bài thơ "Em về đưa nắng" của tác giả Hồng Bính. Đây là một bài thơ giàu cảm xúc, sử dụng hình ảnh thiên nhiên để thể hiện nỗi buồn nhớ và khát khao tình yêu. Dưới đây là một vài bình luận về bài thơ: Chủ Đề và Cảm Xúc
Bài thơ là hành trình cảm xúc từ nỗi buồn, sự cô đơn trong mùa đông lạnh giá đến khát vọng về hơi ấm và sự sum họp của tình yêu. Nửa đầu bài: Thể hiện nỗi buồn sâu lắng, mang tính chất hoài niệm và ai oán. Mùa đông, gió trở mùa, sương lạnh là bối cảnh cho "chút sầu đông" và "cung sầu" (khổ 1). Nửa sau bài: Chuyển sang khát khao và hy vọng khi hình dung về sự trở lại của "Em" ("nàng xuân"). Hình ảnh "nắng" là biểu tượng cho tình yêu, sự sống và niềm vui. Phân Tích Hình Ảnh và Nghệ Thuật
1. Mở Đầu U Buồn (Khổ 1 & 2)
Hình ảnh đối lập: "Gió trở mùa" và "sầu đông" thiết lập ngay không khí lạnh lẽo, buồn bã. Âm thanh "tiếng rít nhẹ trên không" và "cung sầu" tạo cảm giác cô độc, day dứt, như thể cả thiên nhiên cũng đang than thở cùng nỗi lòng của nhân vật trữ tình. Sự vật hóa cảm xúc: "Ta uống thâu đêm lệ không màu" là một cách diễn tả nỗi đau tột cùng, không còn nước mắt để khóc nữa. Việc cố gắng "tìm giấc ngủ quên tình cũ" nhưng không thành lại càng làm nổi bật sự bất lực của lý trí trước tình cảm. Ngôn từ mạnh mẽ: "Quên cả yêu thương cả hẹn thề" nhấn mạnh sự quyết tâm dứt bỏ, nhưng lại bị phủ định ngay ở khổ tiếp theo. 2. Day Dứt và Hoài Niệm (Khổ 3)
Mâu thuẫn nội tâm: Câu "Tâm muốn thế nhưng lòng nào thế" là đỉnh điểm của sự day dứt. Lý trí (Tâm) muốn quên, nhưng trái tim (Lòng) lại không thể, vẫn "Nhớ mãi nàng xuân nhớ vô cùng." Hình ảnh "Nàng xuân": Đại diện cho người yêu, cho những ký ức tươi đẹp, ấm áp. Hình ảnh "Hoa cười khoe nhụy vạt nắng hồng" là một đoạn hồi tưởng rực rỡ, đối lập hoàn toàn với "sầu đông" ở đầu bài. 3. Khát Vọng và Hồi Sinh (Khổ 4)
Hình ảnh trung tâm: "Em về đưa nắng" là lời mời gọi, là niềm hy vọng cháy bỏng. Nắng không chỉ là ánh sáng mà còn là sức sống, là phép màu có thể "Sưởi ấm mùa đông tàn sương hạt." Hành động lãng mạn: "anh hong", "Gảy đàn", "cùng hát", "Điệp khúc yêu nhau" là chuỗi hành động thể hiện niềm mong ước được hàn gắn, được tận hưởng lại những giây phút ngọt ngào, để "ủ mộng vàng." Bài thơ kết thúc bằng một hình ảnh lạc quan, tràn đầy sức sống. Nhận Xét Chung
Bài thơ "Em về đưa nắng" có cấu tứ khá rõ ràng, đi từ lạnh lẽo cô đơn đến khao khát ấm áp. Ngôn ngữ giàu hình ảnh và giàu chất nhạc, đặc biệt là sự đối lập giữa Gió/Sương/Đông/Sầu và Nắng/Xuân/Hồng/Mộng đã tạo nên chiều sâu cảm xúc. Tác giả đã rất thành công trong việc dùng hình tượng "Nắng" như một liều thuốc tinh thần, một nguồn sức mạnh để xua tan cái lạnh và nỗi buồn trong tâm hồn.
