Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Chủ nhật, 22 Tháng 12 2024 09:18

Thứ hai tuần 4 Mùa Vọng Featured

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  Thứ hai tuần 4 Mùa Vọng

23 Tháng 12:

"TRẺ NHỎ NÀY RỒI SẼ RA SAO?"

(Ml 3, 1-4; 4, 5-6; Lc 1, 57-66)

Ngày 23 tháng 12, chúng ta đứng rất gần Lễ Giáng Sinh. Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại sự kiện Gioan Tẩy Giả chào đời, một biến cố đầy niềm vui không chỉ cho gia đình ông Giacaria và bà Êlisabét, mà còn cho toàn dân Israel. Sự xuất hiện của Gioan là một dấu chỉ quan trọng trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa.

Câu hỏi của những người xung quanh: "Trẻ nhỏ này rồi sẽ ra sao?" không chỉ là sự tò mò, mà còn chứa đựng niềm hy vọng về một tương lai được Thiên Chúa dẫn dắt. Hôm nay, chúng ta cùng suy niệm về ý nghĩa sự ra đời của Gioan Tẩy Giả và vai trò của ông trong lịch sử cứu độ.

Bà Êlisabét, ở tuổi già, đã sinh một con trai như lời Thiên Chúa đã hứa. Điều này không chỉ là sự đáp lại lời cầu xin của hai ông bà trong suốt nhiều năm, mà còn là bằng chứng cho thấy Thiên Chúa không quên những người công chính.

Sự chào đời của Gioan không chỉ là niềm vui cho gia đình ông Giacaria và bà Êlisabét. Niềm vui ấy còn lan tỏa đến mọi người xung quanh, bởi mọi người nhận ra đây không phải là một sự kiện bình thường. Trẻ Gioan được sinh ra trong hoàn cảnh đặc biệt, dưới sự can thiệp kỳ diệu của Thiên Chúa.

Tên của trẻ là "Gioan", nghĩa là "Thiên Chúa thi ân". Khi ông Giacaria viết tên này lên bảng, mọi người ngỡ ngàng vì trong gia đình không ai mang tên đó. Nhưng chính cái tên này đã khẳng định rằng, đứa trẻ không chỉ là món quà riêng cho gia đình Giacaria, mà còn là một ân huệ Thiên Chúa ban cho toàn dân.

Hơn nữa, việc ông Giacaria được mở miệng nói sau nhiều tháng bị câm, là một dấu chỉ mạnh mẽ cho thấy rằng Thiên Chúa đang can thiệp trực tiếp vào lịch sử nhân loại. Gioan không chỉ là con của hai ông bà, mà còn là người được Thiên Chúa tuyển chọn với một sứ mạng cao cả: dọn đường cho Đấng Cứu Thế.

 

Câu hỏi của dân chúng, "Trẻ nhỏ này rồi sẽ ra sao?" là một câu hỏi đầy ý nghĩa. Trẻ Gioan mang trên mình một sứ mạng đặc biệt. Ông là Tiền Hô, người đi trước để dọn đường cho Đấng Cứu Thế.

Ngay từ khi còn trong bụng mẹ, Gioan đã được đầy tràn Thánh Thần. Ông đã nhảy mừng khi Đức Maria – mang Chúa Giêsu trong lòng – đến thăm bà Êlisabét. Điều này báo trước rằng, cuộc đời của Gioan sẽ luôn gắn bó mật thiết với sứ mạng của Chúa Giêsu.

Gioan là một dấu chỉ nhắc nhở mọi người về sự trung thành của Thiên Chúa. Ông sẽ sống một cuộc đời đơn sơ, khắc khổ, và hoàn toàn vâng phục thánh ý Thiên Chúa. Sứ mạng của Gioan không phải là để tìm kiếm vinh quang cho bản thân, mà là để hướng mọi người về Đấng sẽ đến sau ông, chính là Chúa Giêsu.

