Giáo Xứ Thổ Hoàng - Giáo Xứ Thổ Hoàng - Items filtered by date: Thứ ba, 21 Tháng 7 2020Giáo xứ thổ hoànghttp://www.gxthohoang.net/van-hoa-nghe-thuat/tho/itemlist/date/2020/7/212024-05-04T22:55:10+07:00 - Open Source Content ManagementHoán cải2020-07-21T12:51:39+07:002020-07-21T12:51:39+07:00http://www.gxthohoang.net/suy-niem-loi-chua/item/11563-hoan-caiBan Biên Tậpgxthohoang@gmail.com<div class="K2FeedImage"><img src="http://www.gxthohoang.net/media/k2/items/cache/b19a53485d5133bb7ff0326688ec26d0_S.jpg" alt="Hoán cải" /></div><div class="K2FeedIntroText">  Hoán cải </div><div class="K2FeedFullText"> <p style="text-align: justify;"><br /><strong><span style="font-size: 10pt;">22/07/2020</span></strong><br /><strong><span style="font-size: 10pt;">Thứ Tư Tuần XVI Mùa Thường Niên Năm chẵn</span></strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong><span style="font-size: 10pt;">Thánh nữ Maria Mađalêna</span></strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong><span style="font-size: 10pt;">HOÁN CẢI</span></strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong><span style="font-size: 10pt;">Ga 20, 1. 11-18</span></strong></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Lòng đạo đức thường diễn tả thánh Maria Madalena như một phụ nữ có mái tóc dài, được Chúa Giêsu tha thứ nao nức đón nghe Lời Người. Bà đã được chứng kiến Laxarô sống lại. Tiên cảm được về thảm kịch khổ nạn, bà đã đổ dầu thơm quí giá lên chân Chúa Giêsu như một cuộc xức dầu cao cả. Hiện diện dưới chân thánh giá, bà sẽ được Chúa Giêsu thân ái gọi tên “Maria” buổi sáng phục sinh.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Hôm nay chúng ta cử hành lễ nhớ Thánh Maria Mađalêna. Khi nhắc đến người phụ nữ này, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ đến người đàn bà tội lỗi. Người phụ nữ đã được Chúa Giê-su cứu thoát khỏi tay những người muốn ném đá cô.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Tuy tội lỗi nhưng cô đã ăn năn hối cải. Sau khi hoán cải cô đã trở nên người tông đồ nhiệt thành của Chúa. Maria đã cùng đồng hành với chúa trên con đường rao giảng Tin Mừng; theo sát chân Chúa đến đồi Can-vê. Một Maria tội lỗi suốt ngày chỉ ở trong bóng tối, giờ đây đã được Chúa giải thoát mang cô ra ánh sáng. Đó chính là ánh sáng của Chúa chiếu tỏa trên cô.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Tin Mừng theo thánh Gioan vừa nhắc đến Thánh nữ Maria Mađalêna, vị thánh mà Giáo Hội kính nhớ hôm nay. Bà là người nữ được diễm phúc gặp Chúa Giêsu phục sinh đầu tiên. Khi gặp được Chúa, bà vui sướng reo mừng, bà đi báo cho các môn đệ rằng : "Tôi đã thấy Chúa". Rồi bà kể lại cho các ông những điều Chúa đã nói với bà. Tuy nhiên thật tiếc thay, bà Maria Mađalêna đã không nhận ra được Chúa phục sinh, ngay từ phút giây đầu tiên khi Chúa xuất hiện trước mặt bà. Chúa đứng đó nhưng bà đã không nhận ra Chúa, mà phải trải qua một tiến trình với nhiều dấu hiệu, đến khi Chúa gọi tên bà, lúc ấy bà mới nhận ra Chúa.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Chúng ta tự hỏi, điều gì đã ngăn cản cản bà Maria Mađalêna không nhận ra Chúa ngay từ phút đầu tiên ấy. Thánh Gioan cho chúng ta thấy qua các dấu hiệu :</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Bà Maria Mađalêna đến mộ từ sáng sớm, bà thấy dấu hiệu đầu tiên đó là “tảng đá lăn khỏi mộ”, bà không còn thấy Chúa. Với suy nghĩ của loài người, bà chỉ nghĩ được rằng "Người ta đem Chúa đi khỏi mộ và các bà chẳng biết họ để Người ở đâu ?” Bà không đủ sáng suốt để nghĩ về Chúa Giêsu, Đấng đã chữa lành bà khỏi bảy quỷ, giờ đây hẳn Ngài thực hiện quyền năng của Ngài như đã báo trước. Bà tối tăm sầu buồn đến nỗi đâu còn nhớ Chúa có đủ quyền năng, làm cho đứa con trai duy nhất của bà góa thành Naim cũng như Lazaro chết chôn trong mồ được sống lại. Bà chỉ suy nghĩ và lý giải theo cách hiểu, cách nhìn rất trần thế của bà. Tảng đá được lăn ra, mồ trống, nghĩa là Người ta đem Chúa đi. Với lối suy nghĩ về Thiên Chúa theo cách suy luận của con người, thật khó để nhận ra Chúa.