Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ ba, 29 Tháng 10 2024 15:36

Thứ Tư Tuần 30 Mùa Thường Niên

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  Thứ Tư Tuần 30 Mùa Thường Niên

 

 

Thứ Tư tuần XXX TN 1. Cửa Hẹp và Cuộc Chiến Đấu Đức Tin

 

1. Cửa Hẹp và Cuộc Chiến Đấu Đức Tin

Hôm nay, chúng ta cùng nhau suy ngẫm về đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe. Qua những lời dạy của Đức Giê-su, chúng ta thấy rõ hình ảnh "cửa hẹp" mà Ngài nói đến, một hình ảnh đầy ý nghĩa cho hành trình đức tin của mỗi người chúng ta.

Đức Giê-su đã khẳng định rằng, để vào Nước Thiên Chúa, chúng ta phải "chiến đấu để qua được cửa hẹp". Hình ảnh cửa hẹp không chỉ đơn thuần là một lối đi mà còn tượng trưng cho những thử thách, gian nan trong cuộc sống đức tin. Nó không phải là con đường dễ dàng, mà là một cuộc hành trình đòi hỏi sự kiên trì và nỗ lực.

Cửa hẹp không chỉ là một hình ảnh mà còn là một lời mời gọi, mời gọi chúng ta hướng về cuộc sống đích thực. Khi Chúa Giê-su nhấn mạnh rằng chúng ta cần phải "chiến đấu để qua được cửa hẹp," Ngài đang nhắc nhở chúng ta rằng hành trình về phía Nước Trời không phải lúc nào cũng dễ dàng.

Cửa hẹp đòi hỏi chúng ta phải có lòng khiêm tốn. Trong một xã hội thường khuyến khích sự tự mãn và kiêu ngạo, việc khiêm nhường trở thành một thử thách lớn. Khiêm tốn không chỉ là nhận biết giá trị của bản thân mà còn là sự chấp nhận rằng chúng ta cần đến Chúa và cần sự giúp đỡ từ người khác. Để qua được cửa hẹp, chúng ta phải bỏ đi cái tôi của mình, để cho tình yêu thương của Chúa ngự trị trong cuộc sống của chúng ta.

Hy sinh cũng là một phần quan trọng trong việc bước qua cửa hẹp. Chúng ta được mời gọi từ bỏ những ham muốn cá nhân và ích kỷ để sống vì người khác. Đây không phải là một hành động dễ dàng; nó đòi hỏi chúng ta phải đặt niềm tin vào Chúa, biết rằng những gì chúng ta từ bỏ ở đời này sẽ được bù đắp một cách phong phú trong Nước Trời.

Sám hối là một bước quan trọng trong hành trình của chúng ta. Chúng ta cần nhận ra những thiếu sót của mình và trở về với Chúa. Đôi khi, việc đối diện với những sai lầm và tội lỗi của mình là một thách thức lớn, nhưng đây là điều cần thiết để chúng ta có thể qua được cửa hẹp. Trong quá trình sám hối, chúng ta không chỉ tìm kiếm sự tha thứ mà còn là một cơ hội để biến đổi cuộc sống của mình, để sống theo ý Chúa.

Trong thế giới ngày nay, nơi mà những cám dỗ hiện diện khắp nơi, cửa hẹp trở thành một thách thức lớn. Những điều trần thế, như sự tham lam, đam mê và lối sống hưởng thụ, có thể dễ dàng làm chúng ta lạc lối. Chúng ta phải kiên định và mạnh mẽ để chống lại những cám dỗ đó. Điều này không có nghĩa là chúng ta hoàn toàn từ bỏ mọi thứ liên quan đến đời sống vật chất, mà là sống trong sự quân bình, biết rằng những gì chúng ta có là để phục vụ và chia sẻ với người khác.

Bước vào cửa hẹp cũng đồng nghĩa với việc sống theo ý Chúa. Điều này có thể yêu cầu chúng ta phải thay đổi thói quen, cách suy nghĩ và hành động. Hãy dành thời gian để cầu nguyện, lắng nghe và tìm hiểu Lời Chúa, để từ đó có thể áp dụng vào cuộc sống hàng ngày của mình. Sống theo ý Chúa không phải là một hành động đơn lẻ, mà là một quá trình liên tục, nơi mà chúng ta luôn nỗ lực hoàn thiện bản thân.

Chúng ta cần nhận ra rằng, cuộc chiến đấu đức tin không chỉ là một hành trình cá nhân mà còn là một cuộc chiến tập thể. Từng ngày, chúng ta phải chiến đấu với những yếu đuối của bản thân, những áp lực từ xã hội, và đôi khi là cả sự chống đối từ những người xung quanh.

