KÍNH THÁNH SIMON và GIUĐA TÔNG ĐỒ, 28/10 Thứ Bảy Tuần XXIX TN
“Anh em được xây dựng cùng với những người khác thành ngôi nhà Thiên Chúa ngự, nhờ Thần Khí”.
Trong một tập sách viết về các giáo xứ, tác giả ví von so sánh các ‘nhà thờ sống’ với các ‘nhà thờ chết’ thế này: “Mục chi của ‘nhà thờ sống’ luôn nhiều hơn mục thu; ‘nhà thờ chết’ không cần nhiều tiền! ‘Nhà thờ sống’ luôn có vấn đề về chỗ đậu xe; ‘nhà thờ chết’ có thừa mặt bằng! ‘Nhà thờ sống’ có thể ồn ào vì trẻ em la hét, chạy nhảy; ‘nhà thờ chết’ đìu hiu như nghĩa trang! ‘Nhà thờ sống’ liên tục thay đổi cách thức hoạt động, luôn cần những không gian thánh; ‘nhà thờ chết’ không cần đổi thay, nhện tha hồ dăng!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Một Hội Thánh sống động không chỉ cần những không gian sinh hoạt; nhưng quan trọng hơn, các tâm hồn, đền thờ Chúa Ba Ngôi. Đó là những ‘không gian thánh’ không thể thiếu! Thư Phaolô lễ kính hai thánh Simon và Giuđa viết, “Cả anh em nữa, anh em được xây dựng cùng với những người khác thành ngôi nhà Thiên Chúa ngự, nhờ Thần Khí”.
Về Simon và Giuđa, Tân Ước cho biết rất ít. Tên hai vị nằm cuối nhóm Mười Hai, chỉ trước Giuđa Iscariôt. Thế nhưng, kinh ngạc thay, họ vẫn là những ‘không gian thánh’ đầu tiên trong toà nhà Giáo Hội. Như vậy, giữa những trụ cột của toà nhà mang tên “Hội Thánh”, có “Simon nhiệt tâm”, phân biệt với Simon Phêrô, tông đồ trưởng; và “Giuđa con Giacôbê”, hay “Giuđa Tađêô”, phân biệt với Giuđa Iscariôt, kẻ nộp Thầy.
Simon được biết như một người nhiệt thành, có lẽ vì ông thuộc nhóm cực đoan chống lại Rôma. Giuđa, được biết như vị tông đồ cuối cùng mà các tín hữu sơ khai cầu cứu; việc cầu nguyện với Giuđa Tađêô nhắc nhở mọi người về kẻ phản bội cùng tên với ngài. Trong sự quan phòng của Chúa, Giuđa Tađêô trở thành vị tông đồ cuối cùng được cầu xin, trở nên niềm hy vọng sau hết cho nhiều người. Vì thế, truyền thống gọi Tađêô là “Vị Thánh Bảo Trợ cho những người thực sự vô vọng”. Dẫu sao, hai ngài cũng là những môn đệ đầu tiên đem Tin Mừng đến tận cùng trái đất; Thánh Vịnh đáp ca ghi nhận, “Tiếng các ngài đã vang dội khắp hoàn cầu!”.
Như thế, cùng với các tông đồ, bạn và tôi là những ‘không gian thánh’ trong toà nhà Giáo Hội. Hãy là một không gian thánh thiện đầy Chúa, nơi cuốn hút mọi người đến với Ngài. Đồng thời, như các ngài, chúng ta lên đường tặng trao Tin Mừng, tạo nên một sự khác biệt vĩnh viễn trong cuộc sống của bao người khác. Trong mọi đấng bậc, dẫu hình thức có khác nhau, nhưng bạn và tôi có chung một sứ mệnh đem tình yêu và lòng thương xót Chúa đến cho vô vàn anh chị em gần xa, tận mút cùng thế giới, mãi tận các chân trời.
Anh Chị em,
Mỗi ngày rước Chúa, bạn và tôi là cung điện của Chúa Ba Ngôi ở giữa trần gian; sống động hơn, những “nhà tạm di động” của Chúa Giêsu, Đấng ước mong tâm hồn mỗi người luôn trở nên một chốn rất thánh cho Ngài; để qua chúng ta, Ngài có thể gần gũi, hàn huyên, yêu thương và cảm thông với bao anh chị em khác. Chớ gì chúng ta biết ‘dọn nhà’ thật xứng đáng để đón Ngài, sống thiết thân với Ngài; hầu không chỉ tâm hồn chúng ta thánh, mà môi trường chúng ta cũng thánh; và này đây, một thế giới sẽ thánh!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để ‘nhện dăng’ linh hồn con, cho con thật thánh; ở đó, ai cũng có thể gặp Chúa. Cách riêng, những ai chưa một lần nghe nói đến sự thánh thiện!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)