7 bài suy niệm Tin Mừng thứ hai tuần 7 thường niên Featured
Posted by Ban Biên Tập
ĐỨC TIN VÀ SỰ CẦU NGUYỆN – CHÌA KHÓA CỦA ƠN CỨU ĐỘ
Lạy Chúa, con tin cậy vào tình thương Chúa, được Ngài cứu độ, lòng con sẽ vui mừng. Con sẽ hát bài ca dâng Chúa vì phúc lộc Ngài ban. Những lời ca nhập lễ hôm nay vang lên như một lời tuyên xưng mạnh mẽ của người tín hữu trước lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Đức tin không chỉ là một cảm thức trừu tượng nhưng là sự xác tín sâu xa rằng Chúa đang đồng hành, đang cứu độ và đang ban phúc lộc cho mỗi người chúng ta. Tuy nhiên, hành trình đức tin không phải lúc nào cũng thẳng tắp, không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhiều khi, chúng ta cảm thấy đức tin mình lung lay, chao đảo trước sóng gió cuộc đời. Chính trong những giây phút ấy, chúng ta cần thốt lên lời cầu xin: “Lạy Chúa, con tin! Nhưng xin Ngài giúp lòng tin yếu kém của con!”
Bài đọc một trích sách Huấn Ca đã khẳng định rằng sự khôn ngoan phát xuất từ Thiên Chúa và khôn ngoan đó đã có từ muôn đời. Không có gì trong thế gian này có thể sánh được với sự khôn ngoan của Người. Cát biển, giọt mưa, tháng ngày của vĩnh cửu đều có giới hạn, nhưng sự khôn ngoan của Thiên Chúa là vô biên. Đó không chỉ là sự khôn ngoan hiểu biết, mà là sự khôn ngoan dẫn lối con người đến với chân lý, đến với ơn cứu độ. Trong một thế giới mà con người luôn khao khát tri thức, luôn tìm kiếm sự thông thái, nhưng lại dễ dàng quên đi nguồn cội của sự khôn ngoan đích thực, thì lời mời gọi quay về với Thiên Chúa trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Ai tìm kiếm sự khôn ngoan mà không đặt nền tảng trên Thiên Chúa thì sẽ lạc lối, nhưng ai khiêm nhường nhận ra rằng mọi sự hiểu biết đều đến từ Người, thì sẽ được dẫn dắt trong ánh sáng chân lý.
Bài Tin Mừng hôm nay là một câu chuyện cảm động về lòng tin và sự yếu đuối của con người. Khi Đức Giê-su cùng ba môn đệ trở lại với nhóm các môn đệ khác, Người đã chứng kiến một cuộc tranh luận giữa các ông và các kinh sư. Lý do của cuộc tranh luận ấy là một người cha đã đem con trai mình đến xin các môn đệ trừ quỷ nhưng họ không làm được. Hình ảnh người cha ấy thật gần gũi với chúng ta, bởi vì ai trong chúng ta cũng có lúc phải đối diện với những giới hạn của bản thân, có lúc cảm thấy bất lực trước đau khổ, có lúc không biết bám víu vào đâu. Ông đã chạy đến với Đức Giê-su và nói: “Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi.” Một lời cầu xin đầy khiêm tốn nhưng lại thiếu một chút xác tín. Đức Giê-su đã đáp lại: “Sao lại nói: nếu Thầy có thể? Mọi sự đều có thể đối với người tin.” Đây là một lời mời gọi không chỉ dành cho người cha trong câu chuyện, mà còn cho tất cả chúng ta. Đức tin không phải chỉ là một tình cảm, mà là một thái độ sống, một sự phó thác trọn vẹn vào Thiên Chúa, tin rằng Người có thể làm được mọi sự.
Người cha ấy đã đáp lại một cách chân thành: “Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi!” Câu nói này chính là một lời tuyên xưng vừa mạnh mẽ vừa yếu đuối. Ông tin, nhưng ông cũng ý thức được sự giới hạn của mình. Ông khao khát có một đức tin mạnh mẽ hơn, một lòng tin trọn vẹn hơn, và ông xin Đức Giê-su giúp ông đạt được điều đó. Đây cũng phải là lời cầu xin của chúng ta mỗi ngày, vì ai trong chúng ta cũng có lúc cảm thấy đức tin của mình bị thử thách, bị lung lay trước những nghịch cảnh của cuộc đời. Nhưng nếu chúng ta biết khiêm nhường cầu xin, biết chạy đến với Chúa và thưa lên rằng: “Lạy Chúa, con tin, nhưng xin giúp lòng tin yếu kém của con!” thì chắc chắn Người sẽ ban cho chúng ta sức mạnh để đứng vững trước mọi thử thách.
