Văn hóa Nghệ thuật (1604)
Â
Em biết không em, ngày em đến Bầu trời trong vắt lá thêm xanh Lòng anh li nước tràn sóng sánh Hạnh phúc dâng tràn bởi có em.Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Sóng ở biển xa, sóng lặng nhìnLời tình réo gọi sóng lặng thinhCó phải bởi vì xa cách trở,Mà buông tay chống để thuyền trôi?
Â
Mưa rớt rơi tan vỡ giọt lệ gầyNuốt vào lòng say đắm mặn vành môi Ngày mới đến tình đẹp sẽ lên ngôiĐời ngọt ngào thắm nồng môi thiếu nữ.
Published inThơ
Tagged under
Â
Trời càng nắng, tim anh càng rực lửa Vẫn bừng bừng bốc cháy dẫu trời mưa  Và không thể dập tắt tàn cơn nhớ Cũng chẳng hề dập tắt nổi câu thơ.Â
Published inThơ
Tagged under
Â
Chiều hôm nay mưa về gây buốt giá Trong hạt buồn nghe nhỏ nhịp ngân nga Cửa sổ buồn, da diết một một mình ta Ôm cái nhớ một người yêu xa lắc
Published inThơ
Tagged under
Â
Thướt tha em giữ mặn mà Lá vàng cứ rụng lá xanh nẩy mầm Đời người có được bao xuân Tình anh vẫn mãi đong đầy trao emÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Và tặng em ánh trăng đêm vằng vặc Nụ hôn đầu trao vội vã phớt nhanh Trong góc nhỏ thánh đường vang nhạc thánh Vũ trụ mỉm cười, cúi xuống chúc bình anÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Ta xấu hổ vì lòng mình giả dốiÂ
Đã quên đi bao nghĩa cử trong đờiÂ
Chúa đã dạy yêu thương hết mọi ngườiÂ
Cớ vì sao mà lòng sinh định kiếnÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Yêu thương chính là sự thứ thaÂ
Là ân tình giữa những phong baÂ
Là khiêm hạ lòng người cúi xuốngÂ
Là niềm vui trải nụ chan hòaÂ
Published inThơ
Tagged under
Â
Chúa dạy con phải yêu tha nhânÂ
Giữa đường đời lấm láp bụi trầnÂ
Những khuôn mặt luôn là hình ảnhÂ
Chẳng nhận ra cội nguồn phúc ân?Â
Published inThơ
Tagged under