8 bài suy niệm Tin Mừng thứ ba tuần 8 thường niên
Posted by Ban Biên TậpSAU KHI NGƯỜI THANH NIÊN GIẦU CÓ BỎ CHÚA MÀ ĐI – PHÊRÔ HỎI: “CHÚNG CON ĐÃ BỎ MỌI SỰ, THEO THẦY CHÚNG CON SẼ NHẬN ĐƯỢC GÌ?”
Trong hành trình đức tin đầy gian truân và thử thách, có những lời dạy của Chúa Giêsu luôn nhắc nhở chúng ta về việc đặt Ngài lên hàng đầu, vượt qua mọi thứ phù phiếm của đời này. Lời dạy ấy đã được dạy qua lời hỏi của Thánh Phêrô và sự đáp của Chúa: “Thật, Ta bảo các ngươi rằng, ai bỏ cửa nhà, cha mẹ, con cái, ruộng vườn vì Ta và vì Phúc âm, thì ngay ở đời này sẽ được lại gấp trăm cùng với các cơn bắt bớ, và ngày sau được sự sống đời đời.” Qua lời dạy sâu sắc này, chúng ta cùng nhau lắng nghe và suy ngẫm về giá trị của sự “từ bỏ” trong đời sống đức tin, cũng như những ân phước mà Đức Chúa Trời hứa ban cho những người dám dấn thân theo con đường Ngài.
Sự “từ bỏ” – khái niệm vượt ra ngoài vật chất:
Khi Chúa Giêsu nhắc đến “từ bỏ”, Ngài không muốn chúng ta hiểu theo nghĩa hẹp của việc từ bỏ những thứ có giá trị vật chất hay những mối quan hệ gia đình thân thiết. Đó không phải là hành động đơn thuần cắt đứt tình thân, mà là lời mời gọi mỗi người nhìn nhận lại những giá trị trần tục để thay thế bằng những giá trị vĩnh cửu.
Giá trị tạm bợ của đời sống trần tục: Những thứ như nhà cửa, ruộng vườn hay thậm chí là tình cảm gia đình khi bị gắn liền với vật chất hay danh lợi chỉ là phù du trong mắt Thiên Chúa. Khi chúng ta biết “từ bỏ” những thứ này, chúng ta mở lòng đón nhận những ân phước tinh thần vượt xa bất cứ thứ gì có thể mua được bằng tiền bạc hay địa vị xã hội.
Tâm lý con người và thách thức của “sự từ bỏ”:
Bản năng tự nhiên của con người là mong muốn được hưởng thụ và giữ gìn những gì mình có, tìm kiếm sự cân bằng và đối ứng. Tâm lý “có qua có lại” khiến chúng ta thường sợ mất mát, sợ bỏ lỡ những thứ quý giá. Nhưng Chúa Giêsu đã làm sáng tỏ rằng, trong vương quốc của Ngài, sự đảo ngược giá trị được thiết lập – ai từ bỏ sẽ được lại, và người ở “sau” sẽ trở nên trước.
Vượt qua nỗi sợ mất mát: Việc từ bỏ không phải là mất đi mà là chuyển hóa, là nhận được những điều tinh túy hơn: tình yêu thương chân thành, sự đồng điệu của cộng đoàn anh em, và niềm tin mãnh liệt vào lời hứa của Thiên Chúa.
Đặt đức tin lên trên hết:
Lời hứa của Chúa Giêsu dành cho những người “từ bỏ” không chỉ là một lời hứa về vật chất, mà còn là sự khẳng định về giá trị đức tin. Khi ta lựa chọn đặt Chúa lên vị trí ưu tiên, ta đang chọn một con đường dẫn đến sự sống trọn vẹn, vượt qua mọi giới hạn của đời này.
Đức tin vượt qua mọi khó khăn: Đối mặt với thử thách, người theo Chúa không ngại hy sinh, không nản lòng bởi vì biết rằng phần thưởng mà Ngài hứa là vô giá – không chỉ là sự sung túc về tinh thần ngay trong cuộc sống mà còn là sự sống đời đời sau này.
Sự đảo ngược của những giá trị trần tục:
Trong xã hội hiện đại, giá trị thường được đo bằng số lượng, vị thế hay của cải vật chất. Nhưng lời của Chúa Giêsu dạy chúng ta một quy luật khác: “Ai từ bỏ thì được lại, ai ở sau thì trở nên trước.”
Giá trị phẩm chất vượt trên của cải: Việc từ bỏ những thứ như cha mẹ, anh chị em, ruộng vườn, nhà cửa theo ý nghĩa của Đức Chúa Trời không nhằm tạo ra một khoảng trống mà là để chúng ta có thể nhận được một “gia đình” mới – cộng đoàn anh em trong đức tin, nơi mà mỗi thành viên sẻ chia, cùng nhau vun đắp niềm tin và tình yêu thương thiêng liêng.
Tính kiên định và lòng trung thành:
Sự từ bỏ theo lời Chúa Giêsu đòi hỏi một lòng dũng cảm, một sự quyết tâm không chùn bước trước khó khăn. Người theo Chúa phải biết rằng, dù phải trải qua những cơn bão của cuộc đời, thì niềm tin được xây dựng trên nền tảng của sự hy sinh sẽ luôn mang lại cho họ phần thưởng xứng đáng.
Những thử thách và phần thưởng tâm linh: Các cơn bắt bớ, những thử thách mà người theo Ngài phải đối mặt trong đời này không phải là sự trừng phạt, mà là những dấu hiệu khẳng định cho việc họ đang sống theo đuổi con đường của sự sống đời đời. Những mất mát ban đầu sẽ được thay thế bằng sự giàu có về tinh thần mà chỉ Thiên Chúa mới có thể ban cho.
Ưu tiên Thiên Chúa trong mọi quyết định:
Mỗi người chúng ta cần thường xuyên tự hỏi bản thân: “Điều gì là quan trọng nhất trong cuộc sống này?” Khi chúng ta đặt Chúa lên hàng đầu, mọi thứ khác trở nên thứ yếu.
Sự lựa chọn giữa của cải trần tục và giá trị vĩnh cửu: Khi đối mặt với những quyết định quan trọng, hãy dừng lại và cân nhắc: liệu quyết định đó có hướng đến sự vĩnh cửu của tâm hồn hay chỉ là những thứ phù phiếm? Sự khôn ngoan đến từ việc biết phân biệt giữa thứ bền vững và thứ tạm bợ.
Sự hy sinh – chìa khóa của một đức tin mạnh mẽ:
Thực tế cuộc sống đòi hỏi chúng ta phải chấp nhận hy sinh để có được những điều cao cả hơn. Đừng để nỗi sợ mất mát cản trở bước tiến của đức tin.
Học cách chia sẻ và đồng cảm: Trong gia đình và cộng đồng, hãy chia sẻ những gánh nặng, đồng cảm với những người xung quanh. Hãy nhớ rằng, khi ta cho đi mà không đòi hỏi sự đáp trả ngay lập tức, Thiên Chúa sẽ ban cho ta sự trọn vẹn theo cách mà chỉ Ngài mới có thể thực hiện.
Không để tiền tài và vật chất cản trở đức tin:
Câu tục ngữ “đừng bắt cá hai tay” là lời nhắc nhở sâu sắc rằng, khi ta cố gắng giữ lấy cả hai thứ, ta có thể mất hết cả hai.
Đấu tranh giữa tiền tài và Thiên Chúa: Lời cảnh tỉnh của Chúa Giêsu trong Lúc 16,13 – “Các ngươi không thể phục vụ Thiên Chúa và tiền tài cùng một lúc” – đã chỉ ra rõ ràng rằng lòng tham của vật chất có thể làm bám nghẹt Lời Chúa. Hãy tự hỏi bản thân mình: liệu tôi có đang để của cải vật chất làm ràng buộc, che mờ ánh sáng của đức tin? Khi đó, hãy quyết tâm “từ bỏ” những thứ không cần thiết để lòng được thanh tịnh và hướng về Ngài.
Xây dựng một cộng đồng đức tin vững mạnh:
Việc từ bỏ theo lời Chúa Giêsu không chỉ là hành trình cá nhân mà còn là cách để xây dựng một cộng đồng anh em trong đức tin thật sự đoàn kết.
Sự hiệp nhất và chia sẻ trong cộng đồng: Khi mỗi thành viên của cộng đồng đều biết đặt Thiên Chúa lên trên hết, sự đồng lòng và chia sẻ sẽ tạo nên một sức mạnh tinh thần to lớn. Mỗi lời chia sẻ, mỗi hành động giúp đỡ sẽ là sợi dây gắn kết tất cả chúng ta lại với nhau, xây dựng nên một “gia đình” đức tin rộng lớn và bền vững.
Phần thưởng ngay ở đời này:
Lời hứa của Chúa Giêsu về việc “được lại gấp trăm” không chỉ là sự đền đáp về mặt tinh thần mà còn là sự phong phú trong trải nghiệm cuộc sống.
Trải nghiệm đức tin sống động: Người theo Chúa, dù phải đối mặt với thử thách và những cơn bắt bớ, sẽ nhận thấy sự đồng hành của Thiên Chúa trong từng khoảnh khắc. Sự “gấp trăm” ấy được hiểu theo nghĩa phẩm chất: sự giàu có về tình thương, sự an ủi trong khó khăn, và sự trọn vẹn trong mỗi mối quan hệ mà ta xây dựng được khi sống theo đức tin.
Sự sống đời đời – phần thưởng vượt thời gian:
Lời hứa về sự sống đời đời là đỉnh cao của ân phước mà Chúa ban cho những người dám “từ bỏ” những thứ phù phiếm để hướng về Ngài.
Niềm tin vào sự sống vĩnh cửu: Sự sống đời đời không chỉ là một khái niệm trừu tượng, mà là lời cam kết của Thiên Chúa rằng, sau khi cuộc sống trần thế kết thúc, chúng ta sẽ được sống trong ánh sáng của Ngài, trong một vương quốc không bao giờ phai nhạt. Đó là niềm hy vọng vững chắc cho mỗi người tin, là động lực để vượt qua mọi khó khăn trong hiện tại.
Hãy để Chúa dẫn dắt mọi quyết định của bạn:
Cuộc sống của mỗi người đều đầy rẫy những lựa chọn. Khi ta biết đặt Thiên Chúa lên hàng đầu, mỗi quyết định, dù là nhỏ nhất, cũng trở nên ý nghĩa hơn.
