1 12 Tm Thứ Ba Tuần I Mùa Chay.
Thánh Đa-minh Nguyễn Văn Cẩm, Linh mục (U1859), Tử đạo.
Is 55,10-11; Mt 6,7-15.
LỜI CHÚA:
Mt 6,7-15
“Khi cầu nguyện, anh em đừng lải nhải như dân ngoại; họ nghĩ rằng: cứ nói nhiều là được nhận lời. Đừng bắt chước họ, vì Cha anh em đã biết rõ anh em cần gì, trước khi anh em cầu xin.
“Vậy, anh em hãy cầu nguyện như thế này:
“Lạy Cha chúng con là Đấng ngự trên trời,
xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển,
triều đại Cha mau đến,
ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.
Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày;
xin tha tội cho chúng con
như chúng con cũng tha
cho những người có lỗi với chúng con;
xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ,
nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ.
“Thật vậy, nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.
THA THỨ: CON ĐƯỜNG ĐẾN GẦN LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHÚA
Bài Tin Mừng hôm nay trình bày với chúng ta một khuôn mẫu cầu nguyện và một bài học sống động về tha thứ, mời gọi chúng ta bước đi trên con đường tha thứ để tìm thấy lòng thương xót của Thiên Chúa. Khi Chúa Giêsu dạy các môn đệ cầu nguyện bằng Kinh Lạy Cha, Người không chỉ trao cho họ một lời cầu nguyện mà còn chỉ cho họ con đường sống: sống hòa hợp với Thiên Chúa qua việc tha thứ và yêu thương anh chị em mình. Đây là một sứ điệp căn bản của Tin Mừng, một điều kiện không thể thiếu để nhận được ơn cứu độ.
Kinh Lạy Cha không chỉ là một lời cầu nguyện, mà còn là một lời mời gọi mỗi người nhìn lại cuộc sống của mình. Trong lời cầu nguyện này, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến việc xin tha thứ và thực hành tha thứ. “Xin tha tội cho chúng con, như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con.” Lời cầu này không chỉ là một sự thừa nhận sự yếu đuối của con người, mà còn là một lời cam kết sống lòng thương xót đối với tha nhân. Điều này cho thấy rằng sự tha thứ không chỉ là điều kiện để được Thiên Chúa tha thứ, mà còn là phương thế để chúng ta thực sự trở nên giống Chúa, Đấng luôn tha thứ và yêu thương vô bờ bến.
Chúa Giêsu còn nhấn mạnh: “Nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.” Câu nói này đặt chúng ta trước một sự thật không thể né tránh: lòng tha thứ là cầu nối giữa con người với Thiên Chúa. Không ai có thể bước vào sự hiện diện thánh thiện của Chúa nếu mang trong lòng sự oán hận, thù ghét. Tha thứ không chỉ là một nghĩa vụ, mà còn là một con đường dẫn chúng ta đến với sự tự do nội tâm và ơn tha thứ từ Thiên Chúa.
Tuy nhiên, tha thứ không phải là điều dễ dàng. Nó đòi hỏi một sự can đảm lớn lao và một trái tim rộng lượng. Khi bị tổn thương, con người thường có xu hướng giữ lấy sự đau khổ như một vũ khí để bảo vệ chính mình. Nhưng chính điều đó lại khiến chúng ta trở nên nô lệ của sự giận dữ và oán hận. Tha thứ không có nghĩa là phủ nhận sự sai trái của người khác, cũng không phải là làm ngơ trước những bất công, mà là nhìn nhận nỗi đau một cách trung thực và quyết định không để nó kiểm soát cuộc sống của mình.
Đức Giêsu không chỉ dạy chúng ta tha thứ, mà còn sống gương mẫu tha thứ. Trong suốt cuộc đời dương thế, Người luôn thể hiện lòng thương xót đối với tội nhân, chữa lành những tâm hồn tan vỡ, và tha thứ cho những kẻ làm hại mình. Đỉnh cao của sự tha thứ nơi Chúa Giêsu là trên thập giá, khi Người cầu nguyện: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” Lời cầu nguyện ấy không chỉ là một lời tha thứ, mà còn là một lời mời gọi chúng ta bước vào sự tha thứ của Thiên Chúa và mang lòng thương xót ấy đến với người khác.
Việc tha thứ không chỉ mang lại sự chữa lành cho người được tha thứ, mà còn giải thoát chính người tha thứ khỏi gánh nặng của oán hận. Khi chúng ta tha thứ, chúng ta tìm thấy sự bình an và niềm vui sâu xa, bởi vì chúng ta bước vào mối tương quan mới với Thiên Chúa và với anh chị em mình. Tha thứ mở ra cánh cửa để tình yêu Chúa tràn ngập cuộc sống chúng ta, và giúp chúng ta sống trong ánh sáng của lòng thương xót Chúa.