Nhiều người trong chúng ta có thể cảm thấy nản lòng khi đối diện với những thử thách này. Nhưng Đức Giê-su mời gọi chúng ta kiên trì. Ngài biết rằng sẽ có những lúc chúng ta cảm thấy thất bại, nhưng điều quan trọng là phải không từ bỏ. Đó chính là những lúc chúng ta cần gấp rút quay về với Chúa, tìm kiếm sự giúp đỡ và ơn sủng từ Ngài.

Chúng ta cũng cần lưu ý đến lời cảnh báo của Đức Giê-su về việc khước từ. Trong đoạn Tin Mừng, những người ở ngoài cửa đã cầu xin nhưng lại bị từ chối: “Ta không biết các anh từ đâu đến.” Đây là một lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng chỉ biết đến Chúa mà không sống theo những gì Ngài dạy không đủ để được cứu rỗi.

Chúa không chỉ muốn chúng ta là những người nghe Lời Ngài mà còn là những người sống theo Lời Ngài. Sự khước từ này không phải chỉ dành cho những người xấu, mà còn cho những ai không sống đức tin một cách chân thành. Hãy tự hỏi mình: Liệu chúng ta có đang sống thật sự là môn đệ của Chúa không?

Khi thấy các ông Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Thiên Chúa, những người không được vào sẽ cảm thấy nỗi đau và sự tiếc nuối. Điều này cho thấy rằng, những gì chúng ta đang sống ở đời này sẽ ảnh hưởng đến tương lai vĩnh cửu của chúng ta. Hãy sống sao cho đến khi đứng trước Chúa, chúng ta sẽ không phải khóc lóc nghiến răng vì tiếc nuối về những điều mình đã không làm.

Kính thưa cộng đoàn, hành trình đức tin là một cuộc chiến đấu đòi hỏi lòng kiên trì và quyết tâm. Hãy để mỗi chúng ta trở thành những người chiến sĩ dũng cảm, không ngừng chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào Nước Trời.

Kiên trì là khả năng giữ vững đức tin của mình dù cho những điều xung quanh có khó khăn đến đâu. Có những lúc chúng ta sẽ gặp phải những thách thức tưởng chừng như không thể vượt qua, nhưng chính trong những lúc ấy, đức tin của chúng ta được thử thách và củng cố. Hãy nhớ rằng, hạt cải khi được gieo xuống đất, cần có thời gian, nước và ánh sáng để lớn lên. Tương tự, đức tin cũng cần thời gian để phát triển.

Chúng ta có thể thấy được tấm gương của nhiều thánh nhân trong lịch sử. Họ đã phải đối diện với rất nhiều khó khăn, từ sự khinh bỉ của xã hội đến những thử thách của bản thân. Nhưng chính nhờ vào lòng kiên trì và quyết tâm, họ đã vượt qua và trở thành những người dẫn đường cho chúng ta ngày hôm nay. Chúng ta hãy học hỏi từ gương sáng của họ, biết rằng kiên trì trong đức tin không chỉ là một hành động mà là một cách sống.

Quyết tâm không chỉ là việc muốn điều gì đó mà còn là hành động hướng tới mục tiêu. Đức Giê-su kêu gọi chúng ta phải quyết tâm chiến đấu để qua được cửa hẹp. Điều này đồng nghĩa với việc chúng ta phải thực sự muốn bước vào Nước Trời, và để làm được điều đó, chúng ta cần phải có những hành động cụ thể.

Quyết tâm trong hành trình đức tin cũng đồng nghĩa với việc chúng ta chủ động tìm kiếm Chúa trong cuộc sống hàng ngày. Điều này có thể đến từ việc tham gia các bí tích, cầu nguyện thường xuyên, và làm việc bác ái. Hãy biến mỗi ngày thành một cơ hội để phát triển đức tin của mình và chia sẻ tình yêu của Chúa đến với những người xung quanh.

Chúng ta hãy trở thành những chiến sĩ dũng cảm trong cuộc chiến này. Dũng cảm không chỉ là một đức tính mà còn là một hành động. Làm chứng cho đức tin của chúng ta trong một thế giới đầy cám dỗ và thử thách đòi hỏi sự dũng cảm lớn lao.

Hãy dũng cảm đứng vững trước những khó khăn, không chỉ cho bản thân mà còn cho những người khác. Hãy làm gương cho con cái, gia đình và bạn bè bằng cách sống một cuộc đời đầy đức tin, yêu thương và hy vọng.