Trí tuệ trong sự lựa chọn: Hãy để Lời Chúa soi sáng con đường, giúp ta phân biệt được đâu là thứ có giá trị vĩnh cửu và đâu chỉ là thứ phù du. Khi đó, mỗi hành động của chúng ta – từ việc đơn giản như lắng nghe, chia sẻ đến những quyết định lớn lao – đều sẽ là bước đi khẳng định lòng trung thành với đức tin.
Học cách sống với tâm hồn rộng mở:
Sự từ bỏ đòi hỏi ta phải có một trái tim không gò bó, luôn sẵn sàng đón nhận sự thay đổi. Điều này không chỉ giúp ta trưởng thành về mặt tinh thần mà còn mở ra cơ hội trải nghiệm một cuộc sống trọn vẹn, đầy ý nghĩa.
Thấu hiểu và yêu thương: Mỗi khi ta hy sinh những thứ của trần thế, ta lại mở ra cho mình một không gian rộng lớn để đón nhận yêu thương thiêng liêng của Thiên Chúa và của cộng đồng đức tin. Sự yêu thương ấy sẽ lan tỏa, biến mỗi mối quan hệ thành một
Lời dạy của Đức Giêsu về “từ bỏ” đã mở ra cho chúng ta một chân lý sâu sắc: rằng giá trị đích thực không nằm ở những thứ ta có thể chạm vào bằng tay, mà là trong tâm hồn, trong đức tin và trong tình yêu thương. Khi chúng ta dám từ bỏ những thứ phù phiếm, những ràng buộc trần tục, ta không chỉ được ban cho sự giàu có về tinh thần ngay trong cuộc sống này mà còn được hứa hẹn một sự sống vĩnh cửu vượt qua mọi giới hạn của thời gian.
Hãy sống mỗi ngày với lòng biết ơn, với sự khiêm nhường và niềm tin vững chắc rằng, dù phải hy sinh, dù gặp bao thử thách, phần thưởng của Thiên Chúa sẽ luôn vượt xa mọi mong đợi của chúng ta. Hãy để mỗi hành động của mình là một minh chứng sống động cho lời Ngài, giúp lan tỏa tình yêu và sự an ủi đến với mọi người xung quanh.
Chúng ta hãy nhớ rằng, không có gì quý giá hơn việc đặt Thiên Chúa lên trên hết, và chính trong sự từ bỏ ấy, chúng ta tìm thấy sự tự do thực sự, sự bình an nội tâm và niềm hy vọng cho một cuộc sống vĩnh cửu. Xin Chúa ban phước cho mỗi người, giúp chúng ta luôn sống theo con đường của Ngài, trở thành ánh sáng soi đường cho những ai đang lạc lối, và cùng nhau xây dựng một cộng đồng đức tin đoàn kết, chan chứa yêu thương.
Lm. Anmai, CSsR
NGÀY NAY, CŨNG GIỐNG NHƯ NGƯỜI CHỦ ĐẤT RA NGOÀI THUÊ NGƯỜI LÀM VIỆC TRONG VƯỜN NHO – LỜI MỜI GIAO PHỐ CỦA CHÚA
Trong cuộc sống bận rộn và hối hả, có những lúc chúng ta cảm thấy lòng mình trống rỗng, khao khát một điều gì đó mang tính bền vững, một mối liên hệ thiêng liêng với Thiên Chúa. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ cùng các anh chị em hình ảnh người chủ đất sớm mai ra ngoài thuê người làm việc trong vườn nho của mình. Hình ảnh ấy không chỉ đơn thuần là sự chuẩn bị cho một mùa vụ nho bội thu, mà còn là ẩn dụ sâu sắc về lời mời gọi của Chúa đối với mỗi người chúng ta. Chính trong lúc bình minh, khi ánh sáng nhẹ nhàng len lỏi qua màn sương, người chủ đất đã đi ra ngoài, tìm kiếm những người có tâm hồn sẵn sàng lao động, sẵn sàng phục vụ và cùng nhau vun đắp một vườn nho trĩu quả – giống như lời mời gọi của Chúa đối với các môn đệ, đối với những người bạn theo Ngài.
Chúa vẫn luôn tìm kiếm các môn đồ của mình, không phân biệt già trẻ, giàu nghèo hay địa vị xã hội. Lời kêu gọi ấy mang tính phổ quát, là lời mời gọi hấp dẫn mà Ngài giao phó cho chúng ta, nhưng đi kèm với một điều kiện không hề nhỏ: “vì Thầy và vì Tin Mừng”, các con phải sẵn sàng từ bỏ “nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất” (Mc 10:29). Điều này có thể khiến nhiều người cảm thấy nản lòng, vì ai cũng yêu thương những điều thân thuộc, những mối liên hệ mật thiết đã gắn kết cả đời. Nhưng đó cũng là lời nhắc nhở thấm đẫm sự hy sinh, là lời mời gọi sống theo một lối sống cao cả, nơi tình yêu thương được đặt lên hàng đầu và mọi thứ vật chất chỉ là thứ phụ thuộc, tạm bợ.
Hãy tưởng tượng trong trái tim của chúng ta có thể chứa đựng bao nhiêu điều! Khi nghe lời kêu gọi ấy, nhiều người tự hỏi: “Chúng con sẽ được lợi gì từ việc từ bỏ những thứ thân thương ấy?” Và ngay trong khoảnh khắc ấy, lời nhắc nhở của Phêrô – theo danh các Tông đồ – vang lên: “Chúng con đã từ bỏ mọi sự mà theo Thầy” (Mc 10:28), như một lời khẳng định mạnh mẽ rằng, mọi sự từ bỏ khi được dâng hiến vì Tin Mừng chính là sự đầu tư cho một phước lành vượt thời gian. Chúa hứa rằng “anh em sẽ nhận được gấp trăm lần ngay trong thời đại này và sự sống vĩnh cửu trong thời đại mai sau” (Mc 10:30). Lời hứa ấy không chỉ vang vọng trong tâm hồn của những người dám rời bỏ những thứ thân thuộc mà còn như một tiếng chuông ngân vang mời gọi chúng ta bước vào một cuộc sống trọn vẹn với đức tin.
Tuy nhiên, đằng sau lời hứa hào phóng ấy là một chân lý không thể che giấu: trở thành môn đệ của Chúa không phải là con đường trải hoa hồng mà là hành trình đầy gian truân, thử thách và đôi khi là bách hại. Những khó khăn, rắc rối, những cuộc bách hại từ thế gian đều là phần của con đường mà chúng ta phải trải qua. Nhưng hãy nhìn nhận thật kỹ: chính những thử thách ấy lại là “phần thưởng” của tình yêu Kitô, bởi chúng giúp chúng ta trưởng thành, giúp chúng ta học được cách sống có trách nhiệm và biến mỗi vết thương, mỗi nỗi đau thành nền tảng vững chắc cho niềm tin. Khi đối mặt với khó khăn, nếu chúng ta nhớ rằng mỗi thử thách là một cơ hội để trở nên giống Chúa Giêsu Kitô – Đấng đã dâng hiến mạng sống mình trên Thập giá để cứu chuộc nhân loại – thì nỗi sợ hãi, những lo toan của thế gian sẽ dần tan biến.
Trong mùa Mùa Vọng và Mùa Chay, thời gian để suy ngẫm, để hối cải và đến gần Chúa Giêsu Kitô luôn được ban cho. Đây chính là khoảng thời gian quý giá để mỗi người tự vấn lòng mình: “Liệu tôi có sẵn sàng đáp lại lời mời gọi của Chúa, từ bỏ những thứ trần tục để hướng về tình yêu thiêng liêng của Ngài?” Qua lời cầu nguyện, qua các bí tích và những giờ phút suy tư thiêng liêng, chúng ta có thể nhìn nhận lại cuộc đời mình, xem xét lại những mối liên hệ, những giá trị thực sự mà chúng ta theo đuổi. Phản ứng đối với lời mời gọi ấy có thể khác nhau. Đối với một số người, “rời bỏ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ…” có thể chỉ là hình thức mà họ cảm nhận rằng bất cứ thứ gì ngăn cản họ sống sâu sắc trong tình bạn thân thiết với Chúa Giêsu đều là thứ cần được từ bỏ. Nhưng hãy hiểu rằng, điều đó không có nghĩa là chúng ta phải từ bỏ những mối quan hệ quý giá; mà đúng hơn, đó là sự lựa chọn sống sao cho tình yêu ấy trở nên chân thành, trở thành chứng ngôn sống cho Đấng Cứu Thế trước thế giới.
Trong mỗi bước chân trên con đường đó, chúng ta dần nhận ra rằng lời mời gọi của Chúa không chỉ là lời hứa về phước lành hiện hữu hay sự sống vĩnh cửu, mà còn là lời mời gọi để chúng ta sống với một trái tim biết hy sinh, một tâm hồn rộng mở và một niềm tin mãnh liệt vào sự hướng dẫn của Đấng Tạo Hóa. Dù có gặp bao nhiêu khó khăn, dù có phải trải qua bao nhiêu thử thách, chỉ cần có Chúa ở bên cạnh, chúng ta sẽ luôn tìm thấy nguồn sức mạnh để tiếp tục bước đi.
Chúng ta hãy dũng cảm đáp lại lời mời gọi ấy. Hãy để lòng mình được thắp sáng bởi tình yêu của Đấng Toàn Năng, hãy sẵn sàng từ bỏ những thứ chỉ làm ràng buộc chúng ta vào thế gian, để từ đó mở ra cánh cửa dẫn đến một cuộc sống thật ý nghĩa. Hãy nhớ rằng, dù cho con đường trở nên gập ghềnh, dù cho những nỗi buồn, những khó khăn kéo dài, chúng ta sẽ luôn có cơ hội được đền đáp, được ban cho phước lành vô biên – không chỉ trong thời đại này mà còn cả trong thời đại vĩnh cửu.
