Thơ (1391)
Â
Â
Ngài đã đến hai ngàn năm quaÂ
Ngài đã đến đem nguồn an bìnhÂ
Cho những người có lòng chân thậtÂ
Cho những người luôn sống lòng ngayÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Tấm bánh dẫn con đi xaÂ
Đến với những người nhỏ béÂ
Đến với những tâm hồn quạnh quẻÂ
Để sẻ chia từ tấm bánh một ngọn lửa hồng.Â
Published inThơ
Tagged under
Â
 Đêm nay giữa mùa Đông lạnh giáÂ
Chẳng dám so bì, đời vay trảÂ
Con nợ Chúa nhiều, yêu thương lắm!Â
Nguyện xin thương đến phận dâu tằmÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Khi những đứa trẻ ngửa mặt lên trời Â
Chúa sẽ dạy cách nguyện cầu hay nhất Â
Tình yêu như suối nguồn đổ tràn mặt đất Â
Tình yêu bắt đầu từ tiếng gọi Cha ơi! Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Khi một người làm thơÂ
Hồn chuyển biến bất ngờÂ
Đời thường bao trăn trởÂ
Thức giấc người hiền lươngÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Con sẽ làm giàu hơn nữa
Hoa trái của tình yêu
Bằng những lời cầu xin
Bằng những hy sinh âm thầm nhỏ bé
Published inThơ
Tagged under
Â
Hôm nay Chúa đến con còn bé Â
Ngày mai Chúa đến con lớn khôn Â
Lòng con luôn tỏa hương nhè nhẹ Â
Chúa gọi con sẵn sàng xin vâng Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Yêu thương biết mấy cho vừaÂ
Lặng nghe nỗi nhớ vẫn chưa bằng lòngÂ
Bây giờ ở giữa mùa ĐôngÂ
Chợt nghe giá lạnh về hong nỗi sầuÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Trong tình yêu của Thiên Chúa từ nhânÂ
Chị đã trở thành một đứa béÂ
Ngài lặng yên và nghe chị nói khẽÂ
Chúa ơi, con yêu Chúa vô cùng.Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Ta nghe trong gió biển rì rào Â
Lời tình tự bên tai mật ngọtÂ
Lời mời gọi yêu người đi nhéÂ
Bởi vì em, bóng dáng tha nhânÂ
Published inThơ
Tagged under