4.5 Thứ Tư
Ga 12, 44-50
ÁNH SÁNG GIÊSU
Trước khi Chúa Giêsu đến, dân Do Thái phải sống dưới sự cai trị hà khắc của đế quốc La Mã. Họ đã kêu cầu Thiên Chúa gửi đến cho họ một Đấng Mêsia để giải phóng họ khỏi ách nô lệ, cho họ được tự do sinh sống và thờ phượng Thiên Chúa của cha ông. Thiên Chúa đã nhậm lời kêu xin của họ và sai chính Con của Ngài đến thế gian, nhưng không phải để giải thoát họ khỏi những gian nan, khốn khó trần thế. Theo ý định nhiệm mầu và lòng thương xót đối với con người, Ngôi Hai Thiên Chúa đã xuống thế làm người để cứu chuộc nhân loại, giúp con người nhận ra ý nghĩa và hạnh phúc đích thực của kiếp người nơi dương thế.
Qua trang Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã lớn tiếng nói với đám đông dân chúng rằng: “Ta là ánh sáng đến thế gian…” Ánh sáng của Chúa Giêsu đã chiếu tỏa và soi tỏ vạn vật và thế giới, giúp con người nhìn rõ thực tại đời sống của mình. Vũ trụ và thế giới này không ngẫu nhiên hiện hữu nhưng có một vị Thiên Chúa là Đấng Sáng Tạo và làm chủ vũ trụ này. Ngài không ở một nơi xa xôi, bí ẩn khiến con người cứ mãi tưởng tượng, đoán già đoán non, nhưng Thiên Chúa đã làm người và ở cùng chúng ta.
Nhân loại đã được nhìn ngắm dung mạo, uy quyền, vinh quang và lòng thương xót của Thiên Chúa qua Đức Giêsu Kitô. Ngài đã trở nên con người trong một gia đình lao động nghèo, sống dưới ách nô lệ của đế quốc. Ngài cho chúng ta thấy rằng: giá trị cao quý và ý nghĩa cuộc đời con người không hệ tại ở sự giàu sang, địa vị cao hay thấp nhưng ở việc sống theo thánh ý và tuân giữ lề luật của Thiên Chúa.
Đặc biệt, qua cuộc thương khó, cái chết và phục sinh của Ngài, ý nghĩa cuộc đời dương thế được bộc lộ trọn vẹn: Hạnh phúc vĩnh cửu và không gì sánh được sẽ dành cho những ai luôn trung thành sống theo thánh ý Chúa. Ánh sáng cứu độ cho nhân loại đã bừng lên hai ngàn năm qua, vậy chúng ta còn chần chừ gì mà không đứng dậy, bước ra khỏi bóng tối của sự mê muội, tội lỗi để bước theo ánh sáng của Đức Kitô ngõ hầu tìm thấy nguồn sống và hạnh phúc viên mãn!
Chúa Giêsu cho chúng ta biết rõ thân thế của Ngài. Ngài là Đấng được Thiên Chúa Cha sai đến trần gian, Ngài có cùng bản tính với Chúa Cha “Ai tin vào Tôi, thì không phải là tin vào Tôi nhưng là tin vào Đấng đã sai Tôi, ai thấy Tôi là thấy Đấng đã sai Tôi”. Ngài là Vị Thiên Sai khiêm nhường, không tìm gì cho mình nhưng qui chiếu về Chúa Cha. Ngài luôn sống mật thiết với Chúa Cha, đến độ nên một với Chúa Cha “Cha và Ta là một”.
Chúa Giêsu còn khẳng định rõ ràng quả quyết: “Ngài là Ánh Sáng thế gian”, và như Ngài đòi buộc chúng ta phải tin vào Ngài, nếu chúng ta muốn có sự sống và muốn đi trong ánh sáng, chứ không bước đi trong tối tăm : “Bất cứ ai tin vào Tôi, thì không ở lại trong bóng tối, nhưng có Ánh Sáng ban sự sống”. Như vậy có nghĩa Ngài là Đấng cứu thế. Chúng ta phải nghe lời Ngài, đón nhận giới răn và giáo huấn của Ngài mới thật là tin Ngài, và tất nhiên chúng ta có ánh sáng ban sự sống đời đời, và ánh sáng hướng dẫn mọi sinh hoạt của đời sống tâm linh chúng ta nữa.
