Thứ Sáu tuần IV MC
Ga 7, 1-2. 10. 25-30
TÌM HIỂU ĐỂ ĐỪNG LOẠI TRỪ CHÚA
Để ý một tí ta thấy địa lý của cuộc đời Chúa Giêsu trong sách Tin Mừng Gioan thì khác với địa lý trong ba sách Tin Mừng kia. Nó hoàn chỉnh hơn. Theo các sách Tin Mừng kia, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem chỉ có một lần, lần mà Chúa bị bắt và bị kết án tử hình.
Theo sách Tin Mừng Gioan, Chúa đi lên Gierusalem ít nhất là hai hay ba lần để dự lễ Vượt Qua. Đây là lý do tại sao chúng ta biết rằng cuộc đời công khai của Chúa Giêsu dài khoảng độ ba năm. Tin Mừng hôm nay cho chúng ta biết rằng chính Chúa Giêsu đã hơn một lần đi về Giêrusalem, nhưng không đi cách công khai; Chúa đi cách kín đáo.
Chúa Giêsu đang ở Giêrusalem và Người nói chuyện công khai cho những ai muốn nghe Người. Dân chúng vẫn còn mơ hồ. Họ không biết rằng các giới chức thẩm quyền đang muốn giết Chúa Giêsu và Người không lẩn trốn họ. Có thể nào các giới chức thẩm quyền sẽ tin vào Người và nhận ra rằng Người là Đấng Cứu Thế không? Nhưng làm thế nào Đức Giêsu lại là Đấng Cứu Thế được? Mọi người đều biết rằng Người xuất thân từ Nagiarét, nhưng không ai biết xuất xứ của Đấng Cứu Thế, từ đâu đến.
Cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và những người biệt phái kéo dài rất dai dẳng nhưng Ngài chẳng làm cho họ tin được, trái lại càng ngày họ càng muốn giết Ngài. Cái gì đã khiến họ khó tin vào Chúa Giêsu như thế? Thưa chính là vì họ tưởng họ biết quá rõ về Thiên Chúa và Đấng Messia của Thiên Chúa: họ tưởng họ biết Thiên Chúa là ai, Đấng Messia từ đâu đến, biết rành Thánh Kinh, biết rõ luật Môisê… Tất cả những gì ở ngoài cái khung hiểu biết đó thì họ đều coi là sai lạc, là từ Satan…
Câu hỏi của Chúa Giêsu hẳn là một lời quở trách thái độ cứng lòng tin của giới lãnh đạo Do Thái bấy giờ. Họ không muốn tin Chúa Giêsu là Đấng Kitô, vì theo họ “chẳng ai biết Đấng Kitô xuất thân từ đâu” (c.27).
Trong khi đó, họ lại biết rõ gốc gác và thân phận nhân loại của Chúa Giêsu. Và theo họ: “không có ngôn sứ nào xuất thân từ Galile cả” (c.52). Chúa Giêsu đến trần gian để làm chứng cho sự thật “Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật”. Khi đối diện với sự thật thì con người mới biết mình là ai. Do đó, khi đối diện với Chúa Giêsu, giới lãnh đạo Do thái biết họ là ai. Họ biết họ xấu xa. Và những kẻ xấu xa thì chẳng bao giờ muốn thấy sự xấu xa của mình cả. Những người đó sẽ tìm mọi cách để loại trừ những ai nói lên, hoặc làm sáng tỏ cái bóng tối vốn đang che dấu họ.
Chúa Giêsu chính là người công chính bị quân gian ác bách hại. Để khỏi mang tội giết Đấng Messia, họ lý luận rằng Đấng Messia phải có nguồn ngốc lai lịch rõ ràng, còn Chúa Giêsu thì không biết xuất phát từ đâu. Nhân đó Chúa Giêsu nói cho họ biết nguồn gốc lai lịch của Ngài là Chúa Cha “Ta bởi Ngài và chính Ngài đã sai Ta”. Nhưng nói như thế càng khiến họ muốn gết Ngài hơn. Tuy nhiên hiện giờ “họ chưa làm gì được Ngài vì chưa tới giờ Ngài”.
Họ tìm cách bắt Chúa Giêsu, nhưng không ai đụng tới Người, “vì chưa tới giờ Người”. Trong Tin Mừng Gioan, người quyết định giờ và các sự việc sẽ xảy ra không phải là những kẻ cầm quyền, mà là Chúa Giêsu. Người là Đấng định giờ (xem Ga 2:4; 4:23; 8:20; 12:23-27; 13:1; 17:1). Ngay cả tại thời điểm Người bị đóng đinh vào Thập Giá, chính Chúa Giêsu là Đấng quyết định giờ chết của mình (Ga 19:29-30).
Dù biết người ta tìm cách giết mình, nhưng Đức Giêsu vẫn trung thành với sứ mạng loan báo Tin mừng Nước Thiên Chúa, Nước của công lý và sự thật. Là những Kitô hữu, những người đang bước theo Chúa Giêsu Kitô, chẳng lẽ ta bỏ đàng công chính chỉ vì sợ thâm thù của người đời để sống đồng lõa với họ cho đời ta yên ổn?! Làm thế, chắc chắn ta không có ngày được phục sinh với Đức Kitô!
Và rồi ta thấy rằng biết Thiên Chúa và sống trong Thiên Chúa, đó là đích điểm cuộc đời mỗi người Kitô hữu. Ðể biết Thiên Chúa, chúng ta phải qua trung gian là Ðức Giêsu, con đường dẫn đến ơn cứu độ. Mỗi người chúng ta phải chuyên cần tìm hiểu, gặp gỡ Ðức Giêsu trong Thánh Kinh, trong cuộc đời và sống theo sự hướng dẫn của Thánh Thần.
Trong cuộc sống, có khi ta cũng phải gánh chịu những thâm thù của người đời vì lối sống công chính, ngay thẳng của ta làm lộ ra những thói đời mưu mô, gian ác.
Và đối diện với cuộc sống, mỗi khi phải hứng chịu những thâm thù của thế gian, nhiều lúc chúng ta không khỏi băn khoăn, suy nghĩ và tự nhủ: Người ta sống làm sao, ta sống làm vậy cho nó lành! Chứ mình cứ lội ngược dòng thế này, thì chỉ có mà thiệt thân!
Là Kitô hữu, mỗi chúng ta được mời gọi làm chứng về Đức Giêsu Kitô. Người là đường, là sự thật, và là sự sống (Ga 14,6). Ta làm chứng về Người cũng có nghĩa là làm chứng cho sự thật. Ta hãy can đảm đối diện với mình trong tư cách là con Thiên Chúa, can đảm cự tuyệt với những thứ không phải sự thật. Hãy để ánh sáng của Lời Chúa chiếu rọi vào nơi tối tăm, cho dù điều đó có thể sẽ gây cho ta nhiều đau khổ, bắt bớ, hiểu lầm, hay thậm chí ngược đãi.
Huệ Minh