Trong hành trình Mùa Chay, Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta sống tinh thần tha thứ. Đây là thời gian để chúng ta nhìn lại mối quan hệ với tha nhân, đặc biệt là những người đã làm tổn thương chúng ta. Ai là người mà chúng ta cần tha thứ? Có những vết thương nào trong lòng mà chúng ta chưa để cho tình yêu của Chúa chữa lành? Hãy để Mùa Chay trở thành thời gian của sự hoán cải, của việc buông bỏ những gánh nặng oán giận, và bước vào con đường hòa giải.
Lm. Anmai, CSsR
“LỜI CHÚA LÀ SỰ SỐNG – LỜI KINH LÀ HƠI THỞ: CHIÊM NIỆM TÌNH YÊU VÀ HÀNH ĐỘNG QUA LỜI NGUYỆN CHÚA DẠY”
Anh chị em thân mến,
Lời Chúa trong ngày hôm nay dẫn chúng ta đến một sự chiêm niệm sâu xa về sức mạnh của lời, về vai trò của kinh nguyện và sự sống gắn bó với Thiên Chúa. Qua bài đọc sách ngôn sứ I-sai-a và Tin Mừng theo Thánh Mát-thêu, chúng ta thấy được Lời Chúa không chỉ là lời nói, mà là sức mạnh sáng tạo, là mạch nguồn sự sống không bao giờ cạn kiệt. Đồng thời, Tin Mừng hôm nay, qua Lời Nguyện Chúa Dạy, mở ra cho chúng ta một cánh cửa vào mối tương quan sâu sắc với Thiên Chúa là Cha và với tha nhân.
Ngôn sứ I-sai-a mô tả Lời Chúa như mưa tuyết từ trời sa xuống, không trở về mà không sinh hoa kết trái, làm đất phì nhiêu, cung cấp hạt giống và bánh ăn. Đây là hình ảnh đẹp đẽ và mạnh mẽ nói về sức sống của Lời Chúa. Lời ấy không phải là những âm thanh trống rỗng, mà mang sức mạnh thiêng liêng để biến đổi. Lời Chúa luôn sinh hoa trái trong tâm hồn những ai biết đón nhận. Lời ấy nuôi dưỡng đức tin, làm bừng sáng hy vọng và thúc đẩy yêu thương. Chúng ta hãy tự hỏi: tâm hồn chúng ta hôm nay có đang mở ra để Lời Chúa chạm đến, hay nó đã khép kín vì lo toan và bận rộn?
Tin Mừng Thánh Mát-thêu mời gọi chúng ta bước vào một chiều kích khác của Lời Chúa: lời kinh. Chúa Giê-su dạy chúng ta cầu nguyện, không phải bằng những lời rỗng tuếch hay dài dòng, mà bằng tấm lòng đơn sơ, chân thành, với niềm tin tưởng trọn vẹn nơi Thiên Chúa là Cha. Lời kinh “Lạy Cha” không chỉ là một bản văn mẫu để đọc thuộc lòng, mà là lời kinh sống, lời kinh mở ra mối tương quan thân mật với Thiên Chúa và hướng chúng ta đến một đời sống công chính với anh chị em.
Khi thưa với Chúa “Lạy Cha chúng con ở trên trời,” chúng ta tuyên xưng mối tương quan gia đình thiêng liêng giữa Thiên Chúa và mỗi người chúng ta. Chúng ta không chỉ là con cái Chúa, mà còn là anh chị em của nhau. Điều này đòi hỏi chúng ta sống bác ái, tha thứ, và xây dựng sự hiệp nhất trong cộng đoàn. Khi cầu nguyện “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày,” chúng ta nhận biết rằng mọi sự chúng ta có đều là ân ban từ Chúa. Lời kinh này không chỉ dạy chúng ta phó thác vào sự quan phòng của Chúa, mà còn kêu gọi chúng ta sống biết chia sẻ với những người thiếu thốn.
Điều sâu sắc nhất trong lời kinh Chúa dạy chính là lời mời gọi tha thứ: “Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con.” Tha thứ không phải là điều dễ dàng, nhưng nó là yếu tố không thể thiếu trong đời sống Kitô hữu. Chúng ta tha thứ không chỉ vì Chúa dạy, mà vì chính Chúa đã tha thứ cho chúng ta trước. Nếu Lời Chúa là mưa tuyết làm đất phì nhiêu, thì tha thứ chính là hành động biến đổi tâm hồn khô cằn thành mảnh đất màu mỡ để đón nhận hạt giống yêu thương.