Trước lời giáo huấn của Chúa Giêsu con người phải lựa chọn và chịu trách nhiệm về sự lựa chọn ấy. Sứ mạng của Chúa Giêsu đến trong thế gian là để cứu độ chứ không phải để xét xử. Nhưng ai khước từ lời của Ngài thì họ tự lên án chính mình, chính lời của Ngài xét xử họ trong ngày sau hết. Ai không tin và không giữ lời Chúa Giêsu là không tin Thiên Chúa Cha, và không giữ lời Thiên Chúa Cha nên là tội rất nặng, vì Chúa Giêsu đã tuyên bố rõ ràng: “không phải Tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha Đấng đã sai Tôi truyền lệnh cho Tôi phải nói gì, tuyên bố gì, và tôi biết mệnh lệnh của Ngài là sự sống đời đời”. Chúa Giêsu đã dùng cuộc sống và lời giáo huấn để dẫn dắt chúng ta đến sự sống đời đời, vì Chúa Giêsu là Đường là Sự Thật và là Sự Sống, và bảo chứng cho sự sống đời đời của chúng ta là công trình cứu độ của Người, tử nạn và phục sinh.
Và rồi chúng ta phải tự soi chiếu đời sống của chúng ta với giáo huấn của Chúa Giêsu, để biết rõ đức tin của chúng ta vào Chúa Giêsu, và đánh giá mức độ chúng ta đón nhận lời của Người. Từ đó chúng ta biết mình có sự sống đời đời hay không, và biết mình đang ở trong sự sáng hay đi giữa bóng tối đêm đen.
Đồng thời chúng ta tự nhủ mình, chúng ta là người tông đồ, chúng ta cần noi gương Chúa Giêsu không tìm gì cho mình, nhưng luôn qui chiếu tất cả cho vinh danh Chúa Cha. Chúng ta còn phải sống tương quan mật thiết với Chúa Cha, tu luyện để nên giống Chúa Kitô, để mọi người nhận ra Thiên Chúa ta thờ, tức là chúng ta cũng trở nên ánh sáng của Chúa Kitô, mà dẫn dắt mọi người về với Thiên Chúa, bảo đảm niềm tin của người nghe, để họ được ơn cứu độ. Vì thế song song với việc tu luyện chúng ta phải cầu nguyện luôn, và trung thành với giáo lý của Chúa Kitô, như Chúa Kitô luôn nói lời của Chúa Cha vậy.
Ta thật diễm phúc vì được làm con cái Chúa, con cái sự sáng. Thế nhưng, liệu rằng ta đã sống đúng, sống như con cái sự sáng giữa một thế giới mà người ta đang muốn loại bỏ Thiên Chúa để sống theo ý riêng? Lời Chúa hôm nay cho ta con đường rất rõ ràng để đạt được hạnh phúc đời đời, đó là thực thi mệnh lệnh của Chúa.
Khi ta tin tưởng vào Chúa và thực thi những gì Người truyền dạy chính là lúc ta sống trong ánh sáng, nghĩa là ta đang được nếm hưởng trước hạnh phúc đời đời như Chúa Giêsu đã nói: “Tôi là ánh sáng, tôi đã đến thế gian, để bất cứ ai tin vào tôi, thì không ở lại trong bóng tối” (Ga 12, 46).
Niềm tin của mỗi người chúng ta là ân huệ Thiên Chúa tặng ban nhưng không, chính Chúa Giêsu đã khẳng định: “không ai đến với Thầy được nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho” (Ga 6, 65). Chính niềm tin vào Đức Kitô Tử nạn và Phục sinh dẫn chúng ta tới sự sống đời đời. Tuy nhiên, để đạt được điều đó quả là không dễ.
Trong cuộc sống hàng ngày, ta nghe Lời Chúa đấy nhưng sống theo Lời Chúa dạy thì chúng ta thực thi được bao nhiêu? Có những việc làm ta biết là làm như vậy là sai, là đi ngược với điều Chúa dạy thế nhưng ta lại cố tình bỏ qua ý Chúa mà thực hiện theo ý mình. Những lúc như thế chúng ta đang chọn bóng tối chứ không phải chọn ánh sáng nữa, mà bóng tối thì chỉ dẫn chúng ta tới sự diệt vong mà thôi, nghĩa là khi đó ta không được hưởng hạnh phúc đời đời.
Huệ Minh