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Khi bà Maria Mađalêna đến mộ lần thứ hai cùng với hai môn đệ, bà không thấy mọi sự diễn ra như bà suy tính, bà buồn rồi khóc. Bỗng bà thấy dấu hiệu nữa là : hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Chúa Giêsu, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. Thiên Thần hỏi “sao bà khóc”. Thấy Thiên Thần, vậy mà bà chưa mở lòng để suy nghĩ thêm : Thiên Thần đâu dễ xuất hiện trong cuộc sống đời thường, phải có điều gì đó rất đặc biệt Thiên Thần mới xuất hiện chứ ? Rồi bà vẫn trả lời một câu y như lần trước, một câu nói như đã lập trình sẵn trong suy nghĩ kiểu loài người của bà. Bà nói với Thiên Thần : "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !". Với lối suy tính và chờ mong mọi sự diễn ra theo ý mình, mà không chịu mở lòng ra với các dấu hiệu Chúa gởi đến trong cuộc đời, chắc hẳn sẽ không nhận ra Chúa.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Và rồi, khi thấy dấu hiệu là chính Chúa Giêsu đứng đó. Chúa Giêsu nói với bà : "Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ?" Bà đang vẽ ra trong đầu suy nghĩ của mình về Thiên Chúa. Nên bà tưởng Chúa là người làm vườn, liền nói : "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về". Bà cứ mải miết bám vào các dữ liệu trần thế theo cách nhìn của bà, rằng đã có ai đó lấy xác Chúa. Giờ đây bà thấy ông này dáng vẻ người làm vườn, với suy nghĩ không đổi bà trả lời cũng vẫn bằng một câu trả lời không thay đổi, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết... Với lối tưởng tượng và suy đoán theo cách của con người, làm sao có thể nhận ra Chúa.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Sau khi Chúa về Trời, Mađalêna vốn tiếp tục sống cuộc đời thánh thiện. Cùng với các tông đồ, và cùng với hai anh chị em là Lagiarô và Matta, bà tích cực tham gia mở mang nước Chúa. Không ai được biết bà tạ thế ngày nào, nhưng theo một truyền thuyết đông phương đáng tin cậy thì ông Lagiarô đã tạ thế tại đảo Chyprô vào năm 899, di hài ngài được cải táng về Constantinôpôli. Còn xác thánh Mađalêna khi tạ thế đã được mai táng tại Êphêsô, đến thế kỷ thứ VI cũng được di chuyển về Contantinôpôlị</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Kính xin thánh nữ Maria Mađalêna cầu cho chúng ta nhất là những ai đã chọn ngài làm thánh bổn mạng, được theo gương ngài mà ăn năn thống hối tội xưa, đồng thời quyết một lòng sắt đá bước theo Chúa Giêsu vì Ngài là chân lý, sự sống, và là đường dẫn nhân loại tới hạnh phúc vô biên.</span><br /><strong><span style="font-size: 10pt;">Huệ Minh</span></strong></p></div><div class="K2FeedImage"><img src="http://www.gxthohoang.net/media/k2/items/cache/b19a53485d5133bb7ff0326688ec26d0_S.jpg" alt="Hoán cải" /></div><div class="K2FeedIntroText">  Hoán cải </div><div class="K2FeedFullText"> <p style="text-align: justify;"><br /><strong><span style="font-size: 10pt;">22/07/2020</span></strong><br /><strong><span style="font-size: 10pt;">Thứ Tư Tuần XVI Mùa Thường Niên Năm chẵn</span></strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong><span style="font-size: 10pt;">Thánh nữ Maria Mađalêna</span></strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong><span style="font-size: 10pt;">HOÁN CẢI</span></strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong><span style="font-size: 10pt;">Ga 20, 1. 