Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Chủ nhật, 15 Tháng 12 2024 07:35

Thứ Hai tuần 3 Mùa Vọng

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  16 tháng 12 Thứ Hai tuần 3 Mùa Vọng 16 tháng 12

 Mt 21, 23-27

1 GIOAN LÀ MỘT NGÔN SỨ

Trong bài Tin Mừng hôm nay, các thượng tế và kỳ mục đặt hai câu hỏi đầy thách thức với Đức Giêsu: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?”

Họ không thực sự tìm kiếm câu trả lời, mà muốn dùng câu hỏi để bẫy Đức Giêsu. Những hành động quyền năng của Ngài – vào thành thánh giữa đoàn dân tung hô, đuổi những người buôn bán trong Đền Thờ, chữa lành bệnh nhân – đã làm họ khó chịu.

Thay vì trả lời trực tiếp, Đức Giêsu đưa ra một câu hỏi khác:
“Phép rửa của Gioan, do trời hay do người phàm?”

Câu hỏi này đẩy các thượng tế và kỳ mục vào thế lưỡng nan:

Nếu nói phép rửa của Gioan là “do trời” (do Thiên Chúa), thì họ phải tin Gioan, mà Gioan đã làm chứng Đức Giêsu là Đấng Mêsia.

Nếu nói phép rửa của Gioan là “do người phàm”, thì họ sợ dân chúng, vì dân tin Gioan là một ngôn sứ.

Họ không dám trả lời, chọn cách né tránh với câu trả lời: “Chúng tôi không biết.”

Gioan Tẩy Giả là một ngôn sứ đặc biệt, được Thiên Chúa sai đến để chuẩn bị đường cho Đấng Cứu Thế. Sứ mạng của Gioan là kêu gọi dân chúng sám hối, làm phép rửa để thanh tẩy tâm hồn, và làm chứng rằng Đức Giêsu chính là Đấng Thiên Sai.

Gioan không chỉ rao giảng sự thật mà còn sống sự thật. Cuộc đời ông là một lời chứng mạnh mẽ cho sự đơn sơ, khiêm nhường và trung thực:

Ông từ chối vinh quang cá nhân: Khi được hỏi ông có phải là Đấng Kitô, ông khẳng định: “Tôi không phải là Đấng Kitô.”

Ông làm chứng cho Đức Giêsu: “Đây là Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian.”

Ông chấp nhận cái chết vì sự thật: Gioan bị Hêrôđê cầm tù và xử trảm vì đã dám lên tiếng tố cáo hành vi sai trái của vua.

Các thượng tế và kỳ mục không phải là người không biết sự thật. Nhưng họ chọn cách né tránh vì hai lý do:

Họ không muốn thay đổi: Tin vào Gioan đồng nghĩa với việc phải nhìn nhận Đức Giêsu là Đấng Mêsia. Điều này đòi hỏi họ phải từ bỏ những thành kiến, quyền lực và lối sống cố hữu của mình.

Họ sợ mất lòng dân: Dân chúng tin Gioan là ngôn sứ, nên họ không dám công khai phủ nhận ông.

Thái độ này cho thấy họ thiếu tự do nội tâm, bị ràng buộc bởi quyền lợi và danh vọng.

Sự thật luôn đòi hỏi một thái độ hoán cải. Tin vào sự thật nghĩa là chấp nhận để sự thật biến đổi đời sống chúng ta, từ bỏ những gì sai trái, dối trá và sống theo ánh sáng của chân lý.

Nhưng đối diện với sự thật không phải lúc nào cũng dễ dàng. Như các thượng tế và kỳ mục, chúng ta thường có xu hướng:

Né tránh sự thật vì sợ phải thay đổi.

Biện minh cho những sai lầm của mình thay vì khiêm tốn nhận lỗi.

Duy trì tình trạng cũ vì nó mang lại cho ta cảm giác an toàn, thoải mái.

Tuy nhiên, như lời Đức Giêsu đã khẳng định:
“Sự thật sẽ giải thoát các ngươi.” (Ga 8,32)

Chỉ khi dám sống theo sự thật, chúng ta mới tìm được tự do và bình an thật sự.

Mùa Vọng là thời gian để chúng ta chuẩn bị tâm hồn đón Chúa đến. Lời rao giảng của Gioan Tẩy Giả vẫn còn vang vọng:
“Hãy dọn đường cho Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.”

