ĐÂU CHỈ MỘT MÙA CHAY
Đời người đâu chỉ một mùa chay
Thời gian trôi đi qua những ngày
Nhắc nhớ ta chỉnh chu đời sống
Trong đời người biến đổi lành ngay.
Mùa chay về mỗi độ sang xuân
Giã mê say vui hưởng thế trần
Quay gót lui, nghoảnh đầu nhìn lại
Kiếp làm người sao khỏi phân vân.
Mùa chay tịnh giữa đời hiện hữu
Màu tím buồn trong nỗi phân ưu
Khép lòng mình ăn năn sám hối
Đường hy sinh từ bỏ chính mình.
Mùa đồng hành với những hy sinh
Những việc lành, bác ái chân tình
Những từ bỏ cá nhân ích kỷ
Trí rạng ngời tỏa sáng cao minh.
Lòng chay cho trí bay lên cao
Cho nhẹ nhàng thân xác lẫn vào
Trong giá trị nguồn ơn cứu rỗi
Vượt trời cao tới những vì sao.
Tiếng chay lòng giữa đời hư ảo
Cho ân thiêng mở rộng tuôn trào
Cho nguồn mạch thấm vào trí não
Để nhận ra nguồn ơn cứu chuộc.
Hoàng Công Nga
MÙA CHAY TRONG TÔI
Mùa chay đi qua trong đời tôi
Ôi khát khao nguồn ơn cứu rỗi
Nghe ăn năn trở mặt với tội
Bao tháng ngày để thời gian trôi.
Mùa chay đi sâu trong lòng người
Như kềm hãm dục vọng gọi mời
Tự thân ta luôn là nhìn lại
Những hành vi bất nghĩa với đời.
Bốn mươi ngày rồi sẽ qua đi
Bước đồng hành gặt hái được chi
Nhớ cội nguồn thân mang tro bụi
Nhắc nhở ta ý nghĩa phận người.
Thời gian buồn lặng lẽ trôi qua
Ta giữ mình tránh những xa hoa
Những đam mê thói đời tục lụy
Để hòa mình trong nghĩa bao la.
Mùa chay trở mình qua năm tháng
Lại về sau mỗi độ xuân sang
Nhắc nhở người thân hèn hạn hữu
Hướng lòng mình lên đỉnh vinh quang.
Hoàng Công Nga
MÙA SÁM HỐI
Ta về sám hối mùa chay
Bụi tro hoán cải lòng ngay giữa đời
Đường trần muôn cảnh chơi vơi
Lạc loài bến đỗ người ơi muộn phiền
Người đi tìm kiếm cõi tiên
Đam mê thế tục bạc tiền đủ chưa
Bao nhiêu biết đủ cho vừa
Cõi đời nhân thế gió đưa ngược dòng
Phận người gặp cảnh long đong
Trần gian trăm nẻo ước mong lại nguồn
Lạy trời xin đổ mưa tuôn
Cho người nhân thế lại nguồn cậy trông.
Hoàng Công Nga