11-18</span></strong></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Lòng đạo đức thường diễn tả thánh Maria Madalena như một phụ nữ có mái tóc dài, được Chúa Giêsu tha thứ nao nức đón nghe Lời Người. Bà đã được chứng kiến Laxarô sống lại. Tiên cảm được về thảm kịch khổ nạn, bà đã đổ dầu thơm quí giá lên chân Chúa Giêsu như một cuộc xức dầu cao cả. Hiện diện dưới chân thánh giá, bà sẽ được Chúa Giêsu thân ái gọi tên “Maria” buổi sáng phục sinh.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Hôm nay chúng ta cử hành lễ nhớ Thánh Maria Mađalêna. Khi nhắc đến người phụ nữ này, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ đến người đàn bà tội lỗi. Người phụ nữ đã được Chúa Giê-su cứu thoát khỏi tay những người muốn ném đá cô.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Tuy tội lỗi nhưng cô đã ăn năn hối cải. Sau khi hoán cải cô đã trở nên người tông đồ nhiệt thành của Chúa. Maria đã cùng đồng hành với chúa trên con đường rao giảng Tin Mừng; theo sát chân Chúa đến đồi Can-vê. Một Maria tội lỗi suốt ngày chỉ ở trong bóng tối, giờ đây đã được Chúa giải thoát mang cô ra ánh sáng. Đó chính là ánh sáng của Chúa chiếu tỏa trên cô.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Tin Mừng theo thánh Gioan vừa nhắc đến Thánh nữ Maria Mađalêna, vị thánh mà Giáo Hội kính nhớ hôm nay. Bà là người nữ được diễm phúc gặp Chúa Giêsu phục sinh đầu tiên. Khi gặp được Chúa, bà vui sướng reo mừng, bà đi báo cho các môn đệ rằng : "Tôi đã thấy Chúa". Rồi bà kể lại cho các ông những điều Chúa đã nói với bà. Tuy nhiên thật tiếc thay, bà Maria Mađalêna đã không nhận ra được Chúa phục sinh, ngay từ phút giây đầu tiên khi Chúa xuất hiện trước mặt bà. Chúa đứng đó nhưng bà đã không nhận ra Chúa, mà phải trải qua một tiến trình với nhiều dấu hiệu, đến khi Chúa gọi tên bà, lúc ấy bà mới nhận ra Chúa.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Chúng ta tự hỏi, điều gì đã ngăn cản cản bà Maria Mađalêna không nhận ra Chúa ngay từ phút đầu tiên ấy. Thánh Gioan cho chúng ta thấy qua các dấu hiệu :</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Bà Maria Mađalêna đến mộ từ sáng sớm, bà thấy dấu hiệu đầu tiên đó là “tảng đá lăn khỏi mộ”, bà không còn thấy Chúa. Với suy nghĩ của loài người, bà chỉ nghĩ được rằng "Người ta đem Chúa đi khỏi mộ và các bà chẳng biết họ để Người ở đâu ?” Bà không đủ sáng suốt để nghĩ về Chúa Giêsu, Đấng đã chữa lành bà khỏi bảy quỷ, giờ đây hẳn Ngài thực hiện quyền năng của Ngài như đã báo trước. Bà tối tăm sầu buồn đến nỗi đâu còn nhớ Chúa có đủ quyền năng, làm cho đứa con trai duy nhất của bà góa thành Naim cũng như Lazaro chết chôn trong mồ được sống lại. Bà chỉ suy nghĩ và lý giải theo cách hiểu, cách nhìn rất trần thế của bà. Tảng đá được lăn ra, mồ trống, nghĩa là Người ta đem Chúa đi. Với lối suy nghĩ về Thiên Chúa theo cách suy luận của con người, thật khó để nhận ra Chúa.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Khi bà Maria Mađalêna đến mộ lần thứ hai cùng với hai môn đệ, bà không thấy mọi sự diễn ra như bà suy tính, bà buồn rồi khóc. Bỗng bà thấy dấu hiệu nữa là : hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Chúa Giêsu, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. Thiên Thần hỏi “sao bà khóc”. Thấy Thiên Thần, vậy mà bà chưa mở lòng để suy nghĩ thêm : Thiên Thần đâu dễ xuất hiện trong cuộc sống đời thường, phải có điều gì đó rất đặc biệt Thiên Thần mới xuất hiện chứ ? Rồi bà vẫn trả lời một câu y như lần trước, một câu nói như đã lập trình sẵn trong suy nghĩ kiểu loài người của bà. Bà nói với Thiên Thần : "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !". Với lối suy tính và chờ mong mọi sự diễn ra theo ý mình, mà không chịu mở lòng ra với các dấu hiệu Chúa gởi đến trong cuộc đời, chắc hẳn sẽ không nhận ra Chúa.