04 02 X Thứ Ba Tuần IV Thường Niên.
Hr 12,1-4; Mc 5,21-43.
ĐỨC TIN KIÊN VỮNG ĐƯA TA ĐẾN GẶP CHÚA
Lời Chúa trong Thánh lễ hôm nay mở ra cho chúng ta một chân trời mới về lòng tin và sự bền đỗ trong cuộc đời theo Chúa. Qua đoạn thư gửi tín hữu Do-thái và bài Tin Mừng theo thánh Mác-cô, chúng ta được mời gọi nhìn lại hành trình đức tin của mình, đặc biệt trong những lúc tưởng chừng như vô vọng và bế tắc. Chỉ với niềm tin mạnh mẽ, chúng ta mới có thể đến gần Chúa, chạm được vào quyền năng chữa lành của Ngài và đón nhận sự sống mới mà Ngài ban tặng.
Tác giả thư Do-thái hôm nay ví đời sống đức tin như một cuộc chạy đua. Chúng ta không chạy một mình nhưng được bao bọc bởi một đám mây nhân chứng vĩ đại, những bậc tiền nhân đã kiên trì giữ vững đức tin giữa bao thử thách. Chính họ là những người đi trước, là gương sáng, là lời động viên giúp chúng ta không bỏ cuộc. Tác giả mời gọi chúng ta: “Hãy gạt bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc chúng ta, và kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta, mắt hướng về Đức Giê-su, Đấng khởi đầu và kiện toàn đức tin.” Hành trình đức tin là một cuộc đua dài, nơi chúng ta phải kiên trì và tín thác vào Chúa. Nhưng gánh nặng của tội lỗi và những vướng bận trong cuộc sống đôi khi làm chúng ta mệt mỏi, nản lòng. Chỉ khi biết can đảm gạt bỏ mọi chướng ngại, giữ mắt mình luôn hướng về Chúa Giê-su, chúng ta mới có thể tiến về đích điểm của ơn cứu độ. Chúa Giê-su là mẫu gương tuyệt vời nhất về lòng trung kiên: Ngài đã chịu khổ nạn, chịu chết trên thập giá, nhưng đã chiến thắng tất cả để mang lại cho chúng ta sự sống đời đời.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, thánh Mác-cô kể lại hai câu chuyện đan xen đầy ý nghĩa: câu chuyện người đàn bà bị băng huyết mười hai năm và câu chuyện Chúa Giê-su làm cho con gái ông Gia-ia sống lại. Cả hai câu chuyện đều là những minh chứng sống động cho sức mạnh của lòng tin. Người phụ nữ bị băng huyết suốt mười hai năm, bà đã tìm đủ mọi cách để chữa bệnh nhưng không ai có thể giúp được bà. Nỗi đau thể xác đã đành, nhưng bà còn phải chịu đựng sự đau khổ tinh thần khi bị xã hội loại trừ, coi là ô uế theo lề luật Do Thái. Trong cơn tuyệt vọng cùng cực, bà đã đến với Chúa Giê-su. Lòng tin mạnh mẽ khiến bà chỉ cần nghĩ rằng: “Tôi mà sờ được vào áo Ngài thôi, là sẽ được cứu chữa.” Và bà đã mạnh dạn vượt qua mọi trở ngại, chạm đến Chúa. Ngay lập tức, bệnh tình của bà được chữa lành. Chúa Giê-su quay lại, không chỉ để tìm ra ai đã chạm vào mình, nhưng còn để nâng đỡ lòng tin của bà và ban cho bà sự chữa lành trọn vẹn: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an.”
Trong khi đó, ông Gia-ia, một thủ lãnh hội đường, đến cầu xin Chúa Giê-su chữa lành cho đứa con gái nhỏ đang hấp hối. Nhưng trước khi Chúa kịp đến nhà, người ta báo tin: “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa?” Lời báo ấy dường như đóng sập cánh cửa hy vọng cuối cùng. Thế nhưng, Chúa Giê-su khích lệ ông: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” Và trong căn phòng đầy bóng tối của sự chết, Chúa đã cầm tay cô bé và nói: “Ta-li-tha kum”, nghĩa là: Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi! Lập tức, cô bé sống lại và đứng lên.
