Nói về sợ, chúng ta có muôn vàn nỗi sợ: sợ bệnh tật, sợ già nua, sợ chết chóc. Sợ tai họa, sợ chiến tranh, sợ nghèo đói. Sợ bóng tối, sợ khổ đau, sợ ngu dốt v.v... Danh sách các nỗi sợ của chúng ta còn rất dài, nhưng xem xét kỹ đa số đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, nó không có thật, nó chưa xảy ra, và rất nhiều khi chẳng bao giờ xảy ra. Có lẽ Chúa Giêsu cũng thấy trước các nỗi sợ sẽ ám ảnh các tông đồ nên Ngài đã lập đi lập lại điệp từ “anh em đừng sợ”.
“Anh em đừng sợ” phải làm chứng cho sự thật. Sự thật cần phải được tỏ lộ. Tin mừng cần phải được công bố. Không lên tiếng cho sự thật là đồng lõa với gian dối xảo quyệt. Không làm chứng cho tin mừng là thỏa hiệp với thế gian và ma quỷ.
“Anh em đừng sợ” thế gian, vì nó chỉ giết được thân xác chứ đâu giết được linh hồn. Có chăng là anh em hãy sợ Đấng có thể hủy diệt cả hồn và xác trong hỏa ngục.
“Anh em đừng sợ” mà hãy sống lạc quan trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Ngài sẽ gìn giữ và canh chừng chúng ta khỏi mọi sự dữ đang rình rập chung quanh cuộc đời chúng ta. Vì ngay cả đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đếm cả rồi. Vậy anh em đừng sợ, anh em còn qúy giá hơn muôn vàn chim sẻ ngòai đồng" (Mt10,30-31)
Như vậy, nếu chúng ta vẫn còn sợ nghĩa là đức tin chúng ta còn yếu kém. Chúng ta còn sợ nghĩa là chúng ta chưa tin tưởng tuyệt đối vào sự quan phòng đầy yêu thương của Chúa. Chúa là Đấng quyền năng, Ngài có thể làm ra mọi sự thì Ngài cũng có đủ sự khôn ngoan, sức mạnh để hướng dẫn mọi sự theo ý của Ngài. Vì thế, chúng ta hãy mạnh dạn phó thác đường đời cho Chúa. Chính Người sẽ hướng dẫn và bảo vệ cuộc đời chúng ta trong tình yêu quan phòng của Ngài.
Có một anh sĩ quan trẻ. Một hôm anh đi du lịch bằng đường thủy với vợ con. Tàu rời bến được vài ngày thì gặp bão. Mọi người rất sợ, còn anh thì bình thản như chẳng có gì xảy ra. Vợ anh trách là anh không quan tâm gì đến an nguy của vợ con. Anh không nói nhiều, vào phòng rồi quay trở ra với một thanh kiếm trong tay. Anh dí mũi kiếm vào ngực vợ. Lúc đầu cô vợ tái mặt, nhưng liền sau đó bỗng cười lớn tiếng không tỏ gì là sợ hãi nữa.
- Viên sĩ quan nói: Làm sao em có thể cười khi anh dí mũi kiếm vào ngực em?
- Bà vợ đáp: Làm sao em sợ được khi lưỡi kiếm ấy ở trong tay một người rất thương mến em!
- Anh chồng đáp: Vậy tại sao em lại muốn anh sợ cơn bão này, khi anh biết rằng nó ở trong tay của cha anh là người hằng yêu mến anh?
Cuộc đời luôn có những hiểm nguy, những khó khăn khiến chúng ta luôn lo sợ, bất an. Nhưng tin tưởng vào sự quan phòng đầy tình thương của Thiên Chúa, chúng ta hãy tin rằng ngài sẽ dìu chúng ta đi qua những thăng trầm của cuộc đời, Ngài sẽ bồng ẵm chúng ta qua những hiểm nguy. Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Ngài sẽ làm những việc tốt đẹp nhất cho cuộc đời chúng ta. Vì mạng sống chúng ta thật quý giá hơn so với vạn vật mà Ngài đã tạo dựng nên.
Vậy, Nếu chúng ta tin rằng Chúa luôn yêu thương chúng ta. Hãy gạt ra ngoài mọi nỗi sợ hãi. Hãy can đảm sống cho Chúa. Sống làm chứng cho Chúa và luôn tin tưởng phó thác cuộc đời trong bàn tay quan phòng của Chúa. Và cũng trong đức tin đó, chúng ta sẽ vượt thắng được mọi nghi nan, sợ hãi và để tâm hồn mình luôn bình an, hạnh phúc trước mọi gian nguy.
Lậy Chúa, Chúa đã chăm sóc từng con chim trên trời và đếm từng sợi tóc trên đầu chúng con. Xin gìn giữ, chở che cuộc đời chúng con trong bàn tay quan phòng của Chúa luôn mãi. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền