Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ ba, 07 Tháng 4 2020 17:22

Giờ của Thầy chưa tời

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  Giờ của Thầy chưa tời

Thứ Tư Tuần Thánh

Mt 26, 14-25

GIỜ CỦA THẦY GẦN TỚI

Tin Mừng hôm nay, phụng vụ lời Chúa đã cận kề tam nhật thánh. Vài ngày gần đây ta thấy sự phản bội của Giuđa. Sự phản bội này không phải là một điều bất ngờ, và lại càng không phải là điều bất ngờ đối với Chúa Giêsu, Ðấng đã biết trước mọi sự sẽ xảy ra cho Ngài như thế nào. Giuđa đã đi đến việc phản bội Chúa, có lẽ vì ông ta đã để cho sự quan tâm về lợi lộc vật chất dần dần chiếm hết chỗ trong tâm hồn và đã để cho sự hăng say theo Chúa lúc ban đầu bị phai lạt đi. Chúa Giêsu không còn là Thầy, là Chúa và là tất cả của cuộc đời ông nữa, nhưng là một món hàng mà Giuđa đem bán cho những kẻ muốn giết Ngài với giá tiền ba mươi đồng, mức giá trị của một người nô lệ đáng khinh.

Và rôi ta thấy Chúa Giêsu sắp trải qua một biến cố trọng đại trong cuộc đời của Ngài hay nói đúng hơn là quan trọng nhất.

Mở đầu Tin Mừng đã tỏ lộ cho ta một nhân vật đặc biệt, đại diện của sự gian ác. Nó đã trở nên tấm bia xưa nay để mọi người ghi nhớ mà xa lánh tội ác đó là: Giuđa Iscariôt. Giuđa đã chủ động, khởi sự đi gặp các thượng tế mà nói: “Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu?”. Thật đáng buồn, chả lẽ tiền bạc nó có sức mạnh ghê gớm như vậy chăng? Chả lẽ ông lại ghét Chúa đến thế chăng? Hay còn những lý do nào khác mà chẳng ai xét đoán hết được. Dù sao cái chết của Chúa vẫn còn những mầu nhiệm. Nhưng rõ ràng nhất xưa nay vẫn coi đó là một trọng tội muôn đời bị nguyền rủa: “vì tiền, phản bội và giết Thầy chí thánh”.

Còn Chúa Giêsu, người đã nhìn thấy trước mọi sự mà hằng khắc khoải mong chờ để được thi hành thánh ý Chúa Cha. Hôm nay đây “thời của Thầy” đã gần tới, Đức Giêsu cùng các môn đệ thao thức chuẩn bị cho ngày lễ trọng đại, để tạ ơn Chúa của cả dân tộc Do Thái. Ngày lễ Vượt Qua kỷ niệm biến cố cách đó hơn một nghìn năm, Thiên Chúa đã cứu dân Do Thái ra khỏi cảnh nô lệ ở Ai Cập một cách lạ lùng. Khi Thầy trò chuẩn bị cho việc mừng lễ Vượt Qua xưa ấy, thì một mình Chúa Giêsu, Người đang âm thầm chờ đợi thực thi một hy lễ vô cùng cao cả mà chẳng ai ngờ tới.

Ai có thể hình dung ra được tâm hồn của Chúa Giêsu lúc này. Một nỗi đau buồn khôn tả khi nhận ra những môn đệ đang ở trong vòng tay yêu thương chăm sóc dạy dỗ của mình, thế mà có người dám phản bội. “Thà nó đừng sinh ra thì hơn”. Người cũng nghĩ đến cuộc khổ hình nhục nhã, ê chề mà Người sắp phải chịu. Cùng biết bao tội lỗi nhân loại đã phạm từ xưa cho cho tới ngày tận thế. Điều đã làm cho Chúa phải não nuột thốt ra sau này trong vườn cây dầu: “Linh hồn Thầy lo buồn đến nỗi chết”.

Thế nhưng rồi ta thấy sức mạnh của Chúa cứu thế không phải chỉ có thế. Người đang chuẩn bị cho cuộc chia li với một đàn con con yếu đuối nhưng được Người yêu thương hơn mình, lo dặn dò chúng lần cuối, ban cho gia sản và sẽ chuộc lỗi lầm chúng bằng mạng sống mình.

Người vẫn hiền lành yêu thương, đón nhận, tha thứ kẻ phản bội tới cùng. Người vui mừng tự nguyện sẵn sàng chịu mọi khổ hình cho đến chết và chết trên thập giá để thực thi trọn vẹn thánh ý của Chúa Cha, để được nhìn thấy trước muôn triệu con cái mình được muôn đời hạnh phúc.