Hai câu chuyện này có một điểm chung: lòng tin của con người và quyền năng của Chúa Giê-su. Người phụ nữ bị băng huyết đã được chữa lành vì lòng tin mạnh mẽ và sự can đảm đến với Chúa. Ông Gia-ia đã đón nhận phép lạ phục sinh cho con gái mình vì ông kiên trì đặt trọn niềm tin vào lời Chúa. Qua đó, Chúa Giê-su cho chúng ta thấy rằng, lòng tin đích thực không bao giờ thất vọng hay bị bỏ rơi. Ngài luôn đồng hành và can thiệp vào cuộc đời chúng ta, nhưng Ngài cần nơi chúng ta một đức tin mạnh mẽ, một sự tín thác hoàn toàn vào quyền năng và lòng thương xót của Ngài.
Anh chị em thân mến, cuộc sống của chúng ta cũng có những lúc như người đàn bà bị băng huyết, chịu đau khổ, thất vọng và bế tắc vì những gánh nặng tinh thần, thể xác và cả tội lỗi. Có những lúc chúng ta giống như ông Gia-ia, phải đối diện với những mất mát lớn lao, những tin dữ khiến niềm hy vọng tan biến. Trong những lúc ấy, Chúa Giê-su cũng đang nói với chúng ta: “Đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” Lòng tin là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa để quyền năng của Chúa chạm đến và biến đổi cuộc đời chúng ta. Chỉ cần một niềm tin nhỏ bé nhưng chân thành, chúng ta sẽ được chữa lành và được ban sức mạnh để bước tiếp trên hành trình đức tin.
Lạy Chúa Giê-su, xin ban thêm đức tin cho chúng con. Xin giúp chúng con biết kiên trì và tín thác vào Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời, đặc biệt trong những lúc thử thách và đau khổ. Xin cho chúng con luôn hướng mắt về Chúa, Đấng khởi đầu và kiện toàn đức tin của chúng con, để chúng con được chữa lành, được phục hồi và được sống trong tình yêu và ân sủng của Ngài. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
04 02 X Thứ Ba Tuần IV Thường Niên.
Hr 12,1-4; Mc 5,21-43.
ĐỨC TIN MẠNH MẼ VÀ TÌNH THƯƠNG CỨU ĐỘ CỦA CHÚA
Lời Chúa hôm nay đưa chúng ta đến với một thông điệp đầy hy vọng, mời gọi chúng ta củng cố lòng tin và đặt trọn niềm tín thác vào Thiên Chúa, Đấng luôn hiện diện, lắng nghe, và đáp lại lời cầu xin của chúng ta. Qua thư gửi tín hữu Do-thái, chúng ta được nhắc nhở rằng hành trình đức tin giống như một cuộc chạy đua dài hơi, nơi cần đến sự kiên trì, bền bỉ, và đôi mắt luôn hướng về Chúa Giê-su, Đấng khởi đầu và kiện toàn đức tin. Còn trong bài Tin Mừng, qua hai câu chuyện đan xen – người phụ nữ bị băng huyết và con gái ông Gia-ia – Chúa Giê-su cho chúng ta thấy quyền năng của Ngài vượt trên mọi bệnh tật, sự yếu đuối, và thậm chí cả sự chết.