Gioan mời gọi chúng ta:

Thanh tẩy tâm hồn: Loại bỏ những thói quen xấu, những lối sống ích kỷ và bất công.

Sống trung thực: Nhìn nhận những lỗi lầm, sai sót của mình và can đảm sửa chữa.

Tin vào Chúa Giêsu: Đón nhận Ngài là Đấng mang đến ánh sáng, chân lý và sự sống.

Gioan Tẩy Giả là mẫu gương cho chúng ta về sự trung thực, khiêm nhường và can đảm sống sự thật. Cuộc đời ông nhắc nhở chúng ta rằng:

Sự thật không dễ dàng, nhưng là con đường dẫn đến tự do.

Sự thật đòi hỏi sự hoán cải, nhưng đổi lại, nó mang đến bình an và sự sống đời đời.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con lòng can đảm để sống theo sự thật. Xin giúp chúng con noi gương Gioan Tẩy Giả, biết dọn đường cho Chúa trong tâm hồn và cuộc sống của mình. Xin ánh sáng của Chúa luôn chiếu soi và hướng dẫn chúng con trên con đường hoán cải. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

 


 

16 tháng 12 Thứ Hai tuần 3 Mùa Vọng

Mt 21, 23-27

2 QUYỀN ỦY NHIỆM

Trong bài Tin Mừng hôm nay (Mt 21,23-27), Đức Giêsu gặp phải một thách thức từ các thượng tế và kỳ mục khi giảng dạy trong Đền Thờ. Họ hỏi Người:“Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?”

Những căng thẳng giữa Đức Giêsu và các thủ lãnh tôn giáo bộc lộ sự mâu thuẫn sâu sắc. Theo luật lệ Do Thái, chỉ những người thuộc hàng tư tế, kỳ mục, hoặc những ai được đào tạo kỹ lưỡng và có thẩm quyền mới được giảng dạy trong Đền Thờ. Nhưng Đức Giêsu không thuộc về nhóm này. Người không qua trường lớp đào tạo chính quy, không có bằng cấp, và cũng không nhận bất kỳ sự ủy nhiệm nào từ giới lãnh đạo.

Câu hỏi của họ không nhằm tìm hiểu sự thật mà để chất vấn và tìm cớ bắt bẻ Đức Giêsu. Tuy nhiên, thay vì trả lời trực tiếp, Đức Giêsu đã khéo léo xoay chuyển vấn đề, đặt ngược lại cho họ một câu hỏi: “Phép rửa của Gioan, do trời hay do người phàm?”

Câu trả lời của Đức Giêsu đặt ra một câu hỏi căn bản: quyền giảng dạy và hành động vì Thiên Chúa đến từ đâu?

Trong bối cảnh thời bấy giờ, các thượng tế và kỳ mục đánh giá quyền giảng dạy dựa trên tiêu chuẩn con người: bằng cấp, thẩm quyền được trao ban bởi các cơ quan tôn giáo. Họ không chấp nhận rằng Đức Giêsu có thể giảng dạy và thực hiện những điều cao cả mà không qua con đường họ quy định.

Tuy nhiên, Đức Giêsu không cần đến sự chứng nhận của con người, bởi quyền giảng dạy của Người đến từ chính Thiên Chúa, Đấng đã sai Người đến để loan báo Tin Mừng.

Điều Đức Giêsu nhấn mạnh không phải là quyền lực thế gian, mà là quyền của sự thật. Sự thật không cần bằng cấp để được công nhận, và tình yêu không cần giấy chứng nhận để được thể hiện. Lời của Thiên Chúa không bị giới hạn bởi những quy chuẩn con người đặt ra.

Một em bé, một cụ già, hay một người đơn sơ với trái tim chân thành đều có thể là khí cụ để Thiên Chúa nói lên sự thật. Những người ấy, dù không có uy quyền hay danh phận, vẫn có thể trở thành người loan báo Tin Mừng qua đời sống yêu thương và sự khiêm nhường.

Trước câu hỏi của Đức Giêsu về phép rửa của Gioan Tẩy Giả, các thượng tế và kỳ mục rơi vào thế lưỡng nan:

Nếu họ nói phép rửa của Gioan là “do trời”, họ sẽ tự mâu thuẫn vì đã không tin Gioan và không đón nhận lời chứng của ông về Đức Giêsu.

