10 29 Tr Thứ Hai Tuần VI Phục Sinh.
Cv 16,11-15; Ga 15,26-16,4a.
Sự Hiện Diện Của Chúa Thánh Thần
Trong thế gian, sự hiện diện của Chúa Thánh Thần là một sự hiện diện vô hình và chứng tá của Chúa Thánh Thần cho Chúa Giêsu được thể hiện, được nhìn thấy nơi chứng tá của các môn đệ cho Chúa. Và như vừa nói trên, chứng tá này không phải là điều dễ dàng. Ðây là con đường nhỏ hẹp, gặp nhiều gian nan, thử thách. Theo Chúa đích thực làm cho ta ra khỏi thế gian và vì thế mà bị thế gian ghét bỏ, khai trừ. Nhưng trong những lúc gian nan thử thách như vậy, trong những giây phút cảm thấy trống rỗng và đau khổ trong cuộc đời của người đồ đệ, Chúa Thánh Thần, Ðấng an ủi, Ðấng bảo trợ, mà Chúa Giêsu sai xuống từ Thiên Chúa Cha, Ðấng ấy sẽ đồng hành với các môn đệ và trợ giúp họ, để các ngài được luôn trung thành làm chứng cho Chúa.
Chúa Giêsu nói đến việc Chúa Cha sẽ sai Ðấng Phù Trợ đến. Vì Ngài là Thần Chân Lý, nên Ngài sẽ làm chứng về Ðức Giêsu. Từ đó, các môn đệ cũng sẽ là nhân chứng về Đức Giêsu cho mọi người. Khi Ðấng Phù Trợ đến, Ngài sẽ chỉ cho thấy công việc mà các Tông đồ phải làm và con đường mà họ phải đi, và như thế chính các môn đệ sẽ không tránh khỏi sự thù ghét và bách hại của thế gian.
Sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong đời sống của các môn đệ là nền tảng vững chắc cho niềm hy vọng của đồ đệ giữa những thử thách trên trần gian. Và chúng ta nhìn thấy điều này khi đọc qua những trang sách Tông Ðồ Công Vụ, sau khi được Chúa Thánh Thần ngự xuống, các tông đồ như được biến đổi hoàn toàn, từ lo sợ chạy trốn, chuyển sang can đảm, sẵn sàng hy sinh và cương quyết phục vụ. Trong lúc gặp thử thách, trước mặt những người quyền thế ngăn cấm không được làm chứng cho Chúa Giêsu Phục Sinh, các tông đồ can đảm trả lời công khai: "Chúng tôi phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời con người".
Người Kitô hôm nay, đồ đệ của Chúa Giêsu, cần xét lại thái độ sống chứng nhân của mình. Có hai thái cực cần tránh đi, không thể có thái độ vênh vang tự đắc, cũng không được qụy lụy chiều theo qui mô của kẻ chống đối Chúa, cần sống khiêm tốn nhưng đồng thời can đảm mạnh mẽ trong việc phục vụ, chấp nhận phiền phức mà trong lòng vẫn vui tươi.
Các môn đệ sẽ phải trải qua những gian nan đau khổ do thế gian gây ra, nhưng đó lại là lúc các ông có cơ hội làm chứng cho Chúa. Sẽ có những cuộc bách hại khốc liệt, nhưng người môn đệ của Chúa phải sẵn sàng và can đảm đón nhận để chứng tỏ lòng trung thành với Đức Kitô. Chính sự hy sinh tính mạng của những người bị bách hại lại chính là hoa trái đức tin làm cho Hội Thánh được phát triển và vững mạnh thêm.
Khi chúng ta phải đối diện với bao khó khăn của dòng đời thì mỗi người Kitô hữu chúng ta nhờ niềm tin xác tín vào “Đấng Bảo Trợ” sẽ giúp đỡ để có thể vượt qua được cạm bẫy, khiến con người thường bị vấp ngã. Tuy nhiên, cuộc sống xô đẩy, nhiều khi làm đức tin của chúng ta chao đảo mà đánh mất sự trông cậy vào Thiên Chúa. Là khi đó chúng ta phải đối diện với những thử thách đức tin nơi cuộc sống trần gian.