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Và rồi, khi thấy dấu hiệu là chính Chúa Giêsu đứng đó. Chúa Giêsu nói với bà : "Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ?" Bà đang vẽ ra trong đầu suy nghĩ của mình về Thiên Chúa. Nên bà tưởng Chúa là người làm vườn, liền nói : "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về". Bà cứ mải miết bám vào các dữ liệu trần thế theo cách nhìn của bà, rằng đã có ai đó lấy xác Chúa. Giờ đây bà thấy ông này dáng vẻ người làm vườn, với suy nghĩ không đổi bà trả lời cũng vẫn bằng một câu trả lời không thay đổi, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết... Với lối tưởng tượng và suy đoán theo cách của con người, làm sao có thể nhận ra Chúa.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Sau khi Chúa về Trời, Mađalêna vốn tiếp tục sống cuộc đời thánh thiện. Cùng với các tông đồ, và cùng với hai anh chị em là Lagiarô và Matta, bà tích cực tham gia mở mang nước Chúa. Không ai được biết bà tạ thế ngày nào, nhưng theo một truyền thuyết đông phương đáng tin cậy thì ông Lagiarô đã tạ thế tại đảo Chyprô vào năm 899, di hài ngài được cải táng về Constantinôpôli. Còn xác thánh Mađalêna khi tạ thế đã được mai táng tại Êphêsô, đến thế kỷ thứ VI cũng được di chuyển về Contantinôpôlị</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Kính xin thánh nữ Maria Mađalêna cầu cho chúng ta nhất là những ai đã chọn ngài làm thánh bổn mạng, được theo gương ngài mà ăn năn thống hối tội xưa, đồng thời quyết một lòng sắt đá bước theo Chúa Giêsu vì Ngài là chân lý, sự sống, và là đường dẫn nhân loại tới hạnh phúc vô biên.</span><br /><strong><span style="font-size: 10pt;">Huệ Minh</span></strong></p></div>Trong mọi sự hãy nghĩ đến cùng đích2020-07-21T12:46:37+07:002020-07-21T12:46:37+07:00http://www.gxthohoang.net/suyniem-suytu/item/11562-trong-moi-su-hay-nghi-den-cung-dichBan Biên Tậpgxthohoang@gmail.com<div class="K2FeedImage"><img src="http://www.gxthohoang.net/media/k2/items/cache/cf399cd4249f216606fa1b1d5e21aa53_S.jpg" alt="Trong mọi sự hãy nghĩ đến cùng đích" /></div><div class="K2FeedIntroText">  TRONG MỌI SỰ HÃY NGHĨ ĐẾN CÙNG ĐÍCH </div><div class="K2FeedFullText"> <p style="text-align: justify;"><br /><span style="font-size: 10pt;"> Thánh Lễ tạ ơn mừng kim khánh của một linh mục sau chặng đường dài phục vụ xem ra cực hoành tráng. Cũng đúng và hợp tình hợp lý vì bao công lao mà Cha đã bỏ ra suốt 50 năm sứ vụ linh mục.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Dẫu thế nào đi chăng nữa, con người với hạn chế của sức khỏe, của tuổi tác nên dù muốn dù không thì Cha già kính yêu của giáo xứ phải rời bỏ căn nhà mà bao nhiêu năm trời Cha gắn bó cùng với biết bao nhiêu con chiên thân thương. Vì lẽ dù muốn dù không để rồi Cha phải dọn đến chỗ mới và nhường vị trí cha đang giữ cho một linh mục trẻ. Và, sau khi Cha thư ký đọc văn thư của Tòa Giám Mục kính gửi Cha già yêu dấu thì hình bóng của cha mới xuất hiện ngay sau đó. Chỉ có điều là chờ vài ngày nữa khi Cha già "khuất bóng" thì lại một lễ nhận xứ hoành tráng dành cho Cha mới. Chả ai làm cái điều trao xứ mới trong ngày đại lễ nên thôi để dành đó.