Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ bảy, 15 Tháng 3 2025 15:23

Biến đổi

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
BIẾN ĐỔI

 

 

CHÚA NHẬT II MÙA CHAY. BIẾN ĐỔI 

 

 

Chúa Giêsu, cùng với ba môn đệ thân tín là Phêrô, Giacôbê và Gioan, đã lên núi cầu nguyện trong một khoảnh khắc thiêng liêng mà thời gian dường như ngưng trệ. Trong lúc Người thân mật giao tiếp cùng Chúa Cha, tâm hồn của ba môn đệ bị cuốn vào cơn mê ngủ say, như thể họ chưa kịp cảm nhận hết sự hiện diện thiêng liêng của Đấng Cứu Thế. Sự mê mệt ấy không chỉ là dấu hiệu của thân phận yếu đuối, mà còn là lời nhắc nhở rằng, dù được đắm chìm trong ánh sáng của Chúa, con người ta vẫn dễ rơi vào trạng thái không tỉnh thức, quên đi ý nghĩa sâu sắc của việc cầu nguyện. Nhưng khi giấc ngủ tan biến, họ ngỡ ngàng trước cảnh tượng Chúa Giêsu biến hóa thành hình ảnh vinh quang chói loà, bên cạnh đó, hai nhân vật linh thiêng – ông Môsê và Êlia – xuất hiện, đàm đạo với Người trong ánh hào quang của vinh quang thiêng liêng. Cảm giác bất ngờ xen lẫn với niềm vui sướng đã khiến Phêrô, trong khoảnh khắc vội vã và hân hoan, mau mắn thốt lên: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, hay quá!” Lời nói ấy, dù vang lên trong niềm phấn khích, lại phản ánh một mặt mâu thuẫn sâu sắc trong lòng: ở chốn vinh quang sáng láng, các môn đệ lại không đủ tỉnh thức để sống trọn vẹn trong khoảnh khắc cầu nguyện thiêng liêng. Họ muốn cắm lều trên núi cao, muốn sống bên ánh sáng rạng ngời, nhưng dường như lại chìm đắm trong cơn ngủ mê của những lo toan trần gian và sự yếu đuối của tâm hồn.

Những hình ảnh ấy như một phép ẩn dụ cho thân phận của mỗi con người. Chúng ta, dù mong mỏi được sống trong ánh sáng của niềm tin và sự vinh quang của Thiên Chúa, đôi khi lại sa đắm vào những giấc ngủ mê của sự bận rộn, quên mất lời mời gọi của Chúa. Sau này, trong vườn Cây Dầu, chính ba môn đệ ấy vẫn chưa thoát khỏi sự mê mệt, cho đến khi kẻ thù xuất hiện, bắt mất Thầy, và để lại một vết thương sâu sắc trong lòng những người theo Ngài. Sự yếu đuối ấy, dù là của những người đã sống gần bên Đấng Cứu Thế, cũng chính là hình ảnh chân thực phản chiếu thân phận con người – lúc nào cũng có lúc tỉnh thức, lúc nào lại mê muội, lơ là.

Chính vì hiểu được sự yếu chuối của các môn đệ, Chúa Giêsu đã ban cho họ một khoảnh khắc tuyệt vời để được chứng kiến sự biến hình sáng láng của Người, dù chỉ trong chốc lát. Ánh sáng thiêng liêng ấy không chỉ củng cố niềm tin của các môn đệ đối mặt với cuộc khổ nạn sắp tới tại Giêrusalem, mà còn trở thành bằng chứng sống động để loan báo về sự phục sinh của Người sau này. Hình ảnh ấy càng càng chứng thực cho lời tuyên xưng của Phêrô cách đây tám ngày ở Xêdarê: “Thầy là đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” – một lời khẳng định đã mở ra một chân trời mới về niềm tin và hy vọng cho cộng đồng tín hữu.

Nếu chúng ta suy ngẫm, thì việc Chúa Giêsu biến hình sáng láng giữa lúc cầu nguyện không chỉ là sự đáp trả của Chúa Cha cho việc Người chấp nhận con đường khổ nạn, mà còn là một lời hứa cho những ai biết vâng lời và sống trong sự tin cậy vào Thiên Chúa. Họ sẽ tìm thấy niềm vui bất diệt trong những giờ phút đau thương, bởi chính qua sự vất vả của hiện tại mà ánh sáng của Chúa ban cho chúng ta hy vọng về một ngày mai tràn đầy niềm vui. Lời mời gọi của Chúa đã nhắc nhở chúng ta rằng, dù trong lúc đang chìm đắm trong giấc ngủ mê của cuộc sống, chỉ cần một khoảnh khắc tỉnh thức, được gặp gỡ và kết hiệp với Chúa trong suy niệm và cầu nguyện, thì tâm hồn ta sẽ được biến đổi, trở nên gần gũi với bản chất thiêng liêng của Người.

Hình ảnh Chúa Giêsu, dù sau cuộc biến hình vinh quang, lại trở về với khuôn mặt bình thường, và Thầy trò quay trở lại với cuộc sống thường nhật, lại càng khẳng định điều rằng, sau những khoảnh khắc tuyệt vời của cầu nguyện, chay tịnh và bác ái, Chúa vẫn luôn ở bên, đồng hành cùng chúng ta qua mọi biến cố của cuộc đời. Đó không chỉ là một bài học về sự khiêm nhường và nhận thức được giới hạn của con người, mà còn là minh chứng rằng, ngay cả trong những lúc ta cảm thấy mệt mỏi, yếu đuối và lạc lối, thì sự hiện diện của Chúa vẫn luôn chiếu sáng, mở ra những lối đi mới, đưa chúng ta vượt qua mọi thử thách.

