7 bài Suy niệm Tin Mừng lễ Lập tông tòa Thánh Phê-rô
Posted by Ban Biên TậpLẬP TÔNG TOÀ THÁNH PHÊ-RÔ, TÔNG ĐỒ
Hôm nay, cùng với toàn thể Giáo hội, chúng ta hân hoan cử hành lễ kính Lập Tông Toà Thánh Phê-rô, một ngày trọng đại nhắc nhớ chúng ta về nền tảng đức tin của Hội Thánh Công Giáo và sứ vụ cao cả của Thánh Phê-rô, vị Tông Đồ trưởng được chính Đức Kitô tuyển chọn. Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại biến cố quan trọng khi Chúa Giêsu xác nhận quyền lãnh đạo của Phê-rô đối với Hội Thánh: "Anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy" (Mt 16,18).
Khi Chúa Giêsu đặt câu hỏi với các môn đệ: "Người ta bảo Con Người là ai?" và rồi hỏi tiếp: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?", thì chính Thánh Phê-rô đã thưa lên một lời tuyên xưng đức tin mạnh mẽ: "Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống" (Mt 16,16). Đó không phải là một nhận định cá nhân nhưng là một mặc khải đến từ Thiên Chúa Cha. Chính nhờ lời tuyên xưng này, Thánh Phê-rô đã được Chúa Giêsu trao quyền lãnh đạo Hội Thánh, một quyền bính không dựa trên sức mạnh thế gian nhưng đặt nền tảng trên đức tin và tình yêu.
Nhìn vào cuộc đời của Thánh Phê-rô, chúng ta thấy một con người rất chân thật và đầy nhiệt huyết, nhưng cũng có những yếu đuối. Ngài từng can ngăn Chúa Giêsu bước vào cuộc khổ nạn và bị Thầy quở trách: "Satan, lui lại đàng sau Thầy!" (Mt 16,23). Ngài cũng từng ba lần chối Chúa vì sợ hãi, nhưng sau đó đã ăn năn thống hối và được Chúa phục hồi. Điều này cho thấy rằng ơn gọi làm lãnh đạo Hội Thánh không dựa trên sự hoàn hảo của con người, mà dựa trên tình yêu và lòng trung tín đối với Chúa Kitô.
Trong bài đọc 1, Thánh Phê-rô đã khuyên các kỳ mục trong Hội Thánh: "Anh em hãy chăn dắt đoàn chiên mà Thiên Chúa đã giao phó cho anh em: lo lắng cho họ không phải vì miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện như Thiên Chúa muốn" (1 Pr 5,2). Chính Thánh Phê-rô đã cảm nghiệm được lòng thương xót vô biên của Chúa sau khi vấp ngã, nên Ngài đã sống và rao giảng bằng chính tình yêu được canh tân ấy.
Chúa Giêsu đã ba lần hỏi Phê-rô: "Phê-rô, con có yêu mến Thầy không?" Và ba lần Phê-rô đáp lại: "Thưa Thầy, Thầy biết con yêu mến Thầy". Ba lần khẳng định này đã xoá đi ba lần chối Chúa và mở ra một sứ vụ mới: "Hãy chăn dắt chiên của Thầy" (Ga 21,15-17). Đây là một lời mời gọi trách nhiệm, một sứ mạng cao cả mà chính Thánh Phê-rô đã chu toàn cho đến giây phút cuối cùng khi chịu tử đạo tại Rôma.
Lời hứa của Chúa Giêsu dành cho Thánh Phê-rô: "Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời" (Mt 16,19) là sự thiết lập quyền bính trong Hội Thánh. Truyền thống Giáo hội Công giáo vẫn luôn công nhận vị trí của Đức Giáo Hoàng, Đấng kế vị Thánh Phê-rô, như một người gìn giữ và dẫn dắt đoàn chiên Chúa Kitô.
Trong suốt dòng lịch sử, từ Thánh Phê-rô cho đến Đức Giáo Hoàng Phanxicô hôm nay, các vị Giáo Hoàng đã luôn bảo vệ đức tin, giảng dạy Tin Mừng và dẫn dắt Hội Thánh vượt qua bao nhiêu thăng trầm. Mặc dù có những thời điểm khó khăn, nhưng chính lời Chúa Giêsu đã bảo đảm rằng: "Quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi" (Mt 16,18). Đây là lời hứa chắc chắn rằng Hội Thánh sẽ tồn tại cho đến ngày tận thế.
Từ cuộc đời và sứ vụ của Thánh Phê-rô, chúng ta có thể rút ra nhiều bài học quý giá:
Lòng khiêm nhường: Thánh Phê-rô đã nhận ra giới hạn và lỗi lầm của mình, nhưng nhờ lòng thương xót Chúa, ngài đã được biến đổi để trở thành một khí cụ hữu ích cho Nước Trời.
Đức tin kiên vững: Dù gặp nhiều khó khăn, Thánh Phê-rô vẫn trung thành với Chúa Giêsu và hoàn thành sứ mạng của mình.
Tình yêu phục vụ: Chúa mời gọi mỗi người chúng ta trở thành những mục tử trong môi trường sống của mình: nơi gia đình, giáo xứ, cộng đoàn… bằng cách sống yêu thương, nâng đỡ và hướng dẫn nhau trong đức tin.