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Với những lý do nội tại và nhất là tế nhị, Đức Giám Mục có lẽ cũng cân não để dùng những từ yêu dấu dành cho cha già yêu dấu. Đức Cha cứ nhắc đi nhắc lại với cộng đoàn rằng Cha già luôn khẳng định : "Linh mục không có nghỉ hưu!".</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Vâng ! Linh mục là linh mục đời đời nhưng sức khỏe và thân phận của con người thì không đời đời Cha già yêu dấu ạ !</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Để "dỗ dành" cha già, Đức Cha rất khéo nói để không đụng chạm : "Từ nay, Cha về tại Nhà Hưu Dưỡng của Giáo Phận, Cha tiếp tục phục vụ Giáo Phận như ban bí tích Hòa Giải cho các nơi cần Cha ..."</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Chính xác ! Cha vẫn ban bí tích hòa giải chứ đâu phải khi đi hưu là Cha không còn giải tội.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Khi nghe đến những lời đó, dù muốn dù không khuôn mặt Cha già như héo lại. Khổ nổi hờn cái bạn quay máy và hờn hơn là cái bạn ngồi bàn dựng. Hình ảnh ấy, khuôn mặt ấy của Cha già chắc có lẽ làm cho nhiều người buồn, nhất là Cha già nhưng không sao tránh khỏi.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Với cha già là như vậy, Đức Cha chủ tế Thánh Lễ hôm ấy cũng có ngon lành hơn gì Cha già đâu mà nói ! Đức Cha cũng đã vào tuổi hưu theo luật định và đang chờ ngày trao giáo phận cho vị mục tử khác.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Nghe đâu ở Tòa Thánh, có người viết phần mềm để rồi ai nào đó truy cập vào trang mạng đó thì thấy tên tất cả các giám mục trên toàn thế giới. Điều đặc biệt là phần mềm ấy báo ngày tháng mà giám mục nào đó ... đi hưu.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Trong Giáo Hội cũng thế, ngoài đời cũng vậy ! Con người, dù có tài năng cách mấy nhưng cũng đến lúc phải dừng "cuộc chơi" dù lòng không muốn.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Đời thường, có lúc con người đến nơi nào đó thưởng lãm, du lịch và dĩ nhiên nơi đó như ngọn núi cao đẹp mà Thánh Phêrô buột miệng : "Thưa Thầy, chúng con ở đây thì tốt lắm!" nhưng rồi Phêrô và các môn đệ hôm đó phải xuống núi và phải ngang qua thập giá rồi mới đến vinh quang.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Nhiều người tài cao chức bự nhưng rồi cuối cùng cũng phải khép lại sau chuỗi ngày dài đương chức.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Chuyện Cha già hay chuyện Đức Cha là còn biết trước vì đến ngày luật định thì phải ngưng nghỉ. Cạnh đó, quanh ta, ngày mỗi ngày có những quyết định "nghỉ hưu" thật chóng vánh.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Có người mới ngày hôm qua cười cười nói nói nhưng hôm nay đi vào cõi lặng của phậ người.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Có người dự định sẽ xây cái này dựng cái kia nhưng công trình dở dang vẫn còn đó.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Có người ao ước sẽ xây giấc mộng vàng nhưng cơn đột quỵ hay nhồi máu cơ tim đến để rồi để giấc mộng đó còn trong mộng.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Cuộc đời con người là vậy, phận người là thế nhưng ít ai để ý đến cùng đích, nghĩ đến ngày mà mình phải rời bỏ "cuộc chơi" trần thế này.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Nhìn Cha già, nhớ Đức Cha, nghĩ đến những sự ra đi đột ngột đó nên chăng ta nghĩ lại phận mình. Phận mình dù cao sang, dù giàu có dù lộng lẫy như thế nào đi chăng nữa rồi cũng đến một ngày phải đi về với nguồn cội của mình.