Cuộc đời mỗi người chúng ta giống như một đường đua đầy thử thách. Trên hành trình ấy, những gánh nặng của tội lỗi, sự mệt mỏi, hay những thất bại có thể khiến chúng ta chùn bước. Nhưng Lời Chúa hôm nay khích lệ chúng ta: “Hãy gạt bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc chúng ta, và kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta.” Chúng ta không chạy một mình; chúng ta được bao bọc bởi một đám mây nhân chứng – những bậc tiền nhân đã sống và chết với một đức tin mạnh mẽ. Những vị thánh, các anh hùng đức tin, và những chứng nhân của lòng tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa đã để lại cho chúng ta một di sản vĩ đại. Và trên tất cả, chúng ta có Chúa Giê-su, Đấng đã bước vào cuộc đua của con người và chiến thắng mọi thử thách để mang lại cho chúng ta sự sống đời đời.
Trong bài Tin Mừng, câu chuyện về người phụ nữ bị băng huyết là một minh chứng mạnh mẽ cho lòng tin và quyền năng chữa lành của Chúa Giê-su. Người phụ nữ ấy đã chịu đựng suốt mười hai năm, tìm kiếm đủ mọi cách để chữa lành nhưng vô vọng. Nỗi đau của bà không chỉ là đau đớn thể xác, mà còn là sự cô lập, sự loại trừ từ xã hội, bởi theo lề luật Do Thái, bà bị coi là ô uế. Nhưng ngay trong hoàn cảnh tuyệt vọng nhất, bà vẫn không mất hy vọng. Lòng tin mãnh liệt đã thúc đẩy bà vượt qua mọi trở ngại để đến gần Chúa Giê-su. Chỉ một hành động chạm vào áo Ngài với niềm tin sâu sắc: “Tôi mà sờ được vào áo Ngài thôi, là sẽ được cứu chữa.” Và ngay lập tức, bà được chữa lành.
Hành động quay lại của Chúa Giê-su không chỉ đơn thuần để nhận diện ai đã chạm vào Ngài. Đó là một cử chỉ đầy yêu thương, muốn xác nhận đức tin của bà và ban cho bà sự chữa lành toàn diện: cả thể xác lẫn tâm hồn. Ngài nói với bà: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.” Đây không chỉ là một phép lạ y khoa, mà còn là một phép lạ tinh thần, nơi niềm tin đã nối kết bà với quyền năng cứu độ của Thiên Chúa.
Câu chuyện thứ hai, về con gái ông Gia-ia, đưa chúng ta vào một hoàn cảnh thậm chí còn bi đát hơn: sự chết. Khi con gái ông Gia-ia lâm bệnh nặng, ông đã bỏ qua địa vị của mình để quỳ xuống cầu xin Chúa Giê-su: “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu chữa và được sống.” Lời cầu xin ấy xuất phát từ niềm tin sâu xa rằng Chúa Giê-su có thể làm được điều không ai khác có thể. Nhưng khi người nhà báo tin con gái ông đã chết, niềm hy vọng dường như bị dập tắt. Tuy nhiên, Chúa Giê-su vẫn khích lệ ông: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.”
Trong căn phòng đầy đau thương, Chúa Giê-su cầm tay cô bé và nói: “Ta-li-tha kum,” nghĩa là: Này bé, Thầy truyền cho con: chỗi dậy đi!” Lập tức, cô bé sống lại và bước đi trước sự kinh ngạc của mọi người. Qua phép lạ này, Chúa Giê-su không chỉ chứng tỏ quyền năng vượt trên sự chết, mà còn mời gọi chúng ta đặt trọn niềm tin vào Ngài, ngay cả khi mọi hy vọng dường như đã lụi tàn.
Hai câu chuyện trong bài Tin Mừng hôm nay có một điểm chung quan trọng: lòng tin mạnh mẽ và sự kiên trì. Người phụ nữ bị băng huyết không để nỗi đau và sự sỉ nhục ngăn cản bà đến với Chúa. Ông Gia-ia không từ bỏ hy vọng dù mọi người bảo rằng con gái ông đã chết. Cả hai đều dạy chúng ta rằng, trong những lúc tưởng chừng như không còn lối thoát, chỉ cần đặt trọn niềm tin vào Chúa, chúng ta sẽ tìm thấy sự chữa lành, niềm an ủi và sự sống mới.