Lễ kính Lập Tông Toà Thánh Phê-rô không chỉ là một dịp để chúng ta tưởng nhớ một sự kiện quan trọng trong lịch sử Giáo hội, mà còn là lời mời gọi mỗi người hãy xây dựng đời sống đức tin của mình trên nền tảng vững chắc của Hội Thánh. Chúng ta hãy cầu nguyện cho Đức Thánh Cha, Đấng kế vị Thánh Phê-rô, để ngài luôn vững mạnh trong sứ vụ chăn dắt đoàn chiên Chúa.
Nguyện xin Thánh Phê-rô cầu bầu cùng Chúa để chúng ta luôn kiên vững trong đức tin, trung thành với Giáo hội và hăng say làm chứng cho Tin Mừng giữa lòng thế giới hôm nay. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
LẬP TÔNG TÒA THÁNH PHÊ-RÔ, TÔNG ĐỒ – ÂN HUỆ VÀ TRÁCH NHIỆM
“Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời.” (Mt 16,19)
Hôm nay, Giáo Hội hân hoan mừng lễ Lập Tông Tòa Thánh Phê-rô, Tông Đồ, một ngày lễ mang ý nghĩa đặc biệt trong đời sống đức tin của chúng ta. Ngày lễ này không chỉ nhắc nhớ chúng ta về quyền bính mà Chúa Giê-su trao cho Thánh Phê-rô, mà còn mời gọi chúng ta suy tư về ân huệ và trách nhiệm mà mỗi người chúng ta được lãnh nhận trong Hội Thánh. Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy rõ lòng tin mạnh mẽ của Thánh Phê-rô và sự tuyển chọn của Chúa Giê-su đối với ngài trong vai trò lãnh đạo Giáo Hội.
Thánh Phê-rô, một ngư phủ bình thường, đã được Chúa Giê-su gọi và biến đổi thành vị thủ lãnh của Hội Thánh. Khi Chúa hỏi các môn đệ: "Người ta nói Con Người là ai?" và "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?", chính Thánh Phê-rô đã mạnh mẽ tuyên xưng: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” (Mt 16,16). Lời tuyên xưng này không đến từ sự hiểu biết tự nhiên của con người, mà là do Thiên Chúa Cha mặc khải cho ngài. Chính vì thế, Chúa Giê-su đã chúc phúc cho Phê-rô và tuyên bố rằng trên nền tảng đức tin của ông, Ngài sẽ xây dựng Hội Thánh.
Chúa không chỉ chúc phúc mà còn trao cho ngài một sứ vụ quan trọng: “Anh là Phê-rô, nghĩa là Đá; trên đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.” (Mt 16,18). Bên cạnh đó, Chúa còn trao cho Phê-rô chìa khóa Nước Trời, nghĩa là quyền cầm buộc và tháo cởi, có giá trị cả trên trời lẫn dưới đất. Điều này cho thấy sứ vụ của Phê-rô không chỉ mang tính trần thế mà còn có chiều kích thiên quốc.
Khi được trao ban một ân huệ lớn lao, Thánh Phê-rô cũng lãnh nhận một trách nhiệm nặng nề. Ngài không chỉ là nền tảng của Hội Thánh mà còn là người chăn dắt đoàn chiên của Chúa. Trong bài đọc 1, Thánh Phê-rô khuyên nhủ các kỳ mục: “Anh em hãy chăn dắt đoàn chiên mà Thiên Chúa đã giao phó cho anh em: lo lắng cho họ không phải vì miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện.” (1 Pr 5,2). Điều này cho thấy vai trò của ngài không phải là thống trị, mà là phục vụ trong yêu thương.
Thực tế, Thánh Phê-rô không phải là một con người hoàn hảo. Ngài từng yếu đuối, từng chối Chúa ba lần trong cuộc thương khó. Nhưng điều quan trọng là ngài biết ăn năn và đặt trọn niềm tin nơi Chúa. Sau khi Phục Sinh, Chúa Giê-su đã hỏi ngài ba lần: "Này anh Si-môn, con ông Gio-na, anh có yêu mến Thầy không?" (Ga 21,15-17). Và mỗi lần Phê-rô tuyên xưng tình yêu, Chúa đều trao phó cho ngài sứ vụ chăn dắt đàn chiên. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, dù yếu đuối, nhưng nếu chúng ta biết sám hối và tín thác vào Chúa, Ngài vẫn luôn yêu thương và trao cho chúng ta một sứ vụ trong Hội Thánh.
Lễ Lập Tông Tòa Thánh Phê-rô không chỉ nhắc chúng ta về vai trò của Đức Giáo Hoàng – người kế vị Thánh Phê-rô, mà còn mời gọi mỗi người chúng ta suy tư về trách nhiệm của mình trong Hội Thánh. Mỗi Kitô hữu đều được mời gọi trở thành "tảng đá" xây dựng Giáo Hội, góp phần vào việc loan báo Tin Mừng và làm chứng cho Đức Kitô giữa đời sống hằng ngày.
Trong bối cảnh ngày nay, khi Giáo Hội gặp nhiều thách đố, chúng ta càng phải vững tin vào lời hứa của Chúa Giê-su: “Quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi Hội Thánh.” (Mt 16,18). Chúng ta được mời gọi hiệp thông với Đức Thánh Cha, cầu nguyện cho Giáo Hội và tích cực sống đức tin trong gia đình cũng như cộng đồng.
Gia đình Kitô hữu là một Hội Thánh tại gia. Chúng ta chỉ có thể xây dựng Giáo Hội vững mạnh nếu mỗi gia đình sống đức tin vững vàng. Vì thế, trong năm Phúc Âm hóa gia đình, mỗi gia đình Kitô hữu được mời gọi:
Cầu nguyện chung trong gia đình, vì “gia đình cầu nguyện cùng nhau là gia đình bền vững.”
