GƯƠNG KHIÊM NHƯỜNG NƠI ĐẤNG CỨU THẾ
Trong hành trình đức tin, chúng ta không ngừng học hỏi từ gương sáng của Chúa Giêsu, Đấng đã chọn con đường khiêm nhường để cứu độ nhân loại. Ngày hôm nay, qua biến cố Chúa Giêsu chịu phép rửa tại sông Giođan, chúng ta được mời gọi chiêm ngắm bài học sâu sắc về sự khiêm nhường, hòa nhập và tình yêu thương mà Ngài đã thể hiện.
Câu chuyện về những nhà truyền giáo và quả dưa hấu ở làng U Mê dạy chúng ta một bài học thật ý nghĩa. Một nhà truyền giáo, vì vội vàng chém dưa để chứng minh quyền năng của mình, đã khiến dân làng hoảng sợ. Trong khi đó, người thứ hai chọn cách hòa mình, kiên nhẫn đồng hành và từng bước tạo lòng tin. Chính nhờ sự khiêm nhường và đồng cảm ấy, ông đã chinh phục trái tim của cả làng.
Chúa Giêsu, Đấng Toàn Năng, đã không chọn con đường khoe khoang hay áp đặt quyền năng. Ngài không đến như một "nhà truyền giáo chém dưa," mà như một mục tử hiền lành, sẵn sàng cúi xuống để chia sẻ phận người. Dù là Con Thiên Chúa, Ngài không giữ khoảng cách, không đứng trên cao để phán xét, mà hòa mình vào dòng người tội lỗi, chấp nhận chịu phép rửa bởi Gioan tại sông Giođan.
Hành động ấy không phải vì Ngài cần được thanh tẩy, mà vì Ngài muốn đồng hành với nhân loại, muốn dạy chúng ta bài học về sự khiêm nhường và tình yêu. Chính trong giây phút Ngài cúi mình, trời cao đã mở ra, Thánh Thần ngự xuống như chim bồ câu, và tiếng Chúa Cha vang lên: “Đây là Con Ta yêu dấu, Ta hài lòng về Người.”
Anh chị em thân mến, có bao giờ chúng ta cũng giống như những "quả dưa hấu" trong câu chuyện, bọc kín trong lớp vỏ kiêu ngạo, thành kiến, và sợ hãi? Đôi khi, chúng ta nhìn người khác qua lăng kính của định kiến, để rồi giữ khoảng cách, hoặc thậm chí xét đoán họ chỉ vì những gì chúng ta chưa hiểu hết.
Cuộc sống sẽ đẹp biết bao nếu chúng ta biết phá bỏ những lớp vỏ cứng của lòng mình, dám cởi mở để sống thật với nhau trong tình yêu thương và cảm thông.
Khi một người lầm lỡ quay về, chúng ta đừng phán xét, hãy đón nhận họ bằng lòng thương xót.
Khi thấy ai đó khác biệt, đừng xa lánh, nhưng hãy tìm hiểu và cảm thông.
Khi gặp một người trong đau khổ, đừng giảng giải lý thuyết suông, mà hãy cúi xuống để đồng cảm và sẻ chia.
Chính Chúa Giêsu đã nêu gương cho chúng ta. Ngài không chỉ cúi mình xuống dòng sông Giođan, mà còn cúi mình trước những mảnh đời bất hạnh. Ngài chạm vào người phong hủi, chữa lành người mù, người què, và cảm hóa những tội nhân như Lê-vi và Madalena. Ngài không xét đoán, không xa cách, mà luôn mở rộng vòng tay đón nhận mọi người.
Trong ngày lễ Chúa Giêsu chịu phép rửa hôm nay, ước gì mỗi người chúng ta biết noi gương Ngài:
Sống khiêm nhường, biết hạ mình để hòa mình với cộng đồng.
Phá bỏ lớp vỏ thành kiến, mở rộng trái tim yêu thương và đón nhận người khác.
Đừng vội "chém dưa hấu" bằng những phán xét hời hợt, mà hãy kiên nhẫn, yêu thương, và đồng hành với nhau trên hành trình đức tin.
Nguyện xin Chúa Giêsu, Đấng đã cúi mình nơi dòng sông Giođan, giúp chúng ta biết cúi mình trước những đau khổ, bất toàn của người khác, để sống yêu thương và hiệp nhất. Và giữa cuộc sống này, mong rằng mỗi người chúng ta cũng nghe được tiếng phán của Chúa Cha:
"Đây là con Ta yêu dấu, Ta hài lòng về con.”
Lm. Anmai, CSsR
LỄ CHÚA GIÊ-SU CHỊU PHÉP RỬA
Khi Chúa Giê-su đến sông Gio-đan để lãnh nhận phép rửa từ tay thánh Gio-an Tẩy Giả, Ngài không cần phép rửa để được thanh tẩy như loài người, bởi Ngài là Đấng vô tội, Con Thiên Chúa hằng sống. Tuy nhiên, hành động này là dấu chỉ sâu sắc về sự tự hạ, tình yêu và sự hiệp thông của Ngài với nhân loại tội lỗi. Đây cũng là lời mời gọi mỗi người chúng ta suy tư về ơn gọi và ý nghĩa cao cả của việc trở thành con cái Chúa qua bí tích Rửa tội.
Khi lãnh nhận bí tích Rửa tội, chúng ta được thanh tẩy khỏi tội nguyên tổ, được tái sinh trong ân sủng, và chính thức trở thành con cái Thiên Chúa. Nhưng thử hỏi: chúng ta có thực sự cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc vì được làm con Chúa không? Chúng ta có ý thức rằng địa vị này là một ân ban cao cả, một lời mời gọi bước đi trong tình yêu, công lý và sự thánh thiện của Thiên Chúa không?
Thánh Philipphê Nê-ri đã từng đối thoại với một chàng thanh niên về cùng đích của cuộc đời. Câu hỏi "Rồi sao nữa?" của thánh nhân không chỉ khiến chàng trai bối rối, mà còn chất vấn mỗi chúng ta: Đâu là mục đích tối hậu của đời sống? Nếu câu trả lời không phải là "được sống đời đời bên Thiên Chúa," thì mọi tham vọng trần gian chỉ là phù du. Là con cái Chúa nghĩa là đặt Ngài làm trọng tâm, làm chọn lựa căn bản, và làm cùng đích của đời mình.
Chọn Chúa không có nghĩa là từ bỏ tất cả những điều khác, nhưng là để tất cả những chọn lựa và hành động của chúng ta quy hướng về Ngài. Người yêu thì hãy yêu cách chân thành và thanh cao; người học thì hãy học với sự nghiêm túc và cống hiến; người buôn bán thì hãy buôn bán với công bằng và lương thiện. Dù làm gì, hãy luôn nhớ rằng chúng ta đang sống dưới ánh nhìn yêu thương của Chúa và mọi việc chúng ta làm phải làm "vì danh Đức Kitô," như lời thánh Phaolô nhắc nhở.
Hơn nữa, là con cái Chúa, chúng ta được mời gọi sống những giá trị Tin Mừng: hiền lành, khiêm nhường, yêu thương cả những người làm tổn thương chúng ta, tha thứ cho kẻ thù địch, và không ngừng gieo rắc hòa bình. Đây không phải là con đường dễ dàng, nhưng là con đường dẫn đến sự sống vĩnh cửu.
Chịu phép Rửa không chỉ là việc đổ nước lên đầu, mà là hành động dìm mình trong sự chết và sự sống lại của Đức Kitô. Bí tích này mở ra cho chúng ta một hành trình mới, một đời sống mới, nhưng cũng là một trách nhiệm sống ơn gọi mỗi ngày. Phép Rửa không phải là biến cố xảy ra một lần rồi thôi; mỗi ngày sống là một cuộc tái sinh trong ân sủng, là một lần chết đi cho tội lỗi và sống lại trong ánh sáng của Chúa.
Giống như Đức Kitô, mỗi người chúng ta cần chịu "phép rửa hằng ngày" bằng cách đối diện với những thách thức, vượt qua những cám dỗ và hi sinh cho những giá trị cao cả hơn. Đó là hành trình không ngừng nghỉ, nhưng đầy hy vọng, bởi Đức Kitô đã đi trước và ban cho chúng ta sức mạnh để bước đi trong ánh sáng Ngài.
Giờ đây, trong thinh lặng, chúng ta hãy nhớ lại ngày chúng ta lãnh nhận bí tích Rửa tội, khi nước Thánh Thần thanh tẩy chúng ta và ân sủng Thiên Chúa đổ tràn trên chúng ta. Hãy tự hỏi:
Tôi có tự hào và hạnh phúc vì được làm con cái Chúa không?
Tôi có sống xứng đáng với ân ban cao cả này không?
Tôi có để Chúa là cùng đích, là ánh sáng soi đường trong mọi quyết định và hành động của tôi không?
Nguyện xin Chúa Giê-su, Đấng đã khiêm nhường chịu phép rửa để nâng con người lên làm con cái Chúa, giúp chúng ta sống đúng căn tính của mình, để mọi ngày sống của chúng ta đều là một lời ca tụng và cảm tạ tình yêu vô biên của Ngài. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
LỄ CHÚA GIÊ-SU CHỊU PHÉP RỬA
Khi suy niệm về biến cố Chúa Giêsu chịu phép rửa tại sông Giođan, hình ảnh “hoa sen nở trên bùn lầy” hiện lên trong tâm trí tôi, như một ẩn dụ đẹp đẽ và sâu sắc về mầu nhiệm tình yêu cứu độ của Ngài. Đức Kitô, Đấng Thánh Thiện tuyệt đối, chẳng vướng một tội lỗi nào, lại tự hạ mình xin Gioan làm phép rửa – một hành động mà thoạt nhìn có vẻ không cần thiết, nhưng thực chất chứa đựng một ý nghĩa thần học và nhân loại học sâu xa.