Phần Chúa Giêsu, Ðấng đã so sánh mình như người chăn chiên nhân lành đi tìm con chiên lạc, Ngài vẫn kính trọng thể diện của Giuđa, không nói thẳng thừng, không vạch mặt nêu tên Giuđa cho mọi người biết, nhưng âm thầm tạo dịp để thức tỉnh lương tâm Giuđa. Và lời cảnh tỉnh mạnh mẽ nhất là khi Chúa Giêsu tuyên bố: "Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho người nào nộp Con Người, thà rằng người đó đừng sinh ra thì hơn".

Giuđa đã âm mưu nộp Chúa cho các thượng tế và đã thành công giấu ý định này không cho các môn đệ khác biết, nhưng Giuđa đã không thể nào giấu điều đó với Chúa Giêsu được. Chúa biết hết nhưng Ngài vẫn đối xử tốt với Giuđa cho đến cùng. Chúa không bỏ qua những dịp may để giúp Giuđa hồi tâm. Trước hết là bữa tiệc vượt qua giữa Chúa Giêsu và các môn đệ.

Dĩ nhiên, là người thủ quĩ, Giuđa thản nhiên tham dự vào bữa tiệc, mặc dù đoạn Tin Mừng không nói ra. Tinh thần hiệp thông của bữa tiệc không thức tỉnh Giuđa nổi. Rồi những lời của Chúa: "Một người trong các con sẽ nộp Thầy", và Giuđa chắc chắn được nghe rõ nhưng không làm cho Giuđa giật mình tỉnh ngộ.

Và kế đến ta thấy sự buồn phiền của các môn đệ khác trong bữa tiệc cũng không có tác dụng gì trên ý định của Giuđa muốn nộp Chúa Giêsu. Thấy các môn đệ lần lượt hỏi Chúa xem có phải là họ hay không, thì Giuđa cũng làm theo như vậy. Tệ hơn nữa, Giuđa dùng từ ngữ không còn ý nghĩa kính trọng đối với Chúa Giêsu trong câu hỏi đặt ra cho Chúa, vì trong khi các môn đệ khác gọi Thầy là Chúa với lòng kính trọng, thì Giuđa dùng một từ ngữ chỉ dành riêng cho một người tầm thường là Rabbi (thưa thầy).

Kể từ khi chấp nhận mức giá trị đặt Chúa ngang hàng như một người tôi tớ chỉ đáng giá ba mươi đồng bạc, Giuđa xem như đã mất đi niềm tin vào Chúa như là Ðấng Cứu Rỗi. Giuđa không còn muốn trở lui, không còn muốn rút lại âm mưu nộp Chúa cho đến khi quá trễ. Khi Chúa bị kết án tử hình, thì Giuđa hối hận đi tự tử, như được kể lại nơi đầu chương 27 Phúc Âm thánh Mátthêu.

Chúng ta không nên hiểu lời cảnh tỉnh này như một lời kết án Giuđa phải hư mất mãi mãi. Không phải như vậy, lời cảnh tỉnh mạnh mẽ của Chúa nhằm làm nổi bật sự khốn cùng của người phản bội Chúa, một sự khốn cùng mà người phản bội tự ý đi vào vì ngoan cố không chịu quay trở về. Sống mà phản bội Chúa, chối bỏ ơn cứu rỗi của Chúa một cách có ý thức và ngoan cố, thì tệ hơn là không sống, không sinh ra trên trần gian này. Không phải tất cả mọi người đều biết khám phá và đáp trả tình yêu của Chúa đối với họ, thời nào cũng vậy, cũng có những người không nhìn nhận tình yêu Chúa.

Giờ đây nhắc lại lỗi lầm của Giuđa, ai mà không phẫn nộ. Như có lần người ta phỏng vấn một hoa hậu Việt nam: “Điều gì làm cô ghét nhất?”. Cô đã trả lời mau mắn: “Sự phản bội”. Vâng, sự phản bội hèn hạ, trắng trợn như Giuđa giờ đây chắc không mấy ai mắc nữa. Nhưng thử hỏi có mấy ai không còn phạm tội nữa? Không còn mấy ai tham tiền kiểu Giuđa, nhưng nếu được Chúa nhắc nhở hãy sẻ chia chút ít cho kẻ khó khăn này, ốm yếu nọ ta có vui vẻ mau mắn vâng theo hay lại “xịu nét mặt buồn rầu” như anh thanh niên giàu có trong Tin Mừng? (Mt 19,16-22). Xin cho mỗi người trong lắng đọng của ngày gần kề tam nhật Thánh chiêm ngưỡng khuôn mặt của Giuđa để chúng ta đừng bán Chúa, đừng bán anh em đồng loại như Giuđa.

Huệ Minh

Read 457 times Last modified on Thứ tư, 08 Tháng 4 2020 16:36