Yêu thương và hy sinh cho nhau, noi gương Thánh Phê-rô và các tông đồ.
Sống chứng tá đức tin, không ngại thể hiện niềm tin của mình nơi công sở, trường học và ngoài xã hội.
Lạy Chúa Giê-su, Đấng đã đặt Thánh Phê-rô làm thủ lãnh Hội Thánh, chúng con cảm tạ Chúa vì đã ban cho chúng con một Giáo Hội bền vững qua dòng thời gian. Xin cho chúng con biết noi gương Thánh Phê-rô, luôn vững tin, kiên trì trong thử thách và sẵn sàng dấn thân vì Nước Trời.
Xin Mẹ Maria, Mẹ của Giáo Hội, luôn đồng hành và che chở chúng con trên hành trình đức tin, để chúng con luôn trung thành với Giáo Hội và hăng say rao giảng Tin Mừng. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
LÒNG TIN CỦA PHÊ-RÔ
“Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” (Mt 16,16)
Trong hành trình đức tin của mỗi người chúng ta, có lẽ không ai có thể đồng cảm với chúng ta hơn Thánh Phê-rô. Ngài là một con người bình thường như bao người khác, một ngư phủ chất phác, đầy nhiệt huyết nhưng cũng rất yếu đuối. Hành trình đức tin của ngài không phải là một con đường thẳng tắp, mà đầy những khúc quanh, những thử thách, những vấp ngã. Nhưng chính trong hành trình đó, chúng ta nhận ra một điều quan trọng: đức tin không phải là sự hoàn hảo ngay lập tức, nhưng là một quá trình lớn lên, thanh luyện, và kiên trì bước theo Chúa đến cùng.
Hôm nay, chúng ta cùng nhau suy gẫm về lòng tin của Phê-rô, để nhận ra chính bản thân mình trong đó và để học được cách làm sao củng cố niềm tin của chúng ta vào Thiên Chúa.
Ngay từ khi vừa gặp Chúa Giê-su, Phê-rô đã tin tưởng và đi theo Ngài. Khi Chúa gọi: “Hãy theo Ta, Ta sẽ làm cho các ngươi trở thành những kẻ lưới người như lưới cá” (Mc 1,17), Phê-rô và em mình là An-rê đã bỏ thuyền lưới mà đi theo Chúa ngay lập tức. Hành động này là một dấu chỉ mạnh mẽ của lòng tin: tin vào Chúa Giê-su dù chưa hiểu hết về Ngài, tin vào một lời mời gọi không có bảo đảm nào ngoài sự tín thác tuyệt đối.
Chúng ta cũng vậy, có lẽ khi mới nhận biết Chúa, khi mới được ơn hoán cải, lòng tin của chúng ta thật mạnh mẽ. Chúng ta hăng say cầu nguyện, sốt sắng dự lễ, nhiệt thành phục vụ. Nhưng thử thách của đức tin không nằm ở lúc khởi đầu, mà ở sự bền bỉ và lòng trung thành trong suốt cuộc hành trình.
Thế nhưng, như chúng ta thấy trong Tin Mừng, lòng tin của Phê-rô không luôn vững vàng. Ngài đã từng có những lúc yếu đuối, sợ hãi, thậm chí chối bỏ chính Đấng mà mình yêu mến.
Trên biển hồ, khi đi trên mặt nước: Chúa Giê-su cho phép Phê-rô bước đi trên mặt nước, nhưng khi nhìn thấy sóng gió, ông hoảng sợ và bắt đầu chìm xuống. Chúa nói với ông: “Người hèn tin! Sao lại hoài nghi?” (Mt 14,31). Điều này cho thấy, chỉ cần một chút nghi ngờ, chỉ cần một phút giây để lòng tràn ngập nỗi sợ, chúng ta có thể đánh mất niềm tin vào Chúa.
Khi Chúa tiên báo cuộc khổ nạn: Khi Chúa Giê-su tiên báo rằng Ngài sẽ phải chịu đau khổ và bị giết chết, Phê-rô liền can ngăn Ngài: “Lạy Thầy, xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy” (Mt 16,22). Ngay lập tức, Chúa Giê-su khiển trách ông: “Xa-tan, hãy lui ra đằng sau Thầy!” (Mt 16,23). Lòng tin của Phê-rô lúc này vẫn còn mang dáng dấp của một đức tin dựa trên những mong muốn của con người, không phải trên kế hoạch của Thiên Chúa.
Khi Chúa bị bắt, Phê-rô đã chối Ngài: Trong đêm Chúa Giê-su bị bắt, Phê-rô, người môn đệ từng tuyên bố: “Dù có phải chết, con cũng không chối Thầy” (Mt 26,35), đã ba lần chối bỏ Ngài vì sợ hãi. Đến khi nghe tiếng gà gáy, ông mới nhận ra mình đã phản bội và bật khóc nức nở.
Những điều này cho thấy lòng tin của Phê-rô không phải lúc nào cũng mạnh mẽ. Cũng như chúng ta, ông có những lúc sốt sắng, nhưng cũng có những lúc chao đảo. Đôi khi chúng ta cũng sợ hãi trước những thử thách, cũng có lúc vì danh lợi, vì những áp lực xã hội mà chối bỏ đức tin của mình. Nhưng câu chuyện của Phê-rô chưa dừng lại ở đây.
