VẦN THƠ TÌNH TỰ
Bài thơ con viết sao cứ miên man
Nghĩa nhân sinh trong tình Chúa chảy tràn
Luôn kiên vững giữa muôn ngàn thử thách
Dẫu đường đời có gặp phải nguy nan.
Con biết rằng lòng người dù yếu đuối
Quá âu lo nhưng nào dám buông xuôi
Vững niềm tin trên nẻo đường rong ruổi
Chỉ cậy dựa tình thương vô bờ bến.
Có nhiều khi trên đường đời gục ngã
Vợi ân tình khoảnh khắc chợt lìa xa
Con bỗng chốc trở thành người xa lạ
Lời trách móc sao bội bạc vong ân!
Nhịp tim con vẫn cứ đập liên hồi
Cơn máu nóng luôn hành hạ cái tôi
Bao lẽ phải, mắt lu mờ lý trí
Bởi lòng người đã hóa đá lương tri.
Con tim con vẫn tràn trong hơi thở
Nghĩa yêu thương xây đắp cả đôi bờ
Lòng nhân ái thực thi trong đời sống
Tâm hồn này sống dậy trọn niềm mơ.
Xin Tình Người đổ xuống những vần thơ
Bao xúc cảm nhòa tan mắt lệ mờ
Lòng sám hối trong ân tình nhiệm lạ
Để đời con hiểu ý nghĩa khiêm nhu.
Hoàng Công Nga