Hình ảnh Đức Giê-su trừ quỷ cho cậu bé cũng là một dấu chỉ về quyền năng và lòng thương xót của Người. Quỷ đã làm cho đứa bé bị câm, bị điếc, bị quật ngã và đau đớn. Nó không chỉ là hình ảnh của sự dữ thể lý, mà còn là hình ảnh của những gì làm con người xa cách Thiên Chúa: sự cứng lòng, sự nghi ngờ, sự sợ hãi, sự chai lì trước ơn thánh. Khi Đức Giê-su quát mắng tên quỷ và truyền lệnh cho nó rời khỏi cậu bé, Người đã chứng tỏ rằng Người có quyền năng trên mọi sự dữ, trên mọi thế lực làm con người xa rời sự sống đích thực. Và điều quan trọng hơn nữa, Người đã chỉ ra rằng: “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.” Cầu nguyện chính là chìa khóa để giữ vững đức tin, để chiến thắng mọi cám dỗ và thử thách. Nếu không có cầu nguyện, chúng ta dễ dàng bị lay động, dễ dàng bị quật ngã trước những sóng gió của cuộc đời. Nhưng nếu kiên trì trong cầu nguyện, chúng ta sẽ được củng cố, được nâng đỡ, được biến đổi để sống một đời sống đức tin mạnh mẽ hơn.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một đức tin mạnh mẽ, nhưng cũng xin giúp lòng tin yếu kém của chúng con. Xin cho chúng con biết tìm đến với Chúa trong cầu nguyện, biết phó thác cuộc đời trong tay Chúa, biết tin tưởng rằng Chúa luôn có thể làm được mọi sự. Xin cho chúng con luôn nhận ra rằng chính Chúa là nguồn cội của sự khôn ngoan đích thực, là Đấng có quyền năng trên mọi sự dữ, là Đấng luôn đồng hành và yêu thương chúng con. Và xin cho chúng con luôn biết kêu lên cùng Chúa: “Lạy Chúa, con tin! Nhưng xin giúp lòng tin yếu kém của con!” Amen.
Lm. Anmai, CSsR
SỨC MẠNH CỦA CẦU NGUYỆN VÀ ĂN CHAY
Lời Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay thuật lại một biến cố quan trọng trong hành trình rao giảng của Đức Giê-su. Sau khi biến hình trên núi cùng ba môn đệ thân tín là Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê, Ngài trở về với thực tế của đời sống trần thế, nơi đó vẫn còn biết bao đau khổ, bệnh tật, sự thống trị của quyền lực ma quỷ và lòng tin yếu kém của con người. Một người cha đau khổ dẫn con mình đến xin được chữa lành, nhưng các môn đệ không thể làm gì được. Trước sự bất lực ấy, Chúa Giê-su đã thốt lên lời than trách: “Hỡi thế hệ cứng lòng tin” (Mc 9,19). Và Ngài chỉ rõ phương thế duy nhất để chiến thắng quyền lực ma quỷ: “Loại quỷ đó không thể trừ được, nếu không cầu nguyện và ăn chay” (Mc 9,29).
Lời dạy của Chúa Giê-su không chỉ áp dụng cho các môn đệ năm xưa mà còn mang ý nghĩa thiết thực đối với chúng ta hôm nay. Trong đời sống đức tin, chúng ta cũng đối diện với nhiều thử thách, cám dỗ và khó khăn. Đôi khi, chúng ta cảm thấy bất lực, giống như các môn đệ khi đối diện với thế lực tà thần. Lời Chúa nhắc nhở chúng ta rằng cầu nguyện và ăn chay chính là khí giới thiêng liêng mạnh mẽ để chiến đấu và chiến thắng.
Cầu nguyện là hơi thở của linh hồn, là sự nối kết mật thiết giữa con người với Thiên Chúa. Nhìn lại đời sống của Chúa Giê-su, chúng ta thấy Ngài là mẫu gương hoàn hảo về sự cầu nguyện. Ngài cầu nguyện sáng sớm, cầu nguyện trước những biến cố quan trọng, cầu nguyện trước khi thực hiện các phép lạ, cầu nguyện khi đối diện với đau khổ, cầu nguyện trong vườn Ghết-sê-ma-ni và ngay cả trên thập giá. Như vậy, cầu nguyện không phải là một hành vi tùy ý, mà là một nhu cầu thiết yếu trong đời sống người Ki-tô hữu.
Cầu nguyện không chỉ là đọc kinh mà còn là sự gặp gỡ, lắng nghe và trò chuyện với Chúa. Khi cầu nguyện, chúng ta không chỉ xin ơn, nhưng quan trọng hơn là để đón nhận thánh ý Thiên Chúa, để xin Chúa biến đổi chúng ta theo đường lối của Ngài. Nếu thiếu cầu nguyện, đời sống thiêng liêng của chúng ta sẽ trở nên cằn cỗi, yếu nhược và dễ bị lung lay trước những thử thách của cuộc đời.
Nhiều người trong chúng ta thường viện cớ bận rộn để không cầu nguyện. Chúng ta dành nhiều thời gian cho công việc, giải trí, nhưng lại tiếc từng phút giây khi đến với Chúa. Chính vì vậy, nhiều khi chúng ta cảm thấy đời sống đức tin khô khan, không đủ sức mạnh để chống lại các cám dỗ. Chúa Giê-su đã nói: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện, để khỏi lâm vào chước cám dỗ” (Mt 26,41). Vì thế, mỗi người chúng ta hãy siêng năng cầu nguyện, không chỉ trong những lúc khó khăn mà cả khi bình an, để nhờ đó, chúng ta luôn được Thiên Chúa hướng dẫn và gìn giữ.
Bên cạnh cầu nguyện, Chúa Giê-su còn nhấn mạnh đến việc ăn chay. Ăn chay không chỉ là việc kiêng ăn theo hình thức, mà quan trọng hơn, đó là một thái độ khiêm nhường trước Thiên Chúa và tinh thần sám hối. Trong suốt Kinh Thánh, chúng ta thấy nhiều tấm gương vĩ đại về ăn chay và cầu nguyện. Ông Mô-sê đã ăn chay 40 ngày trên núi để lãnh nhận Lề Luật. Tiên tri Ê-li-a cũng ăn chay trước khi được Chúa trao sứ mạng. Đặc biệt, chính Chúa Giê-su cũng ăn chay suốt 40 ngày trong hoang địa trước khi khởi đầu sứ vụ rao giảng Tin Mừng.
