Thời điểm Sr. McKenna.
Sơ Briege McKenna là một nữ tu dòng thánh Clara ở vùng Tampa, Florida. Sơ đã từng bị chứng sưng khớp xương đau đớn đến nỗi phải đi bằng xe lăn. Vậy mà Sơ đã được ơn Chúa chữa khỏi và sai đi chữa lành nhiều thứ bệnh, kể cả bệnh ung thư, đặc biệt qua niềm tin vào Thánh Thể Chúa. Sơ vẫn thường xuyên đi giảng nhiều nơi, nhất là những đại hội về Chúa Thánh Thần, và đã từng giảng cho ngay cả các giám mục và linh mục qua các buổi tĩnh tâm, mà tôi có dịp tham dự một lần vào cuối năm 1997 tại New Orleans. Đề tài chính vẫn là: Phép lạ qua mỗi thánh lễ. Tất cả những trường hợp được chữa khỏi cách lạ lùng này được Sơ ghi lại trong một cuốn "Phép Lạ Xảy Ra Thực" (Miracles Do Happen). Đây là bốn trường hợp điển hình:
THỜI ĐIỂM PHÉP LẠ Ở NAM MỸ
Trường hợp 1 xẩy ra ở Nam Mỹ trong một thánh lễ ngoài trời với rất đông người nghèo tham dự. Vị linh mục dùng một cái bàn cũ kỹ để làm bàn thờ. Một bé trai được khiêng tới, toàn thân bị phỏng nặng đau đớn. Bệnh quá nặng mà chẳng có bác sĩ hay thuốc men gì ở đây cả!
Đức tin của vị linh mục này rất mạnh, có sức truyền sang mọi người. Ngài bảo đặt em bé dưới bàn thờ và tiếp tục dâng lễ với tất cả lòng sốt sắng, từng cử chỉ tác động đều ý thức và có hồn. Lúc truyền phép Mình Thánh, mọi người đều quì trên đất để tôn thờ Chúa. Nét mặt của họ đều nói lên rằng họ thật sự thấy Chúa Giêsu đến và vỗ về họ: Hãy đến với Thầy, tất cả những ai nhọc nhằn. Thầy sẽ ban cho các con sự sống và đức tin.
Và Sơ McKenna ghi nhận: "Sâu xa trong tâm hồn, đây là lúc tôi nhận thức: "Lạy Chúa Giêsu, đây đúng là Chúa rồi. Dưới hình bánh và rượu, chỉ có Chúa mới nghĩ ra cách đó để gần gũi với dân của Ngài".
Sau lễ, tôi đến xem em bé được đặt dưới bàn thờ thì không thấy nữa. Tôi hỏi người bồng nó tới: "Em đâu rồi?". Bà vừa nói vừa chỉ tay vào đám trẻ con đang chơi gần đó: Nó kia kìa.
Tôi nhìn và thấy em đã lành lặn, không còn một vết tích gì trên cơ thể. Tôi thảng thốt kêu lên: Chuyện gì đã xẩy ra cho em vậy? Bà nhìn tôi và nói: "Sơ muốn nói gì? Việc gì đã xẩy ra sao? Đức Chúa Giêsu không ngự đến sao?
Cùng ngày đó, vào đầu thánh lễ, tôi cũng thấy một em bé mặt bị méo mó một cách khủng khiếp. Sau lễ mẹ em bế em đến với tôi: "Sơ ơi, hãy nhìn con tôi này." Mặt em đã lành lặn.
Quả thực đức tin của đám dân này mạnh quá. Họ tìm đến với Chúa như người đàn bà trong Phúc Âm bị bệnh lọan huyết lâu ngày mà không sao chữa khỏi. Bà ta cũng chen vào đám đông vì ai ai cũng muốn đến gần Chúa Giêsu để chạm đến Ngài. Nhưng điều khác biệt là người đàn bà này chỉ có một điều trong đầu: nếu chạm được đến Ngài, mình sẽ khỏi bệnh.
Bà ta đã chạm được vào Ngài. Chúa Giêsu thấy có một sức mạnh toát ra khỏi Ngài thì quay lại hỏi: "Ai đã chạm đến Thầy?".
