Thơ (1391)
Â
Â
Miền Trung trong cảnh thê lương
Dân tình khốn khổ còn vương những lần
Ai ơi thảm cảnh thế trần
Sẻ chia cảnh ngộ lòng nhân vỗ bờ
Published inThơ
Tagged under
Yêu mến Mẹ con về thăm núi Cúi Ơi cái tên nghe sao mà gần gụi Trên non cao chập chùng muôn đỉnh núi Mặt nước sông hồ thấp thoáng trùng khơi.
Published inThơ
Tagged under
Published inThơ
Tagged under
Â
Con giang tay nhìn trời đất rộng
Trải ước mơ trên những dòng sông
Như nguồn nước dạt dào tuộn chảy
Xuôi biển cả đón ánh dương hồng.
Published inThơ
Tagged under
Lúc chiều buông, khi bóng nắng đổ dài Nhìn lại mình, tâm tư buồn khổ ải Một ngày qua bao nhiêu điều ngang trái Có công bằng trong đức ái yêu thương?
Published inThơ
Tagged under
Â
Quê hương nỗi nhớ tận cùng Bao nhiêu kỷ niệm trào dâng bến bờ Ta về lạc giữa niềm mơ Nỗi thương, nỗi nhớ đợi chờ tháng năm.
Published inThơ
Tagged under
Mùa ân phúc, thánh ân tràn cõi thế Ánh vinh quang soi cuộc đời dâu bể Ban muôn ơn, cõi lòng con thúc giục Ngợi ca khen danh Mẹ đến muôn đời.
Published inThơ
Tagged under
 Anh sẽ cùng em, đôi vợ chồng già
Sống bên nhau thắm thiết những ngày qua Cảm tạ hồng ân tình yêu cuộc sống Và sẽ cùng nhau xây mộng thái hòa.
Published inThơ
Tagged under
Â
Con đường nào dẫn về nẻo chínhÂ
Đưa ta đi thoát khỏi gian tàÂ
Cuộc sống này mang nhiều hệ lụyÂ
Là người sao khỏi phải nghĩ suy?
Published inThơ
Tagged under
Â
Â
Chúa dắt con đi qua vạn nẻo đường
Con đường đời dẫn lối bằng tình thương
Bằng xoa dịu nỗi đau, lòng nhân ái
Ngọn gió lành dịu mát tỏa làn hương.
Published inThơ
Tagged under