Ăn chay giúp chúng ta làm chủ bản thân, chế ngự các đam mê và hướng tâm hồn về những điều cao quý. Ăn chay không chỉ là kiêng thịt, bớt ăn uống, mà còn là từ bỏ những gì làm chúng ta xa cách Thiên Chúa: từ bỏ sự ích kỷ, nóng giận, ghen ghét, những thú vui vô bổ và những điều làm tổn thương người khác. Khi ăn chay với tâm tình đúng đắn, chúng ta sẽ cảm nhận được sự gần gũi với Chúa và sức mạnh của ân sủng Ngài.
Trong thời đại hôm nay, chúng ta đối diện với nhiều thách đố trong đời sống đức tin. Xã hội ngày càng đề cao chủ nghĩa cá nhân, hưởng thụ và vật chất, làm cho con người dễ dàng quên đi giá trị của cầu nguyện và ăn chay. Nhiều người không còn đặt niềm tin vào quyền năng của Thiên Chúa, mà tìm kiếm những phương thế thế tục để giải quyết vấn đề. Có những gia đình Ki-tô hữu không còn thói quen cầu nguyện chung, con cái không được dạy dỗ về đức tin, dẫn đến sự nguội lạnh và xa rời Chúa.
Hơn lúc nào hết, chúng ta cần ý thức lại sức mạnh của cầu nguyện và ăn chay. Đây không phải là những thực hành lỗi thời, nhưng là những phương thế cần thiết để giữ vững đời sống đức tin. Cầu nguyện giúp chúng ta luôn gắn bó với Chúa, còn ăn chay giúp chúng ta biết sống tiết độ và từ bỏ những gì không đẹp lòng Ngài.
Chúng ta đang chuẩn bị bước vào Mùa Chay, thời gian đặc biệt để cầu nguyện, ăn chay và làm phúc. Đây là cơ hội để mỗi người nhìn lại đời sống của mình, để canh tân đức tin và gia tăng lòng yêu mến Chúa. Chúng ta hãy dành thời gian nhiều hơn để cầu nguyện, không chỉ cầu nguyện cá nhân mà còn cầu nguyện chung trong gia đình. Hãy thực hành ăn chay, không chỉ trong những ngày luật buộc, mà còn là một sự hy sinh dâng lên Chúa để đền tội và cầu nguyện cho những người đau khổ.
Anh chị em thân mến, Chúa Giê-su đã khẳng định rằng chỉ có cầu nguyện và ăn chay mới có thể đánh bại được quyền lực ma quỷ. Nếu chúng ta muốn có đời sống đức tin mạnh mẽ, nếu chúng ta muốn chiến thắng cám dỗ và bước đi trong ánh sáng của Chúa, hãy biết siêng năng cầu nguyện và ăn chay với một tâm hồn khiêm tốn. Xin Chúa ban ơn giúp chúng ta thực hành những điều này cách sốt sắng trong Mùa Chay sắp tới. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
CHÚA CHỮA NGƯỜI ĐỘNG KINH
Tin mừng kể lại việc Đức Giê-su chữa một đứa bé bị kinh phong. Có thể nói, không có gì là đặc biệt, nếu phép lạ được thực hiện do Đức Giê-su, bởi vì Ngài là Thiên Chúa toàn năng làm được mọi sự. Nhưng điều quan trọng là phép lạ có thể xảy ra là do đức tin của con người. Thật thế, trong bất cứ phép lạ nào, Đức Giê-su cũng đòi hỏi con người phải tin, hoặc chính đương sự, hoặc cha mẹ hay người bảo trợ. Là Đấng Cứu Thế, Đức Giê-su yêu thương và muốn chữa con người khỏi mọi bệnh tật; nhưng mỗi khi thực hiện phép lạ để cứu chữa một người nào, Ngài cũng đòi hỏi phải có đức tin.
Một ông tướng quyết định tấn công, cho dù binh lính của ông chỉ bằng một phần mười quân địch. Ông quả quyết rằng sẽ thắng, nhưng lính của ông rất nghi ngờ.
Vì thế, trên đường đi tới trận chiến, ông dừng lại ở một nhà thờ và vào cầu nguyện. Khi ông trở ra, ông nói: ”Tôi sẽ tung một đồng tiền lên. Nếu nó ngửa, chúng ta sẽ thắng. Nếu nó sấp, chúng ta sẽ thua. Vận mệnh bây giờ sẽ được tiết lộ nơi đó”.
Ông tung đồng tiền lên. Nó ngửa. Những người lính rất hăm hở vào trận đấu và tin rằng họ sẽ thắng cách dễ dàng.
Hôm sau, một sĩ quan có niềm tin mạnh mẽ nói với tướng quân: ”Kết quả cho ta thấy rằng không ai có thể thay đổi cánh tay vận mệnh”
Tướng quân trả lời: ”Rất đúng”, và cho anh hay rằng đồng tiền có hai mặt ngửa” (Góp nhặt).
Quả thật, đức tin và đời sống cầu nguyện dường như là hai yếu tố không thể tách rời nhau. Muốn có đức tin phải cầu nguyện. Lúc cầu nguyện cũng phải có đức tin. Không có đức tin thì lời cầu nguyện trở thành trống rỗng không có đối tượng. Có đức tin nhưng không được bổ dưỡng bằng cầu nguyện thì đức tin ấy chẳng bao lâu sẽ bị chết yểu. Ngược lại, cầu nguyện mà không có đức tin thì lời cầu nguyện cũng trở thành vô nghĩa, không có mục đích.
Không gì bất hạnh bằng khi không có niềm tin trong cuộc sống. Thế nên, Mẹ Têrêsa Calcutta đã nói với một phóng viên: ”Muốn có đức tin ông phải cầu nguyện”. Người ta phải cầu nguyện mới có đức tin, bởi vì đức tin là một ân ban bởi trời.