Sau khi Chúa phục sinh, Phê-rô đã được ơn tha thứ. Trên bờ biển hồ Ti-bê-ri-a, Chúa Giê-su đã hỏi ông ba lần: “Phê-rô, con có yêu mến Thầy không?” (Ga 21,15-17). Sau mỗi câu trả lời, Chúa Giê-su đều giao cho ông nhiệm vụ chăm sóc đàn chiên của Ngài. Đây không chỉ là sự tha thứ mà còn là sự phục hồi hoàn toàn. Phê-rô đã thực sự được biến đổi. Ông không còn là con người yếu đuối nữa, mà đã trở thành một chứng nhân can đảm.
Khi nhận lãnh Chúa Thánh Thần vào ngày lễ Ngũ Tuần, Phê-rô đã mạnh mẽ đứng lên rao giảng, đưa nhiều người trở về với Chúa.
Ông sẵn sàng chịu khổ vì danh Chúa, bị đánh đòn, bị tù đày nhưng vẫn trung kiên với niềm tin của mình.
Cuối cùng, ông đã hiến mạng sống mình, chịu đóng đinh ngược trên thập giá để làm chứng cho Chúa Ki-tô.
Từ một con người yếu đuối, sợ hãi, Phê-rô đã trở thành tảng đá vững chắc của Giáo Hội. Điều này chỉ có thể thực hiện được nhờ ơn Chúa.
Hành trình đức tin của Phê-rô cũng là hành trình của mỗi chúng ta. Chúng ta có những lúc sốt sắng, nhưng cũng có lúc yếu đuối, chao đảo trước thử thách. Nhưng Chúa luôn kiên nhẫn với chúng ta, Ngài không bao giờ bỏ rơi chúng ta, miễn là chúng ta biết quay trở về với Ngài.
Chúng ta không thể có đức tin mạnh mẽ nếu không cầu nguyện, không kết hợp với Chúa qua Lời Ngài và Bí tích Thánh Thể.
Đức tin cần được thử thách để trở nên trưởng thành. Chúng ta đừng sợ hãi khi gặp thử thách, nhưng hãy kiên trì bước theo Chúa.
Hãy học nơi Phê-rô sự khiêm nhường. Khi vấp ngã, đừng tuyệt vọng, nhưng hãy chạy đến với lòng thương xót Chúa.
Xin Chúa ban cho chúng ta một đức tin mạnh mẽ, trung kiên, để dù trong hoàn cảnh nào, chúng ta cũng có thể tuyên xưng như Phê-rô:
“Lạy Chúa, con tin, nhưng xin nâng đỡ lòng tin yếu kém của con!” (Mc 9,24).
A-men.
Lm. Anmai, CSsR
LÒNG TIN CỦA PHÊRÔ
"Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống." (Mt 16,16)
Hôm nay, chúng ta cùng suy niệm về lòng tin của Thánh Phêrô, vị Tông đồ được Chúa Giêsu tuyển chọn để làm nền tảng cho Hội Thánh. Câu trả lời của ngài trước Chúa Giêsu: "Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống", không chỉ là một lời tuyên xưng đức tin cá nhân, mà còn mang một ý nghĩa sâu xa đối với lịch sử cứu độ và đời sống Giáo Hội. Nhưng để đi đến lời tuyên xưng ấy, Phêrô đã phải trải qua một hành trình đầy thử thách, vấp ngã, và hoán cải. Hành trình đức tin của ngài cũng chính là hình ảnh của đời sống đức tin của mỗi người chúng ta.
Ngay từ buổi đầu sứ vụ, Chúa Giêsu đã gọi Simon, một ngư phủ miền Galilê, để trở thành môn đệ của Ngài. Trong lần gặp đầu tiên, Chúa đã đặt cho ông một tên mới: "Ngươi là Kê-pha, nghĩa là Đá." (Ga 1,42). Đây không chỉ là một tên gọi, nhưng còn là một sứ mệnh. Chúa Giêsu biết rõ con người Phêrô: bộc trực, nhiệt thành nhưng cũng yếu đuối và nông nổi. Tuy nhiên, Ngài vẫn chọn ông, vì Ngài nhìn thấy nơi Phêrô tiềm năng để trở thành nền tảng cho Hội Thánh.
Sự chọn lựa này nhắc nhở chúng ta rằng Chúa không gọi những con người hoàn hảo, nhưng Ngài hoàn thiện những ai Ngài gọi. Như Phêrô, chúng ta có thể đầy khiếm khuyết, nhưng với ân sủng Chúa, chúng ta có thể trở thành chứng nhân cho Tin Mừng.
Lòng tin của Phêrô không phải là một lòng tin không bao giờ bị lung lay. Trong Tin Mừng, chúng ta thấy Phêrô có những khoảnh khắc đức tin mạnh mẽ, nhưng cũng có những lần yếu đuối đến tột cùng.
Lòng tin mạnh mẽ: Khi Chúa Giêsu hỏi các môn đệ: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?", chính Phêrô đã mạnh dạn thưa: "Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống." (Mt 16,16). Đây là một tuyên xưng đức tin trọng đại, và Chúa Giêsu đã khẳng định rằng đó là ơn mặc khải từ Chúa Cha. Ngay sau đó, Ngài đã trao cho Phêrô sứ vụ cầm quyền chìa khóa Nước Trời.