Sự ra đời của Gioan Tẩy Giả nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa luôn có một kế hoạch hoàn hảo cho mỗi người. Có những lúc chúng ta cảm thấy cuộc đời mình rơi vào bế tắc, giống như hai ông bà Giacaria và Êlisabét từng tuyệt vọng vì không có con. Nhưng Thiên Chúa không bao giờ quên lời hứa của Người.

Chúng ta được mời gọi sống với niềm tin và sự cậy trông nơi Thiên Chúa, tin rằng Người luôn hành động đúng thời điểm.

Câu hỏi "Trẻ nhỏ này rồi sẽ ra sao?" cũng nhắc nhở chúng ta về giá trị đặc biệt của mỗi người. Mỗi một sinh linh được Thiên Chúa tạo dựng đều mang một sứ mạng riêng trong kế hoạch của Người. Chúng ta cần nhìn nhận giá trị của mình và của người khác, đồng thời sống trọn vẹn ơn gọi mà Thiên Chúa đã trao ban.

Nhìn vào ông Giacaria, chúng ta học được bài học về sự tạ ơn. Sau khi được Thiên Chúa mở miệng, ông đã cất lời ca ngợi Thiên Chúa. Lời ca tụng ấy không chỉ là một hành động biết ơn, mà còn là sự công bố về lòng trung tín và tình thương của Thiên Chúa đối với con người.

Câu chuyện về sự ra đời của Gioan Tẩy Giả không chỉ là một sự kiện lịch sử, mà còn mang ý nghĩa sâu sắc cho đời sống đức tin của chúng ta. Gioan là biểu tượng của lòng tin, sự cậy trông, và lòng trung thành với Thiên Chúa.

Hãy để câu hỏi "Trẻ nhỏ này rồi sẽ ra sao?" trở thành lời mời gọi chúng ta khám phá sứ mạng mà Thiên Chúa trao ban cho mỗi người. Hãy sống với niềm tin và tình yêu, để cuộc đời chúng ta cũng trở thành dấu chỉ về tình thương của Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con vững tin vào tình thương của Chúa, và luôn sống với lòng biết ơn vì những ân huệ Chúa đã ban. Xin cho chúng con biết cộng tác vào kế hoạch cứu độ của Chúa, giống như Gioan Tẩy Giả đã trung thành với sứ mạng của mình. Amen.


 

Lm. Anmai, CSsR

 

 

23 Tháng 12:

TRẺ NHỎ NÀY RỒI SẼ RA SAO?

(Lc 1, 57-66)

Tin Mừng hôm nay thuật lại sự kiện sinh hạ đặc biệt của Gioan Tẩy Giả, người sẽ trở thành Tiền Hô cho Chúa Giêsu. Ba điều lạ lùng được nhấn mạnh:

Thiên thần báo tin và đặt tên cho hài nhi Gioan trước khi chào đời.

Hài nhi được sinh ra bởi một người mẹ son sẻ và cao niên.

Ông Giacaria được mở miệng ca tụng Thiên Chúa sau khi thực hiện lời sứ thần.

Qua ba điều kỳ diệu này, chúng ta được mời

gọi suy niệm về kế hoạch yêu thương và quyền năng của Thiên Chúa trong lịch sử cứu độ, cũng như trách nhiệm của mỗi người Kitô hữu trong việc sống và làm chứng cho Tin Mừng.

Trong văn hóa Do Thái cũng như nhiều nền văn hóa Phương Đông, việc đặt tên mang ý nghĩa rất sâu sắc. Người đặt tên cho ai đó thường có quyền định đoạt vận mệnh của người ấy. Thiên Chúa đã đích thân sai sứ thần Gabriel đến báo tin và đặt tên cho Gioan, điều này cho thấy:

Gioan hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa. Ngay từ khi còn trong lòng mẹ, cuộc đời Gioan đã được thánh hiến cho sứ mạng cao cả.

Tên gọi "Gioan" (nghĩa là "Thiên Chúa thi ân") gói gọn toàn bộ sứ mạng của ông: trở thành người tiên phong loan báo ân sủng Thiên Chúa đến cho mọi người, chuẩn bị cho sự xuất hiện của Đấng Cứu Thế.