Đức tin không là kết quả của cuộc tìm kiếm. Triết gia Blaise Pascal đã có lần nói: “Nếu bạn muốn có đức tin, bạn hãy quì gối xuống và cầu nguyện”.
Một tác giả khuyết danh đã viết một câu chuyện thú vị có tên “Đại hội Satan” để nói về phương cách cám dỗ. Mục tiêu Đại hội này nhắm tới là đưa ra kế sách cám dỗ con người thời nay. Phương án tối ưu được Đại hội nhất trí thông qua là “Phải tìm cách cướp đi thời giờ của đám đồ đệ Giê-su – Làm thế nào, chúng nó sẽ không còn thời gian để mà thể nghiệm Giê-su trong cuộc sống của nó nữa”. Điều mà Đại ca Satan muốn các tiểu quỷ phải làm: Dụ dỗ nó tiêu tiền… để rồi phải bận rộn với các kế hoạch kiếm tiền; đổ đầy tâm trí tụi nó những tin tức tiêu cực hầu gây kích động, và dùng những thứ văn hóa đồi trụy để đẩy chúng đến chỗ ăn chơi bạt mạng… Theo nhận định của Đại ca Satan: “Nếu như chúng nó và Giê-su một khi đã thiết lập quan hệ thì khả năng chống chế của chúng ta kể như đi đoong. Đến lúc đó, chúng ta sẽ sập tiệm”.
Sự ác đang lan tràn và nhiều người bất lực trong việc chống trả, kể cả các Ki-tô hữu. Ngày xưa các Tông đồ cũng đã đương đầu với khó khăn này: ”Tại sao chúng con đây không trừ nổi tên quỉ ấy” ? Giải pháp của Chúa là: ”Chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi” (5 phút Lời Chúa).
Các Tông đồ không trừ được quỷ, không phải vì quyền năng trước đó Đức Giê-su ban cho các ông khi đi truyền giáo không đầy đủ, nhưng do các ông ỷ lại vào sức mình.
Theo đoạn kết Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su bảo các môn đệ rằng chỉ trừ được quỷ này bằng lời cầu nguyện, nghĩa là phải dùng sức mạnh của Chúa mới trừ được mà muốn có sức mạnh từ nơi Chúa thì phải kết hợp với Người qua đời sống cầu nguyện.
Trong khi các môn đệ lúc “vắng Chúa” đã ỷ vào sức riêng mình để làm phép lạ vì cứ tưởng mình có quyền ấy mà không cần đến Chúa. Đó cũng là một sự yếu kém về đức tin. Không ít người trong chúng ta cũng thế, khi thành công thì luôn nghĩ là do tài năng của mình mà quên Chúa, khi khó khăn hay đứng trước mưu ma chước quỷ lại dại dột dùng sức riêng để chống lại và rồi thất bại ê chề. Hôm nay Đức Giê-su nhắc cho chúng ta rằng, quỷ chỉ sợ cầu nguyện, vì khi cầu nguyện là chúng ta đang dùng lấy sức mạnh của Chúa mà làm cho ma quỉ khiếp đảm.
Lm. Anmai, CSsR
CHA MẸ THƯỜNG PHẢI CHỊU ĐAU KHỔ VÌ CON
Trong hành trình làm cha mẹ, không ít lần chúng ta phải đối diện với những nỗi đau đớn, lo âu và bất lực khi chứng kiến con cái mình đau khổ. Lời Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay thuật lại ba câu chuyện về những bậc phụ huynh phải chịu đau khổ vì con cái: ông trưởng hội đường với cô con gái gần chết, người phụ nữ dân ngoại có con gái bị quỷ ám và người cha có đứa con trai bị bệnh nặng mà ông cho là bị quỷ ám. Mỗi câu chuyện đều bộc lộ nỗi đau, sự bối rối, nhưng cũng là hành trình của đức tin.
Nỗi đau lớn nhất của cha mẹ không phải là sự nghèo khó hay gian lao, mà chính là nhìn thấy con cái mình đau đớn, lầm lạc hoặc rơi vào tình trạng không lối thoát. Ông trưởng hội đường Gia-ia đã quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su mà cầu xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi, xin Ngài đến đặt tay trên nó, để nó được cứu chữa và được sống” (Mc 5,23). Một ông trưởng hội đường, một người có địa vị, có thể rất quen thuộc với các luật sĩ và kinh sư, nhưng trong lúc đau khổ, ông đã hạ mình cầu xin Đức Giê-su với niềm hy vọng duy nhất. Khi con gái mình lâm nguy, ông không nghĩ đến danh dự, không ngại người đời dèm pha, chỉ mong sao con được cứu sống.
Cũng vậy, người phụ nữ dân ngoại đã hết sức kiên trì khi xin Chúa Giê-su cứu con gái bà. Bà không nản lòng dù bị từ chối, dù bị thử thách lòng tin. Cuối cùng, bà nhận được điều mong ước vì niềm tin mạnh mẽ và lòng kiên trì.
Câu chuyện của người cha có đứa con bị bệnh động kinh lại làm nổi bật một thực tế đau lòng khác: sự bất lực kéo dài. Ông đã đau khổ từ khi con mình còn nhỏ. Mỗi lần lên cơn, đứa trẻ quằn quại, sùi bọt mép, nghiến răng, có lúc quỷ còn xô nó vào nước hay lửa để giết nó. Người cha ấy đã chịu đựng cảnh này nhiều năm, và có lẽ ông đã tìm đến đủ mọi phương cách, nhưng vô vọng. Đến với Đức Giê-su, ông vẫn mang trong mình một niềm tin chưa đủ mạnh: “Nếu Thầy có thể làm được gì, xin chạnh lòng thương mà giúp chúng tôi” (Mc 9,22). Đó là lời cầu xin của một người cha đau khổ nhưng chưa trọn niềm tin. Chính vì thế, Chúa Giê-su đã nhắc nhở: “Mọi sự đều có thể đối với người tin” (Mc 9,23).