Nếu họ nói phép rửa ấy là “do người phàm”, họ sợ mất lòng dân chúng, bởi dân tin rằng Gioan là một ngôn sứ.

Họ chọn cách né tránh: “Chúng tôi không biết.” Nhưng sự thật không thể bị né tránh mãi. Sự né tránh ấy cho thấy sự thiếu thành thật và tự do nội tâm của họ.

Mùa Vọng là thời gian để chúng ta nhìn lại bản thân: liệu chúng ta có dám đối diện với sự thật về chính mình? Thật khó để chấp nhận rằng nhiều lúc chúng ta thích né tránh sự thật, sợ phải thay đổi hoặc từ bỏ những điều cố hữu.

Nhưng sự thật luôn mời gọi chúng ta hoán cải. Sự thật không để chúng ta yên, mà luôn thúc giục chúng ta sống tốt hơn, đúng hơn với ý định của Thiên Chúa.

Đức Giêsu nhắc nhở rằng quyền hành thật sự không đến từ vị thế hay bằng cấp, mà từ tình yêu và sự phục vụ. Một trái tim biết yêu thương, phục vụ và loan báo sự thật có giá trị hơn bất kỳ danh phận nào.

Chúng ta được mời gọi trở thành khí cụ của Chúa trong đời sống hàng ngày, không phải bằng những việc làm lớn lao, mà qua những hành động nhỏ bé nhưng thấm đượm tình yêu.

Lời Chúa không bị giới hạn bởi bất kỳ quy tắc hay khuôn khổ nào. Thiên Chúa có thể dùng bất kỳ ai, bất kỳ hoàn cảnh nào để nói lên chân lý. Tuy nhiên, để trở thành người loan báo Tin Mừng, chúng ta cần có một tâm hồn khiêm nhường, sẵn sàng để Chúa sử dụng.

Hãy tự hỏi:

Tôi có sẵn sàng để Lời Chúa hướng dẫn và biến đổi cuộc đời mình không?

Tôi có dám sống sự thật, ngay cả khi điều đó đòi hỏi sự hy sinh và từ bỏ?

Đức Giêsu dạy chúng ta rằng quyền giảng dạy và hành động không đến từ uy thế bên ngoài, mà từ sự thật và tình yêu bên trong. Mỗi người chúng ta, qua Bí tích Rửa Tội, đều được trao ban sứ mạng làm chứng cho Chúa trong đời sống thường ngày.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con lòng can đảm để sống và làm chứng cho sự thật. Xin giúp chúng con khiêm nhường đón nhận sứ mạng mà Chúa trao, và sẵn sàng trở thành khí cụ của tình yêu Chúa trong thế giới hôm nay. Amen.

Lm. Anmai, CSsR


 

 

16 tháng 12 Thứ Hai tuần 3 Mùa Vọng

 Mt 21, 23-27

Hãy Khiêm Tốn Để Được Cứu Độ

Trong bài Tin Mừng hôm nay, các Kỳ mục và Thượng tế đặt câu hỏi với Đức Giêsu: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?”

Đây không phải là câu hỏi mang tính tìm hiểu hay thiện chí, mà là một cái bẫy được giăng ra nhằm hạ bệ Đức Giêsu. Nếu Đức Giêsu khẳng định rằng quyền của Ngài đến từ Thiên Chúa, họ sẽ tố cáo Ngài phạm thượng. Nếu Ngài nói quyền ấy do ai đó ủy nhiệm, họ sẽ gán tội Ngài là kẻ ly giáo, phủ nhận quyền của các nhà lãnh đạo tôn giáo.

Đứng trước sự thâm độc đó, Đức Giêsu không trả lời trực tiếp mà đặt ngược lại câu hỏi: “Phép rửa của ông Gioan do đâu mà có? Do Trời hay do người phàm?”

Câu hỏi này không chỉ làm các Kỳ mục và Thượng tế lúng túng, mà còn phơi bày sự thiếu thành thật và lòng kiêu căng của họ. Họ biết rằng bất kỳ câu trả lời nào cũng sẽ gây bất lợi, nên đành né tránh bằng câu trả lời mơ hồ: “Chúng tôi không biết.”

