Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ bảy, 05 Tháng 2 2022 07:08

Tiến trình của ơn gọi

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  TIẾN TRÌNH CỦA ƠN GỌI | Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật V, Mùa Thường Niên, Năm C

 

TMĐP- Tất cả chúng ta đều được Thiên Chúa kêu gọi đi theo Ngài, đồng hành với Ngài để thực hiện điều Ngài muốn cho hạnh phúc của chính chúng ta và cho mọi người đang cùng sống.

Tuy thế, không mấy khi chúng ta nhìn lại ơn gọi của mình, để nhận ra Thiên Chúa đã gọi mình thế nào, và mình đã đáp trả Tiếng Gọi ra sao. Nói cách khác, sở dĩ chúng ta sống ơn gọi của mình một cách hời hợt phần lớn là do chúng ta đã không thấy rõ tiến trình và điều kiện để ơn gọi được thành hình và thực hiện như ý Chúa muốn.

1/ Ơn Gọi nảy mầm từ việc nhận ra vinh quang của Thiên Chúa:

Kinh thánh cho chúng ta thấy: người được gọi luôn bước vào con đường ơn gọi của mình bằng tâm tình bỡ ngỡ trước vinh quang của Thiên Chúa, qua những việc kỳ diệu Ngài làm, như ngôn sứ Isaia đã bắt đầu hành trình ơn gọi khi ông được thấy Thiên Chúa là “Chúa Thượng ngự trên ngai rất cao; tà áo của Người bao phủ Đền Thờ. Phiá bên trên Người, có các thần Xêraphim đứng chầu… Các vị ấy đối đáp tung hô: “Thánh! Thánh! Chí Thánh! Đức Chúa các đạo binh là Đấng Thánh!” (Is 6, 1-3); Phêrô thì sửng sốt trước mẻ cá lạ lùng, “nhiều đến nỗi hầu như rách cả lưới”, khi ông vâng lời Đức Giêsu “chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới”, mặc dù ông “đã vất vả suốt đêm mà không bắt được con cá nào” (Lc 5,4-6 ); riêng Phaolô thì kinh ngạc “khi luồng sáng từ trời chiếu xuống bao phủ ông” (Cv 9,3) khi ông trên ngựa đi lùng bắt những người theo đạo ở Đamát.

2/ Ơn Gọi ăn rễ từ việc nhận ra mình bé nhỏ, yếu đuối, bất xứng của người được gọi:

Nếu quan sát những người được Thiên Chúa gọi trong Kinh Thánh, chúng ta nhận thấy họ có chung một thái độ khiêm tốn nhận mình nhỏ bé, yếu đuối, bất tài, bất xứng trước Thiên Chúa như ngôn sứ Isaia đã thốt lên trước vinh quang của Đức Chúa: “Khốn thân tôi, tôi chết mất! Vì tôi là một người môi miệng ô uế, tôi ở gtiữa một dân môi miệng ô uế, thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là Đức Chúa các đạo binh” (Is 6,5); như Phêrô đã sấp mặt dưới chân Đức Giêsu và nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!” khi thấy mẻ cá “khủng” vừa bắt được (Lc 5,8); hoặc như Phaolô đã ngã xuống đất và khiêm hạ khẩn khoản: “Thưa Ngài, Ngài là ai?” (Cv 9,5).

3/ Ơn Gọi lớn lên, và sinh hoa kết trái do lòng tín nhiệm của Thiên Chúa nơi người được gọi:

Khi gọi ai, Thiên Chúa tỏ cho họ biết Ngài yêu thương và tín nhiệm họ, với điều kiện người ấy phải nhận ra vinh quang thánh thiện của Ngài và khiếm khuyết, tội lụy của mình, phải thấy rõ sức mạnh của Ngài và yếu đuối của mình, bởi không nhận ra mình bất xứng, bất tài, người được gọi không sớm thì muộn sẽ rơi vào ảo tưởng quyền lực, và ảo tưởng thánh thiện, vì nghĩ mình được gọi vì có tài, có đức, có thế, có lực. Hai ảo tưởng nguy hiểm này sẽ làm cho người được gọi không còn nhớ mình là người được kêu gọi để làm theo ý Đấng đã kêu gọi mình. Đây là bi kịch rất đau thương của đời môn đệ, nếu người môn đệ không tỉnh thức để khiêm tốn biết mình đến để làm theo ý Đấng đã kêu gọi, như lời thân thưa “Này con đây” dễ thương của mình ngày được sai đi.

Vì chân nhận vinh quang của Thiên Chúa và thú nhận môi miệng mình tanh dơ, hôi thối, Isaia đã được Thiên Chúa tín nhiệm chọn làm ngôn sứ của Ngài, khi “tha tội và xá tội” cho ông bằng sai một trong các thần Xêraphim lấy một hòn than hồng từ bàn thờ chạm vào miệng ông (x. Is 6,6-7); Phêrô, vì biết mình là kẻ có tội, đã được Đức Giêsu trấn an “Đừng sợ !”, và tín nhiệm trao cho ông sứ vụ “đánh cá người”, tức “thu phục người ta” (x. Lc 5,10); Phaolô cũng khiêm tốn nhận mình là “kẻ ngã ngựa” trước uy quyền của Thiên Chúa, và Chúa đã tín nhiệm ông khi không gay gắt, nhưng trìu mến nói với ông: “Ta là Giêsu mà ngươi đang bắt bớ. Nhưng ngươi hãy đứng dậy, vào thành, và người ta sẽ nói cho ngươi biết ngươi phải làm gì” (Cv 9, 5-6).

Quả thực, tiến trình ơn gọi của những người được gọi là câu chuyện tình giữa họ và Thiên Chúa. Câu chuyện ấy bắt đầu từ trái tim bỡ ngỡ của người được gọi trước những việc lạ lùng, kỳ diệu mà chỉ tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người mới thực hiện được. Và cứ thế, càng đi xa hơn trên đường tình với Thiên Chúa, càng bé nhỏ ẩn mình trong trái tim Thiên Chúa, người được Thiên Chúa gọi càng khám phá hạnh phúc của người được gọi và sung sướng nhận ra ơn gọi của họ chính là Tình Yêu.

Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã trải nghiệm và xác tín hạnh phúc của ơn gọi tình yêu khi viết trong Nhật Ký Một Tâm Hồn: “Con hiểu rằng: Tình Yêu bao trùm tất cả các ơn gọi, vì Tình Yêu là tất cả, Tình Yêu ôm trọn mọi thời, mọi nơi, tắt một lời, Tình Yêu vĩnh cửu, đời đời …. Ôi Giêsu, tình yêu của con! Con đã tìm thấy ơn gọi của con. Ơn gọi ấy chính là Tình Yêu”.

Jorathe Nắng Tím
https://tinmungduongpho.com/tien-trinh-cua-on-goi-suy-niem-tin-mung-chua-nhat-v-mua-thuong-nien-nam-c/

Read 400 times Last modified on Chủ nhật, 06 Tháng 2 2022 13:09