Qua biến cố này, mỗi Kitô hữu được nhắc nhở về giá trị và ý nghĩa của bí tích Rửa Tội. Chúng ta được tái sinh trong nước và Thánh Thần, được phục hồi địa vị làm con cái Thiên Chúa, và nhận lấy tên gọi mới, thường là tên thánh bổn mạng. Điều này mời gọi chúng ta sống sao cho xứng đáng với danh xưng "Kitô hữu" – người thuộc về Chúa Kitô.

Câu chuyện bà Êlisabét mang thai và sinh con khi đã cao niên là một minh chứng sống động về quyền năng của Thiên Chúa. Điều này gợi nhắc hình ảnh tổ phụ Abraham và bà Sara trong Cựu Ước.

Abraham và Sara từng tuyệt vọng vì không có con. Nhưng trong lúc tưởng chừng không còn hy vọng, Thiên Chúa đã ban cho họ một người con, Isaac, như lời hứa.

Tương tự, sự ra đời của Gioan là một dấu chỉ Thiên Chúa luôn trung thành với lời hứa của Người, dù con người có lúc nghi ngờ hoặc không hiểu được cách thức Người thực hiện.

Cuộc sống nhiều khi đẩy chúng ta vào những hoàn cảnh khó khăn, khiến ta cảm thấy bất lực và tuyệt vọng. Qua câu chuyện của bà Êlisabét, chúng ta được mời gọi:

Tin tưởng rằng Thiên Chúa luôn có cách riêng để thực hiện kế hoạch của Người.

Cậy trông vào quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa, dù mọi thứ xung quanh có vẻ bất khả thi.

Khi ông Giacaria nghi ngờ lời sứ thần báo tin, ông đã bị câm như một dấu chỉ về hậu quả của sự thiếu lòng tin. Nhưng ngay khi ông viết tên "Gioan" theo lệnh của sứ thần, miệng lưỡi ông được mở ra, và ông cất tiếng ca tụng Thiên Chúa.

Điều này dạy chúng ta rằng:

Sự vâng phục Lời Chúa giải thoát chúng ta. Bao lâu chúng ta còn nghi ngờ và cứng lòng, chúng ta sẽ không thể cảm nhận được niềm vui của Lời Chúa, cũng không thể ca tụng và loan báo Tin Mừng cách trọn vẹn.

Sự vâng phục dẫn đến lời ca tụng. Ông Giacaria đã dâng lên Thiên Chúa lời ca tụng, vì ông nhận ra tình yêu và sự trung tín của Thiên Chúa qua biến cố sinh hạ của con trai ông.

Chúng ta cũng được mời gọi thực thi thánh ý Thiên Chúa trong đời sống hằng ngày. Khi biết lắng nghe và làm theo Lời Chúa, tâm hồn chúng ta sẽ được giải thoát khỏi sự hoài nghi và ích kỷ, để trở nên những người loan báo tình yêu và ân sủng của Thiên Chúa cho thế giới.

Mỗi người đều có một sứ mạng riêng mà Thiên Chúa đã định sẵn. Hãy học hỏi nơi Gioan Tẩy Giả: sống trọn vẹn cho sứ mạng Chúa trao và luôn làm sáng danh Người.

Câu chuyện của bà Êlisabét và ông Giacaria nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi những ai trông cậy vào Người. Dù chúng ta có thể không hiểu được cách thức Người hành động, nhưng hãy tin rằng mọi sự đều nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa.

Như ông Giacaria, chúng ta được mời gọi cất lời ca tụng Thiên Chúa mỗi ngày. Lời ca tụng không chỉ là lời nói, mà còn là cách chúng ta sống, làm chứng cho tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa qua đời sống hằng ngày.

