Hôm nay, trong bầu không khí trang trọng và đầy cảm xúc của buổi lễ an táng này, chúng ta cùng nhau quy tụ để tưởng nhớ và cầu nguyện cho linh hồn người đã khuất. Trong những giây phút như thế này, tâm hồn chúng ta thường trĩu nặng vì nỗi mất mát và buồn đau. Tuy nhiên, giữa những đau khổ ấy, chúng ta cũng được mời gọi để tìm kiếm và nhận ra sự bình an trong Chúa, một món quà quý giá mà Ngài ban tặng cho mỗi người chúng ta.
Trong cuộc sống đầy biến động và thử thách, mỗi người chúng ta đều tìm kiếm sự bình an. Khi Chúa Giêsu nói: “Thầy để lại bình an cho anh em; Thầy ban cho anh em sự bình an của Thầy” (Ga 14:27), Ngài không chỉ hứa hẹn một cảm giác thoải mái tạm thời mà còn mang đến một sự bình an sâu sắc, một sự bình an mà thế gian không thể cung cấp. Đây là một món quà vô giá mà Thiên Chúa dành cho chúng ta, và nó thể hiện rõ nét trong mỗi khía cạnh của cuộc sống.
Sự bình an mà Chúa Giêsu ban tặng không chỉ đơn thuần là sự vắng mặt của lo âu hay sợ hãi. Đó là một sự hiện diện sống động của Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta. Khi chúng ta tin tưởng và phó thác vào Chúa, Ngài ban cho chúng ta sức mạnh để vượt qua những thử thách mà chúng ta phải đối diện. Trong những lúc khó khăn, sự bình an của Chúa như một chiếc ô bảo vệ chúng ta khỏi cơn bão của lo âu và sợ hãi.
Một trong những nỗi sợ lớn nhất của con người chính là cái chết. Chúng ta có thể cảm thấy rằng cái chết là một sự kết thúc, nhưng thực tế, nó chỉ là một cánh cửa dẫn đến cuộc sống vĩnh cửu bên Chúa. Điều này được thể hiện qua sự phục sinh của Đức Kitô. Ngài đã chết và sống lại, mở ra cho chúng ta một hy vọng mới. Chúng ta tin rằng người đã khuất không phải là một phần đã mất đi, mà là một phần của cuộc sống vĩnh cửu mà Thiên Chúa đã hứa với chúng ta.
Sự bình an mà Thiên Chúa ban tặng cũng là một lời mời gọi chúng ta trở về với Ngài. Khi chúng ta đối mặt với cái chết hoặc sự mất mát, chúng ta được nhắc nhở rằng cuộc đời này không phải là tất cả. Mỗi người chúng ta đều được kêu gọi để sống trong sự hiện diện của Chúa, để tìm kiếm sự bình an nơi Ngài. Qua việc cầu nguyện, tham dự Thánh Lễ, và sống theo Lời Chúa, chúng ta có thể cảm nhận được sự bình an đó.
Sự bình an không chỉ dành riêng cho chúng ta mà còn là một món quà mà chúng ta được kêu gọi để chia sẻ. Khi chúng ta sống trong bình an, chúng ta trở thành nguồn an ủi cho những người xung quanh. Hãy nghĩ đến những người đang đau khổ, lo âu, và cần sự hỗ trợ. Qua tình yêu thương và sự chia sẻ của chúng ta, sự bình an của Chúa có thể đến với họ.
Khi chúng ta đứng đây hôm nay, trong khung cảnh trang nghiêm của buổi lễ an táng, chúng ta không chỉ là những cá nhân tách biệt mà là một cộng đoàn, một gia đình lớn trong đức tin. Sự bình an của Chúa không chỉ dành riêng cho chúng ta mà còn mở rộng đến những người đã khuất. Chúng ta tin tưởng rằng sự cầu nguyện của chúng ta cho linh hồn người đã ra đi có thể mang lại an ủi cho họ và làm cho bình an của Chúa hiện diện nơi họ.
Trong thư của Thánh Phaolô gửi tín hữu Rôma, Ngài đã nhấn mạnh rằng “chúng ta là những chi thể của nhau” (Rm 12:5). Điều này có nghĩa là trong sự liên đới của cộng đoàn, chúng ta cùng nhau chia sẻ gánh nặng, an ủi nhau, và cầu nguyện cho nhau. Cầu nguyện cho linh hồn người đã khuất là một hành động yêu thương, thể hiện sự kết nối giữa những người sống và những người đã ra đi.
Sự bình an mà Chúa ban cho chúng ta không chỉ là một cảm giác cá nhân mà còn là một món quà chung của cộng đoàn. Khi một thành viên trong gia đình hoặc cộng đoàn ra đi, nỗi buồn mất mát không chỉ dừng lại ở cá nhân mà lan tỏa đến tất cả mọi người. Chúng ta có trách nhiệm cùng nhau an ủi và hỗ trợ nhau. Hành động cầu nguyện không chỉ mang lại sự an ủi cho linh hồn người đã khuất mà còn giúp chúng ta xoa dịu nỗi đau trong lòng. Qua những lời cầu nguyện, chúng ta thể hiện rằng chúng ta vẫn còn gắn kết với nhau, bất kể sự phân cách của cái chết.
Cầu nguyện cho những linh hồn đã qua đời không chỉ là một nghĩa vụ mà còn là một dấu chỉ của tình yêu thương và lòng hiếu thảo. Khi chúng ta cầu nguyện, chúng ta không chỉ đang xin ơn tha thứ cho họ, mà còn xin cho chính mình được sống xứng đáng với tình yêu mà Chúa đã dành cho chúng ta. Cầu nguyện là cách chúng ta duy trì sự kết nối với những người đã ra đi. Trong những giây phút khó khăn, khi mà nỗi đau dâng trào, sự cầu nguyện trở thành nguồn sức mạnh và bình an cho tất cả mọi người.