Câu trả lời của các Kỳ mục và Thượng tế không chỉ thể hiện sự thiếu hiểu biết, mà còn phản ánh lòng trai dạ đá của họ. Dù nhìn thấy những dấu chỉ rõ ràng nơi Gioan Tẩy Giả và Đức Giêsu, họ vẫn không muốn chấp nhận sự thật.

Họ không muốn nhìn nhận quyền năng của Đức Giêsu vì điều đó đòi hỏi họ phải thay đổi. Nhận rằng quyền ấy đến từ Thiên Chúa đồng nghĩa với việc họ phải nhìn lại đời sống, từ bỏ những lợi ích cá nhân và thay đổi niềm tin cố hữu.

Họ biết dân chúng tôn kính Gioan Tẩy Giả là ngôn sứ, nhưng vì sợ mất lòng dân, họ không dám phủ nhận Gioan. Thay vì sống trong sự thật, họ chọn cách né tránh, để duy trì quyền lực và địa vị của mình.

Đức Giêsu không hạ bệ hay bắt bẻ các nhà lãnh đạo tôn giáo, nhưng Ngài muốn họ nhìn lại và nhận ra sự thật. Ngài muốn họ từ bỏ lòng kiêu căng, mở lòng để đón nhận ơn cứu độ qua việc tin vào Ngài.

Cũng vậy, chúng ta cần khiêm tốn để nhận ra những lỗi lầm của mình, thay vì biện minh hay né tránh sự thật. Khiêm tốn là bước đầu tiên để đón nhận ánh sáng của Lời Chúa và để Lời ấy biến đổi đời sống chúng ta.

Sự khiêm tốn đòi hỏi chúng ta từ bỏ những lối sống ích kỷ, kiêu căng, và thay đổi những gì không phù hợp với Tin Mừng. Mùa Vọng là thời gian đặc biệt để chúng ta xét mình, nhận ra những khuyết điểm và quyết tâm sống theo thánh ý Thiên Chúa.

Các Kỳ mục và Thượng tế không chỉ né tránh sự thật, mà còn tự đưa mình vào thế cô lập. Là những người lãnh đạo tinh thần, họ có trách nhiệm nhận biết vai trò của Gioan Tẩy Giả và sứ mạng của Đức Giêsu. Tuy nhiên, sự kiêu căng và ích kỷ đã khiến họ không dám đối diện với sự thật, dẫn đến hậu quả:

Mất uy tín trước dân chúng: Họ thừa nhận mình không biết, điều này khiến dân chúng mất niềm tin vào họ.

Mất cơ hội nhận được ơn cứu độ: Sự cứng lòng khiến họ không nhận ra Đấng Cứu Thế đang ở giữa họ.

Chúng ta cũng có thể rơi vào tình trạng tương tự khi để lòng kiêu căng che mờ mắt, không nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống.

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta sống khiêm tốn và bén nhạy với sự thật. Chỉ khi từ bỏ lòng kiêu căng, chúng ta mới có thể nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa và đón nhận ơn cứu độ.

Hãy noi gương Gioan Tẩy Giả, dám làm chứng cho sự thật và sống trung thực với đức tin của mình. Đừng để nỗi sợ hãi hay lợi ích cá nhân khiến chúng ta thỏa hiệp với sự dối trá.

Mùa Vọng là thời gian chuẩn bị đón Chúa đến. Để sự chờ mong này có ý nghĩa, chúng ta cần thanh tẩy tâm hồn, từ bỏ những lối sống không phù hợp và sẵn sàng đón nhận Lời Chúa trong cuộc sống.

Sự khiêm tốn là chìa khóa mở ra cánh cửa ơn cứu độ. Hãy noi gương Đức Giêsu, Đấng đã hạ mình xuống để cứu chuộc chúng ta, và sống khiêm tốn trong mối tương quan với Thiên Chúa và tha nhân.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con tấm lòng khiêm tốn để nhận ra sự thật và sống theo Lời Chúa. Xin giúp chúng con từ bỏ kiêu căng, ích kỷ, và biết mở lòng đón nhận ơn cứu độ mà Chúa ban tặng trong mùa Vọng này. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

 

Read 41 times Last modified on Thứ hai, 16 Tháng 12 2024 07:25