Sự chào đời của Gioan Tẩy Giả là một biến cố đặc biệt, chứa đựng nhiều bài học quý giá cho đời sống đức tin của chúng ta. Hãy học nơi ông Giacaria sự vâng phục, nơi bà Êlisabét lòng tin tưởng, và nơi Gioan Tẩy Giả sự trung thành với sứ mạng.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn sống xứng đáng với ơn gọi Kitô hữu, mang trên mình sứ mạng dọn đường cho Chúa đến trong cuộc sống của chúng con và của mọi người xung quanh. Xin ban cho chúng con lòng tin vững vàng và tâm hồn biết ca tụng Chúa, để mỗi ngày sống của chúng con trở thành một lời chứng về tình yêu và quyền năng của Ngài. Amen.

 

Lm. Anmai, CSsR


 

 23 Tháng 12:

TRẺ NHỎ NÀY RỒI SẼ RA SAO?

(Lc 1, 57-66)

Sự kiện Gioan Tẩy Giả chào đời đã làm bừng sáng một ngôi nhà đang chìm trong niềm khát vọng. Bà Êlisabét, người từng chịu nỗi đau son sẻ, nay đã sinh con trong niềm vui ngỡ ngàng của mọi người xung quanh.

Câu chuyện này không chỉ đơn thuần là một sự kiện gia đình, mà còn chứa đựng một ý nghĩa cứu độ sâu xa: sự xuất hiện của Gioan Tẩy Giả là khởi đầu của một chương mới trong lịch sử cứu độ. Trẻ Gioan không chỉ là niềm vui của riêng gia đình, mà còn là ân phúc của cả dân Israel. Chính vì thế, mọi người không chỉ vui mừng mà còn bỡ ngỡ tự hỏi: “Trẻ nhỏ này rồi sẽ ra sao?”

Sự chào đời của Gioan là một dấu chỉ rõ ràng về sự hiện diện và quyền năng của Thiên Chúa. Điều này đặc biệt nổi bật qua ba khía cạnh:

Gioan được sinh ra từ một người mẹ son sẻ. Bà Êlisabét đã quá tuổi sinh con, nhưng Thiên Chúa đã biến điều không thể thành có thể. Hình ảnh này gợi nhắc về tổ phụ Abraham và bà Sara, nhấn mạnh rằng Thiên Chúa luôn thực hiện lời hứa của Ngài, dù con người có thể nghi ngờ hoặc cảm thấy vô vọng.

Gioan được đặt tên bởi Thiên Chúa. Việc ông Giacaria viết tên con trẻ là “Gioan” theo lời sứ thần cho thấy sự hoàn toàn vâng phục Thiên Chúa. Tên gọi “Gioan” có nghĩa là “Thiên Chúa thi ân,” báo trước vai trò đặc biệt của ông trong kế hoạch cứu độ.

Ông Giacaria được giải thoát khỏi sự câm lặng. Khi ông thực hiện ý Chúa bằng cách đặt tên cho con, miệng lưỡi ông được mở ra. Điều này minh chứng rằng, chỉ khi con người thực sự tin tưởng và làm theo ý Chúa, họ mới tìm được sự tự do và niềm vui đích thực.

Câu hỏi của những người xung quanh: “Trẻ nhỏ này rồi sẽ ra sao?” không chỉ là sự tò mò về một đứa trẻ đặc biệt, mà còn phản ánh nỗi khát khao lớn lao của dân Israel. Họ đang chờ đợi Đấng Cứu Thế, và sự xuất hiện của Gioan là một dấu hiệu cho thấy thời điểm ấy đã gần kề.

Sự kiện này cũng mời gọi chúng ta nhận ra rằng, trong mọi biến cố lớn nhỏ của cuộc sống, Thiên Chúa luôn hiện diện và hành động. Những điều tưởng chừng như bình thường có thể mang ý nghĩa sâu sắc khi chúng ta nhìn bằng con mắt đức tin.

Sự nghi ngờ của ông Giacaria khiến ông phải chịu câm lặng trong một thời gian dài. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, đức tin không chỉ là một cảm xúc hay suy nghĩ, mà còn đòi hỏi sự vâng phục và tín thác vào Thiên Chúa, ngay cả khi chúng ta chưa thể hiểu hết ý định của Ngài.