Hành trình đức tin không phải là một hành trình cô đơn. Chúng ta được mời gọi sống trong cộng đồng, hỗ trợ và nâng đỡ nhau trên con đường này. Khi một người trong chúng ta gặp khó khăn, hãy là một người bạn sẵn sàng lắng nghe và hỗ trợ. Khi một người trong chúng ta đạt được thành công, hãy cùng nhau ăn mừng và tôn vinh Chúa.

Cùng nhau, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn trong cuộc chiến này, vì khi đứng bên nhau, sức mạnh của tình yêu và niềm tin sẽ lan tỏa và vượt qua mọi rào cản.

Kính thưa cộng đoàn, hãy để mỗi chúng ta trở thành những người chiến sĩ dũng cảm, không ngừng chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào Nước Trời. Hãy kiên trì, quyết tâm và sống đức tin trong đời sống hàng ngày.

Chúng ta hãy ghi nhớ rằng, khi một người chiến đấu với lòng tin vào Chúa, người ấy không chỉ làm thay đổi bản thân mà còn có khả năng biến đổi cả thế giới xung quanh mình. Cùng nhau, chúng ta sẽ tiến bước trên con đường Nước Trời, để một ngày kia, chúng ta sẽ được tham dự vào bữa tiệc vĩnh cửu trong Nước Thiên Chúa. Amen.

Xin Chúa ban cho chúng ta sức mạnh để vượt qua những cám dỗ, để sống đúng với những gì Ngài đã dạy. Hãy nhớ rằng, những điều nhỏ bé, khi được thực hiện với lòng yêu thương và tin tưởng vào Chúa, sẽ có giá trị lớn lao.

Hãy sống sao cho khi ngày đến, chúng ta có thể tự hào đứng trước Chúa, không phải bằng những lời nói, mà bằng chính cuộc sống mà chúng ta đã sống. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

 

Thứ Tư tuần XXX TN

2. Đức Tin và Hành Động: Cần Nhau Như Thế Nào?

Hôm nay, chúng ta cùng suy ngẫm về mối liên hệ sâu sắc và cần thiết giữa đức tin và hành động. Trong cuộc sống tâm linh, chúng ta không chỉ cần đức tin mà còn cần hành động để thể hiện và củng cố đức tin ấy. Điều này không chỉ là lý thuyết suông mà là một yêu cầu rõ ràng được Đức Giê-su chỉ ra. Khi được hỏi về con đường cứu độ, Ngài không nói chỉ cần đức tin mà còn nhấn mạnh vào "cửa hẹp" – một hành trình gian khó đòi hỏi sự kiên trì và lòng chân thành qua hành động yêu thương và công chính.

Trên con đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su giảng dạy rằng con đường cứu độ không phải là con đường rộng rãi dễ dàng mà ai cũng có thể bước vào. Ngài nhắc chúng ta về cửa hẹp, nơi mà chỉ những ai thực sự sống theo đức tin của mình mới có thể vào được. Đây không phải là lời dạy dễ dàng, nhưng là lời mời gọi chúng ta nhìn nhận và thực hành đức tin của mình qua hành động.

Trước tiên, đức tin là gì? Đức tin là sự tin tưởng sâu sắc vào Thiên Chúa, vào tình yêu và sự hướng dẫn của Ngài. Đức tin là nền tảng giúp chúng ta cảm nhận và nhận biết sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống, là động lực thúc đẩy chúng ta hướng tới cuộc sống ý nghĩa hơn. Nhưng đức tin không chỉ là một cảm giác hay một nhận thức trừu tượng; đức tin đòi hỏi chúng ta phải biến nó thành hành động cụ thể.

Đức tin mà không có hành động thì như ngọn đèn không có dầu, không thể tỏa sáng để soi đường. Đức Giê-su đã từng ví đức tin như hạt giống cần được vun trồng, chăm sóc và phát triển. Nếu chúng ta chỉ đơn giản tin vào Thiên Chúa mà không để đức tin đó ảnh hưởng đến cách chúng ta sống, hành động và đối xử với người khác, thì đức tin của chúng ta chưa hoàn thiện.