Cuộc sống dù có trải thảm hoa để mời gọi ta, đón ta đi vào vinh quang của trần thế, nhưng bản thân ta vẫn không tìm được sự thanh thản trong tâm hồn mình, vẫn không tìm thấy con đường nào dẫn đưa ta đến bến bờ hạnh phúc. Như vậy, ơn gọi Kitô hữu dẫn lối cho chúng ta làm sao phải là nhân chứng cho Thần Khí sự thật, không chỉ là bề ngoài, mà phải là nhân chứng từ hành động, việc làm, từ lời ăn tiếng nói, không những sống mẫu mực, khiêm nhường hy sinh, quảng đại mà là mỗi người phải biết rao truyền chân lý, lời Chúa để chia sẻ truyền tải làm chứng về tình yêu của Thiên Chúa.
Ðây là kinh nghiệm sống chứng nhân của thánh Phaolô tông đồ khi ngài tâm sự trong thư thứ hai Corintô chương 4, câu 7 và các câu tiếp theo như sau: "Thiên Chúa làm cho ánh sáng chiếu soi lòng trí chúng tôi để tỏ bày cho thiên hạ được biết vinh quang của Thiên Chúa rạng ngời trên dung mạo Kitô, nhưng kho tàng ấy, chúng tôi lại chứa đựng trong bình sành để chứng tỏ quyền năng phi thường phát xuất từ Thiên Chúa, chứ không phải từ chúng tôi. Chúng tôi bị dồn ép tư bề, nhưng không bị đè bẹp, gian nan nhưng không tuyệt vọng, bị ngược đãi nhưng không bị bỏ rơi, bị quật ngã nhưng không bị tiêu diệt. Chúng tôi luôn mang nơi thân mình cuộc thương khó của Chúa Giêsu, để sự sống của Chúa Giêsu cũng được biểu lộ nơi thân mình của chúng tôi".
Ngày mỗi ngày, ta tập nhận xét và suy gẫm mọi biến cố đã trải nghiệm trong cuộc sống, để nhận biết đâu là ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần tác động, Người quan phòng và đồng hành trong mọi biến cố, giúp chúng ta vượt qua cạm bẫy hiểm nghèo. Đặc biệt ơn Chúa Thánh Thần luôn giúp ta tìm được sự phấn khởi là bình an trong Chúa.
Để làm chứng cho Chúa Giêsu, chúng ta không nên chờ đợi sự dễ dàng nhưng phải sẵn sàng mang lấy cuộc thương khó của Chúa Giêsu nơi thân mình, sẵn sàng đón nhận sự chống đối thù hận của những kẻ không biết Thiên Chúa Cha và cũng không biết Chúa Giêsu Kitô. Trong sự yếu đuối mỏng dòn của chính bản thân, chúng ta luôn cảm nghiệm sức mạnh của Thiên Chúa được thể hiện qua chúng ta nhờ Chúa Thánh Thần hiện diện trong chúng ta. Chính Ngài làm chứng cho Chúa Giêsu và chúng ta cần để mình chìm sâu trong sức mạnh của Ngài để cùng với Ngài làm chứng cho Chúa.
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta hãy năng chạy đến với Chúa Thánh Thần, để cầu xin Ngài ban cho chúng ta sức mạnh mà chiến thắng được những cạm bẫy trong đời sống hằng ngày bằng cách thường xuyên tham dự Thánh lễ và siêng năng lãnh nhận các Bí tích, đó là cách thức tốt nhất để nhận ra sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong cuộc sống của chúng ta.
Người Kitô hữu luôn sống trong lời cầu nguyện với lòng tin hầu lãnh nhận đức tin là nguồn tình yêu đích thực của Chúa Kitô, song song vào đó mỗi người có phận vụ góp phần vào việc phục vụ Giáo Hội, nhờ ơn Chúa Thánh Thần dẫn dắt qua đó chúng ta hãy tìm kiếm Chúa Thánh Thần như “ân huệ mở đầu”, tận sức lực để có Chúa Thánh Thần như là hạt giống nẩy hạt ươm mầm triển nở trong tâm hồn mỗi người, với một đời sống thiêng liêng cao quý như Thánh Phaolô gởi tín hữu Rôma:“cả chúng ta cũng rên xiết trong lòng: chúng ta lãnh Thần Khí như ân huệ mở đầu, nhưng còn trông đợi Thiên Chúa ban trọn quyền làm con, nghĩa là cứu chuộc thân xác chúng ta nữa” (Rm 8,23).
Huệ Minh