Việc ông Giacaria đặt tên con là “Gioan” theo lời sứ thần cho thấy một tinh thần vâng phục hoàn toàn. Mỗi người chúng ta cũng được mời gọi để thực hiện ý Chúa trong cuộc sống hằng ngày, dù đôi khi điều đó có thể đi ngược lại ý muốn cá nhân hoặc sự kỳ vọng của người khác.

Sau khi miệng lưỡi được mở ra, ông Giacaria đã cất tiếng ca tụng Thiên Chúa. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, mọi ân sủng và phúc lành đều đến từ Thiên Chúa, và cách đáp trả tốt nhất là sống trong tinh thần tạ ơn và chúc tụng.

Câu chuyện của Gioan nhắc nhở chúng ta rằng, mỗi con người đều được Thiên Chúa tạo dựng và yêu thương với một kế hoạch riêng. Chúng ta không chỉ là những cá thể ngẫu nhiên, mà là một phần của kế hoạch cứu độ lớn lao mà Thiên Chúa đang thực hiện.

Thiên Chúa có thể làm mọi sự, nhưng Ngài luôn mời gọi con người cộng tác. Từ việc ông Giacaria đặt tên con, đến sự vâng phục của bà Êlisabét, tất cả đều cho thấy rằng, những hành động nhỏ bé nhưng đầy niềm tin của con người có thể góp phần lớn vào kế hoạch của Thiên Chúa.

Những sự kiện xảy ra trong cuộc sống không phải lúc nào cũng rõ ràng, nhưng nếu chúng ta có đôi mắt đức tin, chúng ta sẽ nhận ra những dấu chỉ của Thiên Chúa. Chính những dấu chỉ ấy sẽ hướng dẫn chúng ta đi trên con đường đúng đắn và sống trọn vẹn hơn.

Câu hỏi của những người xung quanh về tương lai của Gioan không chỉ phản ánh sự ngạc nhiên, mà còn thể hiện sự kỳ vọng. Gioan Tẩy Giả đã trở thành vị Tiền Hô dọn đường cho Chúa Giêsu, làm trọn vẹn vai trò Thiên Chúa đã trao phó.

Mỗi người chúng ta cũng được mời gọi tự hỏi: “Cuộc đời tôi sẽ ra sao?” Câu trả lời nằm ở việc chúng ta có sẵn sàng đón nhận kế hoạch của Thiên Chúa và cộng tác với Ngài hay không.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết sống vững tin vào Chúa, nhận ra sự hiện diện của Ngài trong cuộc sống, và sẵn sàng cộng tác với Ngài trong mọi hoàn cảnh. Nhờ đó, chúng con có thể trở thành khí cụ mang niềm vui và ơn cứu độ đến cho thế giới. Amen.


 

Lm. Anmai, CSsR

 

23 Tháng 12:

"DA-CA-RI-A VÀ HÀNH TRÌNH ĐỨC TIN"

(Lc 1, 57-66)

Câu chuyện của ông Da-ca-ri-a trong Tin Mừng hôm nay là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về hành trình đức tin của mỗi người chúng ta. Da-ca-ri-a, một tư tế đạo đức và trung thành với các lề luật của Thiên Chúa, đã không thể tin tưởng hoàn toàn khi thiên thần Gabriel loan báo rằng ông và vợ mình, bà Ê-li-sa-bét, dù đã cao niên, sẽ sinh một người con trai.

Sự nghi ngờ của ông đã dẫn đến việc ông mất đi khả năng nói, một sự kiện mà thoạt nhìn có vẻ là một hình phạt. Nhưng nếu chúng ta đào sâu hơn, chúng ta sẽ thấy rằng sự câm lặng này chính là cơ hội Thiên Chúa ban cho ông để suy niệm, nhận thức lại, và cuối cùng, bày tỏ đức tin một cách mạnh mẽ hơn.

