Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ hai, 30 Tháng 12 2019 12:34

Lời đã thành xác phàm

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  Lời đã thành xác phàm

Thứ Ba. NGÀY THỨ BẢY TUẦN

BÁT NHẬT GIÁNG SINH.

1 Ga 2:18-21; Ga 1:1-18

Thánh Sylvestrô I giáo hoàng.

LỜI ĐÃ THÀNH XÁC PHÀM

Với lòng xót thương vô hạn, Thiên Chúa đã cho Con Một Ngài đảm nhận thân phận nhân loại thấp hèn để nâng thân phận ấy lên tình trạng ân sủng, thần linh. Nói như thánh Grêgôriô Nyssa: “Bản tính nhân loại chúng ta đã sa ngã, nay được trỗi dậy; đã chết, nay được sống lại”. Thánh Giáo phụ cũng đại ý bảo rằng dẫu bản tính nhân loại đã sa đọa, đen tối, xấu xa, nhưng không vì thế mà Thiên Chúa lại không đoái đến; chính những mong manh, mỏng giòn, khốn khổ của thân phận con người đã làm Thiên Chúa động lòng trắc ẩn mà đến viếng thăm, mà nâng giấc con người trỗi dậy.

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” đó là lời xác quyết của thánh sử Gioan, là lời xác quyết của các tông đồ, của Giáo Hội và cũng là lời xác tín của mỗi người Kitô hữu chúng ta. Ý nghĩa của câu Lời Chúa này diễn tả mầu nhiệm nhập thể, một Ngôi vị của Thiên Chúa đã được sinh ra và ở giữa chúng ta, để nhờ Người chúng ta trở nên con cái của Thiên Chúa và hưởng trọn lời hứa cứu độ.

Ngay từ câu đầu tiên của Tin Mừng thánh Gioan đã khẳng định căn tính và nguồn gốc của Ngôi Lời (Logos). “Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa”. Lúc khởi đầu là một kiểu nói gợi lên sự khởi đầu tuyệt đối theo sách Sáng thế: “Lúc khởi đầu Thiên Chúa tạo dựng trời và đất”. Điều này cho thấy nguồn gốc của Đức Giêsu không phải bởi thụ tạo mà bởi Thiên Chúa. Ngôi Lời ấy là Thiên Chúa thật, Đấng được sinh ra mà không phải được tạo thành. Hay nói cách khác, Ngôi Lời đã có từ trước khi tạo dựng, nên Người hiện hữu mà không phải do tạo dựng.

Thánh Gioan còn khẳng định thêm: “Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành. Điều đã được tạo thành ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại”.

Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta, như Đức Chúa hứa qua lời ngôn sứ I-sai-a trong Cựu Ước “Này đây người thiếu nữ mang thai, sinh hạ con trai và đặt tên là Em-ma-nu-en”. Ngài đã đến thế gian từ cung lòng Thiên Chúa Cha, và từ nay sự hiện diện của Ngôi Lời Nhập Thể là sự hiện diện của Thiên Chúa giữa nhân loại. Quả thế, “Ngôi Lời là Thiên Chúa” (1,1c) “đã trở nên xác phàm” (1, 14) và sống thân phận làm người với sự mong manh, lệ thuộc vào không gian và thời gian. Đó là một con người đã được sinh ra và lớn lên trong một gia đình, một dân tộc và một nền văn hóa riêng như mỗi người chúng ta. Đó là một vị Thiên Chúa đã xuống thế mang thân phận làm người, để đưa con người lên với Thiên Chúa.

Khi trở nên người phàm, là Thiên Chúa, Ngài đã nhận lấy tất cả những gì là mỏng giòn, yếu đuối, giới hạn của con người cho mình và tràn cái vô biên, vĩnh cửu của Ngài sang cho con người. Nơi Đức Giêsu không còn khoảng cách giữa Thiên Chúa và con người, nhưng con người được ở trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở trong con người. Qua Đức Giêsu, Thiên Chúa không chỉ làm chứng cho tình thương mà còn hiện diện đích thực bằng xương bằng thịt với chúng ta. Nhờ Đức Giêsu Ki tô, Thiên Chúa thấu cảm những gì là khổ đau, là yếu đuối, là lỗi tội nơi chúng ta. Cũng nhờ Đức Giêsu Kitô Thiên Chúa đem đến cho ta niềm hy vọng và sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn.

Mầu nhiệm nhập thể ấy thật thâm sâu, Ngôi Lời là nguồn Ân Sủng (Đức Giêsu) tái tạo sự sống cho nhân loại, một “mắt xích” nối kết con người với Thiên Chúa và con người với con người. Nhờ đó, trong sự thông hiệp chúng ta được nên một trong Đức Kitô và nên một trong Thiên Chúa. Như vậy, Ngôi Lời nhập thể là niềm vui, là niềm hạnh phúc viên mãn mà con người luôn khát khao. Chúng ta kỹ niệm ngày Chúa Giáng Sinh cũng với tâm tình như vậy, một niềm vui rộn rã vì Hài Nhi Giêsu đã và đang ở giữa chúng ta.

Lời Thiên Chúa đã trở nên người phàm và cư ngụ trên trái đất hơn 2000 năm nhưng ngày hôm nay, Ngài vẫn còn khát khao được nhập thể, vẫn đang tìm nơi để cư ngụ bởi nhiều tâm hồn còn tối, thể giới vẫn còn đầy bóng đêm: bóng đêm của tội lỗi, của hận thù, của gian dối, của bách hại và đủ mọi hình thức tội ác đang có nguy cơ gia tăng mỗi ngày. Phần chúng ta, Ngôi Lời đã thực sự được sinh ra và cư ngụ trong trái tim và cuộc sống chúng ta chưa? Ánh sáng, ân sủng của Thiên Chúa có chi phối tư tưởng và hành động của chúng ta không? Đón nhận Ngôi Lời chính là đón nhận Lời Chúa, suy niệm trong lòng và làm cho sinh hoa kết trái trong đời sống hằng ngày như Đức Maria.

Khi quỳ gối trước Hài Nhi Giêsu bé nhỏ, yếu ớt nơi máng cỏ, ta được nhắc nhớ rằng vì lòng xót thương vô hạn mà Thiên Chúa đã cúi xuống trên thân phận nhận loại chúng ta; Ngài đã đảm nhận lấy thân phận yếu hèn, mỏng giòn, tội lỗi của ta để ta được chung chia thân phận thần linh, uy quyền của Ngài. Và như thế, từ nay, dù đời ta có khốn khổ, nghèo hèn, rách nát đến đâu chăng nữa, thì ta vẫn có thể vui tươi và hy vọng ngẩng cao đầu, trông về trời cao mà bước đi giữa cuộc đời đầy chông gai và đẫm nước mắt này.

Huệ Minh

Read 549 times Last modified on Thứ tư, 01 Tháng 1 2020 15:29