Các tông đồ hỏi lại: "Thầy nói gì? Mọi người đều xô lấn đến Thầy!". Nhưng Chúa Giêsu biết có ai đó không chỉ chạm đến Ngài, nhưng với tâm tình chờ đợi, với một điều kiện mà tất cả phải có khi đến với Chúa Giêsu, đó là đức tin. Rồi Chúa Giêsu nhìn vào một người đàn bà đang đi ra khỏi đám đông mà nói: "Vì đức tin của con, con đã được khỏi".
Nhiều người khi đọc đoạn Tin Vui này cũng ao ước: "Giá tôi cũng được chạm đến Chúa Giêsu, gặp được Ngài thì tuyệt biết bao. Phải chi tôi được sống cùng thời với Ngài để có thể đến chạm được tới Ngài như người đàn bà kia". Vậy ra Chúa Giêsu trong Thánh Thể không phải là Chúa Giêsu thật sao?!
Đám dân ở Nam Mỹ kia chỉ khác nhiều người là thấy Chúa Giêsu thực. Họ không đến với thánh lễ để chỉ để xem linh mục cử hành hay nhận xet những gì linh mục giảng. Họ đến để gặp gỡ Chúa Giêsu của họ, chính Chúa đang đến đó với mọi quyền năng. Họ đến để dự phần với chính Chúa Giêsu trong một nghi thức tiến dâng lên Cha của Ngài. Họ trở nên một phần của lễ vật này. Và Sơ McKenna đã phát biểu: "Tôi rời vùng rừng núi đó với một sự hiểu biết hoàn toàn mới mẻ về thánh lễ. Đó không phải chỉ là việc đem người ta đến thánh lễ để tỏ lòng cung kính và nói với Chúa Giêsu rằng họ yêu Ngài. Điều đó rất tốt, nhưng thánh lễ là những gì Chúa Giêsu có thể và muốn làm cho tất cả chúng ta, cho toàn thế giới. Không phải là Chúa Giêsu cần chúng ta đến dự thánh lễ, nhưng chúng ta cần Ngài."
ĐƯỢC CHỮA KHỎI UNG THƯ
Trường hợp thứ ba về một linh mục trẻ bị ung thư cổ họng đã hết đường chữa. Linh mục này điện thoại xin Sơ McKenna cầu nguyện thì Sơ trả lời: "Thưa Cha, con có thể cầu nguyện với cha ngay bây giờ trên điện thoại, và con sẽ làm như thế. nhưng sáng nay, Cha không gặp Chúa Giêsu sao? Cha không gặp Ngài hằng ngày sao? Mỗi ngày khi cha dâng lễ, khi cha cầm Mình thánh, khi Cha rước Chúa tức là Cha đã gặp gỡ Chúa. Người đàn bà trong Phúc Âm chỉ chạm đến vạt áo Chúa Giêsu, nhưng cha đã chạm đến chính Chúa Giêsu và đón Ngài vào trong thân thể mình. Cha có nhận thức rằng chính Chúa Giêsu thật sự đi qua cổ họng của cha không? Không ai tốt hơn để chạy đến cho bằng Chúa Giêsu. Cha hãy khấn Ngài chữa lành cho cha".
Tôi nghe ngài khóc qua điện thoại. Ngài luôn miệng nói với tôi: "Cám ơn sơ, cám ơn sơ."
Ba tuần sau vị linh mục điện thoại cho sơ cho biết không phải đi giải phẩu nữa, các bác sĩ thấy rằng bệnh ung thư đã khỏi và bây giờ ngài có một thanh quản mới. Trường hợp thứ tư xẩy ra ở Sydney bên Úc. Một người đàn bà bị cái bướu ở bụng rất đau đớn và bị ung thư ruột đã đến lúc hết hy vọng, và bà rất sợ chết, nên tìm đến sơ McKenna. Sơ nói với bà ta: "Hãy đến gặp Chúa Giêsu trong Thánh Thể. Tôi không thể nói với bất cứ ai rằng họ sẽ được khỏi như họ mong muốn, nhưng Chúa Giêsu sẽ ban cho bà sức mạnh để đối phó với bất cứ gì xẩy ra trong đời. Nếu Ngài muốn đem bà qua cánh cửa sự chết, Ngài sẽ cho bà ơn sủng để đi qua cánh cửa đó mà không sợ hãi gì. Nếu Ngài muốn bà sống, Ngài sẽ ban ơn cho bà".
