Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ năm, 30 Tháng 1 2020 06:25

Hạt giống âm thầm

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  Hạt giống âm thầm.


31/01/2020

Thứ Sáu Tuần III Mùa Thường Niên

2 Sm 11, 1-4a. 5-10b. 13-17; Mc 4, 26-34

HẠT GIỐNG ÂM THẦM

Với trang Tin Mừng hôm nay, thánh sử Maccô diễn tả cho chúng ta thấy được sự huyền nhiệm của Nước Trời ngang qua các hình ảnh hết sức cụ thể và quen thuộc: những hạt giống âm thầm nảy mầm, phát triển và những giá trị to lớn mà nó mang lại. Thế nhưng điều đáng nói là dường như chẳng mấy ai có thể cảm thấu được những ý nghĩa này. Ấy thế mà Tin Mừng lại khẳng định: “Đức Giêsu không nói gì với họ mà không dùng dụ ngôn”. Chẳng lẽ Người lại không muốn cho họ đón nhận mặc khải của mình sao? Đương nhiên là không, bởi lẽ ta thấy rằng tất cả đều là do họ không thực lòng muốn nghe, muốn hiểu.

Ta có thể thấy rõ hơn thái độ này của họ nếu đối chiếu đoạn Tin Mừng hôm nay với phần “Các bài giảng bằng dụ ngôn” trong Tin Mừng của thánh Matthêu (Mt 13,1-52). Thật vậy, nếu họ thật lòng muốn nghe, muốn hiểu để tin thì họ đã phải giống như các môn đệ xin Chúa giải thích cho mình rồi. Ở đây, Đức Giê-su cần họ đáp trả với một lòng khao khát thực sự, bởi vì có như thế họ mới có thể trổ sinh hoa trái tốt đẹp được.

Sau khi hạt giống đã được gieo vào trong đất, nó phát triển ra thành một mùa gặt lớn lao. Chỉ với một ít nước, ánh sáng mặt trời và một ít kiên nhẫn thì một sự tăng trưởng kỳ diệu đã diễn ra.

Những điều đó xảy ra thế nào chúng ta không biết. Đây là một sự kiện kỳ diệu, khi một bụi cây được cắt tỉa, một số cành bị cắt đi, nó thực sự trở nên sung mãn và sinh được nhiều hoa trái.

Đó là một mầu nhiệm trong tự nhiên mà có thể được miêu tả lại nhưng không thể cắt nghĩa. Chúng ta có thể nói huyên thuyên rằng những gì sẽ bay lên hoặc phải rớt xuống, nhưng chúng ta không biết vì sao lại có trọng lực nhưng chỉ thấy những việc đó diễn ra. Vì sao mọi vật chất đều được kéo đến trung tâm trái đất mà không chuyển đi từ đó

Cuộc sống càng văn minh hiện đại, chúng ta càng dễ bắt gặp nhiều hơn những hình ảnh của đám đông dân Do-thái xưa. Nhiều người đổ xô đi tìm sự thật liên quan đến vũ trụ vạn vật, với khao khát hiểu biết và nắm bắt. Và như chúng ta thấy, tất cả những nỗ lực ấy đều cách này cách khác đưa họ đến với những mặc khải về sự hiện hữu của Thiên Chúa, về Nước Trời.

Chúa Giêsu đến rao giảng sự tăng trưởng của Nước Thiên Chúa, thế mà hơn 2000 năm đã trôi qua, dường như Nước Thiên Chúa vẫn còn quá xa. Hội Thánh nỗ lực xây dựng Vương quốc của tình yêu, công lý và hoà bình. Nhưng biết đến bao giờ vương quốc ấy mới đến? Đôi khi xem ra lịch sử thay vì tiến lên thì lại thụt lùi tụt dốc. Tội lỗi vẫn còn đó, lòng hận thù, bất công vẫn còn đó. Hội Thánh là dấu chỉ của Nước Chúa trên trần gian, nhưng cho tới hôm nay, Hội Thánh vẫn chỉ là "đoàn chiên bé nhỏ" (Lc 2,32) giữa cộng đoàn nhân loại. Dân số thế giới vẫn gia tăng với những bước nhảy vọt, còn các Kitô hữu không tăng bao nhiêu, thậm chí ở một vài nơi lại sụp đổ từng mảng lớn và tỉ lệ lại càng chênh lệch lớn hơn.

Thánh Gioan viết: "Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian; thế gian nhờ Người mà có nhưng lại không nhận biết Người" (Ga 1,9-10). Dù thế gian không biết Người, Người vẫn như hạt cải mọc lên lớn hơn mọi thứ, xum xuê cho muôn dân tụ họp, sinh sống dưới bóng mát tình thương của Người. Lời Người, ân sủng của Người, công cuộc cứu thế của Người đang soi sáng và bao phủ khắp muôn dân. Người là đèn sáng, không ai có thể lấy thùng úp lại được, không một thế lực phàm trần nào có thể đè nén được. "Chẳng lẽ mang đèn đến để cho đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường? Nào chẳng phải đem đèn đến để đặt trên cao sao?" (Mc 4,21).

Tuy nhiên thay vì khiêm tốn đón nhận để có thể đi sâu hơn vào Chân Lý ấy, họ lại chọn cách dừng lại để thỏa mãn bản tính kiêu căng của mình. Nhưng dù có muốn hay không, thái độ của họ cũng không bao giờ có thể che giấu hay lấp đầy được Sự Thật ấy bằng những giới hạn của mình. Thiên Chúa và vinh quang của Người vẫn sẽ luôn âm thầm lớn lên và sinh hoa kết quả nơi những tâm hồn biết đón nhận.

Thiết nghĩ đây cũng là một bài học quý giá cho chúng ta, những người Ki-tô hữu trên hành trình đức tin của mình. Bởi lẽ, ngày nay nhiều tín hữu đã và đang chọn cho mình những hình thức thực hành đức tin rất cực đoan, lệch lạc. Thay vì khiêm tốn đặt mình trong sự quan phòng và trong vinh quang của Thiên Chúa, chúng ta lại hay an ủi và lừa dối lương tâm của mình bằng những thực hành đức tin mang tính đối phó, làm vì bổn phận,… Hãy nhớ lại lời ưu tư mà Chúa Giê-su đã từng thốt lên: “Liệu rằng khi Con Người trở lại có còn thấy niềm tin trên mặt đất nữa không?”

Ta hãy tin tưởng và kiên nhẫn bởi vì sẽ có ngày Nước Chúa sẽ trồi lên từ tâm hồn chúng ta và phát triển thành một thực tại vinh quang mà muôn đời chúng ta sẽ phải cảm tạ Chúa luôn mãi. Tóm lại, Thiên Chúa đã trồng hạt giống Nước Trời trong tâm hồn chúng ta vào ngày chúng ta lãnh nhận bí tích Rửa Tội. Bổn phận của chúng ta hôm nay là phải nuôi dưỡng nó với lòng tin tưởng và kiên nhẫn, qua việc cầu nguyện và lãnh nhận các bí tích, để rồi đức tin sẽ nẩy mầm, lớn lên và đem lại hoa trái cho cuộc đời chúng ta.

Huệ Minh

Read 670 times Last modified on Thứ tư, 19 Tháng 2 2020 07:13