Ngay từ đầu, Thiên Chúa đã mời gọi Da-ca-ri-a cộng tác vào kế hoạch cứu độ của Ngài bằng việc tin tưởng và vâng phục. Nhưng giống như nhiều người trong chúng ta, ông đã bối rối và nghi ngờ, bởi lời hứa của Thiên Chúa dường như vượt quá khả năng tự nhiên của con người.

Câu chuyện của ông Da-ca-ri-a nhấn mạnh rằng Thiên Chúa không ép buộc ai. Ngài kiên nhẫn chờ đợi con người nhận ra sự vĩ đại trong kế hoạch của Ngài và tự do đáp lời. Việc Da-ca-ri-a viết tên con là “Gio-an” thay vì “Da-ca-ri-a” theo truyền thống là một hành động vâng phục, cho thấy ông đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận Thánh Ý Chúa.

Việc Da-ca-ri-a bị câm không nên được hiểu là một sự trừng phạt đơn thuần, mà là một cơ hội để ông suy ngẫm về lời hứa của Thiên Chúa. Sự im lặng kéo dài là thời gian cần thiết để ông chiêm nghiệm về sự can thiệp kỳ diệu của Thiên Chúa trong cuộc đời mình.

Cũng như vậy, trong cuộc sống, những thử thách mà chúng ta đối mặt đôi khi không phải là sự trừng phạt, mà là cơ hội để chúng ta học cách lắng nghe Thiên Chúa và củng cố đức tin. Giống như Da-ca-ri-a, chúng ta được mời gọi nhìn nhận những khó khăn này dưới ánh sáng của ân sủng Thiên Chúa.

Khi miệng lưỡi của ông Da-ca-ri-a được mở ra, lời đầu tiên ông thốt lên là lời chúc tụng Thiên Chúa. Đây không chỉ là một hành động tự nhiên của một người vừa lấy lại tiếng nói, mà còn là một biểu hiện của đức tin đã được thanh luyện và củng cố qua thử thách.

Lời chúc tụng của ông cũng phản ánh niềm vui và lòng biết ơn sâu sắc, không chỉ vì được làm cha, mà còn vì ông nhận ra rằng Thiên Chúa đã dùng gia đình mình để thực hiện một phần quan trọng trong kế hoạch cứu độ nhân loại.

Da-ca-ri-a là minh chứng cho thấy rằng, ngay cả những người đạo đức cũng có thể gặp khó khăn trong việc tin tưởng hoàn toàn vào Thiên Chúa. Nhưng điều quan trọng là ông đã không dừng lại ở sự nghi ngờ, mà đã tiến bước để thanh luyện và củng cố đức tin của mình.

Chúng ta cũng vậy, trong cuộc sống, đức tin cần được thử thách để trưởng thành. Những khó khăn và thử thách không làm mất đi giá trị của đức tin, mà trái lại, giúp chúng ta trở nên kiên định và sâu sắc hơn.

Khi Da-ca-ri-a vâng lời thiên thần và đặt tên con là “Gio-an,” ông không chỉ đơn thuần thực hiện một mệnh lệnh, mà còn biểu lộ một thái độ vâng phục và tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa. Sự vâng phục này đã mang lại phúc lành cho ông và gia đình, đồng thời trở thành một dấu chỉ quyền năng của Thiên Chúa cho mọi người xung quanh.

Chúng ta cũng được mời gọi sống vâng phục Thánh Ý Chúa, ngay cả khi điều đó đòi hỏi chúng ta từ bỏ ý riêng. Qua sự vâng phục, chúng ta sẽ cảm nghiệm được sự hiện diện và phúc lành của Thiên Chúa trong cuộc sống.

Câu hỏi của những người hàng xóm: “Trẻ nhỏ này rồi sẽ ra sao?” không chỉ phản ánh sự tò mò của họ, mà còn là niềm hy vọng lớn lao vào tương lai của Gio-an. Ông Gio-an Tẩy Giả không chỉ là niềm vui của riêng gia đình, mà còn là niềm vui và hy vọng của cả dân tộc, vì ông được Thiên Chúa chọn làm Tiền Hô cho Đấng Cứu Thế.