Sự yếu đuối của Phêrô: Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau, khi Chúa Giêsu tiên báo về cuộc thương khó của Ngài, Phêrô đã phản đối: "Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy." (Mt 16,22). Ngay lập tức, Chúa quở trách: "Satan, lui lại đằng sau Thầy!" (Mt 16,23).
Phêrô và biến cố đi trên mặt nước: Khi Chúa Giêsu đi trên mặt biển, Phêrô đã xin được đi trên nước đến với Ngài. Nhưng khi gió lớn nổi lên, ông hoảng sợ và bắt đầu chìm xuống, để rồi phải kêu lên: "Lạy Chúa, xin cứu con!" (Mt 14,30).
Sự phản bội đau đớn: Đêm Chúa chịu nạn, Phêrô đã mạnh mẽ tuyên bố: "Dù có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy!" (Mt 26,35). Nhưng chỉ vài giờ sau, trước sức ép của người đời, ông đã chối Thầy đến ba lần, thậm chí còn thề độc để khẳng định mình không biết Chúa. Khi ánh mắt Chúa quay lại nhìn ông, Phêrô đã ra ngoài khóc lóc thảm thiết.
Chúng ta nhận thấy mình nơi Phêrô. Có những lúc, chúng ta mạnh dạn tuyên xưng đức tin, nhưng cũng có những lúc vì sợ hãi, yếu đuối, chúng ta lại chối bỏ Chúa qua những chọn lựa sai lầm, những thỏa hiệp với thế gian. Nhưng điều quan trọng không phải là chúng ta đã vấp ngã, mà là chúng ta có dám quay trở về với Chúa hay không.
Sau khi sống lại, Chúa Giêsu đã không bỏ rơi Phêrô. Ngược lại, Ngài đã tìm đến ông bên bờ biển, nơi tất cả đã bắt đầu, và hỏi ông ba lần: "Này Simon, con có yêu mến Thầy không?" (Ga 21,15-17). Ba lần chối Chúa trước đây giờ đây được thay thế bằng ba lần tuyên xưng tình yêu. Và Chúa đã trao cho ông sứ vụ mới: "Hãy chăn dắt chiên của Thầy."
Sự hoán cải của Phêrô là một bài học quý giá cho chúng ta. Chúa không nhìn vào quá khứ yếu đuối của chúng ta, nhưng Ngài nhìn vào lòng chúng ta hôm nay, nhìn vào tình yêu mà chúng ta dành cho Ngài.
Sau ngày lễ Ngũ Tuần, nhờ quyền năng Chúa Thánh Thần, Phêrô đã trở thành một con người mới. Ông can đảm rao giảng Tin Mừng, chịu đựng bắt bớ, và cuối cùng hiến dâng mạng sống để làm chứng cho Chúa tại Rôma.
Lòng tin của Phêrô là một hành trình, và hành trình ấy cũng là hành trình của chúng ta. Qua cuộc đời của ngài, chúng ta học được:
Đức tin là một hồng ân: Không phải chúng ta tự có đức tin, nhưng đó là ân sủng Thiên Chúa ban. Chúng ta phải luôn khiêm tốn cầu xin: "Lạy Chúa, xin thêm đức tin cho chúng con!" (Lc 17,5).
Đức tin cần được tôi luyện: Không ai có thể có một đức tin vững vàng nếu không trải qua thử thách. Như Phêrô, chúng ta cũng phải đối diện với những nghịch cảnh trong cuộc sống để củng cố lòng tin.
Hoán cải luôn có thể: Dù chúng ta có yếu đuối, sa ngã thế nào, Chúa vẫn luôn mở rộng vòng tay để tha thứ và phục hồi chúng ta. Quan trọng là chúng ta có dám trở về với Ngài hay không.
Hôm nay, chúng ta hãy xin Chúa ban cho chúng ta một đức tin mạnh mẽ như Phêrô – một đức tin biết vượt qua yếu đuối, biết kiên trì trong thử thách, và dám làm chứng cho Chúa trong cuộc sống hàng ngày.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con lòng tin mạnh mẽ, để chúng con luôn trung thành với Chúa trong mọi hoàn cảnh!
Amen.
Lm. Anai, CSsR
LỄ LẬP TÔNG TOÀ THÁNH PHÊRÔ: HÀNH TRÌNH ĐỨC TIN VÀ SỨ MỆNH CHĂN DẮT
Hôm nay, cùng với Giáo Hội, chúng ta hân hoan mừng lễ Lập Tông Toà Thánh Phêrô, Tông Đồ. Đây là một ngày đặc biệt để chúng ta chiêm ngắm ơn gọi và sứ mệnh mà Chúa Giêsu đã trao phó cho Thánh Phêrô: trở thành nền tảng vững chắc của Giáo Hội, người mục tử được Thiên Chúa tuyển chọn để chăn dắt đoàn chiên của Chúa. Cũng trong ngày hôm nay, chúng ta dâng lời cầu nguyện cho Đức Thánh Cha – đấng kế vị Thánh Phêrô, để ngài có đủ khôn ngoan, sức mạnh và lòng nhiệt thành trong việc hướng dẫn Giáo Hội theo gương vị Mục Tử Nhân Lành là Đức Giêsu Kitô.
Nhìn vào sứ vụ của Thánh Phêrô, chúng ta cũng được mời gọi đặt lại câu hỏi: Ai đang chăn dắt cuộc đời tôi? Tôi có thực sự để Chúa Giêsu hướng dẫn, hay tôi đang tìm kiếm sự dẫn dắt từ những giá trị phù phiếm của thế gian?