Sự bình an trong cộng đoàn tín hữu còn được củng cố bởi sự hiệp nhất trong đức tin. Chúng ta cùng nhau kỷ niệm những khoảnh khắc vui vẻ và cả những nỗi buồn, chia sẻ gánh nặng và cùng nhau cầu nguyện. Khi một người trong chúng ta đau khổ, tất cả chúng ta đều đau khổ. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta không đơn độc trong hành trình đức tin. Sự bình an mà Chúa ban cho mỗi người trong cộng đoàn sẽ được nhân lên khi chúng ta cùng nhau sống và chia sẻ.
Sự bình an trong Chúa không phải là một điều tự động đến với chúng ta. Nó là một hành trình mà chúng ta cần phải tìm kiếm và vun đắp. Điều này bắt đầu từ việc chúng ta mở lòng mình ra với Chúa qua cầu nguyện, qua việc sống theo Lời Ngài, và thực hành bác ái trong cuộc sống hàng ngày.
Trong những lúc khó khăn và đau khổ, hãy tìm đến Chúa để cầu xin Ngài ban cho chúng ta sức mạnh và sự bình an. Ngài sẽ luôn hiện diện bên chúng ta, như một người bạn đồng hành, giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách.
Hãy nhớ rằng, cuộc sống này không phải là một cuộc hành trình đơn độc. Chúng ta có cộng đoàn, có gia đình, có những người bạn đồng hành trên con đường đức tin. Chúng ta cần nhau để cùng chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, và cùng nhau tìm kiếm sự bình an của Chúa.
Cuối cùng, khi chúng ta đối diện với nỗi đau mất mát, hãy cảm tạ Chúa vì Ngài đã ban cho chúng ta sự bình an ngay cả trong những khoảnh khắc khó khăn nhất. Bình an của Chúa không phải là sự vắng mặt của nỗi đau mà là khả năng sống trọn vẹn với nỗi đau đó trong sự hiện diện của Ngài.
Cuộc sống thường mang đến những thử thách, và cái chết là một trong những thử thách lớn nhất mà chúng ta phải đối diện. Tuy nhiên, trong đau khổ, chúng ta lại có cơ hội để nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa. Ngài không rời xa chúng ta trong những lúc khó khăn mà trái lại, Ngài đến gần hơn, đưa tay nâng đỡ và an ủi chúng ta.
Bình an của Chúa không phải là sự vắng mặt của nỗi đau mà là khả năng sống trọn vẹn với nỗi đau đó trong sự hiện diện của Ngài. Như Thánh Phaolô đã viết: “Chúng ta biết rằng mọi sự đều hợp tác cho điều tốt cho những ai yêu mến Thiên Chúa” (Rm 8:28). Điều này nhắc nhở chúng ta rằng ngay cả trong những đau khổ, Thiên Chúa vẫn có thể mang lại cho chúng ta một điều gì đó tốt đẹp.
Hãy cùng nhau dâng lời cảm tạ lên Thiên Chúa vì những ân sủng mà Ngài đã ban cho chúng ta, nhất là ân sủng của sự bình an. Chúng ta có thể cảm thấy buồn bã vì sự ra đi của người đã khuất, nhưng hãy nhớ rằng, cuộc sống của họ đã để lại những kỷ niệm, những bài học và tình yêu thương mà chúng ta sẽ mãi mãi trân trọng.
Chúng ta hãy cảm tạ Chúa vì cuộc đời của người đã khuất, vì những ảnh hưởng tích cực mà họ đã mang lại cho gia đình, bạn bè và cộng đồng. Sự hiện diện của họ trong cuộc đời chúng ta là một món quà quý giá mà chúng ta cần ghi nhớ và tôn vinh.
Trong giây phút thiêng liêng này, chúng ta cùng nhau cầu nguyện, để sự bình an của Chúa đến với linh hồn người đã khuất. Hãy cầu xin Chúa tha thứ và đón nhận linh hồn của họ vào vương quốc vinh quang của Ngài.
Đồng thời, chúng ta cũng cầu nguyện cho chính mình và cho mọi người còn sống, để sự bình an của Chúa có thể xoa dịu nỗi đau trong lòng chúng ta, ban cho chúng ta sức mạnh để tiếp tục hành trình đức tin. Chúng ta cần nhau trong những thời khắc này, để cùng nhau hỗ trợ và an ủi lẫn nhau.
Cuối cùng, hãy để nỗi đau mất mát này trở thành động lực để chúng ta sống xứng đáng với tình yêu mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta. Hãy sống mỗi ngày trong sự hiện diện của Chúa, để sự bình an của Ngài có thể lan tỏa đến mọi người xung quanh.
Chúng ta được mời gọi để chia sẻ tình yêu, sự bình an và hy vọng với những người khác. Khi chúng ta sống theo cách này, chúng ta không chỉ vinh danh người đã khuất mà còn xây dựng một cộng đồng yêu thương và hỗ trợ nhau.
Kính thưa cộng đoàn, sự bình an trong Chúa là một món quà quý giá mà chúng ta cần phải trân trọng và tìm kiếm. Trong giờ phút này, khi chúng ta tưởng nhớ đến người đã khuất, hãy để sự bình an của Chúa tràn ngập trong trái tim mỗi người chúng ta, và giúp chúng ta tìm thấy ánh sáng vĩnh cửu trong đức tin.
Nguyện xin Chúa ban bình an cho linh hồn người đã ra đi và cho tất cả chúng ta, để chúng ta luôn sống trong sự yêu thương và hòa bình của Ngài.
Lm. Anmai, CSsR