Chúa Giê-su trách thế hệ thời đó là cứng lòng tin. Các môn đệ không trừ được quỷ, vì lòng tin của họ chưa đủ mạnh. Người cha muốn con mình được chữa lành, nhưng ông cũng cần một đức tin mạnh mẽ hơn. Đó cũng chính là tình trạng của chúng ta ngày nay. Chúng ta có thể nói mình tin, nhưng khi thử thách đến, chúng ta lại nghi ngờ, lại lung lay. Chính lúc ấy, chúng ta cần học theo người cha trong Tin Mừng mà thốt lên: “Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi!” (Mc 9,24). Đức tin không chỉ là nỗ lực của con người mà còn là ơn ban của Thiên Chúa. Khi cầu xin Chúa ban thêm lòng tin, chúng ta mở lòng để Ngài hành động trong cuộc đời mình.
Khi các môn đệ hỏi tại sao họ không thể trừ quỷ, Chúa Giê-su đáp: “Giống quỷ ấy chỉ trừ được bằng cầu nguyện” (Mc 9,29). Điều đó nhắc nhở chúng ta rằng cầu nguyện không phải là một lựa chọn, mà là điều kiện cần thiết để có sức mạnh thiêng liêng. Cầu nguyện là cách chúng ta nối kết với Thiên Chúa, là lúc chúng ta đặt trọn niềm tin vào Ngài. Khi cầu nguyện, chúng ta không chỉ xin ơn mà còn học cách đón nhận thánh ý Chúa, để Ngài hành động trong cuộc đời chúng ta.
Cha mẹ thường xuyên cầu nguyện cho con cái sẽ nhận ra rằng Thiên Chúa có một kế hoạch cho từng người. Đôi khi, chúng ta không thể thay đổi ngay hoàn cảnh, nhưng cầu nguyện giúp chúng ta có thêm sức mạnh để chấp nhận, thêm lòng tin để không tuyệt vọng, và thêm sự khôn ngoan để hướng dẫn con cái đi đúng đường.
Bài Tin Mừng hôm nay không chỉ kể lại câu chuyện của một người cha mà còn là lời nhắc nhở mỗi chúng ta về đức tin và cầu nguyện. Trong gia đình, khi con cái gặp thử thách, cha mẹ là người chịu đau khổ nhiều nhất. Nhưng chính trong những lúc ấy, Chúa mời gọi chúng ta gia tăng cầu nguyện, kiên trì trong đức tin và tín thác nơi Ngài.
Anh chị em thân mến,
Cuộc đời không thiếu những đau khổ và thử thách. Nhưng nếu có Chúa, chúng ta sẽ có đủ sức mạnh để vượt qua. Như người cha trong Tin Mừng, chúng ta hãy thưa lên với Chúa: “Lạy Chúa, con tin! Nhưng xin giúp lòng tin yếu kém của con!”. Hãy để Chúa Giê-su chạm đến nỗi đau, biến đổi thử thách thành cơ hội, biến đau khổ thành ân sủng, và làm cho chúng ta ngày càng vững tin hơn vào tình yêu của Ngài. Amen.
Thế giới hôm nay cũng như hôm qua vẫn có những người bơ vơ lạc hướng vì không tìm được một người để tin; vẫn có những người đã chết từ lâu mà vẫn tưởng mình đang sống; vẫn có những người bị ám ảnh bởi thần ô uế, ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng tăm; vẫn có những người mang đủ thứ bệnh hoạn, bệnh hoạn trong lối nhìn, lối nghĩ, lối sống; vẫn có những người bị sống bên lề xã hội, dù không phải là người phong…
Xin Cha cho chúng con nhìn thấy họ và biết chạnh lòng thương như Con Cha. Nhưng trước hết, xin cho chúng con nhìn thấy chính bản thân chúng con. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
CHIẾN THẮNG LÒNG THAM – HƯỚNG TỚI TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC
Có một người suốt đời chỉ biết chăm lo cho mình, vì thế tuy là người giàu có nhưng cũng là người keo kiệt nhất. Sự giàu có của anh ta không phải là kết quả của lòng quảng đại hay công đức, mà chỉ là sự tích góp, thu vén cho riêng mình, không bao giờ biết đến ý nghĩa của việc cho đi. Tuy nhiên, cuộc sống luôn có những khoảnh khắc thức tỉnh, những biến cố làm thay đổi con người. Ngày nọ, sau khi dự đám tang của một người thân trở về, anh bỗng nhiên nhận ra rằng đời sống con người thật ngắn ngủi, và của cải không thể mang theo sang thế giới bên kia. Ý nghĩ này cứ lởn vởn trong đầu anh, và rồi, anh quyết định phải đổi mới cuộc sống.
