trái tim biết yêu thương, biết nhận ra vinh quang của Thiên Chúa trong đời sống hằng ngày, và luôn biết tạ ơn Ngài vì những ân sủng vô cùng lớn lao mà Ngài đã dành cho chúng ta. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

]]>
gxthohoang@gmail.com (Ban Biên Tập)Giúp nhau sống đạoSun, 01 Dec 2024 07:22:27 +0700
Sống chân thành-lựa chọn vô giáhttp://gxthohoang.net:8181/ky-nang-song/item/19114-song-chan-thanh-lua-chon-vo-giahttp://gxthohoang.net:8181/ky-nang-song/item/19114-song-chan-thanh-lua-chon-vo-giaSống chân thành-lựa chọn vô giá
   SỐNG CHÂN THÀNH – LỰA CHỌN VÔ GIÁ

 

 

Trong cuộc sống, có những giá trị vật chất có thể quy đổi bằng tiền bạc, nhưng cũng có những giá trị không thể đo đếm, mua bán hay giả tạo. Chân thành là một trong số đó. Chân thành chính là thứ vô giá bởi nó đến từ con tim, không thể dối trá và không thể che đậy. Nó là nền tảng của mọi mối quan hệ bền vững và là cốt lõi của nhân cách mỗi con người.

Chân thành không chỉ đơn thuần là nói sự thật hay cư xử đúng mực, mà nó còn là sự hòa quyện của lòng tin, sự thấu hiểu và tình yêu thương. Một người chân thành là người sẵn sàng đặt lợi ích của người khác lên trên bản thân, sống bằng sự trung thực và tận tâm. Sự chân thành không những mang lại cho chúng ta niềm tin từ người khác, mà còn làm giàu thêm giá trị cuộc sống, giúp chúng ta xây dựng những mối quan hệ lâu bền và ý nghĩa.

Chân thành không giống như những chiếc mặt nạ mà ta có thể đeo để che giấu bản chất thật. Một người có thể giả vờ vui vẻ, giả vờ quan tâm, hoặc thậm chí giả vờ yêu thương. Nhưng sự giả vờ ấy sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện, bởi chân thành là điều không thể diễn kịch.

Trong một xã hội mà đôi khi con người chạy theo sự hào nhoáng bề ngoài, sự chân thành trở nên hiếm hoi và đáng quý hơn bao giờ hết. Thật dễ để nhìn thấy một nụ cười nhưng khó để cảm nhận được tấm lòng đằng sau nụ cười đó. Một hành động tử tế xuất phát từ sự chân thành sẽ làm ấm lòng người nhận, nhưng một hành động làm vì mục đích lợi dụng lại để lại những vết thương trong lòng.

Vì vậy, hãy sống chân thành, bởi sự chân thành không chỉ là tấm gương phản chiếu con người thật của bạn, mà còn là ngọn lửa ấm áp soi sáng những mối quan hệ trong cuộc sống.

Một người chân thành thường dễ nhận lại được sự chân thành từ người khác. Đó là quy luật tự nhiên của cuộc sống. Khi bạn sống một cách trung thực, yêu thương một cách thật lòng, bạn sẽ tạo nên một môi trường mà những người xung quanh cảm thấy an tâm và thoải mái. Đáp lại, họ cũng sẽ đối xử với bạn bằng tất cả sự chân thành mà họ có.

Ngược lại, nếu ta sống bằng sự giả dối, thì sớm muộn gì ta cũng sẽ bị chính sự giả dối ấy làm tổn thương. Những mối quan hệ xây dựng trên sự dối trá sẽ không thể tồn tại lâu dài. Đó là lý do tại sao chân thành không chỉ là một đức tính cần thiết, mà còn là một cách sống đúng đắn, giúp chúng ta đi qua những thử thách của cuộc đời với lòng bình an.

Sự chân thành không chỉ nằm ở việc nói thật hay làm đúng, mà còn thể hiện qua cách chúng ta thấu hiểu và đồng cảm với người khác. Một lời nói chân thành có thể không hoa mỹ, nhưng lại chứa đựng sức mạnh vô cùng to lớn. Nó có thể xoa dịu nỗi đau, động viên người khác vượt qua khó khăn, và mang lại niềm tin cho những ai đang mất phương hướng.

Trong những mối quan hệ gia đình, tình bạn, hay tình yêu, chân thành là nền móng không thể thiếu. Một người yêu thương chân thành sẽ không ngần ngại bày tỏ những điều mình nghĩ, đồng thời luôn lắng nghe và tôn trọng cảm xúc của đối phương. Chính sự chân thành giúp những mối quan hệ ấy trở nên sâu sắc và bền vững hơn qua thời gian.

Sống chân thành không phải lúc nào cũng dễ dàng, bởi cuộc sống luôn đầy rẫy những thử thách. Đôi khi, để bảo vệ bản thân hoặc tránh làm tổn thương người khác, chúng ta có thể chọn cách nói dối. Nhưng một lời nói dối, dù là vì lý do nào đi nữa, cũng không thể mang lại sự bình yên thật sự.

Ngoài ra, xã hội hiện đại với sự phát triển của mạng xã hội cũng làm cho sự chân thành trở nên khó khăn hơn. Người ta thường dễ bị cuốn vào những giá trị ảo, chạy theo sự công nhận từ người khác mà quên mất bản thân mình thật sự cần gì. Trong hoàn cảnh ấy, việc sống chân thành trở thành một thách đố, nhưng cũng là cơ hội để chúng ta chứng minh giá trị của mình.

Hạnh phúc không nằm ở chỗ bạn có bao nhiêu của cải, danh vọng hay quyền lực, mà nằm ở chỗ bạn có được bao nhiêu tình yêu thương chân thành từ những người xung quanh. Một cuộc sống chân thành là một cuộc sống không có gì phải che giấu, không phải lo sợ bị phát hiện, và luôn được sống đúng với chính mình.

Hãy sống chân thành, bởi chỉ khi bạn sống thật với lòng mình, bạn mới có thể tìm thấy sự bình yên đích thực. Đừng ngại bày tỏ cảm xúc, đừng sợ bị từ chối, bởi sự chân thành của bạn sẽ sớm muộn được người khác nhận ra và trân trọng.

Sống chân thành là một lựa chọn, và đó là một lựa chọn vô giá. Trong một thế giới đầy rẫy những sự giả tạo, chân thành chính là ánh sáng dẫn đường, là ngọn lửa giữ ấm cho tâm hồn. Hãy để sự chân thành trở thành kim chỉ nam trong cuộc sống, để mỗi ngày bạn sống đều là một ngày trọn vẹn, ý nghĩa.

Hãy sống chân thành để nhận lấy chân thành. Bởi chân thành, chính là món quà đẹp nhất mà chúng ta có thể dành tặng cho nhau.

Lm. Anmai, CSsR


 

 

 

 

 

 

]]>
gxthohoang@gmail.com (Ban Biên Tập)Kỹ năng sốngSun, 01 Dec 2024 07:07:40 +0700