Người việt hay có thói quen “khách đến nhà không gà thì vịt”. Đôi khi khách chưa tới đã tất bật ngược xuôi đi chợ, làm đồ ăn, thật là bận rộn. Tôi cũng từng đến nhà này nhà kia chơi và cũng thấy gia chủ bận rộn ở bếp làm đồ ăn, lâu lâu bố thí cho khách vài câu hỏi xã giao!
Thực ra, khách đến nhà không hẳn khách muốn dùng cơm. Có khi chỉ tiện ghé qua để thăm hỏi, để uống tách trà, để nghe , để tâm sự, để hiểu nhau hơn và yêu mến nhau hơn. Tình cảm con người chỉ nẩy sinh và bền vững nhờ những tiếp xúc thân tình, những chia sẻ và cảm thông. Tình cảm nảy sinh từ bàn ăn người ta gọi là chiến hữu , có qua có lại và có khi thành gánh nặng cho nhau.
Chúa Giê-su khi ghé thăm gia đình chị em Matta ở Betania cũng vậy. Ngài muốn gia chủ dành nhiều thời gian nói chuyện với khách hơn là bận rộn mâm cao cỗ đầy. Thế nhưng, Matta lại quá chú trọng đến việc thiết đãi tiệc tùng. Cô muốn làm một bữa ăn thật thịnh soạn cho Chúa. Cô còn muốn cả em cô hãy ngưng tâm sự với Chúa để cùng giúp cô chuẩn bị bữa ăn. Cô đã mạnh dạn đề nghị với Chúa: xin Thầy hãy nói với Maria giúp con một tay. Lời đề nghị xem ra không được chấp nhận. Vì khách đến không phải vì bữa ăn. Sự hiện diện của Chúa nơi ngôi nhà này là để nói lên sự quan tâm, tình liên đới và hiểu biết lẫn nhau. Thế nên, Chúa đã nói với Matta: “Matta, con lo lắng nhiều chuyện, điều quan yếu không phải là việc phục vụ Chúa, mà hệ tại ở việc lắng nghe lời Chúa dạy bảo”.
Cuộc sống hôm nay cũng thật tất bật. Người ta ít có thời giờ để tâm sự với nhau. Người ta càng ít có thời giờ để viếng thăm nhau. Không có tâm sự sẽ không có sự hiểu biết, cảm thông lẫn nhau. Không có những cuộc viếng thăm tình người sẽ phôi phai theo thời gian. Đôi khi những người trong gia đình cũng chẳng có thời giờ dành cho nhau. Nhiều người luôn cảm thấy bỉ bỏ rơi ngay chính trong gia đình của mình. Rồi khi xa mặt cách lòng thì người ta lại lười đến viếng thăm nhau. Thiếu sự viếng thăm tình người như xa dần. Thiếu sự đối thoại sẽ đánh mất sự cảm thông. Vì tình người bền vững là nhờ sự gần gũi, sự cảm thông và hiểu biết lẫn nhau. Tình người cũng giống như con đường, cứ qua lại nhiều sẽ thành đường và ít qua lại thì con đường lại sớm thành cỏ dại hoang vu.
Ước gì mỗi người chúng ta hãy biết dành thời giờ cho nhau qua việc viếng thăm, qua việc giúp đỡ, qua chia sẻ với nhau trong mọi vui buồn cuộc sống. Nhất là xin Chúa cũng viếng thăm gia đình chúng ta để nhờ Chúa thì gia đình chúng ta sẽ luôn được bình an. Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền