Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ năm, 15 Tháng 9 2022 19:42

Thiên Chúa và tiền của

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  THIÊN CHÚA VÀ TIỀN CỦA | Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật XXV Năm C

TMĐP- Đức Giêsu muốn chúng ta dùng Tiền Của như phương tiện; dùng Tiền Của như phương thế, bởi đó là sự khôn ngoan của người không chọn Tiền Của nhưng chọn Thiên Chúa làm chủ đời mình.

Tin Mừng của hai chúa nhật 18 và 23 vừa qua đã đề cập đến việc sử dụng tiền của. Chúa nhật này, một lần nữa Đức Giêsu đặt chúng ta trước một chọn lựa quytế liệt hơn: hoặc Thiên Chúa hoặc Tiền Của, mà không thể cả hai, vì “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được”(Lc 16,13).

Khi nói điều này, ít nhiều Đức Giêsu đã làm chúng ta ngạc nhiên khi cho Tiền Của một vị thế quan trọng ngang hàng với Thiên Chúa. Ngài còn làm chúng ta sững sờ khi tỏ ra ủng hộ “tên quản gia bất lương đã hành động khôn khéo”(Lc 16,8), khi biết mình sắp mất việc, vì bị tố cáo đã phung phí tài sản của chủ.

Biết mình “cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi”(Lc 16,3), anh ta liền gọi các con nợ của chủ đến mà bớt nợ cho họ bằng chiêu thức: người mắc nợ ông chủ một trăm thùng dầu, anh ta bảo viết lại giấy nợ năm chục thùng thôi; kẻ khác mắc nợ một ngàn gịa lúa, anh bảo chỉ viết tám trăm thôi (x; Lc 16,5-7) với hy vọng “sẽ có người đón rước mình về nhà họ”(Lc 16,4) sau khi bị đuổi việc.

Thực ra, khi làm chúng ta ngạc nhiên và sững sờ như thế, Đức Giêsu muốn đánh thức chúng ta ra khỏi cơn mê Tiền Của, bởi Tiền Của có sức ma mị làm chúng ta mù quáng trở thành nô lệ của nó, khi thoái hóa thành những kẻ lưu manh lừa đảo, và tàn ác bóc lột, “đàn áp người cùng khổ và tiêu diệt kẻ nghèo hèn trong xứ”(Am 8,4). Tiền Của còn là cạm bẫy làm cạn kiệt lòng nhân ái, phá hủy nhân cách, hạ thấp nhân phẩm khi biến trái tim ta trở nên chai đá, vô cảm như người phú hộ đã không chút chạnh lòng thương xót Ladarô, người ăn mày cùng khốn ngày này qua tháng nọ nằm vất vưởng, mình mẩy đầy mụn nhọt, đói khát, rách rưới trước cổng nhà ông cho đến chết (x. Lc 16, 20-22).

Làm ngạc nhiên, sững sờ các môn đệ khi kể cho các ông dụ ngôn người quản gia bất lương, Đức Giêsu hoàn toàn không đồng tình ủng hộ chiêu trò ma mãnh bất chính của người qủan gia này, nhưng qua hành động khôn khéo của con cái thế gian của người ấy, Ngài dậy các môn đệ phải khôn ngoan xử dụng Tiền Của để mua lấy bạn hữu là những con người thiếu thốn, nghèo khó như những con nợ của ông chủ, hay như người ăn mày Ladarô ở đời này, nhưng sẽ là những hoàng tử ở đời sau trong Nước Thiên Chúa như thánh vịnh nói về họ: “Kẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi, ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro, đặt ngồi chung với hàng quyền quý, hàng quyền quý dân Người “(Tv 112, 7-8). Nói cách khác, Đức Giêsu muốn chúng ta dùng Tiền Của như phương tiện chứ không như ông chủ thống trị ta để làm bạn với những người nghèo bằng giúp đỡ họ; dùng Tiền Của như phương thế, mà không như mục đích để làm thân với những người kém may mắn bằng chia sẻ với họ, bởi đó là sự khôn ngoan của người không chọn Tiền Của nhưng chọn Thiên Chúa làm chủ đời mình.

Quả thực, mãnh lực của Tiền Của thì luôn dữ dội và có sức cuốn trôi, vùi lấp chúng ta xuống tận vực sâu đời sau bất hạnh, như người phú hộ không có lòng thương xót từ “âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Ápraham ở tận đàng xa, và thấy anh Ladarô trong lòng tổ phụ. Bấy giờ ông ta kêu lên: “Lạy tổ phụ Ápraham, xin thương xót con và sai anh Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm “(Lc 16,23-24), nhưng đã chẳng ai làm được gì cho ông ta, vì một vực thẳm lớn đã ngăn cách hai bên, không bên nào qua được bên nào (x. Lc 16, 26).

Jorathe Nắng Tím

https://tinmungduongpho.com/thien-chua-va-tien-cua-suy-niem-tin-mung-chua-nhat-xxv-nam-c/

Read 313 times Last modified on Chủ nhật, 18 Tháng 9 2022 20:48