ĐỜI NGƯỜI VÔ THƯỜNG
Một mai con sẽ rời xa cõi thế
Bỏ lại trần gian muôn ngàn dâu bể
Bỏ lại đời người bóng đổ ngày qua
Bỏ lại lòng người ngàn nỗi xót xa.
Con sẽ về một nơi tình miên viễn
Một chốn không gian ngợp cả sóng yêu
Là nơi hiện hữu Thiên Tòa Ba Đấng
Nơi Thiên Nhan tràn ngập dậy sóng triều
Đời hư ảo như một lẽ vô thường
Còn đọng lại duy nhất một tình thương
Từ ngàn đời Chúa an bài định liệu
Để đời con luôn cảm nhận vấn vương.
Con vốn chỉ mang thân người tro bụi
Bởi một tình yêu nên hóa thành người
Chúa ban cho con dậy khơi nguồn sống
Được hóa thân trong hình ảnh nhiệm mầu.
Vì tội lỗi cuộc đời con chuốc khổ
Cứu chuộc con nên Chúa xuống làm người
Ôi khiêm hạ tấm lòng Ngài cao quý
Đã ban muôn ân sủng xuống cuộc đời.
Con chẳng hiểu đời vô thường bạc bẽo
Nghĩa lý gì mà Chúa phải đoái thương
Đã hy sinh, hiến tế trải dặm trường
Vì một lẽ Chúa yêu con quá đỗi.
Chúa ơi! Bao nhiêu nỗi khổ trong đời
Là hiến tế một đời con góp lại
Chẳng là gì mà Chúa phải đoái thương
Vì yêu con nên chuyển hóa vô thường.
Hoàng Công Nga
HẠT BỤI VÔ THƯỜNG
Thân con hạt bụi vô thường
Lửng lơ trước gió Chúa thương gọi mời
Yêu thương chuyển hóa làn hơi
Làm người đứng giữa đất trời bao la
Dòng thời gian bỗng nở hoa
Điểm tô năm tháng chan hòa lời yêu
Say sưa trong gió những chiều
Hưởng nguồn ân thánh mỹ miều lộc ban
Ơn trên đổ xuống đầy tràn
Bụi tro bỗng chốc chứa chan nghĩa tình
Giữa nguồn ân điển Phục Sinh
Hồng ân vĩnh cửu sinh linh khải hoàn
Làm người trong nỗi hân hoan
Tràn muôn ân sủng vẹn toàn yêu thương.
Hoàng Công Nga
HỒN BẤT TỬ
Người vốn có linh hồn bất tử
Đã theo người hành xử thời gian
Đường đời dẫu có gian nan
Hồn luôn chung thủy chẳng than vãn gì.
Nguồn gốc người bởi từ tro bụi
Được dựng nên từ buổi ban sơ
Tình yêu chuyển hóa bất ngờ
Làn hơi sự sống bến bờ yêu thương.
Chúa tạo dựng loài người ân điển
Đã yêu thương chuyển biến cuộc đời
Từ muôn thuở có Ngôi Lời
Đấng tự hữu giữa trùng khơi vũ trụ.
Giá cứu chuộc mở ra sự sống
Tình yêu thương chuyển động trong đời
Nghĩa tình sóng cả đầy vơi
Nguồn ơn cứu độ sống đời trường sinh.
Hồn bất tử dòng đời vạn biến
Hồn theo ta di chuyển cuộc trần
Người ơi chung hưởng đến phần
Công minh phán xử những lần trải qua.
Ta đâu hiểu hồn luôn mang nặng
Nỗi ưu tư lẳng lặng nhìn xem
Đời người lầm lỗi đã quen
Mong người thức tỉnh đua chen đường đời.
Ôi giá máu đổ tràn cứu chuộc
Những mong ta sẽ thuộc thần linh
Đời người đi giữa ánh minh
Hồn luôn bất tử giữa tình yêu thương.
Hoàng Công Nga
HÌNH BÓNG THA NHÂN
Ai cũng nên khôn sau lần vấp ngã
Khi chỗi dậy hồn người mới tỉnh ra
Mới học hỏi được những điều mới lạ
Ôi nỗi đau luôn trị giá vàng mười.
Ai cũng hiểu trải nghiệm quý ngàn lần
Ước gì trong cuộc sống chẳng phân thân
Sẽ vượt qua dù đường đời gian khó
Để trong tâm còn đọng lại lòng nhân.
Người hiểu thế nhưng lòng người đâu dễ
Bởi thế cho nên người chẳng phụ người
Trong vấp ngã luôn giữ nụ cười tươi
Biết tích lũy những gì là giá trị.
Người lớn lên trong đau khổ phận người
Đã kinh qua trong giá trị cuộc đời
Điều đọng lại trong tâm là duy nhất
Trải nghiệm đường đời giá trị nhân sinh.
Người từng trải tâm hồn luôn thoáng đãng
Con mắt nhìn đời đâu phải hoang mang
Những khổ đau trong đời người đọng lại
Niềm thứ tha hướng đến một tương lai.
Ta yêu người vì bóng dáng hình hài
Đấng tạo dựng là tình yêu nối dài
Ôi Thiên Chúa chẳng cần đâu tìm kiếm
Ở nơi anh em trong cuộc trần ai.
Hoàng Công Nga