Trong Thánh Vịnh hôm nay, chúng ta được nhắc nhở: “Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì” (Tv 23,1). Những ai có Chúa làm Mục Tử sẽ luôn được nâng đỡ, hướng dẫn, và ban ơn đủ đầy. Nhưng trong thực tế, nhiều lúc chúng ta dễ dàng bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc sống mà quên mất điều quan trọng nhất: Chúng ta có thực sự để Chúa làm chủ đời mình không?
Khi gặp khó khăn, chúng ta tìm đến ai trước tiên? Có phải là Chúa, hay chúng ta chỉ tìm đến Ngài khi đã tuyệt vọng với mọi cách khác?
Khi đưa ra quyết định, chúng ta có dựa vào ánh sáng Lời Chúa hay chỉ theo những gì thuận lợi cho bản thân?
Khi đối diện với thử thách, chúng ta có tin rằng Chúa đang dẫn chúng ta đi qua bóng tối để đến nơi có ánh sáng không?
Thánh Phêrô đã từng có những lúc yếu đuối, nhưng điều làm ngài khác biệt chính là ngài luôn quay trở về với Chúa, để Chúa dẫn dắt và biến đổi mình.
Trong bài đọc 1, Thánh Phêrô đã đưa ra những nguyên tắc quan trọng cho những người được trao phó trách nhiệm hướng dẫn đoàn chiên của Chúa:
Là chứng nhân của Đức Kitô – Người mục tử không chỉ rao giảng bằng lời nói, mà còn phải sống đời sống hy sinh, đồng hành và chia sẻ với đoàn chiên.
Chăn dắt đoàn chiên với lòng nhiệt thành – Không vì danh lợi, không miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện, vì lòng yêu mến Thiên Chúa và con người.
Không thống trị nhưng nêu gương sáng – Quyền lãnh đạo không phải là để áp đặt, mà là để phục vụ, noi gương Đức Kitô, Đấng đã rửa chân cho các môn đệ.
Những điều này không chỉ dành riêng cho các Giám Mục, Linh Mục, nhưng cũng là lời mời gọi cho tất cả chúng ta. Trong gia đình, ngoài xã hội, chúng ta có đang sống với tinh thần khiêm nhường và phục vụ không? Hay chúng ta chỉ muốn người khác phục tùng mình?
Tin Mừng hôm nay thuật lại một trong những khoảnh khắc quan trọng nhất trong đời Thánh Phêrô. Khi Chúa Giêsu hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Thánh Phêrô đã mạnh dạn tuyên xưng: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16).
Lời tuyên xưng này không đến từ sự thông minh hay hiểu biết của Phêrô, mà là một ơn ban từ Chúa Cha. Chính vì thế, Chúa Giêsu đã khẳng định: “Anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy.”
Tuy nhiên, con đường của Thánh Phêrô không phải lúc nào cũng thẳng tiến. Ngài có lúc đã vấp ngã, đã chối Chúa ba lần, nhưng chính sự yếu đuối đó lại giúp ngài trở nên khiêm nhường hơn, tín thác vào Chúa hơn.
Sự thánh thiện không nằm ở chỗ không bao giờ phạm lỗi, nhưng là biết khiêm nhường quay về với Chúa mỗi khi vấp ngã.
Lễ Lập Tông Toà Thánh Phêrô không chỉ là dịp để chúng ta nhìn lại vai trò của Đức Thánh Cha và cầu nguyện cho ngài, mà còn là cơ hội để chúng ta xét mình và tự hỏi:
Tôi có thực sự để Chúa làm Mục Tử đời mình không?
Tôi có phục vụ với lòng nhiệt thành và khiêm nhường không?
Tôi có dám can đảm tuyên xưng đức tin vào Chúa Giêsu, hay tôi vẫn còn sợ hãi trước dư luận, trước những thử thách của cuộc sống?
Tôi có sẵn sàng để Chúa biến đổi tôi, như Ngài đã biến đổi Thánh Phêrô từ một con người yếu đuối trở thành vị Giáo Hoàng tiên khởi không?
Hành trình đức tin của Thánh Phêrô cũng là hành trình của mỗi chúng ta. Chúng ta có thể yếu đuối, có thể nghi ngờ, nhưng quan trọng là chúng ta có biết chạy đến với Chúa để Ngài biến đổi mình hay không.
Xin Chúa giúp chúng ta luôn giữ vững niềm tin, luôn can đảm làm chứng cho Ngài, và luôn để Ngài chăn dắt cuộc đời chúng ta.
Lạy Chúa, xin ban cho Đức Thánh Cha sức mạnh và sự khôn ngoan để ngài tiếp tục hướng dẫn Giáo Hội trong tinh thần phục vụ. Xin cũng ban cho mỗi người chúng con ơn khiêm nhường, trung tín và can đảm, để chúng con biết đặt trọn cuộc đời mình trong bàn tay yêu thương của Chúa. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
ĐỨC GIÊSU LÀ AI ĐỐI VỚI TÔI?
Hôm nay, qua bài Tin Mừng, chúng ta cùng suy niệm về một câu hỏi mang tính quyết định mà Đức Giêsu đặt ra cho các môn đệ: “Người ta nói Con Người là ai?” Câu hỏi này tưởng chừng đơn giản, nhưng thực ra lại là một vấn nạn sâu sắc, không chỉ cho các môn đệ mà còn cho chính chúng ta hôm nay.