Trong cuộc sống hôm nay, bài học từ Lời Chúa và Lời Kinh Chúa Dạy thôi thúc chúng ta sống thực hành niềm tin. Đừng để lời kinh chỉ là những âm thanh trên môi miệng, mà hãy để chúng biến thành những hành động cụ thể: chăm sóc người nghèo, xoa dịu nỗi đau của tha nhân, và can đảm tha thứ khi bị tổn thương. Đồng thời, hãy để Lời Chúa như mưa tuyết thấm sâu vào tâm hồn, biến đổi chúng ta mỗi ngày để trở thành những người loan truyền Tin Mừng giữa cuộc sống.
Hãy bước vào mỗi ngày với Lời Chúa trên môi và trong tim, với lời kinh “Lạy Cha” như ánh sáng soi đường. Chúng ta được mời gọi không chỉ lắng nghe, nhưng còn sống Lời Chúa. Hãy để Lời ấy trở thành sự sống, tình yêu và sức mạnh dẫn dắt chúng ta đi trọn hành trình đức tin.
Lm. Anmai, CSsR
LỜI KINH TUYỆT HẢO
Trong các trình thuật Tin Mừng và cả cuộc đời Chúa Giêsu, ta thấy Chúa Giêsu luôn nêu gương mẫu cầu nguyện. Ngài xa tránh đám đông dân chúng để cầu nguyện. Chúa cầu nguyện mỗi khi có chuyện gì quan trọng, chẳng hạn trước khi lựa chọn các môn đệ, trước khi lập Bí tích Thánh Thể. Chúa cầu nguyện ở vườn cây dầu. Chúa cầu nguyện với Thiên Chúa Cha. Chúa cầu nguyện cho các môn đệ của Chúa.
Nhiều lần nhiều lúc ta thấy Chúa nói cần phải cầu nguyện để khỏi sa chước cám dỗ. Chúa đã đề ra những cách thức phải cầu nguyện làm sao: cầu nguyện nơi kín đáo, cầu nguyện khiêm nhường, cầu nguyện với lòng tin, cầu nguyện chung nhau hai ba người họp lại. Bài Tin Mừng hôm nay còn cho chúng ta một điểm nữa khi cầu nguyện là “chớ có lải nhải nhiều lời như dân ngoại.” Sở dĩ Chúa đưa ví dụ này ra là vì các thầy Biệt phái đã làm sai mục đích việc cầu nguyện, và họ gán cho việc cầu nguyện có một giá trị như cái máy, hễ đọc lên là được ơn, không kể gì đến nội tâm cõi lòng. Nhưng Chúa nhấn mạnh đến tâm hồn.
Kinh Lạy Cha là một kinh quan trọng đối với đời sống người Kitô hữu, vì đó là kinh do chính Chúa Giêsu đặt ra, là kinh được Giáo Hội đọc nhiều hơn cả trong các cử hành phụng vụ và các cử hành khác, là kinh tóm gọn tất cả những gì phải làm trong khi cầu nguyện.
Cầu nguyện nói lên một mối tương giao giữa Thiên Chúa và con cái Ngài, cho nên không phải xin xỏ mới là cầu nguyện hay mới là tương giao với Chúa. Một đứa con trong gia đình, dù không xin gì nhưng vẫn có một tình nghĩa đậm đà, và cha mẹ vẫn chuẩn bị những thứ cần cho tương lai của chúng. Thiên Chúa Cha trên trời há lại không hơn thế ư? Một vị thánh đã nói, khi thấy chúng ta cần điều gì thì chính Thiên Chúa làm chúng ta cảm động nhớ tới điều đó. Như vậy thì việc chúng ta cầu nguyện lại bắt đầu từ chính Thiên Chúa chứ không từ chúng ta đâu.
Vậy thì đối với cầu nguyện vắn hay dài không phải là vấn đề. Quan trọng là ở chỗ đối tượng của việc cầu nguyện. Cầu nguyện với ai? Nếu như chúng ta cầu nguyện với một cái xác chết vô tri vô giác thì chúng ta không thể được trả lời, dù thời gian có cả năm cũng chẳng ích lợi gì. Vậy đối tượng của lời cầu xin phải là chính Thiên Chúa toàn năng hằng sống vĩnh cửu.