Các anh chị em, cuộc đời này là hành trình của đức tin và hy sinh. Mỗi bước chân đi theo Chúa không chỉ là sự từ bỏ những thứ vật chất, mà còn là sự khẳng định một con người mới, một con người biết sống trọn vẹn, biết yêu thương và biết cho đi. Hãy để những thử thách ấy trở thành bàn đạp, là nguồn động lực để chúng ta càng thêm kiên cường, để mỗi vết thương trên tâm hồn trở thành dấu mốc của sự trưởng thành và của niềm tin không lay chuyển.
Lời kêu gọi của Chúa luôn có tính cấp bách, bởi vì thời gian không bao giờ chờ đợi ai. Hãy tự hỏi lòng mình, liệu chúng ta có đang sống đúng với lời mời gọi ấy hay không? Hãy để những giờ phút cầu nguyện, những khoảnh khắc suy ngẫm và sự tiếp nhận các bí tích là tấm gương soi sáng, giúp chúng ta nhận ra rằng, mọi thứ ta từ bỏ hôm nay sẽ được đền đáp gấp bội trong tương lai – không chỉ là về mặt vật chất, mà còn là về sự sống vĩnh cửu, là về sự trọn vẹn của niềm tin.
Cuối cùng, xin hãy nhớ rằng, khi chúng ta đặt niềm tin vào Chúa, chúng ta đã chọn một con đường của sự hi sinh, của tình yêu và của hy vọng. Hãy sống như những người con trung thành, dám từ bỏ, dám hy sinh, dám bước vào những thử thách của cuộc đời với niềm tin rằng, mỗi điều gì xảy ra đều là một phần của kế hoạch tuyệt vời mà Ngài đã định sẵn cho chúng ta. Và khi chúng ta nhìn lại quãng đường đã qua, chúng ta sẽ nhận ra rằng, chính những thử thách ấy đã giúp chúng ta trở nên giống Ngài hơn – một con người yêu thương, một con người hy sinh và một con người sống trọn vẹn trong ánh sáng của Tin Mừng.
Lm. Anmai, CSsR
BÌNH THƯỜNG CON NGƯỜI LÀM GÌ CŨNG ÍT NHỀU NGHĨ ĐẾN CÁI LỢI CHO MÌNH – LỜI MỜI THEO THẦN GIÁO CỦA CHÚA
Trong cuộc sống này, không ai có thể phủ nhận rằng, theo bản năng tự nhiên, con người luôn hướng về cái lợi cho mình. Dù là lợi vật chất hay lợi tinh thần, dù là cái được trong đời này hay lời hứa của cuộc đời sau, mỗi người chúng ta đều mong muốn tìm kiếm và bảo vệ những giá trị mà mình cho là cần thiết để tồn tại và phát triển. Nhưng hôm nay, khi chúng ta ngồi lại và lắng nghe lời mời gọi thiêng liêng của Đấng Cứu Thế, chúng ta sẽ nhận ra rằng có những giá trị lớn lao hơn hết, những giá trị mà chỉ có thể đạt được khi ta đặt lòng mình dưới sự dẫn dắt của Chúa.
Hãy tưởng tượng một người có thể sở hữu khối tài sản trăm trúc, những điều vật chất mà xã hội ca ngợi, nhưng lại không dám từ bỏ chúng để theo Thầy Giêsu. Đối với anh ta, những gì hiện hữu được coi là nguồn an toàn, là nơi gắn bó của cuộc đời, quá quý giá để có thể bỏ mặc. Nhưng Ngài đã dặn dò rằng: “vì Thầy và vì Tin Mừng” ta phải sẵn sàng từ bỏ mọi thứ – từ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ, con cái cho đến ruộng đất – để dâng hiến cả đời mình cho Ngài (Mc 10:29). Đây là lời thách thức không chỉ về tinh thần mà còn về niềm tin mãnh liệt, một lời mời gọi vượt qua mọi giới hạn của cái hữu hình.
Những người theo Chúa không phải là những kẻ muốn chạy theo sự phù phiếm của đời này, mà là những người dám hy sinh, dám bỏ đi những điều thân thuộc để hướng đến phước lành vĩnh cửu. Khi Phêrô, với lòng dũng cảm của một người tin theo Tin Mừng, khẳng định: “Chúng con đã từ bỏ mọi sự mà theo Thầy” (Mc 10:28), đó không chỉ là lời tuyên bố về sự từ bỏ những thứ vật chất, mà còn là lời thừa nhận rằng, ta đã sẵn sàng nhận lấy phước lành vô biên mà Chúa hứa ban cho – “anh em sẽ nhận được gấp trăm lần ngay trong thời đại này và sự sống vĩnh cửu trong thời đại mai sau” (Mc 10:30). Lời hứa ấy vang vọng như tiếng chuông ngân, nhắc nhở mỗi người chúng ta rằng, phước lành của Ngài không chỉ được đong đếm qua những gì ta mất đi, mà còn được nhân lên qua mỗi bước đi của đức tin.
Lời mời gọi của Chúa không phải là con đường trơn tru, dễ dàng. Đó là hành trình đầy thử thách, nơi những khó khăn, những cuộc bách hại, những mất mát của đời này sẽ đâm chồi nỗi đau và dạy chúng ta sự kiên cường. Nhưng hãy hiểu rằng, mỗi thử thách ấy chính là bàn đạp để ta trưởng thành, để ta dần dần trở nên giống Ngài – Đấng đã chịu đựng hết mọi đau đớn, hy sinh hết thảy vì tình yêu thương dành cho nhân loại. Không ai có thể đánh giá được giá trị của sự hy sinh ấy nếu chỉ nhìn vào bề ngoài, nhưng bên trong mỗi vết thương là một niềm tin, là một sức mạnh nội tại, là bằng chứng của một trái tim đã biết yêu thương và biết cho đi.
Trong hành trình Mùa Vọng và Mùa Chay, khi những ngày tĩnh lặng và những giờ phút suy tư thiêng liêng được ban cho, chúng ta có cơ hội dừng lại để tự vấn lòng mình: “Liệu ta đã sẵn sàng từ bỏ những thứ trần tục, những ràng buộc của đời này để theo lời mời gọi của Chúa chưa?” Lời kêu gọi ấy không chỉ là lời hứa về sự sung túc hay sự an lạc trong cuộc sống hiện hữu, mà còn là lời hứa về một sự sống mới, một sự sống vĩnh cửu mà chỉ có đức tin mới có thể mở ra. Mỗi sự từ bỏ, mỗi điều hi sinh mà ta dâng lên vì Thầy không phải là sự mất mát, mà là sự đầu tư cho tương lai – cho một phước lành vượt lên trên mọi giới hạn của thế gian.
Hãy nhớ rằng, khi một người quyết định rời bỏ mọi sự để theo Chúa, họ không đơn thuần từ bỏ gia đình hay nghề nghiệp ổn định; họ đang lựa chọn một cộng đồng Kitô rộng lớn hơn, nơi tình yêu thương được chia sẻ không ranh giới, nơi mọi thành viên đều là một gia đình, một cộng đồng gắn kết bởi niềm tin và lòng biết ơn. Trong cộng đồng ấy, không ai cảm thấy đơn độc hay lạc lõng, vì mỗi người đều biết rằng họ đang sống trong ánh sáng của Tin Mừng, được bao bọc bởi tình yêu của Chúa. Chính sự từ bỏ ấy, dù có đớn đau, dù có kèm theo những khó khăn và bách hại, lại mở ra một cánh cửa dẫn đến sự sống trọn vẹn, là nguồn an ủi cho tâm hồn trong những lúc yếu mềm.
Đối với anh thanh niên giàu có, những gì ta sở hữu có thể là sự an toàn, sự ổn định của đời này. Nhưng nhìn vào con đường của các môn đệ, chúng ta thấy rằng giá trị của sự từ bỏ không được đo đếm bằng số dư tài sản hay danh tiếng mà được tính bằng niềm tin và lòng yêu thương. Họ có thể đã mất đi những thứ vật chất mà xã hội coi là quý giá, nhưng họ lại nhận được một gia đình mới, một cộng đồng mà tình thân không bị giới hạn bởi huyết thống; họ nhận được sự sống mới, sự sống vĩnh cửu – điều mà anh thanh niên giàu có chỉ có thể mơ ước. Những người đã bước theo Thầy, dù phải sống bấp bênh, vất vả và thiếu thốn, thì trái tim của họ lại tràn đầy niềm tin, tràn đầy hy vọng, và chính điều đó lại khiến họ trở nên giàu có hơn bất cứ ai.
Những lời của Chúa Giêsu không chỉ dành cho những người theo Ngài ở thời đại đầu tiên, mà còn là lời nhắc nhở dành cho cả thế hệ sau, cho mỗi người trong chúng ta đang sống ở thế kỷ hai mươi mốt. Khi chúng ta suy ngẫm về cuộc đời của mình, khi chúng ta tự hỏi: “Chúng con đã sẵn sàng từ bỏ những điều trần tục ấy để sống theo lời mời gọi của Ngài chưa?” thì ta cần nhớ rằng, theo Ngài, mỗi sự từ bỏ, mỗi hy sinh không chỉ là một cái mất mát nhỏ bé, mà là một phần của phước lành lớn lao. Đó là những dấu ấn của một cuộc sống được định hình bởi đức tin, bởi tình yêu và sự hy sinh – những giá trị vượt lên trên mọi thứ mà thế gian có thể mang lại.
Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta phải đặt mọi sự dưới Ngài, rằng ta phải sống không chỉ vì lợi ích của bản thân mà còn vì lợi ích của cả cộng đồng. Điều đó kéo theo những sự từ bỏ đớn đau, những thập giá thầm lặng mà mỗi người ta gánh chịu. Nhưng như Ngài đã nói, “Nếu ai muốn theo Ta, hãy phủ thân mình, lấy thập giá mình mỗi ngày, và theo Ta” – và qua đó, ta sẽ được ban cho sức mạnh để vượt qua mọi thử thách, để sống trọn vẹn theo ý Ngài.
Hãy nhìn vào gương mặt của các môn đệ, những người đã sẵn sàng bỏ lại tất cả để theo Ngài, và cảm nhận sâu sắc rằng, trong mỗi giọt mồ hôi, trong mỗi vết thương và trong mỗi nỗi buồn, có một niềm hy vọng, có một lời hứa về một cuộc sống mới, một cuộc sống không chỉ tồn tại trong đời này mà còn vĩnh cửu. Sự hy sinh ấy, dù có đớn đau, vẫn là minh chứng cho lòng trung thành và niềm tin không lay chuyển vào Tin Mừng.