Hành động là cách chúng ta sống đức tin của mình mỗi ngày. Hành động là tiếng nói của đức tin, là bằng chứng cụ thể của lòng tin tưởng vào Thiên Chúa. Những hành động của yêu thương, từ bi, sự tha thứ và lòng nhân ái chính là những dấu chỉ sống động của đức tin chân thật. Đức Giê-su không chỉ nói về đức tin, mà còn sống đức tin qua mọi hành động của mình, từ việc chữa lành người bệnh đến tha thứ cho những người tội lỗi.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, khi người ta hỏi Đức Giê-su rằng: “Những người được cứu thoát thì ít, có phải không?”, Đức Giê-su không trả lời bằng cách khẳng định số lượng mà Ngài đưa ra một lời cảnh báo: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào.” Ngài muốn chúng ta hiểu rằng, đức tin phải được thể hiện qua việc làm, qua sự kiên trì, nỗ lực sống tốt, vượt qua những cám dỗ và thử thách để giữ lòng trung thành với Thiên Chúa.

Đức Giê-su đã cảnh báo về việc chỉ giữ đức tin bên ngoài, như chỉ đơn giản tham dự các nghi lễ tôn giáo mà không thực sự thay đổi nội tâm. Ngài kể về những người đến muộn, gõ cửa và yêu cầu được vào, nhưng lại bị từ chối vì chưa thực sự sống đúng đức tin. Họ nói rằng mình đã “được ăn uống trước mặt ngài” và đã nghe Ngài giảng dạy. Nhưng Ngài trả lời, “Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!”

Đây là một lời cảnh báo rằng đức tin mà không có hành động là một đức tin trống rỗng, không thể dẫn tới sự cứu độ. Sự cứu độ đòi hỏi sự tham gia toàn diện của mỗi chúng ta – không chỉ bằng lời nói, không chỉ bằng sự hiện diện mà bằng những hành động xuất phát từ đức tin sâu xa trong lòng.

"Cửa hẹp" là hình ảnh biểu trưng cho con đường dẫn đến cứu độ, con đường mà không phải ai cũng dễ dàng đi qua. Qua hình ảnh này, Đức Giê-su muốn chúng ta hiểu rằng con đường theo Ngài là một con đường đòi hỏi hy sinh, lòng kiên trì và sự chân thành. Đó là con đường mà những hành động yêu thương, công chính sẽ là chìa khóa để mở cửa.

Cửa hẹp tượng trưng cho thử thách, cho những cám dỗ mà chúng ta phải vượt qua. Đức tin cần hành động vì mỗi hành động yêu thương, mỗi cử chỉ nhân ái sẽ giúp chúng ta tiến gần hơn tới cửa hẹp ấy. Sự cứu độ không phải là điều tự động đến chỉ vì chúng ta xưng nhận đức tin bằng lời mà là điều cần được chứng minh qua đời sống chân thành, qua những hành động phù hợp với lời răn dạy của Đức Giê-su.

Đức Giê-su đã dạy chúng ta rằng yêu thương và công chính là những phẩm chất thiết yếu để thể hiện đức tin qua hành động. Ngài dạy chúng ta hãy yêu thương người lân cận như chính mình, hãy tha thứ và không oán giận, hãy chăm sóc cho những người nghèo khó và những người bị bỏ rơi. Đây là những hành động cụ thể mà Ngài muốn chúng ta thực hiện, để làm cho đức tin của chúng ta trở nên sống động.

Công chính ở đây có nghĩa là sống đúng với giá trị của đức tin, sống theo lời dạy của Thiên Chúa và không thỏa hiệp với tội lỗi. Chúng ta phải kiên định, không bị lôi cuốn bởi những lợi ích cá nhân hay sự cám dỗ, mà trung thành với những gì đúng đắn. Hành động công chính là dấu hiệu của lòng tin chân thật, là ánh sáng dẫn đường trong cuộc sống đầy thử thách.

Trong cuộc sống, đức tin và hành động không thể tách rời. Đức tin cần hành động để trở thành hiện thực, và hành động cần đức tin để có mục đích và ý nghĩa. Đức Giê-su nhắc nhở chúng ta rằng, con đường cứu độ là cửa hẹp, đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực, chiến đấu và thể hiện đức tin của mình qua hành động yêu thương và công chính.

Đức tin mà không có hành động chỉ là một niềm tin thụ động, dễ dàng bị lay chuyển khi gặp khó khăn. Đức tin chân thật luôn mời gọi chúng ta hành động, thúc đẩy chúng ta trở thành công cụ của tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa trong thế giới. Đức Giê-su đã sống điều này một cách hoàn hảo – Ngài không chỉ rao giảng về tình yêu mà còn hành động để thể hiện tình yêu ấy qua việc chữa lành bệnh tật, tha thứ cho tội nhân, và cuối cùng là hiến thân vì nhân loại. Đó chính là mẫu gương của đức tin sống động, đức tin được thực hiện qua hành động.