Sự kiện này như một lời nhắc nhở sâu sắc rằng mỗi người, dù có lúc say mê trong sự hối hả của cuộc sống, cũng cần tìm về nguồn cội tâm linh của mình qua cầu nguyện và suy niệm. Ánh sáng của Chúa Giêsu không chỉ là hình ảnh rạng ngời trên núi cao mà còn là nguồn động lực giúp chúng ta nhận ra giá trị của sự tỉnh thức, của một tâm hồn luôn hướng về Thiên Chúa. Khi gặp gỡ Ngài trong khoảnh khắc thiêng liêng ấy, con người ta được tiếp thêm sức mạnh, được nhắc nhở rằng dù có những lúc cám dỗ bởi sự mê muội, thì chỉ cần một lần tỉnh thức, mọi điều đều có thể thay đổi.

Chúng ta hãy nhìn vào sự kiện biến hình sáng láng của Chúa Giêsu như một phép ẩn dụ cho hành trình tâm linh của mỗi con người. Giống như ba môn đệ, dù có lúc yếu đuối, mắc kẹt trong giấc ngủ mê của những lo toan, thì cũng sẽ có những khoảnh khắc được tiếp thêm sức sống, được nhìn thấy ánh sáng của Thiên Chúa, để từ đó có thể tiếp tục vững bước trên con đường đời. Ánh sáng ấy không chỉ mang lại niềm vui, mà còn là lời chứng thực cho đức tin vững bền, là bằng chứng cho sự sống mãnh liệt của Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.

Sự kiện ấy còn mở ra cho chúng ta một thông điệp sâu sắc về ý nghĩa của sự vâng lời và lòng trung thành. Nếu việc vâng theo ý Chúa, dù có lúc bị đánh đồng với công việc vất vả nặng nề, lại trở thành nguồn vui bất diệt cho chúng ta vào ngày mai, thì mỗi bước chân trên con đường tín ngưỡng đều được đền đáp bằng sự ban phước của Thiên Chúa. Hãy nhớ rằng, trong lúc cầu nguyện, nếu dung mạo của Chúa bỗng biển đổi, đó không phải là dấu hiệu của sự xa rời, mà là lời mời gọi để mỗi người gặp gỡ và kết hiệp với Chúa, để từ đó tâm hồn được thanh tẩy, trở nên trong sáng và hướng về những giá trị thiêng liêng. Và dù sau những khoảnh khắc ấy, khi Chúa Giêsu quay trở lại với khuôn mặt thường nhật, thì chính sự hiện hữu không ngừng của Người trong cuộc sống hằng ngày lại tiếp thêm cho chúng ta sức mạnh, an ủi và sự khích lệ để vượt qua mọi khó khăn.

Trong mỗi chúng ta, dù đang ở trạng thái nào, luôn có một phần của ánh sáng thiêng liêng chờ đón để được khai quật. Đó là lời nhắc rằng, mỗi người đều có thể tìm thấy ánh sáng của Chúa ngay cả trong những khoảnh khắc tối tăm nhất, khi mà những giấc ngủ mê của tâm hồn đang làm lu mờ đi niềm tin và hy vọng. Cuộc sống không chỉ toàn những lúc tươi sáng, mà còn là sự giao hòa giữa ánh sáng và bóng tối, giữa niềm vui và nỗi buồn. Và trong từng khoảnh khắc ấy, nếu chúng ta biết dừng lại, lắng nghe tiếng gọi của Chúa, thì chính sự tỉnh thức ấy sẽ là chìa khóa để mở ra cánh cửa của niềm hạnh phúc vĩnh cửu.

Vậy nên, bài học mà Chúa Giêsu ban cho ba môn đệ qua khoảnh khắc biến hình sáng láng không chỉ là câu chuyện của một sự kiện kỳ diệu, mà còn là bài học về sự sống thiêng liêng trong cuộc đời mỗi con người. Hãy để lòng mình luôn được thức tỉnh, biết trân trọng những khoảnh khắc được gặp gỡ ánh sáng của Đấng Cứu Thế, để dù trong những lúc yếu đuối hay mệt mỏi, chúng ta vẫn luôn có thể tìm lại được niềm tin, được tiếp thêm sức mạnh để sống và yêu thương. Chính trong mỗi cơn khó khăn, khi mà dường như tất cả mọi thứ đang trở nên vô vọng, chỉ cần ta nhớ rằng, ánh sáng của Chúa vẫn luôn hiện hữu, chiếu rọi và dẫn dắt mỗi bước chân, để con đường của chúng ta trở nên sáng lạn và tràn đầy hy vọng.

Như vậy, trong lòng mỗi người tín hữu, dù có lúc chìm trong giấc ngủ mê của cuộc sống, thì cũng sẽ luôn có những khoảnh khắc thiêng liêng được ban tặng, khi mà ánh sáng của Chúa Giêsu hiện ra, củng cố niềm tin và mở ra một chân trời mới của hy vọng và tình yêu. Đó chính là thông điệp của Lễ Chúa Nhật 2 Mùa Chay – một lời mời gọi chúng ta sống một đời sống tỉnh thức, biết đón nhận và lan tỏa ánh sáng thiêng liêng, dù trong những lúc khó khăn nhất, luôn tin rằng sau cơn mưa, trời lại sáng, và tình yêu của Thiên Chúa sẽ luôn dẫn dắt chúng ta đến bến bờ an lành.

Lm. Anmai, CSsR

Read 16 times Last modified on Chủ nhật, 16 Tháng 3 2025 07:30