Trong thời gian Mùa Vọng và Mùa Chay, khi tâm hồn ta được mời gọi trở nên tĩnh lặng, hãy mở lòng và lắng nghe lời mời gọi ấy. Hãy tự hỏi rằng, liệu chúng ta đã sẵn sàng từ bỏ những thứ trần tục, những thứ mang lại sự an toàn nhất thời để nhận lấy phước lành vượt trội từ Đấng Cứu Thế chưa? Hãy nhớ rằng, mỗi điều ta từ bỏ hôm nay, nếu là vì Tin Mừng, sẽ được đền đáp gấp bội – không chỉ bằng những phước lành hiện hữu mà còn bằng sự sống vĩnh cửu trong thời đại mai sau.
Cuộc đời là hành trình của đức tin và hy sinh. Mỗi bước đi trên con đường ấy đều được ghi dấu bởi những vết thương và những nụ cười, bởi sự chia sẻ và lòng biết ơn. Hãy để tình yêu của Chúa dẫn lối, giúp ta vượt qua mọi khó khăn, biến mỗi thử thách thành nguồn sức mạnh nội tại. Hãy sống như những môn đệ trung thành, dám từ bỏ, dám hy sinh, dám đặt niềm tin vào một phước lành lớn lao hơn cả những gì trần tục có thể mang lại.
Chúng ta đón nhận lời mời gọi của Ngài với niềm tin mãnh liệt và lòng dũng cảm không khuất phục. Hãy để tình yêu của Chúa làm nguồn động lực giúp ta sống trọn vẹn từng khoảnh khắc, sống với lòng biết ơn và hy vọng vào một tương lai vĩnh cửu. Bởi lẽ, khi ta đặt tất cả vào tay Chúa, ta không chỉ trở nên giống Ngài hơn mà còn trở thành nguồn cảm hứng cho những người xung quanh, góp phần xây dựng một cộng đồng Kitô nhân hậu, sống trọn vẹn theo Tin Mừng.
Lm. Anmai, CSsR
CHỦA KI-TÔ LÀ NIỀM HI VỌNG
Hôm nay, trong lễ Thứ 3 Tuần 8 Thường Niên, chúng ta cùng nhau ngẫm nghĩ về một chân lý vĩ đại của đức tin: "Chúa Ki-tô là niềm hy vọng." Đây không chỉ là lời tiên tri từ ngàn xưa rằng ngày Chúa Ki-tô sẽ tỏ hiện bằng cách chịu đau khổ và đạt tới vinh quang, mà còn là thông điệp sống động cho mỗi chúng ta – rằng niềm hy vọng thật sự chỉ đến khi ta biết từ bỏ lối sống cũ, khi ta sẵn sàng đón nhận một đời sống mới theo thần khí, theo tiết độ và yêu thương chân thành của Đấng Thánh.
Lời tiên tri của các tiên tri đã loan báo từ ngàn xưa rằng, ngày Chúa Ki-tô sẽ tỏ hiện – một sự kiện vĩ đại, nơi mà Đấng Cứu Thế sẽ đến với lòng nhân loại bằng cách chịu đựng nỗi đau và từ đó đạt tới vinh quang. Niềm hi vọng ấy chính là nguồn động lực bất tận cho mỗi người con của Ngài. Nhưng để hiện thực hóa niềm hi vọng đó, Thánh Phê-rô đã chỉ ra rằng không chỉ cần mong đợi, mà còn phải có thái độ tích cực trong việc chuẩn bị tâm hồn.
Chúng ta nghe lời Chúa: "Muốn mục đích phải muốn phương tiện." Nếu anh em mong muốn được thấy Ngài tỏ hiện, thì anh em phải từ bỏ lối sống xưa cũ, những đam mê xác thịt, những thứ thế gian đã từng quyến rũ. "Đừng chiều theo những đam mê trước kia, lúc anh em còn mê muội. Hãy sống thánh thiện trong cách ăn nết, giống Đấng Thánh đã kêu gọi anh em." Đây chính là lời cảnh tỉnh của Chúa đối với chúng ta: để nhận được phần thưởng thiêng liêng của Nước Chúa, phải biết từ bỏ những thứ phù phiếm và sống theo thần khí của Ngài.
Sách Huấn ca trong Kinh Thánh hướng dẫn chúng ta về cách bày tỏ niềm hi vọng bằng việc từ bỏ. Trước hết, ta phải từ bỏ tội lỗi – vì "từ bỏ gian tà thì đẹp lòng Đức Chúa. Chấm dứt bất công là dâng lễ đền tội." Sự tha thứ và từ bỏ tội lỗi là bước đầu tiên để chữa lành tâm hồn và mở ra cánh cửa để nhận lấy ân sủng của Ngài.
Tiếp theo, chúng ta phải từ bỏ "đường tà" và đi theo "đường ngay chính" của Chúa – tức là tuân giữ Lề Luật của Ngài. Khi chúng ta sống theo lề luật, làm cho lễ phẩm của đời sống thêm phong phú và gắn bó với lệnh truyền, đó chính là cách chúng ta dâng lễ kỳ an cho bản thân và cộng đồng.
Cuối cùng, từ bỏ của cải vật chất – dâng lễ trọng hậu lên Chúa với tấm lòng quảng đại. Chúa không đòi hỏi chúng ta phải từ bỏ của cải theo nghĩa tuyệt đối, nhưng Ngài mong muốn mỗi người chúng ta biết đặt giá trị vật chất vào nơi thứ cấp, để từ đó tập trung vào những giá trị tinh thần vĩnh cửu. Chúng ta hãy dâng hiến với tấm lòng vui tươi, với nét mặt hân hoan, vì Chúa là Đấng thưởng công, và Ngài hứa ban lại cho chúng ta gấp bảy lần những gì chúng ta đã dâng lên.
Thánh Phê-rô từng hỏi Chúa Giê-su: "Chúng con đã bỏ hết mọi sự mà theo Thầy, chúng con sẽ được gì bù lại?" Và lời Chúa không ngần ngại loan báo rằng, "Các con sẽ được lại gấp trăm." Đây là lời hứa của Ngài dành cho những người sẵn lòng từ bỏ để sống theo đức tin.
Nhưng để đạt được điều đó, chúng ta phải trải qua giai đoạn thanh luyện bằng sự từ bỏ. Địa vị trong Nước Chúa không được đo lường bằng chức vị trong Giáo hội hay số năm theo Chúa, mà bằng mức độ từ bỏ của mỗi con người. Càng từ bỏ nhiều, ta càng gần Chúa; càng gần Chúa, ta càng hạnh phúc. Có những người theo Chúa đã lâu, nắm giữ vị trí cao trong Giáo hội, nhưng nếu mức độ từ bỏ của họ không cao, thì vị trí đó chỉ là phù phiếm. Ngược lại, những người mới theo Chúa, dù giữ địa vị thấp trong Giáo hội, nhưng nếu họ từ bỏ mọi thứ không cần thiết, họ lại được Ngài nâng đỡ lên hàng đầu. Vì thế, Chúa Giê-su đã cảnh báo: “Quả thật, nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, còn những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”
Những lời này không chỉ là lời cảnh tỉnh mà còn là nguồn cảm hứng cho mỗi người con của Ngài, nhắc chúng ta rằng, để được hưởng trọn niềm hi vọng thiêng liêng của Nước Chúa, ta phải biết từ bỏ những thứ không làm cho đời sống của mình thêm ý nghĩa. Đó là bài học về sự khiêm nhường, về lòng kiên trì trong việc sống theo đức tin và sẵn sàng thay đổi bản thân để đón nhận những điều tốt đẹp hơn.
Làm sao để chúng ta có thể sống theo lời Chúa trong cuộc sống hàng ngày? Đó là bài học về sự chuyển mình từ bên trong, từ tâm hồn và cách ta đối diện với thế gian.
Chọn lựa lối sống mới: Hãy từ bỏ những thói quen xưa cũ, những cám dỗ của xác thịt và của cải trần gian. Sống theo thần khí của Chúa, hãy dành thời gian cho cầu nguyện, cho sự suy ngẫm và cho việc xây dựng mối quan hệ với Ngài.
Thay đổi cách nhìn nhận giá trị: Khi chúng ta hiểu rằng mọi thứ trên đời đều phù du, ta sẽ biết rằng giá trị thật sự không nằm ở vật chất, danh vọng hay khoái lạc. Giá trị của cuộc sống chính là tình yêu thương, lòng biết ơn và sự sống theo ý của Chúa – một cuộc sống trọn vẹn với đức tin và hy vọng.
Thực hành sự từ bỏ trong đời sống: Hãy nhìn nhận những thứ không cần thiết trong cuộc sống và dám bán hết chúng để đổi lấy viên ngọc quý – Nước Chúa. Điều đó không chỉ giúp ta giải phóng tâm hồn mà còn giúp ta tập trung vào những mục tiêu cao cả, những giá trị vĩnh cửu mà Ngài ban cho.
Sống với lòng khiêm nhường và tinh thần phục vụ: Hãy luôn nhớ rằng, để đạt được niềm hy vọng từ Chúa, chúng ta cần biết lắng nghe, học hỏi và phục vụ người khác bằng tấm lòng quảng đại. Sự khiêm nhường chính là chìa khóa mở ra cánh cửa của sự gần gũi với Đấng Tối cao.
Lạy Chúa, khi chúng con nhận ra rằng cuộc sống này là vô thường, chúng con xin ban cho lòng chúng con sự tỉnh thức để sống vừa vặn với những ngày tháng hữu hạn. Xin dạy chúng con cách chọn lựa lời lẽ đúng mực, biết yêu thương và trân trọng những người xung quanh, biết kết giao với những người có cùng chí hướng, để từ đó, mỗi khoảnh khắc sống đều trở nên ý nghĩa.
Những điều chúng con từ bỏ – từ bỏ tội lỗi, từ bỏ đường tà, từ bỏ của cải phù phiếm – chính là con đường dẫn lối cho chúng con đến với Nước Chúa, nơi mà niềm hy vọng được hiện thực hóa, nơi chúng con được thấy Chúa tỏ hiện và được hưởng trọn vẹn hạnh phúc đích thực. Hãy sống như những người được gọi, hãy sống với lòng kiên trì và sự hy vọng, vì biết rằng, mỗi hành động của chúng con, mỗi lần chúng con từ bỏ những thứ không cần thiết, lại khiến chúng con trở nên gần gũi hơn với Chúa – Đấng đã ban cho chúng con nguồn sức mạnh vô biên, niềm tin và tình yêu thương bất tận.