Chúng ta cũng nên tự hỏi: cuộc đời của mình rồi sẽ ra sao? Câu trả lời phụ thuộc vào việc chúng ta có sẵn sàng cộng tác với Thiên Chúa để thực hiện ý định của Ngài hay không.

Thay vì xem những khó khăn là trừng phạt, chúng ta hãy coi đó là cơ hội Thiên Chúa ban để thanh luyện và củng cố đức tin của mình.

2. Vâng phục và tin tưởng

Học hỏi từ ông Da-ca-ri-a, chúng ta được mời gọi sống vâng phục và tin tưởng vào kế hoạch của Thiên Chúa, ngay cả khi chúng ta không thể hiểu hết mọi sự.

Đức tin không chỉ là điều chúng ta giữ trong lòng, mà còn phải được thể hiện qua hành động. Như ông Da-ca-ri-a đã chúc tụng Thiên Chúa, chúng ta cũng được mời gọi làm chứng cho Ngài qua lời nói và việc làm.

Câu chuyện của ông Da-ca-ri-a là một lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng Thiên Chúa luôn mời gọi chúng ta đi sâu hơn trong đức tin. Ngài không bao giờ từ bỏ chúng ta, ngay cả khi chúng ta nghi ngờ hay yếu đuối. Giống như ông Da-ca-ri-a, chúng ta được mời gọi sửa sai, vâng phục, và tôn vinh Thiên Chúa bằng cả cuộc đời mình.

Lạy Chúa, xin giúp con biết lắng nghe và thực thi Thánh Ý Chúa như ông Da-ca-ri-a, để con có thể trở thành chứng nhân sống động cho quyền năng và tình yêu của Ngài. Amen.


 

Lm. Anmai, CSsR

 

 

23 Tháng 12:

ĐỨA TRẺ NÀY RỒI SẼ RA SAO?

(Lc 1, 57-66)

Hôm nay, chúng ta được mời gọi suy niệm về một sự kiện đặc biệt trong lịch sử cứu độ: sự chào đời của thánh Gioan Tẩy Giả. Tin Mừng tường thuật rằng Gioan được sinh ra trong niềm vui của gia đình ông Giacaria và bà Êlisabét, nhưng niềm vui ấy không chỉ giới hạn trong phạm vi gia đình. Sự kiện này lan tỏa, trở thành niềm hân hoan của cả cộng đoàn và là dấu chỉ cho thấy bàn tay Thiên Chúa can thiệp.

Với người phụ nữ Do Thái, việc không có con được xem là một nỗi nhục, một dấu hiệu của sự chúc dữ từ Thiên Chúa. Tuy nhiên, Thiên Chúa đã thay đổi hoàn cảnh của bà Êlisabét, mang lại niềm vui và sự phục hồi danh dự cho bà. Sự kiện này không chỉ làm vơi đi nỗi đau của một người mẹ, mà còn trở thành một biểu tượng sống động cho thấy rằng Thiên Chúa luôn lắng nghe những lời cầu nguyện chân thành và can thiệp vào đúng thời điểm của Ngài.

Cuộc đời của ông Giacaria và bà Êlisabét là minh chứng rõ ràng cho sự kiên nhẫn chờ đợi trong đức tin. Dù bị xã hội nhìn nhận là bất hạnh, họ vẫn trung thành với đường lối Chúa. Qua đó, chúng ta nhận thấy rằng Thiên Chúa không quên những người công chính, và Ngài luôn thực hiện lời hứa trong thời điểm thích hợp.

Trong văn hóa Kinh Thánh, tên gọi không chỉ là một cách để nhận diện, mà còn gắn liền với căn tính và sứ vụ của người được đặt tên. Khi thiên thần Gabriel truyền tin cho ông Giacaria, tên “Gioan” đã được chọn trước. Cái tên này mang ý nghĩa “Thiên Chúa đầy lòng thương xót.”

Sự phản đối của họ hàng và quyết tâm của ông Giacaria trong việc viết tên “Gioan” cho thấy đây không phải là một sự lựa chọn ngẫu nhiên. Việc đặt tên Gioan thể hiện sự vâng phục ý Chúa và là một khởi đầu cho sứ mạng tiền hô: dọn đường cho Đấng Cứu Thế.

