LỊCH SỬ HUYỀN VI
Từ nơi sâu thẳm trời cao
Nền công lý Chúa nhìn vào nhân sinh
Thấp hèn từ đất mọc lên
Lòng người tín nghĩa vang rền lời ca
Hôn nhau công lý thái hòa
Muôn vàn phúc lộc tuôn sa từ trời
Xương khô tan tác rã rời
Nghe lời tuyên sấm bồi hồi tìm nhau
Khớp xương gân cốt cột vào
Và xương lẫn thịt được trao thân mình
Nhưng còn bất động lặng thinh
Chỉ là xác chết thực tình mà thôi
Bốn phương Thần Khí thổi hơi
Ngổn ngang xác chết tức thời đứng lên
Trở về làm kiếp nhân sinh
Ngàn cây phúc lộc hòa bình nở hoa
Gươm đao đẫm máu mọi nhà
Vào lò nung chảy đúc ra hái liềm
Bàn tay bụ bẫm trẻ em
Thò hang rắn lục da mềm bạn chơi
Chiên dê sư tử trên đồi
No nê ăn cỏ dỡn chơi từng đàn
Hổ beo và lợn kết thân
Liếm lông âu yếm không gian thanh bình
Gối đầu lên bụng ngủ im
Trẻ em chó sói cùng tìm giấc mơ
Đất trời bát ngát ý thơ
Tình yêu đích thực thơm tho loài người
Dòng sông lịch sử cuốn trôi
Vâng theo thánh ý Chúa Trời toàn năng
Niềm tin tín thác mọi đàng
Băng qua thách đố tai ươg nhọc nhằn
Là thời điểm của vinh quang
Tình yêu Thiên Chúa vẫn hằng chở che
Ngô xuân Tịnh
MÔN ĐỆ CHÂN CHÍNH
Mt 7, 21-29
Đây Chúa Giêsu dạy
Không phải hết những ai
Cứ kêu nài lạy Chúa, lạy Chúa
Được vào cửa Nước Trời
Chỉ những ai thi hành
Thánh ý của Chúa Cha
Đấng ngự ở trên trời
Mới được vào mà thôi
Đến ngày nhiều người nói
Nhân danh Thầy chúng tôi
Nói tiên tri trừ qủy
Và cũng rất nhiều khi
Nhân danh Thầy để mà
Làm rất nhiều phép lạ
Thầy không biết cả sao ?
Thầy nói đừng ồn ào
Ta không biết các ngươi
Xéo khuất mắt cho rồi
Hỡi bọn tồi gian ác
Chỉ làm điều bội bạc
Ai vâng nghe lời thầy
Đem thực thi hết thảy
Ví như người xây nhà
Trên vững chắc nền đá
Khi mưa sa gió cuốn
Không đổ đứng vững luôn
Còn ai nghe lời Thầy
Không thực hành mảy may
Ví xây nhà trên cát
Khi mưa to nặng hạt
Nước cuốn cát trơi đi
Nhà sụp đổ tức thì
Đám đông nghe sửng sốt
Lời Người như lửa đốt
Lời Đấng có thẩ quyền
Không như bọn huyên thuyên
Là chuyện những kinh sư
Chỉ môi miệng đủ thứ
Còn lòng như tảng băng
Lời kinh thánh không màng
Ngô xuân Tịnh