Hãy để niềm hi vọng ấy thắp sáng tâm hồn chúng con, dẫn lối cho chúng con vượt qua mọi thử thách của cuộc đời. Và trong mỗi ngày mới, chúng con xin dâng lên Chúa tất cả những điều tốt đẹp nhất của chúng con, để rằng, qua đó, mỗi bước đi của chúng con đều được thấm đẫm ánh sáng của Đấng Tối cao, mỗi hơi thở đều trở thành lời ca ngợi của tình yêu thương vô bờ bến.
Lm. Anmai, CSsR
PHẦN THƯỞNG GẤP TRĂM
Trong cuộc đời này, không ai phủ nhận rằng con người vốn luôn hướng về cái lợi cho mình. Dù là lợi vật chất hay lợi tinh thần, dù là những điều chúng ta được hưởng trong đời này hay niềm hy vọng về cuộc sống sau khi qua đời, bản năng tự nhiên của mỗi người đều là mong muốn tìm kiếm và bảo vệ những giá trị mà mình cho là cần thiết để tồn tại và phát triển. Nhưng hôm nay, khi ta lắng nghe lời mời gọi thiêng liêng của Chúa Giêsu, chúng ta được mời gọi để vượt qua những tham vọng trần tục ấy, để từ bỏ những thứ hữu hình, nhằm trao lấy một phước lành vô biên – một phần thưởng không chỉ ở đời này mà còn ở đời sau.
Hãy nhớ lại hình ảnh trong Tin Mừng hôm nay: sau khi người thanh niên giàu có không thể từ bỏ của cải, rời bỏ Chúa, Chúa Giêsu đã nói: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa”. Lời nói ấy, với kiểu nói khuyếch đại quen thuộc của người Đông phương, nhằm nhấn mạnh sự dính mắc của tiền của đối với tâm hồn con người, như một rào cản khó vượt để trở thành môn đệ đích thực. Hình ảnh con lạc đà chở nặng trên mình là biểu tượng cho sự say mê, cho những gánh nặng của cải vật chất mà nếu để chúng chiếm lĩnh trái tim, ta sẽ chẳng bao giờ được tự do để sống theo lời mời gọi của Thiên Chúa.
Trước sự sửng sốt của các môn đệ, khi họ thắc mắc: “Thế thì ai có thể được cứu?”, Chúa Giêsu đã khẳng định rằng ơn cứu độ không đến từ năng lực của con người, mà là ơn ban cho từ Thiên Chúa – một ơn mà chỉ Ngài mới có thể ban. Và sau đó, khi các môn đệ, đại diện cho Nhóm Mười Hai, đặt câu hỏi về phần thưởng của sự từ bỏ: “Chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ được lợi ích gì?” (Mc 10:28-27), lời hứa của Chúa vang lên như một tiếng chuông ngân: “Anh em sẽ nhận được gấp trăm lần ngay trong thời đại này … và sự sống vĩnh cửu trong thời đại mai sau” (Mc 10:30). Lời hứa ấy không chỉ mang ý nghĩa về phước lành vượt trội mà còn phải được hiểu theo nghĩa phẩm chất. Từ bỏ cha mẹ, anh chị em, con cái, ruộng đất không phải là để đổi lấy một số lượng cụ thể, mà là để được ban cho một điều quý giá hơn – đó là sự gia nhập vào cộng đoàn anh em, nơi tình yêu, sự chung tay và lòng nhân ái tràn đầy, nơi mà mỗi thành viên sống gắn kết với nhau như một gia đình thiêng liêng.
Nhưng chúng ta cũng cần nhận thức rằng, trở thành môn đệ của Chúa không phải là con đường dễ dàng. Lời mời gọi ấy đòi hỏi sự hy sinh, sự từ bỏ của những thứ mà xã hội này coi là quý giá. Người thanh niên giàu có, dù sở hữu cả của cải trăm trúc, lại không thể từ bỏ chúng vì sự an toàn, sự ổn định của đời này. Ngược lại, các môn đệ của Chúa, những người đã dám rời bỏ mọi thứ – từ gia đình, nghề nghiệp ổn định cho đến những đế chế vật chất – đã chọn con đường mà lòng tin vào Thiên Chúa là trên hết. Họ sống cuộc đời bấp bênh, vất vả, thiếu thốn về vật chất, nhưng trong lòng lại tràn đầy niềm tin, sự hy vọng và tình yêu thương mà chỉ có trong Tin Mừng. Chính qua những hy sinh ấy, họ không chỉ nhận được phước lành hiện hữu mà còn được hứa ban cho sự sống vĩnh cửu, điều mà bất kỳ ai cũng mơ ước nhưng khó lòng đạt được bằng mọi cách vật chất.
Khi nghe lời mời gọi ấy, hãy nhớ rằng sự từ bỏ của chúng ta không đơn thuần là mất đi thứ gì đó; mà chính là sự đầu tư cho một tương lai vượt trội, cho một cuộc sống trọn vẹn theo đức tin. Trong Mùa Vọng và Mùa Chay – khoảng thời gian thiêng liêng để ta suy ngẫm, hối cải và đến gần Chúa – mỗi chúng ta có cơ hội tự vấn lòng mình: “Liệu ta đã sẵn sàng từ bỏ những ràng buộc trần tục để sống theo lời mời gọi của Chúa chưa?” Đó là lúc ta cần dũng cảm đối mặt với nỗi sợ hãi, với những mất mát có thể xảy ra, và tin rằng, mỗi sự từ bỏ nếu được làm vì Thầy và vì Tin Mừng, sẽ được đền đáp gấp bội theo lời hứa của Ngài.
Chúa Giêsu không chỉ ban cho lời hứa về phước lành hiện hữu mà còn khẳng định rằng những ai theo Ngài sẽ phải chịu bách hại, bị ngược đãi – đó là vận mệnh không thể tránh khỏi của người theo đức tin. Nhưng chính trong những thử thách ấy, trong những giọt nước mắt và vết thương tâm hồn, chúng ta lại tìm thấy sức mạnh để trưởng thành, để dần dần trở nên giống Ngài – Đấng đã chịu hy sinh hết mình trên Thập giá vì tình yêu thương đối với nhân loại. Mỗi nỗi đau, mỗi sự hy sinh chính là con đường để ta học cách yêu thương, cách tha thứ và cách sống trọn vẹn trong ánh sáng của Tin Mừng.
Nhìn lại cuộc sống của các môn đệ, chúng ta nhận ra rằng, mặc dù họ đã phải từ bỏ những gì thân thương nhất, họ lại nhận được một gia đình mới, một cộng đồng Kitô rộng lớn hơn, nơi tình thương không bị ràng buộc bởi huyết thống hay những giới hạn của thế gian. Trong cộng đồng ấy, mỗi người không đơn thuần là một cá thể mà là một phần của một toàn thể đầy ắp yêu thương, nơi mà mọi người sẻ chia niềm vui, nỗi buồn, và cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Điều đó không chỉ mang lại sự an ủi trong đời này mà còn là lời hứa về một cuộc sống vĩnh cửu – một hạnh phúc không bao giờ tàn phai.
Trên con đường sống đức tin, mỗi bước chân của chúng ta đều được định hình bởi những sự từ bỏ và hy sinh. Dù là những mất mát nhỏ bé như từ bỏ những thứ vật chất, hay những hy sinh to lớn như rời bỏ gia đình, tất cả đều góp phần mở ra cánh cửa dẫn đến phước lành vĩ đại. Khi ta quyết định đặt lòng mình dưới sự làm chủ của Chúa, ta không chỉ trở nên giống Ngài hơn mà còn được ban cho sức mạnh nội tại để đối mặt với mọi thử thách của đời này. Lời hứa của Chúa không chỉ là lời hứa về sự sung túc, mà còn là lời hứa về sự sống mới, về một tương lai vĩnh cửu mà không có giá trị vật chất nào có thể sánh bằng.
Đối với anh thanh niên giàu có, những thứ ta sở hữu có thể mang lại sự an toàn nhất thời, nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất trong con người ta. Chính những người dám từ bỏ mọi thứ, dám sống một cuộc đời theo lời mời gọi của Chúa, mới thực sự được ban cho những giá trị quý giá – giá trị của một cộng đồng anh em, của tình thân không bị giới hạn, của niềm tin vững chắc vào Sự sống vĩnh cửu. Lời mời gọi của Chúa là lời kêu gọi của một cuộc sống vượt qua mọi giới hạn của trần thế, là lời mời gọi của một trái tim biết yêu thương và biết hy sinh.
Hôm nay, trong những giờ phút của Mùa Vọng và Mùa Chay, hãy để tâm hồn mình được thắp sáng bởi tình yêu của Thiên Chúa. Hãy dũng cảm tự vấn: “Tôi đã sẵn sàng từ bỏ những thứ trần tục, những ràng buộc của đời này để sống theo lời mời gọi của Ngài chưa?” Và khi ta bước tiếp trên con đường đó, hãy nhớ rằng, mỗi sự hy sinh, mỗi điều từ bỏ đều sẽ được ban cho phần thưởng gấp trăm – không chỉ là phước lành hiện hữu mà còn là sự sống vĩnh cửu trong thời đại mai sau.
Cuộc đời là hành trình của đức tin và hy sinh. Mỗi bước đi theo Chúa là một bước tiến gần hơn đến hình ảnh của Ngài – Đấng đã dâng hiến mạng sống mình để cứu chuộc chúng ta. Hãy sống với lòng biết hy sinh, với niềm tin mãnh liệt và sự yêu thương chân thành, để mỗi ngày trôi qua là một ngày ta được ban cho sức mạnh mới, là một ngày ta được tiếp thêm sức sống trong tình yêu thiêng liêng. Hãy để lời mời gọi của Chúa dẫn lối cho chúng ta, giúp ta vượt qua mọi khó khăn, biến mỗi thử thách thành cơ hội để trưởng thành và được ban cho những phước lành lớn lao mà Ngài hứa hẹn.