Một cơ hội đến với anh không lâu sau đó. Một người láng giềng chẳng may bị hỏa hoạn, mất sạch nhà cửa và tài sản. Đó là một thử thách, một cơ hội để anh học biết cho đi. Đứng trước kho lẫm đầy ắp của mình, lòng anh bỗng đấu tranh kịch liệt giữa việc giúp đỡ hay không. Khi anh có ý định mở kho lẫm, một tiếng nói mơ hồ vang lên bên tai: “Hãy cho ít thôi”. Đó là tiếng nói của sự ích kỷ, của lòng tham lâu năm đã ăn sâu vào tâm trí anh. Nhưng một sức mạnh khác từ bên trong anh cũng lên tiếng, khơi dậy lòng trắc ẩn và tình yêu thương mà bấy lâu nay anh đã quên lãng. Cuối cùng, anh quyết định giúp người láng giềng một cách quảng đại. Nhưng ngay sau đó, trong tâm trí anh vẫn vang vọng những tiếng nói chế nhạo: “Chỉ có người điên mới làm vậy! Người láng giềng cũng có đôi tay để làm việc, tại sao phải giúp hắn? Lỡ sau này đau yếu, chính mình lấy gì mà sống?”
Câu chuyện này phản ánh một thực tế của con người trong xã hội hôm nay. Ma quỷ không chỉ xuất hiện trong những hiện tượng kỳ bí mà chúng ta thường nghe kể, mà còn ngự trị ngay trong lòng người dưới những hình thức rất tinh vi. Nó ẩn mình trong lòng tham, sự ích kỷ, tính kiêu ngạo, thói ham mê xác thịt, sự hưởng thụ vô độ. Nó không hiện nguyên hình để hù dọa con người, nhưng nó len lỏi vào tâm trí chúng ta qua những lời biện minh nghe có vẻ hợp lý: “Tiền của là do mình làm ra, sao phải chia sẻ với người khác?”, “Sống là để tận hưởng, tội gì phải khổ cực vì người khác?”, “Mỗi người đều có số phận riêng, ai khổ là do họ chưa cố gắng đủ!”. Những lý luận này nghe có vẻ thuyết phục, nhưng chính chúng đã dần biến con người thành nô lệ của lòng tham, sống ích kỷ và dần dần đánh mất nhân tính.
Thật không dễ dàng để chiến thắng những cám dỗ đó nếu con người không có một sức mạnh tinh thần đủ lớn. Tin Mừng dạy rằng để chiến thắng ma quỷ, chúng ta cần thực hiện hai điều quan trọng: ăn chay và cầu nguyện. Ăn chay không chỉ là kiêng ăn, mà còn là một sự thanh luyện tâm hồn, giúp con người vượt qua những ràng buộc của xác thịt và dục vọng. Cầu nguyện là để kết nối với Thiên Chúa, để nhận được sức mạnh từ Ngài, bởi vì chỉ có Thiên Chúa mới có thể đánh bại quyền lực của Satan.
Chúa Giêsu đã từng dạy: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo” (Mt 16,24). Từ bỏ chính mình ở đây chính là từ bỏ cái tôi ích kỷ, những tham vọng cá nhân, để sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn, một cuộc đời biết yêu thương và sẻ chia. Nếu con người chỉ lo tích góp cho riêng mình mà không bao giờ biết cho đi, họ sẽ trở nên nghèo nàn trong tâm hồn, dù bề ngoài có thể rất giàu có.
Bài học từ Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy ý thức về thân phận tội lỗi và yếu hèn của chính mình. Chúng ta dễ dàng bị cám dỗ, dễ bị những lý lẽ của thế gian lôi kéo, và dễ quên đi trách nhiệm của mình đối với tha nhân. Nhưng nếu chúng ta biết hướng lòng lên Chúa, để Ngài là ánh sáng soi đường, chúng ta sẽ tìm thấy con đường đích thực của đời mình.
Nguyện xin Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta luôn chiến thắng những cám dỗ, biết dùng của cải đời này để làm giàu trước mặt Thiên Chúa, và luôn sống với một tâm hồn quảng đại, yêu thương. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
THẾ HỆ CỨNG LÒNG, KHÔNG CÓ LÒNG TIN!
Chúa Giêsu đã nhiều lần tỏ lộ quyền năng của Người qua những phép lạ và lời giảng dạy, nhưng thế hệ này vẫn cứng lòng, không chịu tin. Họ đòi dấu lạ, nhưng ngay khi dấu lạ diễn ra, họ vẫn hoài nghi. Trường hợp đứa trẻ bị quỷ ám trong trình thuật của Mác-cô là một minh chứng rõ ràng cho sự bất tín này. Các môn đệ được sai đi rao giảng, được trao quyền năng trừ quỷ, nhưng họ đã thất bại. Sự thất bại đó không phải vì quỷ quá mạnh, nhưng vì chính họ thiếu lòng tin.
Sự kiện này diễn ra ngay sau khi Chúa Giêsu hiển dung trên núi, nơi Người được tỏ hiện trong vinh quang trước ba môn đệ thân tín. Nhưng trong lúc các ông còn ở trên núi, dưới chân núi, các môn đệ khác phải đối diện với thực tế đầy thử thách. Họ gặp một người cha đau khổ vì đứa con trai bị quỷ ám, một tên quỷ hung dữ đến mức xô đứa trẻ vào lửa hoặc nước để giết nó. Người cha đáng thương đã đặt niềm hy vọng vào các môn đệ của Chúa, nhưng họ không thể làm gì được. Sự thất bại của các ông trở thành cơ hội để những kẻ chống đối Chúa Giêsu, như các kinh sư, chế giễu và thách thức. Chính trong bối cảnh này, Chúa Giêsu xuất hiện như ánh sáng giữa bóng tối, quyền năng của Người tương phản hoàn toàn với sự bất lực của các môn đệ.
Khi nghe người cha trình bày, Chúa Giêsu thốt lên lời than trách: “Ôi thế hệ cứng lòng, không có lòng tin! Tôi phải ở cùng các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa?”. Đây không chỉ là lời trách cứ các môn đệ, mà còn là lời tố cáo chung cho cả một thế hệ thiếu lòng tin. Sự cứng lòng ấy không chỉ khiến họ không thể làm được những điều Chúa trao quyền, mà còn làm tổn thương chính Chúa, khiến Người đau lòng và phải chịu đựng sự vô tín của họ.