Dưới đây là một vài bình luận về bài thơ:
Chủ Đề và Cảm Xúc
Bài thơ là hành trình cảm xúc từ nỗi buồn, sự cô đơn trong mùa đông lạnh giá đến khát vọng về hơi ấm và sự sum họp của tình yêu.
Nửa đầu bài: Thể hiện nỗi buồn sâu lắng, mang tính chất hoài niệm và ai oán. Mùa đông, gió trở mùa, sương lạnh là bối cảnh cho "chút sầu đông" và "cung sầu" (khổ 1).
Nửa sau bài: Chuyển sang khát khao và hy vọng khi hình dung về sự trở lại của "Em" ("nàng xuân"). Hình ảnh "nắng" là biểu tượng cho tình yêu, sự sống và niềm vui.
Phân Tích Hình Ảnh và Nghệ Thuật
1. Mở Đầu U Buồn (Khổ 1 & 2)
Hình ảnh đối lập: "Gió trở mùa" và "sầu đông" thiết lập ngay không khí lạnh lẽo, buồn bã. Âm thanh "tiếng rít nhẹ trên không" và "cung sầu" tạo cảm giác cô độc, day dứt, như thể cả thiên nhiên cũng đang than thở cùng nỗi lòng của nhân vật trữ tình.
Sự vật hóa cảm xúc: "Ta uống thâu đêm lệ không màu" là một cách diễn tả nỗi đau tột cùng, không còn nước mắt để khóc nữa. Việc cố gắng "tìm giấc ngủ quên tình cũ" nhưng không thành lại càng làm nổi bật sự bất lực của lý trí trước tình cảm.
Ngôn từ mạnh mẽ: "Quên cả yêu thương cả hẹn thề" nhấn mạnh sự quyết tâm dứt bỏ, nhưng lại bị phủ định ngay ở khổ tiếp theo.
2. Day Dứt và Hoài Niệm (Khổ 3)
Mâu thuẫn nội tâm: Câu "Tâm muốn thế nhưng lòng nào thế" là đỉnh điểm của sự day dứt. Lý trí (Tâm) muốn quên, nhưng trái tim (Lòng) lại không thể, vẫn "Nhớ mãi nàng xuân nhớ vô cùng."
Hình ảnh "Nàng xuân": Đại diện cho người yêu, cho những ký ức tươi đẹp, ấm áp. Hình ảnh "Hoa cười khoe nhụy vạt nắng hồng" là một đoạn hồi tưởng rực rỡ, đối lập hoàn toàn với "sầu đông" ở đầu bài.
3. Khát Vọng và Hồi Sinh (Khổ 4)
Hình ảnh trung tâm: "Em về đưa nắng" là lời mời gọi, là niềm hy vọng cháy bỏng. Nắng không chỉ là ánh sáng mà còn là sức sống, là phép màu có thể "Sưởi ấm mùa đông tàn sương hạt."
Hành động lãng mạn: "anh hong", "Gảy đàn", "cùng hát", "Điệp khúc yêu nhau" là chuỗi hành động thể hiện niềm mong ước được hàn gắn, được tận hưởng lại những giây phút ngọt ngào, để "ủ mộng vàng." Bài thơ kết thúc bằng một hình ảnh lạc quan, tràn đầy sức sống.
Nhận Xét Chung
Bài thơ "Em về đưa nắng" có cấu tứ khá rõ ràng, đi từ lạnh lẽo cô đơn đến khao khát ấm áp. Ngôn ngữ giàu hình ảnh và giàu chất nhạc, đặc biệt là sự đối lập giữa Gió/Sương/Đông/Sầu và Nắng/Xuân/Hồng/Mộng đã tạo nên chiều sâu cảm xúc.
Tác giả đã rất thành công trong việc dùng hình tượng "Nắng" như một liều thuốc tinh thần, một nguồn sức mạnh để xua tan cái lạnh và nỗi buồn trong tâm hồn.