MẶT TRỜI CÔNG CHÍNH
Hoàng Tử bị chết treo trên thập tự
Bởi loài người lẫn lộn giữa thực hư
Người công chính bị vu oan giá họa
Kẻ tội đồ được thỏa mãn tâm tư.
Chuyện ở đời sao nhiều nỗi trái ngang
Để lòng người luôn phủ một màu tang
Ôi lý trí lu mờ trong cảm tính
Bản án Giê Su sao khỏi ngỡ ngàng.
Philato hỡi sao lại rửa tay!
Bởi vì ông đã nhìn rõ lòng ngay
Tên tử tội nhưng hoàn toàn vô tội
Ông phủi tay trên cái chết người này.
Ôi nhân nghĩa ở đời sao cảm khái
Người cầm luật nhưng sao còn ái ngại
Sự thật, trước sau cũng là sự thật
Để muôn đời nhắc đến chuyện oan sai.
Chuyện đời trước nghìn năm sau tái hiện
Đường thương khó dẫn đến một cõi tiên
Ơn cứu độ đã phủ tràn nhân thế
Để tình yêu là hình bóng nhân hiền.
Hoàng Tử đã bị đóng đinh lên cao
Kéo lòng người sao tránh khỏi nôn nao
Ánh mắt nhìn hướng về cây Thập Tự
Chuyển hóa lòng người, ân phúc đổ vào.
Xin cho con luôn giữ vững lòng ngay
Tin yêu Chúa, an nhiên cuộc sống này
Biết tôn trọng những gì là sự thật
Luôn điểm tô cho mặt trời công chính.
Hoàng Công Nga