Chúng ta cũng được mời gọi bước theo Đức Giê-su, không chỉ bằng lòng tin mà còn bằng những hành động cụ thể. Điều này đòi hỏi mỗi người chúng ta phải sống đúng với những giá trị mà mình tuyên xưng, thể hiện đức tin qua từng hành vi yêu thương, qua những lần chúng ta biết tha thứ cho người khác, giúp đỡ người khốn khó, hay đứng lên bảo vệ sự thật và công lý.

Đức Giê-su gọi con đường dẫn đến cứu độ là "cửa hẹp", ám chỉ rằng hành trình này sẽ có những thử thách và khó khăn. Cửa hẹp tượng trưng cho những hy sinh, những thách thức mà chúng ta phải đối mặt khi thực hành đức tin. Đó có thể là việc từ bỏ những đam mê ích kỷ, từ bỏ sự phán xét hay oán giận, và thay vào đó, đón nhận tinh thần yêu thương, tha thứ, khiêm nhường. Chúng ta không thể chỉ bước qua cửa hẹp bằng lòng tin suông; chúng ta cần cả sự quyết tâm, lòng can đảm, và sự cam kết để thực hiện đức tin ấy qua hành động.

Những thử thách, dù có khó khăn, lại là cơ hội để đức tin của chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn. Chính trong những lúc khó khăn, lòng tin vào Thiên Chúa được khẳng định, và những hành động yêu thương, giúp đỡ, trở thành bằng chứng của đức tin. Khi chấp nhận bước đi qua cửa hẹp, chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn, tràn đầy hy vọng, và gần gũi hơn với Thiên Chúa.

Khi đức tin được sống động qua hành động, chúng ta không chỉ xây dựng mối quan hệ sâu sắc với Thiên Chúa mà còn cảm nhận được một bình an và ý nghĩa đích thực trong cuộc sống. Đức tin không chỉ là nguồn động lực vượt qua khó khăn, mà còn là kim chỉ nam hướng dẫn chúng ta trên đường đời. Khi hành động vì đức tin, chúng ta không còn cảm thấy trống rỗng hay vô nghĩa, mà thay vào đó là sự bình an nội tâm và niềm vui khi biết mình đang sống theo ý muốn của Thiên Chúa.

Khi đức tin và hành động hòa quyện, cuộc sống của chúng ta trở nên phong phú và tràn đầy ý nghĩa. Đức tin giúp chúng ta nhận ra rằng mọi hành động yêu thương, dù nhỏ bé, đều góp phần xây dựng Nước Trời và đem lại sự an lành cho chính chúng ta và những người xung quanh. Chúng ta trở thành những hạt giống tốt, mang lại hoa trái cho xã hội và cho Thiên Chúa.

Hành trình đức tin là một hành trình đòi hỏi nỗ lực không ngừng nghỉ. Đức tin và hành động cần nhau để cùng tồn tại và phát triển. Đức Giê-su không chỉ muốn chúng ta tin vào Ngài, mà Ngài muốn chúng ta sống đức tin ấy, thể hiện lòng yêu thương, sự công chính qua từng hành động cụ thể. Chúng ta được mời gọi chiến đấu để qua được cửa hẹp không phải là điều dễ dàng, nhưng là một hành trình đáng giá, dẫn chúng ta đến niềm vui và sự cứu độ đích thực trong Thiên Chúa.

Xin Thiên Chúa giúp chúng ta giữ vững đức tin và luôn kiên trì thực hành đức tin ấy qua từng hành động, để chúng ta không chỉ xưng nhận Ngài bằng lời, mà còn qua cả cách chúng ta sống. Với mỗi hành động yêu thương, chúng ta đang tiến thêm một bước trên con đường đức tin, một con đường dẫn chúng ta tới cửa hẹp và cuối cùng là sự sống đời đời trong Thiên Chúa.

Vì thế, chúng ta hãy sống đức tin không chỉ qua lời nói mà qua những việc làm cụ thể. Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp, để khi đối diện với Thiên Chúa, chúng ta không chỉ nói mình có đức tin mà còn chứng minh đức tin ấy qua từng hành động. Nhờ đó, chúng ta không chỉ cứu rỗi bản thân mà còn mang lại ánh sáng và bình an cho những người xung quanh, góp phần xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn, đầy tình thương và công chính.

Lm. Anmai, CSsR

Read 56 times Last modified on Thứ tư, 30 Tháng 10 2024 14:14