Văn hóa Nghệ thuật (1611)
Â
Â
Trái tim Người sưởi cõi lòng băng giá Ôi ân huệ...con đáp trả làm sao?Â
Published inThơ
Â
Mình muốn băng rào, vượt biển đến những nơi xa xôi, để quên đi những tồn tại ma quái hiện diện trong con người đầy những hoài ưu. Mình muốn vén màn sương mơ trắng kia tìm đến những kí ức đẹp nhất của một tuổi thơ, cho cơn đau đầu tan biến và không nghĩ suy.
Published inVăn
Â
Â
Thương cho ai mỗi tối về cô quạnh Tự một mình vào bếp nấu thức ăn Phải chi ngày xưa ai tìm cho ai người bạn Thì bây giờ ta khỏi phải bâng khuâng.Â
Published inThơ
Â
Â
Thế trần trước cảnh chia ly!Â
Voi dày, ngựa xéo, lăng trì, xé thây!!!Â
Màn trời rực rỡ áng mâyÂ
Con ta yêu dấu! Lạy thầy con đây!Â
Published inThơ
Â
Â
Ôi lạy Chúa! Ngày lại ngày suốt cả cuộc đời Con sống trong nguồn ơn sủng tuyệt vời Cùng xây dựng một thế giới tình thương
Published inThơ
Â
Â
Nhịp bước leo lên đỉnh đồi cao Chân tôi mỏi mệt đến đảo chao Tấm hình mẹ tôi chợt rơi xuống Tôi thõng đôi tay, mắt lệ trào.Â
Published inThơ
Â
Â
Â
Lạy Ngài Thiên Chúa toàn năngCông trình tuyệt mỹ Ngài hằng dựng nên.
Published inThơ
Â
" Họ nghe mà không hiểu, nhìn mà không thấy vì tâm hồn họ ra chai đá rồi"( Mt 13, 14)
Published inThơ
Â
Em viết cho anh, khi em đang rất u buồn, cô đơn. Chỉ một mình em trong gác trọ, với bốn bức tường lạnh giá vô hồn. Đâu xa, trong khoảng không chỉ mờ ảo âm thanh của những tiếng xe gây huyên náo Sài Thành. Còn nơi em ở, tĩnh mịch và u ám quá!.
Published inVăn
Â
Â
Rồi trách gió , hờn trăng ,giận Biển  Sao bỏ tôi lạc lối giữa cuộc đời  Sao buông tay tôi giữa chốn đông người  Để tôi khóc - khóc òa như trẻ nhỏ.Â
Published inThơ