Các môn đệ, những người theo sát Đức Giêsu, đã nhanh chóng liệt kê những câu trả lời mà họ nghe được từ dân chúng: “Kẻ thì nói là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Êlia, có người lại cho là ông Giêrêmia hay một trong các vị tiên tri.” Những câu trả lời này cho thấy dân chúng đã nhìn nhận Đức Giêsu như một nhân vật quan trọng, một vị tiên tri được Thiên Chúa sai đến. Nhưng đáng tiếc, họ vẫn chưa nhận ra Ngài chính là Đấng Mêsia – Đấng Cứu Thế.
Rồi Đức Giêsu quay sang các môn đệ và hỏi một cách trực tiếp hơn: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Câu hỏi này như một sự thử thách niềm tin của họ. Bầu khí bỗng trở nên im lặng, không còn sự tranh nhau trả lời nữa. Các ông, những người đã theo Đức Giêsu suốt ba năm, chứng kiến bao phép lạ, nghe biết bao lời giảng dạy, lại chưa có câu trả lời xác đáng. Chỉ một mình Phêrô mạnh dạn lên tiếng: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.”
Lời tuyên xưng của Phêrô không phải là kết quả của sự hiểu biết tự nhiên hay sự khôn ngoan của con người, nhưng là một ơn mặc khải đến từ Chúa Cha. Đức Giêsu đã khẳng định điều này khi nói: “Anh thật là có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều đó, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.” Đây là một hồng ân lớn lao, vì Phêrô không phải là một học giả thông thạo Kinh Thánh, cũng không phải là một nhà lãnh đạo uy quyền, mà chỉ là một ngư phủ bình dị. Nhưng chính ông đã được chọn để trở thành nền tảng của Hội Thánh, vì ông có một đức tin mạnh mẽ và một tình yêu chân thành dành cho Thầy.
Anh chị em thân mến,
Lời chất vấn của Đức Giêsu dành cho các môn đệ ngày xưa cũng đang vang lên cho mỗi người chúng ta hôm nay: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Câu trả lời không chỉ nằm trong lời nói, mà còn phải được thể hiện qua chính đời sống đức tin của chúng ta.
Nếu tôi thực sự tin rằng Đức Giêsu là Chúa, là Đấng Kitô, thì tôi có để Ngài hướng dẫn cuộc đời tôi không?
Tôi có dám từ bỏ những gì cản trở tôi đến gần Ngài hơn không?
Tôi có sẵn sàng tuyên xưng niềm tin của mình qua những hành động cụ thể, qua đời sống bác ái, yêu thương và phục vụ không?
Thánh Phêrô đã tuyên xưng đức tin của mình không chỉ bằng lời nói, mà còn bằng cả cuộc đời. Vì tin, ông đã từ bỏ tất cả để đi theo Đức Giêsu. Vì tin, ông đã chấp nhận thất bại, chấp nhận quay trở lại với Chúa sau khi từng chối bỏ Ngài. Vì tin, ông đã can đảm rao giảng Tin Mừng và cuối cùng hy sinh mạng sống vì Thầy mình. Tin nghĩa là yêu, và yêu tức là tin.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết noi gương Thánh Phêrô, biết dâng trọn những yếu đuối và bất toàn của chúng con vào bàn tay quan phòng của Chúa. Xin thánh hóa chúng con và làm cho chúng con trở nên khí cụ hữu ích của Ngài. Xin cho chúng con biết tin yêu Chúa trong từng giây phút của cuộc đời mình, để mỗi ngày chúng con có thể tuyên xưng rằng: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.” Amen.
Lm. Anmai, CSsR
LỄ LẬP TÔNG TÒA THÁNH PHÊRÔ
Hôm nay, toàn thể Hội Thánh long trọng mừng lễ Lập Tông Tòa Thánh Phêrô, một ngày lễ mang ý nghĩa đặc biệt, không chỉ đối với các vị mục tử trong Hội Thánh, mà còn đối với mỗi người Kitô hữu. Đây là ngày chúng ta suy ngẫm về quyền bính và sứ mạng mà Chúa Giêsu đã trao phó cho thánh Phêrô và những người kế vị ngài. Nhưng hơn thế nữa, đây còn là dịp để mỗi người chúng ta tự hỏi về niềm tin của mình vào Chúa và sự trung thành của chúng ta đối với Hội Thánh mà Ngài đã thiết lập. Chúa Giêsu không xây dựng Hội Thánh trên một thể chế chính trị hay một hệ thống quyền lực trần thế, nhưng trên một con người – một con người có những yếu đuối, bất toàn, nhưng lại có một đức tin mạnh mẽ và một lòng yêu mến chân thành. Khi chọn Phêrô làm đá tảng để xây dựng Hội Thánh, Chúa không dựa vào sự hoàn hảo, nhưng vào sự tín thác và lòng can đảm. Qua biến cố này, chúng ta thấy được sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa, Đấng luôn làm những điều vĩ đại qua những con người bé nhỏ, và đó cũng chính là cách mà Hội Thánh tiếp tục tồn tại và phát triển suốt hơn hai ngàn năm qua.