Hành trình đức tin của chúng ta không phải lúc nào cũng dễ dàng. Đôi khi, chúng ta phải đối diện với những thử thách, những nỗi đau, và cả những giây phút dường như Chúa không hiện diện. Nhưng Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng: Ngài luôn ở đó, sẵn sàng chữa lành, sẵn sàng nâng đỡ, chỉ cần chúng ta tin. Chúa không đòi hỏi một đức tin hoàn hảo, mà chỉ cần một niềm tin đơn sơ nhưng chân thành, như của người phụ nữ bị băng huyết hoặc của ông Gia-ia.
Lạy Chúa Giê-su, xin ban cho chúng con lòng tin mạnh mẽ như của người phụ nữ bị băng huyết, lòng kiên trì và tín thác như ông Gia-ia, để chúng con luôn biết đến với Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời. Xin giúp chúng con nhận ra quyền năng cứu độ và tình thương vô biên của Ngài, để chúng con không bao giờ sợ hãi hay thất vọng, nhưng luôn sống trong niềm vui và hy vọng của con cái Chúa. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
047 X Thứ Ba Tuần IV Thường Niên.
Hr 12,1-4; Mc 5,21-43.
ĐỨC TIN DẪN ĐƯỜNG ĐẾN SỰ SỐNG
Lời Chúa hôm nay gợi lên trong tâm hồn chúng ta hình ảnh một hành trình đầy thách thức nhưng cũng tràn ngập hy vọng. Tác giả thư gửi tín hữu Do-thái nhấn mạnh rằng hành trình đức tin giống như một cuộc chạy đua. Để chạy đến đích, chúng ta cần sự kiên trì, lòng can đảm, và đôi mắt luôn hướng về Chúa Giê-su, Đấng khởi đầu và kiện toàn đức tin của chúng ta. Trong bài Tin Mừng, thánh Mác-cô kể lại hai câu chuyện đan xen nhau, cả hai đều nói về những cuộc hành trình đến với Chúa. Một bên là ông Gia-ia, người cha đến van xin Chúa cứu sống đứa con gái đang hấp hối. Bên kia là người phụ nữ bị băng huyết suốt mười hai năm, vượt qua đám đông để được chạm vào áo Ngài. Cả hai đều nói lên một chân lý sâu sắc: đức tin đích thực là sức mạnh đưa chúng ta đến với Chúa, vượt qua mọi khó khăn để chạm được vào quyền năng và tình thương của Ngài.
Cuộc sống của chúng ta, như lời thư gửi tín hữu Do-thái, là một cuộc chạy đua với đầy những gánh nặng và thử thách. Chúng ta không chỉ phải đối diện với những khó khăn từ bên ngoài, mà còn phải chiến đấu với chính mình – với tội lỗi, sự yếu đuối, và những vướng bận khiến chúng ta nản lòng. Tác giả mời gọi chúng ta: “Hãy gạt bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc chúng ta, và kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta, mắt hướng về Đức Giê-su.” Đây là lời mời gọi đặt trọn niềm tin vào Chúa Giê-su, Đấng không chỉ là gương mẫu hoàn hảo về sự trung tín với Thiên Chúa, mà còn là nguồn sức mạnh nâng đỡ chúng ta trong cuộc đua này. Chính Ngài đã chịu đau khổ, chịu khinh miệt và chịu chết trên thập giá, nhưng Ngài đã chiến thắng tất cả để mở ra cho chúng ta con đường dẫn đến sự sống đời đời.