Câu chuyện này cũng mời gọi chúng ta suy nghĩ về sứ vụ của chính mình. Khi được sinh ra, chúng ta cũng được Chúa gọi tên qua bí tích Rửa Tội và được giao phó một sứ mạng đặc biệt trong chương trình cứu độ của Ngài.

Ông Giacaria đã bị câm do nghi ngờ lời thiên thần. Nhưng khi ông viết tên con trẻ là Gioan, miệng lưỡi ông được mở ra. Hành động này không chỉ biểu thị sự vâng phục, mà còn là một dấu chỉ quyền năng của Thiên Chúa.

Miệng lưỡi ông Giacaria được mở ra để chúc tụng Thiên Chúa. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, khi sống trong đức tin và vâng phục ý Chúa, chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui, lòng biết ơn và khả năng làm chứng cho Ngài.

Phản ứng của những người xung quanh—“Láng giềng ai nấy đều kinh sợ”—cho thấy quyền năng Thiên Chúa không chỉ dừng lại ở gia đình Giacaria, mà còn lan tỏa đến cả cộng đoàn. Sự xuất hiện của Gioan, cùng với những dấu chỉ lạ lùng, làm nổi bật rằng thời gian cứu độ đã bắt đầu.

Câu hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?” không chỉ là sự tò mò, mà còn là niềm hy vọng lớn lao rằng Gioan sẽ mang lại sự thay đổi, hướng dẫn dân Chúa đến với Đấng Cứu Thế.

Nhìn vào cuộc đời ông Giacaria và bà Êlisabét, chúng ta thấy rằng Thiên Chúa luôn có thời gian của Ngài. Những thử thách trong đời sống không phải là dấu hiệu của sự bỏ rơi, mà là cơ hội để chúng ta củng cố đức tin và chờ đợi ân sủng.

Khi ông Giacaria vâng phục lệnh truyền của thiên thần và đặt tên con là Gioan, ông không chỉ được giải thoát khỏi sự câm lặng, mà còn mở ra một thời kỳ mới trong lịch sử cứu độ. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc sống vâng phục ý Chúa, dù đôi khi điều đó vượt quá sự hiểu biết của con người.

Những người xung quanh gia đình ông Giacaria đã kinh ngạc trước những dấu chỉ quyền năng Thiên Chúa. Chúng ta cũng được mời gọi để nhìn ra sự hiện diện và hành động của Ngài trong cuộc sống hằng ngày, qua những biến cố, dù lớn hay nhỏ.

Sự kiện Gioan Tẩy Giả chào đời là một bước chuẩn bị cho sự xuất hiện của Đấng Cứu Thế. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, Chúa Giêsu không đến trong một không gian trống rỗng, mà được chuẩn bị cẩn thận qua những con người, gia đình và biến cố lịch sử.

Chúng ta cũng được mời gọi chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa Giáng Sinh. Điều này không chỉ là việc trang trí nhà cửa hay chuẩn bị quà tặng, mà quan trọng hơn, là mở lòng mình để đón nhận sự hiện diện của Thiên Chúa và sống xứng đáng với sứ mạng mà Ngài giao phó.

Câu hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?” nhắc nhở chúng ta rằng mỗi người sinh ra đều có một sứ mạng đặc biệt trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa. Câu trả lời phụ thuộc vào cách chúng ta sống đức tin và vâng phục ý Chúa.

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con biết nhận ra sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống và sống đức tin một cách mạnh mẽ, như ông Giacaria và bà Êlisabét đã làm. Xin cho chúng con luôn sẵn sàng đáp lại tiếng gọi của Chúa và trở thành chứng nhân cho tình yêu của Ngài trong thế giới hôm nay. Amen.


Lm. Anmai, CSsR

 

 

 

Read 13 times Last modified on Chủ nhật, 22 Tháng 12 2024 09:34