Trang Tin Mừng hôm nay thuật lại một khoảnh khắc rất quan trọng trong sứ vụ công khai của Chúa Giêsu. Khi đến vùng Xê-da-rê Phi-líp-phê, Ngài hỏi các môn đệ: “Người ta bảo Con Người là ai?” Câu hỏi ấy không phải là để thỏa mãn sự tò mò hay tìm kiếm sự công nhận từ con người, mà để dẫn đưa các môn đệ đến một câu hỏi quan trọng hơn: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Đó không còn là câu hỏi của dư luận, mà là một câu hỏi mang tính cá nhân, đòi hỏi một câu trả lời xuất phát từ đức tin và xác tín của từng người. Trong số các môn đệ, chỉ có Phêrô mạnh dạn tuyên xưng: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.” Chính lời tuyên xưng ấy đã trở thành nền tảng cho sứ mạng của ngài, và cũng là nền tảng cho Hội Thánh của Chúa. Chúa Giêsu không chỉ khen ngợi Phêrô, mà còn trao cho ngài một sứ mạng quan trọng: “Con là Phêrô, nghĩa là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy.” Từ một người chài lưới đơn sơ, nay Phêrô trở thành cột trụ của Hội Thánh, trở thành vị mục tử mà Chúa trao quyền lãnh đạo đoàn chiên của Ngài.
Nhưng điều đáng chú ý là Phêrô không phải là một con người hoàn hảo. Ngài có những yếu đuối, có những sai lầm, thậm chí có những lúc thất tín. Chúng ta nhớ lại vào đêm Chúa Giêsu bị bắt, chính Phêrô đã chối Thầy ba lần trước những câu hỏi của người đầy tớ gái. Trước đó, khi Chúa tiên báo về cuộc thương khó, Phêrô đã can ngăn Ngài, và ngay lập tức bị Chúa quở trách: “Satan, lui lại đằng sau Thầy!” Phêrô là một con người có những phút giây bốc đồng, có những nỗi sợ hãi, có những lúc hoài nghi. Nhưng điều quan trọng không phải là những lần ngài vấp ngã, mà là cách ngài đứng dậy sau những lần ấy. Chúa Giêsu không chọn một người hoàn hảo, nhưng chọn một người biết ăn năn, biết khiêm tốn, biết đặt trọn niềm tin vào Chúa. Điều này cũng là một niềm hy vọng lớn lao cho tất cả chúng ta. Bởi lẽ, trong hành trình đức tin, ai trong chúng ta cũng có những lúc yếu đuối, những lúc thất bại, những lúc chối từ Chúa bằng cách này hay cách khác. Nhưng Chúa không nhìn chúng ta qua những sai lầm, mà qua lòng thống hối và khát khao trở về của chúng ta.
Sau biến cố Phục Sinh, Phêrô một lần nữa được Chúa trao phó sứ mạng mục tử, khi Chúa hỏi ngài ba lần: “Phêrô, con có yêu mến Thầy không?” Ba lần chối Thầy trong quá khứ giờ đây được thay thế bằng ba lần tuyên xưng tình yêu, và chính lúc đó, Phêrô đã trở thành con người mới, một vị mục tử sẵn sàng hiến thân vì đoàn chiên. Ngài không còn là một người chỉ biết nói suông, nhưng đã thực sự dám sống, dám chết cho đức tin của mình.
Hôm nay, khi suy ngẫm về sứ mạng của thánh Phêrô, chúng ta cũng được mời gọi để đặt lại câu hỏi cho chính mình: “Còn con, con bảo Thầy là ai?” Đức tin không chỉ là một danh hiệu, mà là một sự xác tín, một sự cam kết sống theo Tin Mừng. Nếu chúng ta thật sự tin rằng Chúa Giêsu là Đấng Kitô, là Con Thiên Chúa hằng sống, thì điều đó phải được thể hiện qua cách sống của chúng ta. Chúng ta có sẵn sàng đặt trọn niềm tin vào Hội Thánh mà Ngài đã thiết lập không? Chúng ta có sẵn sàng vâng phục những lời dạy của Hội Thánh, ngay cả khi những lời dạy ấy đi ngược lại với suy nghĩ của thế gian không? Chúng ta có thật sự yêu mến vị cha chung của chúng ta là Đức Thánh Cha, người kế vị thánh Phêrô, và cầu nguyện cho ngài mỗi ngày không?
Hội Thánh hôm nay vẫn đang đối diện với nhiều thử thách. Chủ nghĩa vô thần, chủ nghĩa duy vật, chủ nghĩa cá nhân đang làm cho con người ngày càng xa rời Thiên Chúa. Nhiều người chỉ trích Hội Thánh, mất niềm tin vào Hội Thánh vì những yếu đuối của con người, vì những gương xấu trong hàng giáo sĩ, vì những chia rẽ trong nội bộ. Nhưng nếu Hội Thánh chỉ dựa vào con người, thì chắc chắn đã sụp đổ từ lâu. Hội Thánh vẫn đứng vững qua hơn hai ngàn năm, không phải nhờ tài năng của con người, mà nhờ lời hứa của Chúa Giêsu: “Cửa địa ngục sẽ không thắng được Hội Thánh.” Chính Chúa Thánh Thần gìn giữ Hội Thánh, để dù có bao thử thách, chân lý của Chúa vẫn tồn tại.
Lạy Chúa, trong ngày lễ trọng đại này, xin ban cho chúng con một đức tin vững mạnh như thánh Phêrô, để dù gặp thử thách, chúng con vẫn can đảm tuyên xưng Chúa là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống. Xin giúp chúng con biết yêu mến và trung thành với Hội Thánh, biết vâng phục những vị mục tử mà Chúa đã đặt lên để dẫn dắt chúng con. Xin cho chúng con luôn nhớ rằng Hội Thánh không phải thuộc về con người, nhưng thuộc về Chúa, và chính Chúa sẽ gìn giữ Hội Thánh đến muôn đời. Amen.
Lm. Anmai, CSsR