Bài Tin Mừng hôm nay minh họa cách sống động điều mà đức tin có thể làm được khi chúng ta đặt trọn niềm tin nơi Chúa Giê-su. Hãy nhìn vào hành động của người phụ nữ bị băng huyết. Bà đã chịu đựng suốt mười hai năm, tìm kiếm đủ mọi cách để chữa lành nhưng không thành. Nỗi đau của bà không chỉ là đau đớn thể xác, mà còn là nỗi đau tinh thần: bà bị coi là ô uế, bị gạt ra ngoài xã hội, sống trong cô lập và tuyệt vọng. Nhưng ngay cả trong hoàn cảnh ấy, bà vẫn giữ được một tia hy vọng – một lòng tin rằng Chúa Giê-su có thể chữa lành bà. Bà không cần một cuộc gặp gỡ trực tiếp hay một lời nói từ Ngài, chỉ cần chạm vào áo Ngài thôi cũng đủ để bà tin rằng mình sẽ được cứu chữa.
Hành động của bà, vượt qua đám đông, vượt qua những rào cản của xã hội và luật lệ, là một biểu hiện mạnh mẽ của lòng tin. Và bà đã được chữa lành. Nhưng điều tuyệt vời hơn nữa là Chúa Giê-su không để phép lạ này xảy ra một cách âm thầm. Ngài quay lại, tìm bà giữa đám đông, không phải để trách móc, mà để công khai xác nhận đức tin của bà. Ngài nói: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an.” Chúa không chỉ chữa lành bệnh tật của bà, mà còn khôi phục phẩm giá và niềm vui sống của bà, ban cho bà sự bình an trọn vẹn.
Hãy nhìn vào hành trình của ông Gia-ia. Là một thủ lãnh hội đường, ông đến cầu xin Chúa Giê-su chữa lành cho con gái mình đang hấp hối. Ông đã đặt trọn niềm tin vào quyền năng của Chúa. Nhưng khi người nhà báo tin con gái ông đã chết, nỗi tuyệt vọng dường như ập đến. Thế nhưng, Chúa Giê-su đã trấn an ông: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” Đây là lời mời gọi giữ vững lòng tin ngay cả trong những hoàn cảnh tưởng chừng như mọi hy vọng đã mất. Trong căn phòng nơi cô bé đã chết, Chúa Giê-su cầm tay cô và nói: “Ta-li-tha kum,” nghĩa là: Này bé, Thầy truyền cho con, chỗi dậy đi! Và cô bé sống lại, đứng lên đi trước sự kinh ngạc của mọi người.
Hai câu chuyện này dạy chúng ta một bài học quan trọng: đức tin không chỉ là một sự tin tưởng mơ hồ, mà là một hành động dấn thân mạnh mẽ, vượt qua mọi rào cản, để đến với Chúa và chạm được vào quyền năng của Ngài. Đức tin không làm cho mọi thử thách biến mất, nhưng giúp chúng ta vượt qua chúng với sức mạnh và sự an ủi từ Chúa.
Anh chị em thân mến, cuộc sống của chúng ta không thiếu những lúc giống như người phụ nữ bị băng huyết hay ông Gia-ia: những lúc đau khổ, tuyệt vọng, và tưởng chừng như không còn lối thoát. Nhưng Chúa Giê-su luôn ở đó, mời gọi chúng ta đến với Ngài, đặt trọn niềm tin vào Ngài. Ngài không bao giờ làm ngơ trước những lời cầu xin chân thành của chúng ta. Ngài vẫn đang nói với mỗi người: “Đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” Niềm tin không cần phải hoàn hảo hay lớn lao, nhưng phải chân thành và kiên định. Chỉ cần chúng ta mở lòng, dù chỉ chạm vào áo Ngài như người phụ nữ, Ngài sẽ ban cho chúng ta sự chữa lành và bình an.
Lạy Chúa Giê-su, xin ban thêm đức tin cho chúng con. Xin giúp chúng con biết đến với Ngài trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời, đặc biệt trong những lúc đau khổ và thử thách. Xin chữa lành chúng con, không chỉ về thể xác mà cả tâm hồn, để chúng con được sống trong bình an và niềm vui của Chúa. Và khi đã cảm nhận được tình yêu và quyền năng của Ngài, xin cho chúng con biết trở thành chứng nhân, mang ánh sáng và hy vọng đến cho những người xung quanh.
Amen.
Lm. Anmai, CSsR