Nguyện xin Chúa ban cho chúng ta sức mạnh, lòng dũng cảm và niềm tin không lay chuyển để chúng ta có thể sống trọn ơn gọi, chu toàn sứ mệnh mà Ngài đã giao phó. Hãy để mọi sự của chúng ta được đặt dưới sự làm chủ của Ngài, để mỗi điều từ bỏ đều trở thành nguồn ban phước, để chúng ta có thể sống trong sự sung túc của tâm hồn, được chia sẻ và yêu thương trong cộng đồng anh em Kitô, và để từ đó, nhận lấy sự sống vĩnh cửu – điều mà thế gian này không bao giờ có thể so sánh được.
Lm. Anmai, CSsR
PHẦN THƯỞNG GẤP TRĂM – NIỀM HI VỌNG VÀ SỰ MỞ RỘNG CỦA GIÁO HỘI
Hôm nay, chúng ta cùng nhau chiêm nghiệm lời Chúa qua đoạn kinh từ Tin Mừng theo Mark (10, 28-30):
“Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: ‘Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!’ Đức Giêsu đáp: ‘Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái, ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà bây giờ ngay ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống đời đời ở đời sau.’”
Lời hứa ấy – phần thưởng gấp trăm – là một thông điệp kỳ diệu, vừa làm dấy lên niềm hy vọng, vừa đặt ra một thách thức lớn cho những người theo Chúa. Nó khiến chúng ta băn khoăn: “Liệu có thật, rằng những gì chúng ta từ bỏ, dù là gia đình, của cải, tất cả những điều thân thuộc, có thể được đền đáp bằng một phần thưởng không chỉ gấp bảy lần mà còn kèm theo cả những thử thách, sự ngược đãi?”
Lời Chúa không chỉ hứa phần thưởng vật chất hay các ân phước ở đời này, mà còn là lời tiên tri về tương lai của cộng đồng Kitô hữu. Đó là lời hứa về một Giáo hội không biên giới, một đại gia đình nhân loại được xây dựng trên nền tảng của tình huynh đệ, yêu thương chân thành, vượt lên trên mọi ranh giới của gia đình, quê hương hay vùng miền.
Người đã nghe lời Chúa sẽ hiểu rằng, phần thưởng ấy không đơn giản chỉ là “bán chạy như tôm tươi” của những món đồ vật, mà là sự phong phú vượt trội về tinh thần, sự kết nối và sự sống đời đời trong Nước Chúa. Phần thưởng gấp trăm là lời hứa của Đấng Cứu Thế, hứa rằng những người biết từ bỏ, biết hy sinh cho Ngài sẽ được ban cho một cuộc sống trọn vẹn và vĩnh cửu, nơi mà tình yêu thương của Thiên Chúa được thể hiện một cách trọn vẹn và vô bờ bến.
Chúa Giêsu đã nhấn mạnh rằng, không ai bỏ đi những thứ quý giá như nhà cửa, anh em, mẹ cha, ruộng đất vì Ngài và vì Tin Mừng mà không nhận lại một phần thưởng gấp trăm. Điều này dạy cho chúng ta một bài học quan trọng: để đạt được những giá trị vượt trội, chúng ta phải biết từ bỏ những điều thuộc về thế gian.
Lời dạy của Đức Giêsu không hề kêu gọi chúng ta phải bỏ đi mọi thứ một cách mù quáng, mà là lời kêu gọi để chúng ta mở rộng nhãn giới, để nhận ra rằng những thứ phù du dưới đất chỉ là tạm bợ. Hãy từ bỏ những giá trị vật chất và đam mê xác thịt, để tâm hồn được nâng đỡ bởi tình yêu, lòng biết ơn và niềm tin vào cuộc sống mới theo thần khí của Ngài.
Những người dám đánh cuộc – những người sẵn sàng buông bỏ những thứ đã quen thuộc – chính là những người sẽ được ban cho một phần thưởng vượt xa mọi mong đợi. Họ không chỉ nhận được những điều vật chất gấp bảy lần, mà còn được hưởng trọn vẹn hạnh phúc đời sau, sự sống trọn vẹn bên Ngài, dù kèm theo những gian truân, những sự ngược đãi. Chính qua thử thách đó, Đức Kitô dạy chúng ta rằng, giá trị của sự hy sinh, của sự từ bỏ là vô cùng lớn lao, là điều không thể đo đếm bằng bất cứ thứ gì khác.
Lời hứa của Chúa gửi gắm đến ông Phê-rô và những người theo Ngài không chỉ là lời hứa cá nhân mà còn là tầm nhìn tiên tri về Giáo hội tương lai – một cộng đồng không giới hạn trong phạm vi gia đình hay địa phương, mà mở rộng đến toàn cầu. Giáo hội, với tư cách là gia đình của các con cái Thiên Chúa, sẽ đạt được sự hoàn thiện tròn đầy khi mỗi người chúng ta biết từ bỏ những ràng buộc tạm bợ để hướng về một cuộc sống mới theo đức tin.
Giáo hội ấy không chỉ được hình thành qua những buổi lễ trang nghiêm hay các nghi thức tôn giáo, mà còn được xây dựng qua tình huynh đệ chân thành, qua sự chia sẻ yêu thương không phân biệt chủng tộc, địa vị hay ngôn ngữ. Nó là một cộng đồng mà mỗi thành viên, dù là ở vị trí “đứng đầu” hay “đứng cuối”, đều có giá trị ngang nhau trong mắt Chúa – nơi mà “nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, còn những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”
Những người có lòng từ bỏ cao, những người sẵn sàng nhường nhịn vì tình yêu thương, chính là những người làm nên Giáo hội vững mạnh, không bị giới hạn bởi bất kỳ ranh giới nào. Sự mở rộng của Giáo hội không nhằm mục đích loại trừ hay tranh giành, mà chính là sự kết nối, là sự hội tụ của những tâm hồn biết yêu thương và chia sẻ, vượt qua mọi rào cản của thế gian.
Để sống theo lời hứa của Chúa, mỗi người chúng ta cần nhận thức rằng, phần thưởng gấp trăm không đến từ sự trói buộc vào của cải trần gian mà đến từ lòng sẵn sàng từ bỏ và hy sinh. Điều này đòi hỏi chúng ta phải tự mình đánh giá lại giá trị của mọi thứ trong cuộc sống, chọn lựa những gì thực sự có ý nghĩa.
Từ bỏ vật chất để nuôi dưỡng tinh thần: Chúng ta hãy học cách coi trọng những giá trị tinh thần hơn là vật chất, từ đó tạo dựng một cuộc sống có mục đích rõ ràng, nơi mà lòng biết ơn và tình yêu thương là trọng tâm. Khi chúng ta sẵn sàng bán hết những thứ không cần thiết, chúng ta sẽ nhận được viên ngọc quý – Nước Chúa, nguồn sống trọn vẹn của niềm hy vọng và hạnh phúc vĩnh cửu.
Từ bỏ bản ngã để mở lòng cho sự đổi mới: Sự tự hào, cái tôi cá nhân đôi khi làm chúng ta quên đi rằng, để nhận được những ân sủng của Chúa, chúng ta cần biết nhường nhịn, biết buông bỏ và học cách phục vụ người khác bằng tấm lòng rộng mở.
Chấp nhận thử thách và gian truân: Phần thưởng gấp trăm ấy không phải là điều dễ dàng đạt được; nó đi kèm với sự ngược đãi và thử thách. Nhưng chính qua những khó khăn ấy, lòng tin của chúng ta được mài giũa, trở nên bền vững hơn. Mỗi lần chúng ta vượt qua được thử thách, chúng ta lại tiến gần hơn tới việc hiện thực hóa lời hứa của Chúa – được sống trong tình yêu thương, được hưởng hạnh phúc đời đời trong Nước Chúa.
Kính thưa anh chị em, lời hứa của Chúa không chỉ dành cho cá nhân mà còn là tầm nhìn chung cho toàn cộng đồng tín hữu. Ngày mà Chúa Ki-tô tỏ hiện không chỉ là ngày của phần thưởng vật chất hay những ơn phước tạm thời, mà là ngày của sự thống nhất, của một Giáo hội toàn cầu – một đại gia đình nhân loại được xây dựng trên nền tảng của tình huynh đệ và lòng yêu thương vô bờ bến.
Chúng ta hãy mở rộng nhãn giới, để không những biết yêu thương người thân, gia đình, mà còn biết mở lòng đón nhận và kết giao với những người từ mọi miền đất nước, mọi quốc gia, bất kể chủng tộc hay nền văn hóa. Tình huynh đệ của chúng ta, khi được trải rộng ra khắp mọi nơi, sẽ là minh chứng sống động cho lời hứa của Chúa – rằng những người từ bỏ tất cả vì Ngài sẽ được nhận lại phần thưởng gấp trăm, cùng với sự sống đời đời trong Niềm Hy Vọng vĩnh cửu.
Phần thưởng gấp trăm mà Chúa hứa không chỉ là một phần của cuộc sống đời này mà còn là lời hứa về sự sống đời đời, về một tương lai vinh quang cho những người dám từ bỏ những thứ phù phiếm và sống theo lời dạy của Chúa. Để nhận lấy phần thưởng ấy, chúng ta cần từ bỏ bản ngã, từ bỏ những giá trị tạm bợ của của cải và danh vọng, để mở rộng tâm hồn, để hướng về những điều vĩnh cửu của Thiên Chúa.
Hãy sống với lòng kiên trì, với đức tin và niềm hy vọng không bao giờ tắt. Hãy để mỗi ngày trôi qua là một bước tiến trên con đường của sự thay đổi và sự chuyển hóa. Và khi chúng ta nhìn lại hành trình của mình, chúng ta sẽ nhận ra rằng, phần thưởng gấp trăm ấy đã được ban cho những người biết yêu thương, biết từ bỏ và biết sống trọn vẹn theo lời của Đức Kitô.
Xin cầu nguyện cùng nhau, xin Đức Chúa ban ơn cho mỗi chúng ta dám bước theo con đường của tình yêu, của sự hy sinh và của niềm hy vọng vĩnh cửu. Và cho đến ngày ấy, hãy giữ lòng mình luôn rộng mở, luôn dâng hiến cho Giáo hội và cho đại gia đình nhân loại, để rằng lời hứa của Ngài – phần thưởng gấp trăm – sẽ không chỉ là ước mơ, mà sẽ trở thành hiện thực cho mọi người chúng ta.
