Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ tư, 19 Tháng 8 2020 11:29

Tìm kiếm suốt đời, tìm kiếm mỗi ngày, tìm kiếm cả thợ đang làm trong vườn

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  TÌM KIẾM SUỐT ĐỜI, TÌM KIẾM MỖI NGÀY, TÌM KIẾM CẢ THỢ ĐANG LÀM TRONG VƯỜN

 

“Chính Ta sẽ tìm kiếm các chiên Ta”;

“Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho cho ta”.

Kính thưa Anh Chị em,

Cả hai bài đọc hôm nay có chung một chủ đề: Thiên Chúa luôn luôn tìm kiếm con người. Qua Êzêkiel, Người trách các mục tử chểnh mảng với đoàn chiên Người, nên rồi đây, Người sẽ đích thân tìm kiếm chiên mình; qua bài Tin Mừng, Chúa Giêsu sánh ví Thiên Chúa đó với một ông chủ vườn nho từ sáng đến chiều, ba lần bảy lượt, ra chợ tìm thợ vào làm vườn nho nhà mình.

Êzêkiel cho thấy Thiên Chúa bất bình với các chủ chăn vô tâm bất tài vốn chỉ lo cho bản thân mà không chăm sóc chiên của Người, “Khốn cho các chủ chăn Israel, họ chỉ lo nuôi chính bản thân”; “Các ngươi không chăn dắt đoàn chiên của Ta”; “Các chiên của Ta làm mồi cho thú dữ ngoài đồng, các chiên của Ta lang thang khắp núi; chiên Ta tản mác khắp mặt đất, và chẳng có ai kiếm tìm. Ta nói, chẳng có ai kiếm tìm”. Vì thế, “Chính Ta sẽ tìm kiếm các chiên Ta, và Ta sẽ thăm viếng chúng”. Vì là một Thiên Chúa xót thương, nên ngày đêm, Người không ngừng tìm kiếm những ai thuộc về Người.  

Dụ ngôn Tin Mừng hôm nay nói đến những cửu vạn thời Chúa Giêsu. Hình ảnh ông chủ ngày ngày ra chợ tìm cửu vạn là hình ảnh một Thiên Chúa cám cảnh luôn luôn tìm kiếm con người; tìm từ sáng sớm, tìm lúc 9 giờ, tìm vào giờ ngọ, tìm 3 giờ chiều và tìm mãi đến 5 giờ lúc rèm trời buông… Chi tiết này muốn nói, Thiên Chúa tìm kiếm suốt đời, tìm kiếm mỗi ngày. Lòng xót thương của Người không chịu để Người ngơi nghỉ. Cách đây hơn hai ngàn năm, Người đã quyết định đi tìm con người qua Con Một Giêsu, Đấng đã mặc lốt ‘phàm nhân’ đến với một ‘nhân loại’ chỉ toàn là ‘tội nhân’ hầu tìm kiếm con người bởi quá yêu thương ‘thế nhân’. Đó là một Thiên Chúa xót thương, quảng đại và tốt lành, Đấng chỉ canh cánh bên lòng rằng, mọi người phải được cứu độ.

Tin Mừng nói đến sự cằn nhằn của những người đến sớm, sự cằn nhằn của những biệt phái khi Chúa Giêsu lân la với phường tội lỗi, cằn nhằn của người anh cả khi người cha tiếp đón đứa em hư đốn trở về. Một cái gì đó xem ra không công bằng ở đây khi chủ vườn trả cho người đến trước, kẻ đến sau cũng một đồng như nhau; thế nhưng, công bằng của Thiên Chúa khác với công bằng của loài người. Công bằng của Thiên Chúa là tìm kiếm, là băng bó, là xót thương. Ngay lúc này, Người đang tìm kiếm chúng ta, những con cái đang cằn nhằn vì sự tốt lành của Người để chúng ta có thể hưởng trọn vẹn một đồng không thiếu một xu.

Anh Chị em,

Ơn cứu độ là một đồng mà Thiên Chúa muốn cho ai ai cũng được hưởng. Người tìm kiếm không mệt mỏi để mời gọi con người đi vào vườn nho Giáo Hội hầu hưởng lấy một đồng đó. Đó chính là sự công bằng của người Cha, một Thiên Chúa cứu độ; Đấng muốn con người được gọi để sống, sống chính sự sống thần linh của Người. Một đồng đó có giá với ba mươi ba năm Con Thiên Chúa xuống thế làm người cùng với cuộc tử nạn và phục sinh của Ngài; một đồng đó có giá với Nước Trời đang được trao tặng không chỉ mai ngày nhưng cả hôm nay. Đó là lý do khiến Thiên Chúa mãi mãi tìm kiếm con người.

Phần chúng ta, để cộng tác vào nỗi khắc khoải tìm kiếm của Thiên Chúa, Người muốn chúng ta biết kiên nhẫn đợi chờ giờ ngày của Người; đợi chờ trong yêu mến, tin tưởng cho dù hầu như Người luôn luôn im ắng và xem ra xa vắng.

Bản thân tôi, linh mục của Chúa, khác nào thợ làm vườn nho giờ thứ mười một. Anh Chị em thử tưởng tượng, sau mười năm Tiểu Chủng Viện, nhà nước lấy trường, chúng tôi về với gia đình; tất cả phải lang bạt kỳ hồ, rồi hầu hết nay đã là ông ngoại, ông nội… Riêng tôi và một vài anh em đếm đầu ngón tay phải chờ đợi, chờ đợi đến những mười bảy năm; sau đó, vào Đại Chủng Viện bốn năm; vì thế, chúng tôi chỉ mới cầm cuốc trong vườn nho linh mục trên dưới hai mươi năm. Mười bảy năm đợi chờ lúc ấy, với chúng tôi, là một quảng đời vô định, mù tăm, không có tương lai mà thử thách lớn nhất vẫn là thời gian. Ấy thế, khi nhìn lại, nào ai biết mười bảy năm đó là mười bảy năm hồng ân Chúa dành để chuẩn bị cho vườn nho của Người những tay thợ mạt rệp với cuốc cùn, rựa đùi mà tim mau mỏi...

Anh Chị em,

Chủ vườn tìm kiếm những người vô công rồi nghề, đứng lên ngồi xuống suốt ngày, suốt mười bảy năm; Người biết chờ việc còn khổ hơn cả làm việc. Và giờ đây, Người đang tìm kiếm không chỉ những ai ở ngoài vườn nho nhưng còn tìm kiếm cả những người thợ đang làm trong vườn vốn cũng có thể là những mục tử Người phải thở vắn than dài như thời Êzêkiel.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dù ở đấng bậc nào, xin cho con biết, Chúa vẫn đang tìm con; cho con biết tìm Chúa mỗi ngày, để con không là chiên lạc hoặc là mục tử bất tài mà lại vô tâm… để Chúa phải tiếc xót”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Read 297 times Last modified on Thứ năm, 20 Tháng 8 2020 20:09