Khi người cha van xin Chúa Giêsu: “Nếu Thầy có thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi”, Chúa đã sửa lại lời ông: “Sao lại nói: nếu Thầy có thể? Cái gì cũng có thể đối với người có lòng tin”. Ở đây, Chúa Giêsu muốn dạy một chân lý quan trọng: không phải vấn đề là Chúa có thể hay không, mà là con người có tin hay không. Đức tin không phải chỉ là chấp nhận một giáo lý, mà là một sự phó thác trọn vẹn vào quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa. Người cha đã hiểu ra và kêu lên một lời cầu nguyện tuyệt vời: “Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi”. Đây là lời cầu xin đơn sơ nhưng đầy ý nghĩa, vì nó thừa nhận sự yếu đuối của con người, đồng thời khao khát ân sủng của Thiên Chúa để đức tin được lớn lên.
Sau khi thử thách lòng tin của người cha, Chúa Giêsu quay sang trừ quỷ. Người ra lệnh cho tên quỷ câm điếc phải xuất ra và không bao giờ được trở lại. Tên quỷ ra khỏi, để lại đứa trẻ như chết, khiến nhiều người tưởng nó đã chết thật. Nhưng Chúa Giêsu nắm tay nó, nâng nó dậy, và nó đứng lên. Đây không chỉ là một phép lạ chữa lành, mà còn là một hình ảnh tiên báo sự phục sinh. Chúa Giêsu đến để ban sự sống, và sự sống của Người mạnh hơn sự dữ, mạnh hơn cả sự chết.
Sau khi vào nhà, các môn đệ kín đáo hỏi Chúa Giêsu: “Tại sao chúng con lại không trừ nổi tên quỷ ấy?”. Chúa trả lời: “Giống quỷ ấy không thể trừ được, nếu không cầu nguyện”. Đây là một lời dạy quan trọng: sức mạnh để chiến thắng sự dữ không đến từ chính chúng ta, mà đến từ sự kết hợp mật thiết với Thiên Chúa qua cầu nguyện. Các môn đệ thất bại không phải vì họ không có quyền trừ quỷ, nhưng vì họ đã thiếu cầu nguyện, thiếu sự lệ thuộc hoàn toàn vào Thiên Chúa. Đức tin và cầu nguyện không thể tách rời nhau, vì cầu nguyện chính là hơi thở của đức tin. Nếu không cầu nguyện, đức tin sẽ khô cằn và không có sức mạnh.
Câu chuyện này đặt ra một câu hỏi quan trọng cho mỗi người chúng ta: chúng ta có thật sự tin vào quyền năng của Thiên Chúa không? Hay chúng ta cũng giống như thế hệ cứng lòng kia, luôn nghi ngờ, luôn đòi hỏi dấu lạ, nhưng khi đối diện với thử thách thì lại thất vọng và bỏ cuộc? Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta rằng, “Cái gì cũng có thể đối với người có lòng tin”, nhưng đức tin ấy không phải là một điều có sẵn hay tự nhiên có, mà phải được nuôi dưỡng bằng cầu nguyện. Nếu chúng ta thấy lòng tin mình yếu kém, hãy khiêm tốn như người cha trong câu chuyện mà thưa với Chúa: “Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi”. Và nếu chúng ta thực sự thành tâm cầu xin, chắc chắn Chúa sẽ nâng đỡ và củng cố đức tin cho chúng ta.
Trong cuộc sống hôm nay, biết bao lần chúng ta giống như các môn đệ, tưởng rằng mình có thể tự sức làm được điều này điều kia, nhưng rồi thất bại. Biết bao lần chúng ta cũng giống như người cha kia, chỉ tin một nửa, vừa tin vừa nghi ngờ. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta đặt trọn vẹn niềm tin vào Người, không chỉ bằng lời nói, mà bằng cả đời sống cầu nguyện. Chính nhờ cầu nguyện mà chúng ta kín múc được sức mạnh của Thiên Chúa, để vượt qua những thử thách, để chiến thắng những cám dỗ, và để trở thành những người môn đệ đích thực của Chúa.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con có một đức tin mạnh mẽ, một lòng cậy trông vững vàng, và một đời sống cầu nguyện bền bỉ. Xin đừng để chúng con trở thành những kẻ cứng lòng, nhưng luôn biết chạy đến với Chúa, tín thác vào quyền năng và lòng thương xót của Người. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
SỨC MẠNH CỦA ĐỨC TIN – CHIẾN THẮNG THẦN Ô UẾ
Thần ô uế cũng như quỷ luôn tượng trưng cho quyền lực của sự dữ, luôn đối nghịch với Thiên Chúa và là nguyên nhân của những bất hạnh, khổ đau cho con người, cả về thể xác lẫn tinh thần. Ma quỷ không chỉ đơn thuần là những thực thể hiện diện theo cách mà con người có thể thấy bằng mắt thường, mà còn là những ảnh hưởng vô hình nhưng đầy quyền lực, lẩn khuất trong lòng người, điều khiển suy nghĩ, hành động và lối sống. Chúng gieo rắc sự sợ hãi, tuyệt vọng, lòng ích kỷ và sự xa rời Thiên Chúa. Chúng làm con người chìm đắm trong bóng tối, khiến họ không còn nhận ra ánh sáng của chân lý và tình yêu. Nhưng dù quyền lực của ma quỷ có mạnh mẽ đến đâu, Thiên Chúa vẫn là Đấng Toàn Năng, là ánh sáng chiếu soi mọi tối tăm, là Đấng luôn ở cùng chúng ta, ban cho chúng ta sức mạnh để chiến thắng những cám dỗ, thử thách và hiểm nguy của cuộc sống.