Tối hôm đó khi sơ McKenna đang cầu nguyện thì bà chạy đến: Sơ ơi, phép lạ đã xẩy ra. Phép lạ đã xẩy ra!
Bà ta nói: "Hãy coi tôi đây. Tôi đi dự lễ như Sơ nói. Khi lên rước lễ, tôi tự nhủ: Chỉ vài phút nữa mình sẽ gặp được Chúa Giêsu, mình sẽ ôm Ngài trong tay và xin Ngài giúp đỡ."
Khi rước lễ, bà nói thầm: "Con biết Chúa đang ngự ở đây. Hôm nay Chúa sẽ ngự trong lòng con, xin cho con khỏi sợ hãi. Xin chữa con nếu Chúa muốn, nhưng xin Chúa hãy làm một điều gì đó cho con". Và bà ta nói tiếp: "Ngay khi tôi đưa Mình Thánh lên miệng và nuốt, tôi cảm thấy có một cái gì nóng ran trong cổ họng xuống tới bao tử. Tôi nhìn xuống bụng và cái bướu đã biến mất."
TIN VUI ĐƯỢC CHỮA KHỎI MÙ
Thực ra Sơ McKenna không làm phép lạ như sơ vẫn thường nhắc đi nhắc lại, mà là chính Chúa làm. Sơ chỉ giúp người ta mở mắt thấy và gặp được Chúa tác động với tất cả quyền năng như Chúa đang có mặt tại Do Thái xưa. Chính đức tin thấy được như vậy là cốt lõi của phép lạ. Thấy chính Ngài đang loan báo Tin Vui, đang "nói với dân chúng về nước Thiên Chúa và chữa lành những kẻ cần được cứu chữa", và làm phép lạ nuôi sống cả năm ngàn người với năm đồng bánh và hai con cá trong mỗi thánh lễ.
Then chốt vẫn là con mắt đức tin, bị mù mà bỗng được mở ra nhìn thấy được. Trước khi được ơn cảm nhận Chúa, Sơ McKenna cũng đã từng cảm thấy khô khan như Sơ tâm sự: "Tôi không cảm thấy tin tưởng và sức mạnh của Phúc Âm, tôi không tin rằng Chúa Giêsu sẽ chữa tôi lành bệnh. Tôi tin rằng nếu tôi đi Lộ Đức hay nơi nào khác thì sẽ được khỏi bệnh, nhưng tôi không tin rằng phép lạ có thể xẩy ra trong đời sống bình thường. Hồn tôi khao khát Thiên Chúa hằng sống, nhưng tôi không thực sự biết Ngài. Chính sự khao khát muốn biết Chúa rõ hơn mà lần đầu tiên tôi đến với một nhóm cầu nguyện... Tôi bị thu hút vì thấy người ta cầu nguyện với Chúa Giêsu như thể Ngài đang hiện diện ở đó... Tôi tự nhủ: "Phải có cái gì hơn nữa đối với người Công Giáo chứ".
PHÚT TỊNH TÂM
Đúng thế, mỗi lần đi dự lễ là một chứng kiến phép lạ Chúa hiện ra. Chả lẽ mình đi lễ mà chả thấy gì, hay chỉ thấy nhàm chán hay gò bó phải đi! Chúa vẫn có đó mà người thì thấy được người thì không. Trước kia Sơ McKenna cũng bị mù mà nay được thấy. Con cũng xin với Chúa một điều thôi, là thấy được một trời mới mở ra đầy hứng khởi, như người mù ở Giêricô: "Lạy Chúa, xin cho con được trông thấy", đặc biệt trông thấy được Chúa trong Thánh Thể.
Lm Dũng Lạc Trần Cao Tường