Lm. Anmai, CSsR
THEO CHÚA TA ĐƯỢC GÌ? (MC 10,28 – 31)
Trong cuộc đời này, mỗi chúng ta đều được mời gọi bước vào con đường của đức tin, nơi mà lời mời gọi của Chúa Giêsu vang vọng mãi trong tâm hồn. Hôm nay, chúng ta cùng nhau suy ngẫm về lời dạy của Ngài qua đoạn Kinh Thánh trong Tin Mừng Mark 10, nơi Người nói: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” Lời nói ấy, với kiểu nói khuyếch đại đặc trưng của người Đông phương, đã khiến chúng ta phải dừng lại và tự vấn: “Theo Chúa ta được gì?”
Sự nguy hiểm của tiền bạc được minh họa rõ nét qua câu chuyện của người thanh niên giàu có – người được coi là có đạo đức, nhưng vì không thể từ bỏ của cải trần tục, đã quay lưng với lời mời gọi của Chúa. Tiền của anh ta đã chiếm lĩnh trái tim, làm cho tâm hồn trở nên nặng nề, bám chặt vào những thứ phù phiếm của đời này. “Tiền của anh ở đâu thì lòng anh ở đó!” – lời cảnh tỉnh ấy nhắc nhở chúng ta rằng, nếu ta để của cải vật chất làm chủ, ta sẽ chẳng bao giờ được tự do sống theo lời mời gọi của Thiên Chúa. Điều đó thật xót xa cho số phận của người thanh niên ấy, vì nó không chỉ là mất mát về của cải mà còn là mất đi khả năng được ban cho phước lành lớn lao của Ngài.
Khi các môn đệ nghe đến lời nói ấy, sự hoang mang tràn ngập lòng họ. Họ tự hỏi: “Thế thì ai có thể được cứu?” Và Phêrô, đại diện cho Nhóm Mười Hai, đã đứng lên, đặt ra câu hỏi mang tính tự vấn đầy thách thức: “Chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ được lợi ích gì?” (Mc 10:28-27). Câu hỏi ấy không phải xuất phát từ lòng tham hay tự mãn, mà là sự băn khoăn chân thành của những ai đang cố gắng sống theo lời mời gọi, nhưng lại lo lắng về sự từ bỏ những thứ mà họ trân quý.
Để giải tỏa nỗi lo ấy, Chúa Giêsu đã mặc khải rằng, đối với loài người những điều ấy có vẻ không thể, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể. Ngài hứa rằng “Anh em sẽ nhận được gấp trăm lần ngay trong thời đại này… và sự sống vĩnh cửu trong thời đại mai sau” (Mc 10:30). Lời hứa ấy không chỉ đơn giản là một phép nhân về số lượng mà cần được hiểu theo nghĩa phẩm chất. Từ bỏ những thứ trần tục như cha mẹ, anh chị em, con cái, nhà cửa hay ruộng đất không nhằm để đổi lấy những giá trị vật chất tương đương; mà là để ban cho ta một điều quý giá hơn – đó là sự gia nhập vào một cộng đồng anh em Kitô, nơi mà tình yêu thương, sự sẻ chia và lòng trung thành được nuôi dưỡng trong đức tin.
Hãy cùng nhìn sâu vào ý nghĩa của lời hứa ấy. Trong thế giới hiện hữu, của cải vật chất có thể mang lại sự ổn định, nhưng chúng chỉ là thứ tạm bợ. Sự an lạc thực sự đến từ ơn cứu độ của Thiên Chúa – một ơn mà không ai có thể mua được bằng tiền bạc, mà chỉ có thể được ban cho bởi sự hiến dâng cả đời cho Ngài. Khi ta từ bỏ mọi thứ vì Tin Mừng, ta đang dấn thân vào một cuộc hành trình của sự hi sinh, nơi mỗi vết thương, mỗi giọt nước mắt đều được biến hóa thành sức mạnh nội tại, là bàn đạp để ta tiến gần hơn đến hình ảnh của Đấng Cứu Thế.
Các anh chị em, chúng ta phải hiểu rằng con đường của đức tin không phải là con đường dễ dàng, mà đầy những thử thách, bách hại và mất mát. Người thanh niên giàu có đã không dám bán hết tài sản của mình vì anh ta e sợ mất đi sự an toàn của đời này. Nhưng các môn đệ, những người đã sẵn sàng từ bỏ những thứ họ từng gọi là “của cải” để theo Chúa, mặc dù sống bấp bênh, vất vả và thiếu thốn về vật chất, thì lại nhận được phần thưởng vượt xa mọi sự trần tục. Họ được ban cho không chỉ sự sung túc về tinh thần trong đời này mà còn cả lời hứa về sự sống vĩnh cửu – điều mà bất cứ ai, dù giàu có hay nghèo khó, cũng không thể so sánh được.
Có lẽ trong lòng nhiều người ta tự hỏi, “Vậy chúng con sẽ được gì?” Khi ta từ bỏ những thứ vật chất, ta không mất đi một điều gì mà chỉ thay vào đó, ta được ban cho những giá trị tinh thần không thể đong đếm: một cộng đồng anh em, một gia đình Kitô rộng lớn, nơi tình thân không chỉ được chia sẻ mà còn được vun đắp bằng tình yêu thương của Chúa. Trong cộng đồng ấy, mỗi người không còn là một cá thể đơn lẻ, mà là một phần của một tổng thể thiêng liêng, nơi mà mọi sự từ bỏ được đền đáp bằng niềm vui, sự an lạc và hạnh phúc vượt lên trên mọi giới hạn của thế gian.
Đức Giêsu đã nhấn mạnh rõ ràng rằng, ơn cứu độ đến từ Thiên Chúa chứ không phải từ những cố gắng hay phấn đấu thuần túy của con người. Chính vì thế, chúng ta không cần lo lắng quá mức về những gì mình mất đi khi theo Ngài, bởi vì Ngài hứa rằng, “mỗi sự từ bỏ của anh em hôm nay sẽ được đền đáp gấp trăm” – không chỉ trong đời này mà còn cho đời sau. Đó là lời hứa của một sự sống mới, của một tương lai vĩnh cửu, của một hạnh phúc không thể nào đo lường được bằng những tiêu chuẩn của thế gian.
Tuy nhiên, Chúa Giêsu cũng không che giấu rằng, những người theo Ngài sẽ phải chịu bách hại, bị ngược đãi – đó là vận mệnh không thể tránh khỏi của người môn đệ. Lời kêu gọi của Ngài là một lời mời gọi dám đối mặt với mọi khó khăn, dám nhận lấy những thập giá thầm lặng trong lòng, để rồi mỗi người trong chúng ta trở nên giống Ngài hơn. Qua mỗi thử thách, qua mỗi mất mát, chúng ta học được cách sống có trách nhiệm, học được cách yêu thương và sống trọn vẹn trong ánh sáng của Tin Mừng.
Hãy nhìn vào cuộc sống của các môn đệ. Họ đã từ bỏ những thứ mà xã hội coi là quý giá, nhưng họ được nhận lại một gia đình mới, một cộng đồng anh em rộng lớn, nơi mà mỗi mối quan hệ được xây dựng trên nền tảng của tình yêu thương và niềm tin. Trong cộng đồng ấy, không có ai cảm thấy lạc lõng hay cô đơn, bởi vì tất cả đều chung một niềm tin: niềm tin vào ơn cứu độ của Thiên Chúa. Và đó chính là phước lành lớn lao mà các môn đệ được ban cho – sự sống vĩnh cửu, niềm an ủi thiêng liêng mà chỉ có Thiên Chúa mới có thể trao tặng.
Khi chúng ta bước vào mùa Mùa Vọng và Mùa Chay, hãy để lòng mình được soi sáng bởi tình yêu của Chúa. Đây là thời gian thiêng liêng để ta tự vấn lòng mình: “Liệu ta đã sẵn sàng từ bỏ những ràng buộc trần tục, những thứ mang lại sự an toàn nhất thời, để sống theo lời mời gọi của Ngài chưa?” Hãy nhớ rằng, mỗi sự từ bỏ, mỗi hy sinh mà ta dâng lên vì Tin Mừng sẽ không bao giờ là mất mát, mà chính là sự đầu tư cho một cuộc sống trọn vẹn, cho một phước lành vượt lên trên mọi giới hạn của thế gian. Lời hứa của Chúa không chỉ vang lên với lời ca ngợi về phước lành hiện hữu, mà còn là lời hứa về sự sống vĩnh cửu – một điều mà không ai, dù giàu có hay nghèo khó, có thể so sánh được.
Những lời của Chúa Giêsu, khi Ngài nói về việc người giàu khó vào Nước Thiên Chúa, không nhằm làm ta hoang mang, mà là để nhắc nhở ta về giá trị của lòng hy sinh. Chính trong sự từ bỏ ấy, ta học được rằng, những thứ vật chất chỉ là thứ phù du, tạm bợ; còn đức tin, tình yêu và lòng nhân ái mới là những giá trị trường tồn. Khi ta dám từ bỏ những thứ trần tục để theo Ngài, ta không chỉ nhận được phước lành nhân đôi mà còn được ban cho một cuộc sống mới – cuộc sống của sự tự do, của niềm vui và của hạnh phúc vượt lên trên mọi thứ.
Nhìn chung, lời mời gọi của Chúa Giêsu là lời mời gọi của một cuộc sống vượt lên trên những giới hạn của thế gian, của một đời sống được xây dựng trên nền tảng của đức tin, sự hy sinh và tình yêu thương chân thành. Hãy nhớ rằng, phước lành của Thiên Chúa không đến từ những gì ta tích lũy được trong thế gian, mà đến từ những gì ta sẵn sàng từ bỏ vì Ngài. Chính sự từ bỏ ấy sẽ mở ra cánh cửa cho một phước lành lớn lao – phước lành gấp trăm trong đời này và sự sống vĩnh cửu trong thời đại mai sau.