Tin Mừng hôm nay thuật lại câu chuyện về một đứa bé bị quỷ ám, khiến nó bị động kinh và rơi vào tình trạng khốn khổ. Người cha của đứa bé, trong cơn tuyệt vọng, đã tìm đến các môn đệ của Chúa Giêsu để xin các ông cứu chữa, nhưng họ đã bất lực trước sức mạnh của ma quỷ. Tuy nhiên, dù thất vọng, ông vẫn không từ bỏ hy vọng, vẫn tiếp tục tìm đến Chúa Giêsu và cầu xin Người cứu giúp. Lời cầu xin của ông chất chứa niềm tin và hy vọng, nhưng cũng ẩn chứa sự nghi hoặc: “Nếu Thầy có thể làm được gì, xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi.” Chúa Giêsu nhìn thấu tâm hồn của ông, thấy rõ sự chao đảo giữa niềm tin và hoài nghi, nên Ngài đã nhấn mạnh: “Sao lại nói: nếu Thầy có thể? Mọi sự đều có thể đối với người tin.” Được lời ấy đánh động, lòng tin của ông bùng cháy mạnh mẽ, ông thốt lên: “Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi.” Đây là lời cầu xin đơn sơ nhưng sâu sắc, thể hiện sự khiêm nhường và ý thức rõ ràng về giới hạn của con người. Chúa Giêsu, với quyền năng của Thiên Chúa, đã ra lệnh cho quỷ xuất khỏi đứa bé và lập tức nó được chữa lành.
Chúa Giêsu không chỉ chữa lành thể xác mà còn ban sức mạnh tinh thần, giải thoát con người khỏi những ràng buộc của sự dữ. Sự hiện diện của Ngài là ánh sáng chiếu soi, là sức mạnh khuất phục ma quỷ, tà thần. Ngài không chỉ đến để cứu một vài người, mà đến để giải thoát toàn thể nhân loại khỏi ách nô lệ của tội lỗi. Ngài đến để mời gọi con người tin tưởng vào quyền năng của Thiên Chúa, sống trong ân sủng và tình yêu thương, thay vì để mình bị lôi kéo vào cám dỗ và bóng tối của sự dữ. Nhưng để chiến thắng ma quỷ, con người không thể chỉ dựa vào sức riêng của mình, mà cần đến sự trợ giúp của Thiên Chúa, cần đến sức mạnh đến từ cầu nguyện và ăn chay.
Chúa Giêsu đã dạy rằng để trừ quỷ, con người phải cầu nguyện và ăn chay. Ăn chay không đơn thuần là kiêng ăn, mà là một phương cách thanh luyện tâm hồn, giúp con người nâng mình lên khỏi những ràng buộc của xác thịt, khỏi những ham muốn vật chất thấp hèn. Cầu nguyện không chỉ là thưa chuyện với Thiên Chúa mà còn là cách thức con người mở lòng ra để đón nhận sức mạnh của Ngài. Khi chúng ta cầu nguyện với một đức tin chân thành, chúng ta sẽ nhận được ơn trợ giúp để chiến thắng cám dỗ, vượt qua thử thách và tìm được sự bình an trong tâm hồn. Cầu nguyện là phương tiện để con người ý thức về sự nhỏ bé và bất lực của mình trước những quyền lực lớn lao, để rồi biết hoàn toàn phó thác nơi Thiên Chúa. Chính trong sự phó thác ấy, Thiên Chúa ra tay cứu giúp và ban cho chúng ta sức mạnh để chiến đấu với ma quỷ.
Mỗi người chúng ta, trong cuộc sống, đều có những lúc bị ma quỷ cám dỗ, đều có những khi bị kéo vào những suy nghĩ tiêu cực, những đam mê tội lỗi, những hành động đi ngược lại với lương tâm. Chúng ta dễ dàng sa vào cám dỗ của tiền tài, danh vọng, dục vọng, hưởng thụ… mà quên đi rằng cuộc sống này không chỉ là những gì thuộc về trần thế, nhưng còn có một cuộc sống mai sau. Chúng ta dễ bị lung lạc bởi những lý luận của thế gian, dễ đánh mất niềm tin khi gặp thử thách, khó khăn. Nhưng nếu chúng ta biết sống trong tinh thần cầu nguyện, biết ăn chay để kiềm chế những đam mê xác thịt, và biết luôn hướng lòng lên Chúa, chúng ta sẽ tìm thấy ánh sáng giữa bóng tối, tìm thấy sức mạnh để đứng vững trước phong ba bão tố của cuộc đời.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn tin tưởng và cậy dựa vào Ngài trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời. Xin ban cho chúng con một đức tin vững mạnh, để giữa những thử thách, gian nan, chúng con không nao núng, không nghi ngờ, nhưng luôn biết phó thác và tín thác vào quyền năng và tình yêu của Ngài. Xin giúp chúng con biết ăn chay và cầu nguyện, không chỉ để chiến thắng ma quỷ bên ngoài, mà còn để chiến thắng những bóng tối trong chính tâm hồn mình. Xin giúp chúng con nhận ra rằng, chỉ khi bám vào Chúa, chúng con mới tìm thấy sự sống đích thực, tìm thấy bình an và hạnh phúc không gì có thể đánh đổi.
“Lạy Chúa, Ngài là nơi con náu ẩn, là đồn lũy chở che, con tin tưởng vào Ngài” (Tv 91,2).
Lm. Anmai, CSsR