Chúng ta cần cầu nguyện với Chúa Cha để sống và hoạt động tông đồ đắc lực, khi cầu nguyện như thế, chúng ta cậy nhờ Chúa Giêsu và nhờ chính lời cầu nguyện của Ngài. Có một điểm Chúa Giêsu căn dặn là trong khi cầu nguyện đừng có thái độ thuyết phục Thiên Chúa theo ý muốn của mình bằng những lời khéo léo dài dòng như những người ngoại giáo đối với các thần minh của họ. Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng làm như thế, bởi vì “Cha các con đã biết rõ các con cần gì, trước khi các con cầu xin”. Nói khác đi, khi cầu nguyện, chúng ta chỉ cần đơn sơ khiêm tốn nhìn nhận mình hèn mọn thiếu thốn, vạch rõ con người của chúng ta trước mặt Thiên Chúa, rồi vững dạ cậy trông tin tưởng. Thiên Chúa chẳng những sẽ lấp đầy cái trống rỗng của chúng ta, mà còn dằn lắc, còn ban cho chúng ta nhiều ơn hơn chúng ta khấn xin.
Kinh Lạy Cha là kiểu mẫu cho tất cả việc cầu nguyện. Theo thánh Luca, Kinh Lạy Cha có 5 lời nguyện, trong khi đó ở Phúc Âm Matthêu có 7 lời nguyện: 3 lời cầu đầu tiên nói về Thiên Chúa, Ðấng mà Chúa Giêsu dạy chúng ta gọi là Cha: Cha chúng con ở trên trời, sau đó chúng ta xin cho Danh Thánh Cha được hiển vinh, nước Cha được lan rộng trên thế gian, nhất là trong tâm hồn con người, và xin cho thánh ý Cha được thực hiện dưới đất cũng như trên trời. Trong phần hai, có 4 lời nguyện: xin lương thực hàng ngày, nghĩa là xin cơm bánh nuôi thân xác và của ăn nuôi hồn, tức là Lời Chúa và Mình Chúa; xin tha thứ các tội xúc phạm đến Thiên Chúa, nhưng để được tha thứ, chúng ta cũng phải tha thứ lỗi lầm của anh em; xin ơn kiên trì để lướt thắng cám dỗ hàng ngày, nhất là trong cơn thử thách sau cùng trước sức tấn công của tà thần muốn đưa chúng ta xa lìa Chúa; xin ơn thoát khỏi mọi sự dữ để có thể phụng sự Thiên Chúa và phục vụ tha nhân mọi ngày trong đời sống chúng ta.
Kinh Lạy Cha mà Chúa Giêsu để lại là một mạc khải về Chúa Cha. Thiên Chúa của chúng ta không là Thiên Chúa xa vời hay nghiêm nghị, nhưng là Thiên Chúa gần gũi, thân mật đến độ chúng ta có thể gọi Ngài là Cha với tất cả trìu mến như một em bé gọi cha mình.
Tỏ lộ cho cho chúng ta một Thiên Chúa như người cha yêu thương, Chúa Giêsu cũng tỏ lộ chính chúng ta là ai. Phẩm giá của con người chính là được làm con Thiên Chúa, và bởi vì là con của cùng một cha, nên chúng ta là anh em với nhau. Tình Cha con (chiều dọc) và tình em (chiều ngang) được Chúa Giêsu mạc khải cách hài hòa qua kinh lạy Cha.
Đặc biệt trong mối tương quan chiều ngang đối với anh em. Chúa Giêsu đã đặc biệt nhấn mạnh trong lời kinh: “xin tha tội cho chúng con như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con”. Mt 6, 12).
Khi chúng ta có lỗi với Chúa. Chúng ta thường đến với Bí tích Hòa Giải để xin ơn tha thứ. Thế nhưng, khi chúng ta có lỗi với anh em, hay anh em xúc phạm đến mình, chúng ta khó có thể tha thứ. Cũng chính vì thế mà xã hội hôm nay hận thù gia tăng, đưa đến tình trạng trả thù, giết người. Trong gia đình, vợ chồng không thể tha thứ cho nhau đưa đến tình trạng đổ vỡ, ly thân ly dị. Anh chị em ruột không thể tha thứ cho nhau, coi nhau như người dưng nước lã.
Ta hãy xin Chúa cho ta mỗi lần đọc lên lời kinh Lạy Cha nhắc nhở cho chúng ta về lòng nhân từ của Thiên Chúa, đồng thời nhắc nhở cho chúng ta điều kiện để hưởng sự tha thứ: càng tha thứ cho người khác, chúng ta càng được Chúa thứ tha.
Lm. Anmai, CSsR