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Nghĩ như thế, nhớ như thế để mỗi người hãy cố gắng buông bỏ bớt đi cái tham sân si đang ngự trị trong mình, bỏ bớt đi cái tự cao tự đại mà sống nhẹ nhõm với đời và với người :</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Con nay trở về, trở về cùng Chúa Chúa ơi</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Con nay trở về, lòng sầu thống hối khôn nguôi</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Muốn khóc cho một niềm tin</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Đã trót bao phen ngả nghiêng</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Bước chân hoang đàng, nay mến yêu thương tình đáp tình</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Con nay trở về, trở về miền đất tái sinh</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Con nay trở về, về đường chính lý quang minh</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Có suối nhân sinh chan ứa</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Có lá hoa không tàn úa</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Lúa thơm trăm mùa, thêm trái ngon hoa ngọt cỏ thừa ...</span></p> <p style="text-align: justify;"><strong><span style="font-size: 10pt;">Người Giồng Trôm</span></strong></p></div><div class="K2FeedImage"><img src="http://www.gxthohoang.net/media/k2/items/cache/cf399cd4249f216606fa1b1d5e21aa53_S.jpg" alt="Trong mọi sự hãy nghĩ đến cùng đích" /></div><div class="K2FeedIntroText">  TRONG MỌI SỰ HÃY NGHĨ ĐẾN CÙNG ĐÍCH </div><div class="K2FeedFullText"> <p style="text-align: justify;"><br /><span style="font-size: 10pt;"> Thánh Lễ tạ ơn mừng kim khánh của một linh mục sau chặng đường dài phục vụ xem ra cực hoành tráng. Cũng đúng và hợp tình hợp lý vì bao công lao mà Cha đã bỏ ra suốt 50 năm sứ vụ linh mục.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Dẫu thế nào đi chăng nữa, con người với hạn chế của sức khỏe, của tuổi tác nên dù muốn dù không thì Cha già kính yêu của giáo xứ phải rời bỏ căn nhà mà bao nhiêu năm trời Cha gắn bó cùng với biết bao nhiêu con chiên thân thương. Vì lẽ dù muốn dù không để rồi Cha phải dọn đến chỗ mới và nhường vị trí cha đang giữ cho một linh mục trẻ. Và, sau khi Cha thư ký đọc văn thư của Tòa Giám Mục kính gửi Cha già yêu dấu thì hình bóng của cha mới xuất hiện ngay sau đó. Chỉ có điều là chờ vài ngày nữa khi Cha già "khuất bóng" thì lại một lễ nhận xứ hoành tráng dành cho Cha mới. Chả ai làm cái điều trao xứ mới trong ngày đại lễ nên thôi để dành đó.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Với những lý do nội tại và nhất là tế nhị, Đức Giám Mục có lẽ cũng cân não để dùng những từ yêu dấu dành cho cha già yêu dấu. Đức Cha cứ nhắc đi nhắc lại với cộng đoàn rằng Cha già luôn khẳng định : "Linh mục không có nghỉ hưu!".</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Vâng ! Linh mục là linh mục đời đời nhưng sức khỏe và thân phận của con người thì không đời đời Cha già yêu dấu ạ !</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Để "dỗ dành" cha già, Đức Cha rất khéo nói để không đụng chạm : "Từ nay, Cha về tại Nhà Hưu Dưỡng của Giáo Phận, Cha tiếp tục phục vụ Giáo Phận như ban bí tích Hòa Giải cho các nơi cần Cha ..."</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Chính xác ! Cha vẫn ban bí tích hòa giải chứ đâu phải khi đi hưu là Cha không còn giải tội.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Khi nghe đến những lời đó, dù muốn dù không khuôn mặt Cha già như héo lại. Khổ nổi hờn cái bạn quay máy và hờn hơn là cái bạn ngồi bàn dựng. Hình ảnh ấy, khuôn mặt ấy của Cha già chắc có lẽ làm cho nhiều người buồn, nhất là Cha già nhưng không sao tránh khỏi.