7.9 Thứ Tư trong tuần thứ Hai Mươi-Ba Mùa Quanh Năm
1 Cr 7:25-31; Tv 45:11-12,14-15,16-17; Lc 6:20-26
Các Mối Phúc Thật
Tin mừng hôm nay Chúa Giê-su nói: "Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em." không phải là lời mị dân hay thiếu thực tế. Chúa Giêsu không chủ trương bần cùng hóa con người, nhưng quả nhiên, ‘người nghèo’ thì có phúc hơn người giàu; người nghèo khó thực sự thì bám vào Thiên Chúa, đặt niềm tin tưởng ở Chúa. Người giữ được tinh thần nghèo khó, không tham lam chạy theo vật chất đến quên cả nghĩa tình, đánh mất lương tri. Họ đích thật là những con người tự do không bị bả vinh hoa phú quý làm chủ, sẵn sàng sống chia sẻ với tha nhân, nên trước mặt Chúa họ thực sự là người giàu có ,vì được Chúa là gia nghiệp cuộc đời.
"Phúc cho những kẻ nghèo khó", phải chăng Chúa Giêsu muốn con người ta phải sống trong cảnh nghèo khó, vất vả mà không muốn cho con người giàu sang phú quý? Chắc chắn không phải như vậy, Chúa Giêsu không bảo chúng ta tìm kiếm sự thiếu thốn vật chất, nhưng Người muốn chúng ta được giải thoát khỏi mọi sự ràng buộc với của cải trần thế để có thể mở rộng lòng mình ra trước sự giàu có tinh thần.
Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta cần chú tâm đến những bậc thang giá trị đích thực trong cuộc sống, rằng của cải vật chất là phương tiện, chứ không phải là cứu cánh của cuộc sống con người. Chính Chúa Giêsu đã sống theo bậc thang giá trị ấy bằng đời sống khó nghèo của con người để cảm thông, chia sẻ và đem con người đến gần với Thiên Chúa. Sống nghèo khó như Chúa Giêsu là mỗi người biết sống cho những giá trị vĩnh cửu, sống yêu thương, quảng đại, liên đới, tình người.
Con người ngày hôm nay rất cần có những phương tiện, của cải vật chất để phục vụ cho đời sống. Tuy nhiên, chúng ta đừng để tâm hồn mình dính bén, làm tôi cho của cải vật chất, nhưng khôn ngoan dùng những của cải đời này để mua lấy nước Trời. “Con không xin Chúa giàu sang, cũng đừng để con quá nghèo. Vì nếu quá giàu sang, con dễ bỏ quên Chúa, còn nếu quá đói nghèo, con sẽ liều trộm cắp làm ô danh Chúa trời. Con xin đem cuộc đời đặt vào bàn tay Chúa. Chúa kiên vững muôn đời, còn đời tựa giấc mơ. Con trao dâng thân phận và tin nơi Chúa thôi”
Kinh qua thực tế cuộc sống cho thấy những người nghèo, những người lo phiền sầu khổ, khóc lóc là những người biết tìm đến và gắn bó với Thiên Chúa, khi họ thấy cuộc đời chẳng có gì cho để họ có thể bám víu vào. Tuy nhiên, chính khi họ tìm về với Thiên Chúa, Chúa đã cho họ được niềm an ủi và hạnh phúc trong tâm hồn mà trước đây họ không hề có được. Điển hình có những bệnh nhân ung thư hay mắc những căn bệnh trầm kha hoàn toàn thất vọng, nhưng khi chỉ còn biết kiếm tìm, phó thác và đặt niềm tin tưởng nơi Chúa, họ tìm được ý nghĩa cuộc sống, có được sự an bình, niềm hy vọng và sẵn sàng đối mặt với tử thần cách can đảm.
"Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xóa tên như đồ xấu xa. Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế." (c. 22-23).
Một Ki-tô hữu chính danh là người họa lại tâm tình, hành động, cuộc sống như Đức Ki-tô. Sống trong một thế giới loại trừ Thiên Chúa, họ chắc chắn sẽ đồng số phận với Đức Ki-tô: chịu phỉ báng, trục xuất, nhạo cười, khinh chê như kẻ khờ dại.
Tuy nhiên, họ can đảm tiến bước trong dòng nước ngược; không a dua, xu thời, ba phải: ‘thiên hạ làm sao, tôi làm vậy, thiên hạ làm bậy tôi làm theo’, nhưng sẵn sàng dấn thân cho Tin mừng, lấy lời Chúa làm kim chỉ nam, làm lẽ sống và trở nên chứng nhân đức tin sống động cho những người sống chung quanh mình. Họ chắc chắn sẽ tránh được những mối họa Chúa Giêsu cảnh báo những người sống làm tôi cho của cải vật chất và được hưởng phần thưởng Chúa đã hứa ban trong hân hoan vui sướng.
Chúa Giêsu quả thực đã sống như một người nghèo giữa những người nghèo; đã tuyên bố: Phúc cho những kẻ nghèo đói, phúc cho những kẻ đang khóc lóc, phúc cho những kẻ bị bách hại, Chúa Giêsu hẳn phải là người hạnh phúc nhất, vì Ngài đã đi đến tận cùng sự nghèo đói, bách hại ấy. Chúa Giêsu đã không làm phép lạ cho trái đất luôn chảy sữa và mật, Ngài đã không đem lại một giải pháp chính trị, kinh tế, xã hội cụ thể nào; thế nhưng, cuộc sống, lời nói và cái chết của Ngài lại là chìa khóa giúp giải quyết các vấn đề của con người. Quả vậy, vấn đề cơ bản của con người là gì, nếu không phải là được sống hạnh phúc; tuy nhiên, sai lầm lớn nhất của mọi thời chính là nghĩ rằng càng có nhiều tiền của, quyền bính, danh vọng thì càng được hạnh phúc.
Khi tuyên bố: "Phúc cho những kẻ nghèo khó", Chúa Giêsu không hề có ý muốn biến thế giới thành một thế giới nghèo đói, bần cùng. Của cải vật chất là phương tiện cần thiết để cho con người được sống xứng phẩm giá con người; Thiên Chúa đã tạo dựng con người để nó thống trị và hưởng dụng mọi sự trong vũ trụ. Khi tuyên bố: "Phúc cho những kẻ nghèo khó", Chúa Giêsu nhắc nhở cho con người bậc thang giá trị đích thực trong cuộc sống. Của cải vật chất là phương tiện, chứ không phải là cứu cánh của cuộc sống. Người nghèo khó như Chúa Giêsu đã từng sống là người sống theo bậc thang giá trị ấy. Người sống nghèo khó như Chúa Giêsu là người biết sống cho những giá trị vĩnh cửu, là yêu thương, quảng đại, liên đới, tình người.
Ðược lời Chúa soi sáng hướng dẫn, người Kitô hữu chúng ta phải là người luôn tìm kiếm và sống cho những giá trị vĩnh cửu. Giữa những vất vả vì chén cơm manh áo từng ngày, xin cho chúng ta luôn tìm kiếm Nước Chúa, nhờ đó chúng ta sẽ là người hạnh phúc nhất, vì chúng ta biết mình sống để làm gì và sẽ đi về đâu.
Huệ Minh