Thứ Tư Tuần XV Thường Niên, Năm Chẵn: https://shortlurl.com/
“Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời”.
“Để diện kiến Hài Nhi Giêsu, ba nhà đạo sĩ đã phải trả giá cao - một hành trình dài - với những lễ phẩm đắt tiền. Và cuộc sống của họ đã đổi thay khi “Họ rẽ qua đường khác mà về” sau khi gặp Vua Trời, Đấng luôn ‘mở một cánh cửa’ với bất cứ ai!” - Anon.
Kính thưa Anh Chị em,
Không như trường hợp của ba nhà đạo sĩ, Lời Chúa hôm nay cho thấy một điều gì đó hoàn toàn khác! Chúa Giêsu nói, “Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết mầu nhiệm Nước Trời”. Và nếu như thế, Đấng luôn ‘mở một cánh cửa’ với bất cứ ai, xem ra, lại ‘đóng cửa’ với một hạng nào đó? Chúng ta cùng xem xét!
Sự khôn ngoan, kiến thức và hiểu biết là ba trong bảy ơn Chúa Thánh Thần; vì thế, tự nó, không thể là vấn đề! Ở đây, Chúa Giêsu đang nói đến những người mà ‘lòng kiêu hãnh và cái tôi’ của họ quá cao đến nỗi tự cho mình có quyền thẩm định mọi sự. Do đó, những mầu nhiệm của Thiên Chúa bị che khuất khỏi họ, bởi họ đã tập trung trái tim và tâm trí vào bản thân như là ‘điều thiện tối cao!’. Trong “Thiên Chúa và Thế Giới”, Ratzinger viết, “Một sinh vật càng lớn càng muốn khẳng định mình. Nó muốn ngày càng ít phụ thuộc hơn; và do đó, ngày càng trở thành ‘một loại thần thánh’ không cần ai! Đây là cách tự mãn nảy sinh, cái mà chúng ta gọi là tự hào!”. Họ là những người tự đóng mình trước Thiên Chúa, Đấng luôn ‘mở một cánh cửa’ cho những ai khiêm hạ!
Ngày kia, một môn đệ hỏi, “Thưa thầy, tại sao ngày xưa có nhiều người gặp được Thiên Chúa mà ngày nay xem ra không còn những con người như thế?”. Vị thầy đáp, “Vì ngày nay chẳng còn ai chịu cúi mình sâu đến vậy!”. Rồi đây, Chúa Giêsu sẽ chỉ ra ‘chướng ngại’ này - lòng kiêu hãnh và cái tôi. “Ai không hoá nên trẻ thơ, sẽ không vào được Nước Trời!”. Ngay cả khi đã trưởng thành, chúng ta không bao giờ được ngừng trở nên trẻ thơ vốn không phức tạp và luôn phụ thuộc. Ẩn mình sau những chiếc mặt nạ và phát triển những xảo quyệt là một xu hướng được học theo thời gian. Từng chút một, người ta tính toán, viện cớ, để hạn chế lòng quảng đại của mình rồi lạc khỏi sự đơn giản và chính trực. Thất bại trong cuộc sống của chúng ta là do không thành thật, thiếu vắng sự cao quý và lòng trung thành cần thiết để làm những gì Thiên Chúa muốn.
Anh Chị em,
“Nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn!”. Trong cuộc sống, điều quan trọng là bạn và tôi phải thường xuyên suy gẫm xem mình giống những người khôn ngoan và thông thái hơn hay giống những người bé mọn hơn. Mặc dù Thiên Chúa là một mầu nhiệm vô hạn không thể hiểu thấu, nhưng chúng ta phải biết Ngài. Và cách duy nhất để nhận biết Ngài là Ngài đã mạc khải chính mình cho chúng ta trong Con Một Yêu Dấu. Với Con Một của mình, Thiên Chúa đã ‘mở một cánh cửa’ có tên Giêsu. Hãy đi qua Ngài, chiêm ngắm Ngài và nên giống Ngài mỗi ngày bằng cách khiêm tốn ngoan nguỳ như một trẻ thơ bất kể bạn và tôi là ai!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cửa Giêsu luôn mở nhưng khổ nỗi, nó thường rất hẹp và thấp. Để có thể chui lọt, dạy con biết cúi mình trước Chúa, trước anh chị em con mỗi ngày!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)