Chúng ta hãy để lòng mình được thắp sáng bởi tình yêu của Đấng Cứu Thế. Hãy sống như những người môn đệ trung thành, dám đối mặt với mọi thử thách, dám từ bỏ những thứ trần tục để sống theo lời mời gọi thiêng liêng của Ngài. Khi ta đặt mọi sự của mình dưới sự làm chủ của Thiên Chúa, ta sẽ nhận được không chỉ sự an ủi, sự hi vọng mà còn cả một cuộc sống trọn vẹn, vượt lên trên mọi giá trị của thế gian.
Trong những giờ phút cầu nguyện, trong từng khoảnh khắc của Mùa Vọng và Mùa Chay, xin hãy tự vấn: “Tôi đã sẵn sàng từ bỏ những thứ quý giá của đời này để theo lời mời gọi của Chúa chưa?” Và khi câu trả lời của ta là “Có”, hãy tin tưởng rằng, mỗi sự hy sinh, mỗi điều từ bỏ ấy sẽ được ban cho phước lành gấp trăm – không chỉ trong cuộc sống hiện hữu mà còn cho đời sau.
Nguyện xin Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế của chúng ta, ban cho chúng ta sức mạnh, lòng dũng cảm và niềm tin để sống trọn ơn gọi, chu toàn sứ mệnh Ngài đã giao phó. Hãy để tình yêu của Ngài dẫn lối cho chúng ta, giúp ta vượt qua mọi khó khăn, biến mỗi thử thách thành nguồn sức mạnh nội tại, và mở ra cánh cửa của sự sống mới, của một phước lành vượt trội mà chỉ có Thiên Chúa mới có thể trao ban.
Khi ta bước đi trên con đường của đức tin, ta không đơn thuần là từ bỏ của cải trần tục, mà ta đang đầu tư cho một tương lai thiêng liêng – nơi mà mỗi giọt mồ hôi, mỗi vết thương, mỗi nỗi buồn đều được chuyển hóa thành sức mạnh, thành niềm hy vọng vĩnh cửu. Hãy sống theo lời mời gọi của Chúa, biết rằng, dù con đường có gập ghềnh, dù những mất mát, những thử thách có đớn đau đến đâu, thì phước lành của Ngài sẽ đến với ta – phước lành không thể nào so sánh được với bất kỳ giá trị vật chất nào.
Lm. Anmai, CSsR
CHUNG SỐ PHẬN VỚI CHÚA – PHẦN THƯỞNG VĨNH CỬU TRONG ĐƯỜNG ĐI THEO CHÚA
Hôm nay, chúng ta cùng nhau suy ngẫm về một sứ điệp sâu sắc trong con đường đức tin: “Chúa sẽ thưởng bội hậu cho những ai từ bỏ mọi sự vì Chúa. Nhưng phần thưởng cao cả nhất là được chung số phận với Chúa – được sống trong đau khổ, nhưng cũng được hưởng sự sống vinh quang bên Ngài.” Đây là lời hứa của Đấng Cứu Thế, là lời mời gọi chúng ta rũ bỏ tất cả những điều phù du của đời này để đón nhận một cuộc sống cao cả, được trọn vẹn bởi tình yêu và ân sủng của Thiên Chúa.
Khi bước trên con đường theo Chúa, chúng ta luôn gặp phải những thử thách, những cám dỗ từ thế gian. Nhiều khi, chúng ta phải đưa ra những quyết định khó khăn: liệu có nên từ bỏ những thứ ta quý trọng để nhường chỗ cho Chúa? Liệu rằng những điều vật chất, những danh vọng trần tục có thực sự đáng giữ lại khi mà chúng ta biết rằng phần thưởng thật sự chỉ đến từ việc dâng hiến hết mình cho Đấng Cứu Thế?
Chúa Giêsu đã dạy rằng, nếu chúng ta muốn được hưởng phần thưởng vinh quang, thì trước hết phải sẵn lòng từ bỏ tất cả những thứ không thuộc về Ngài. Những người theo Ngài không được gắn bó quá mức với của cải của đời này, không để tâm hồn bị ràng buộc bởi những thứ phù du mà chỉ mang lại niềm vui thoáng qua. Vì chúng ta biết rằng, cuộc sống trần gian là tạm thời, và những thứ chúng ta tích tụ được ở đây chẳng thể theo chúng ta đến đời sau.
Một trong những bài học quan trọng nhất mà Chúa dạy chúng ta là: “Nếu các con muốn theo Ngài, hãy chấp nhận cả những nỗi đau và thử thách trên con đường đó.” Đúng vậy, tình yêu của Chúa không hề ban cho chúng ta một con đường trải hoa hồng; thay vào đó, con đường theo Ngài luôn đi kèm với những vấp ngã, những giọt nước mắt và những vết thương tâm hồn. Nhưng chính qua những gian truân ấy, lòng tin của chúng ta lại được thử thách và trau dồi. Mỗi nỗi đau, mỗi thử thách đều là một cơ hội để chúng ta được làm mới, được tiến gần hơn với bản chất chân thật của đức tin.
Hãy nhớ rằng, khi chúng ta cùng Chúa chia sẻ những khoảnh khắc đau khổ, chúng ta không đơn độc. Chúa Giêsu, Đấng đã chịu đựng những vết thương dày vò vì tội lỗi của nhân loại, luôn ở bên cạnh để nâng đỡ, để an ủi. Sự chung số phận với Chúa không chỉ có nghĩa là chịu đựng nỗi đau; mà còn là được đón nhận một sự sống vinh quang – một sự sống vượt lên trên mọi khổ đau trần tục, một sự sống nơi niềm vui chân thành và ơn cứu độ vĩnh cửu được ban cho những ai trung tín với Ngài.
Lời hứa của Chúa đã vang vọng qua bao thế hệ: “Ngay cả khi các con phải chịu đựng sự bắt bớ, các con sẽ được lãnh nhận gấp trăm; và đời sau, các con sẽ được sự sống vĩnh cửu.” Phần thưởng ấy không phải là điều chúng ta có thể đo đếm bằng đồng tiền hay danh vọng, mà là một niềm vui sâu sắc, một sự trọn vẹn đến từ việc được sống trong tình yêu của Thiên Chúa.
Đối với người theo Ngài, mỗi hành động hi sinh, mỗi lần từ bỏ điều thuộc về thế gian là một viên gạch xây nên kho báu tinh thần. Phần thưởng cao cả nhất không nằm ở những thứ ta có thể chạm vào được bằng tay, mà là trong tâm hồn, trong mối liên hệ mật thiết với Chúa. Nó là sự an ủi giữa những giờ phút khó khăn, là sức mạnh nâng đỡ chúng ta khi chúng ta cảm thấy yếu đuối, và là nguồn hy vọng dẫn lối chúng ta qua bao cơn bão của cuộc đời.
Anh chị em thân mến, để chung số phận với Chúa, chúng ta cần sống một cuộc đời không đòi hỏi, không tính toán. Điều đó có nghĩa là chúng ta phải biết dâng hiến hết mình, dâng trọn tâm hồn vào công việc phục vụ Thiên Chúa và đồng bào. Đó là sự sống được xây dựng trên nền tảng của lòng trung thành, của sự từ bỏ những thứ không cần thiết, để lại chỗ cho những điều thiêng liêng mà chỉ có Chúa mới có thể ban cho.
Chúng ta hãy nhớ rằng, khi từ bỏ những thứ thuộc về thế gian, chúng ta không mất đi một phần của chính mình; mà chúng ta đang giải phóng tâm hồn, cho phép tình yêu của Chúa lan tỏa và nuôi dưỡng chúng ta từ bên trong. Sự chung số phận với Chúa là con đường của sự hi sinh, là con đường dẫn đến một niềm vui vượt lên trên mọi thứ – niềm vui của sự sống vĩnh cửu, niềm vui của ơn cứu độ mà Ngài đã ban cho chúng ta.
Kính thưa anh chị em, con đường theo Chúa không phải là con đường dễ dàng, nhưng đó là con đường dẫn đến sự sống trọn vẹn và vinh quang. Khi chúng ta chọn từ bỏ mọi thứ vì Chúa, chúng ta đang chọn một cuộc sống với giá trị thật sự – một cuộc sống không bị chi phối bởi những cám dỗ trần tục, mà được nuôi dưỡng bởi tình yêu thương vô điều kiện của Đấng Cứu Thế.
Phần thưởng cao cả nhất, mà Chúa hứa ban cho những người trung tín, chính là được chung số phận với Ngài – được sống trong niềm đau khổ để rồi được hưởng sự sống vinh quang, được hòa nhập vào kho báu thiêng liêng của Ngài. Điều đó có thể không được đo đếm bằng đồng tiền, không được xác nhận bởi những tiêu chuẩn của thế gian, nhưng đó là phần thưởng vượt lên trên mọi sự vật, vượt qua mọi thời gian.
Hãy sống với đức tin vững chắc, hãy sống với lòng trung thành và sự hi sinh hết mình. Hãy nhớ rằng, ngay cả trong những giờ phút tối tăm nhất, Chúa vẫn luôn ở bên, sẵn sàng nâng đỡ và ban cho chúng ta những ơn phước mà chúng ta chưa từng dám mơ ước. Và khi đến lúc, chúng ta sẽ được sống trọn vẹn trong sự sống vinh quang, được chung số phận với Ngài trong niềm hạnh phúc và sự an lạc của đời đời.
Kính thưa anh chị em, hãy để mỗi ngày trôi qua là một bước tiến trên con đường đức tin, là một cơ hội để chúng ta từ bỏ những thứ không cần thiết, để trao trọn tâm hồn vào tình yêu của Chúa. Vì chỉ khi chúng ta thực sự chung số phận với Ngài, chỉ khi chúng ta sống theo cách mà Ngài mong đợi, chúng ta mới có thể cảm nhận được phần thưởng vĩ đại – không chỉ cho cuộc sống này mà còn cho cuộc sống vĩnh cửu bên Ngài.
Xin hãy mở lòng, sống trọn vẹn và dâng hiến hết mình, để rằng mỗi ngày của chúng ta đều là một lời ca ngợi cho sự sống, cho tình yêu và cho niềm tin mà Chúa đã ban cho. Và khi nhìn lại, chúng ta sẽ thấy rằng, dù có bao nhiêu gian truân, mọi nỗi đau đều đã trở thành những viên gạch quý giá xây dựng nên con người chúng ta – những người con trung tín của Chúa, những người được ban cho phần thưởng vĩnh cửu và sự sống vinh quang.
Lm. Anmai, CSsR