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Với cha già là như vậy, Đức Cha chủ tế Thánh Lễ hôm ấy cũng có ngon lành hơn gì Cha già đâu mà nói ! Đức Cha cũng đã vào tuổi hưu theo luật định và đang chờ ngày trao giáo phận cho vị mục tử khác.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Nghe đâu ở Tòa Thánh, có người viết phần mềm để rồi ai nào đó truy cập vào trang mạng đó thì thấy tên tất cả các giám mục trên toàn thế giới. Điều đặc biệt là phần mềm ấy báo ngày tháng mà giám mục nào đó ... đi hưu.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Trong Giáo Hội cũng thế, ngoài đời cũng vậy ! Con người, dù có tài năng cách mấy nhưng cũng đến lúc phải dừng "cuộc chơi" dù lòng không muốn.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Đời thường, có lúc con người đến nơi nào đó thưởng lãm, du lịch và dĩ nhiên nơi đó như ngọn núi cao đẹp mà Thánh Phêrô buột miệng : "Thưa Thầy, chúng con ở đây thì tốt lắm!" nhưng rồi Phêrô và các môn đệ hôm đó phải xuống núi và phải ngang qua thập giá rồi mới đến vinh quang.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Nhiều người tài cao chức bự nhưng rồi cuối cùng cũng phải khép lại sau chuỗi ngày dài đương chức.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Chuyện Cha già hay chuyện Đức Cha là còn biết trước vì đến ngày luật định thì phải ngưng nghỉ. Cạnh đó, quanh ta, ngày mỗi ngày có những quyết định "nghỉ hưu" thật chóng vánh.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Có người mới ngày hôm qua cười cười nói nói nhưng hôm nay đi vào cõi lặng của phậ người.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Có người dự định sẽ xây cái này dựng cái kia nhưng công trình dở dang vẫn còn đó.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Có người ao ước sẽ xây giấc mộng vàng nhưng cơn đột quỵ hay nhồi máu cơ tim đến để rồi để giấc mộng đó còn trong mộng.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Cuộc đời con người là vậy, phận người là thế nhưng ít ai để ý đến cùng đích, nghĩ đến ngày mà mình phải rời bỏ "cuộc chơi" trần thế này.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Nhìn Cha già, nhớ Đức Cha, nghĩ đến những sự ra đi đột ngột đó nên chăng ta nghĩ lại phận mình. Phận mình dù cao sang, dù giàu có dù lộng lẫy như thế nào đi chăng nữa rồi cũng đến một ngày phải đi về với nguồn cội của mình.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Nghĩ như thế, nhớ như thế để mỗi người hãy cố gắng buông bỏ bớt đi cái tham sân si đang ngự trị trong mình, bỏ bớt đi cái tự cao tự đại mà sống nhẹ nhõm với đời và với người :</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="font-size: 10pt;">Con nay trở về, trở về cùng Chúa Chúa ơi</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Con nay trở về, lòng sầu thống hối khôn nguôi</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Muốn khóc cho một niềm tin</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Đã trót bao phen ngả nghiêng</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Bước chân hoang đàng, nay mến yêu thương tình đáp tình</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Con nay trở về, trở về miền đất tái sinh</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Con nay trở về, về đường chính lý quang minh</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Có suối nhân sinh chan ứa</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Có lá hoa không tàn úa</span><br /><span style="font-size: 10pt;"> Lúa thơm trăm mùa, thêm trái ngon hoa ngọt cỏ thừa ...</span></p> <p style="text-align: justify;"><strong><span style="font-size: 10pt;">Người Giồng Trôm</span></strong></p></div>