Gioan Tẩy Giả, vào thời điểm ấy, đang mời gọi dân chúng sám hối và chịu phép rửa để được thanh tẩy. Điều này hoàn toàn phù hợp với những con người mang thân phận yếu đuối, đầy tội lỗi. Nhưng đối với Đức Kitô, Đấng không hề phạm tội, Ngài chẳng có lý do gì để sám hối hay thanh tẩy. Vậy tại sao Ngài lại làm điều ấy? Đây là câu hỏi mời gọi chúng ta đi sâu vào ý nghĩa và sứ điệp của hành động này.
Thánh Phêrô trong thư thứ nhất đã khẳng định: "Tội lỗi của chúng ta, Ngài đã mang lấy vào thân, hầu đưa lên cây thập giá." Đức Kitô không chỉ tha tội hay xoá bỏ tội lỗi một cách đơn giản như người ta tha nợ, mà Ngài đã gánh lấy, mang lấy tất cả những hậu quả của tội lỗi vào thân mình. Hành động chịu phép rửa tại sông Giođan chính là một biểu tượng sống động cho việc Ngài bước xuống, hòa mình vào dòng chảy tội lỗi của nhân loại, để không chỉ thanh tẩy tội lỗi mà còn thánh hóa và biến đổi nó.
Hình ảnh “hoa sen mọc trên bùn” giúp chúng ta hiểu rõ hơn về mầu nhiệm này. Sen không né tránh bùn lầy, mà còn thu hút cái nhơ bẩn ấy vào thân mình, thanh lọc và biến nó thành sắc đẹp, hương thơm. Đức Kitô cũng vậy. Ngài không chỉ đứng ngoài tội lỗi để tha thứ, mà đã đi vào chính bản chất tội lỗi của nhân loại, biến đổi nó thành sự thánh thiện. Ngài đã biến tội lỗi thành ân sủng, đau khổ thành ơn cứu độ, và sự chết thành sự sống vĩnh cửu. Đó chính là ý nghĩa sâu xa của việc Chúa Giêsu chịu phép rửa: không phải vì Ngài cần sự thanh tẩy, mà vì Ngài muốn biến đổi nhân loại, muốn nâng con người từ tình trạng tội lỗi trở thành con cái Thiên Chúa.
Khi Đức Kitô bước xuống dòng sông Giođan, Ngài không chỉ làm một nghi thức đơn thuần. Đó là dấu chỉ cho thấy Ngài chấp nhận thân phận con người, không chỉ trong sự cao quý, mà còn trong mọi đau khổ, yếu đuối và cả định mệnh tử vong. Ngài không nhập thể để “đội lốt người” hay trải nghiệm cuộc sống như một cuộc dạo chơi. Ngài thực sự hòa nhập, dính dáng trọn vẹn với thân phận con người, kể cả tội lỗi và cái chết. Hành động chịu phép rửa chính là lời loan báo tiên tri về cuộc khổ nạn và cái chết thập giá của Ngài. Ngài tự dìm mình dưới dòng nước tội lỗi của nhân loại, chấp nhận cho tội lỗi ngập đầu mình, để rồi từ đó biến đổi dòng nước ấy thành dòng suối ân sủng, dòng sông của tình yêu thương xót.
Thật vậy, cái chết của Ngài trên thập giá sau này được chính Ngài gọi là một "phép rửa". Qua hành động chịu phép rửa tại sông Giođan, Ngài công khai khẳng định sứ mạng cứu độ của mình, sứ mạng yêu thương đến cùng, yêu thương qua cái chết, để từ đó, tất cả nhân loại được sống. Và chính tại khoảnh khắc này, Chúa Cha từ trời đã phán: "Này là Con Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng." Đây là lời tuyên phong của Thiên Chúa dành cho Đức Kitô, và cũng là lời nhắc nhở cho mỗi chúng ta: hãy chiêm ngắm, hãy học hỏi, và hãy sống như những người con yêu dấu của Thiên Chúa.
Chúa Giêsu đã chịu phép rửa không phải để Ngài được thánh hóa, mà để thánh hóa chúng ta. Ngài không cần dòng nước thanh tẩy, nhưng chính Ngài đã làm cho dòng nước ấy trở nên nguồn suối ân sủng. Ngài không cần sám hối, nhưng Ngài đã mang lấy tất cả những gì đen tối, bất toàn của con người để biến đổi nó trong tình yêu vô biên của Thiên Chúa.
Hôm nay, khi chúng ta suy niệm về biến cố Chúa chịu phép rửa, hãy tự hỏi lòng mình: Tôi đã thực sự hiểu và sống ý nghĩa của bí tích Rửa tội mà tôi đã lãnh nhận chưa? Tôi có ý thức rằng nhờ phép rửa, tôi không còn là một kẻ xa lạ, mà đã được trở thành con cái Thiên Chúa, được chia sẻ sự sống thần linh với Đức Kitô không? Tôi có dám để Ngài biến đổi những bùn lầy trong tâm hồn mình thành hương sắc, biến những yếu đuối và thất bại của mình thành cơ hội để yêu thương và hoán cải không?
Nguyện xin Chúa Giêsu, Đấng đã tự hạ mình để mang lấy tội lỗi chúng ta, giúp chúng ta sống xứng đáng với ân ban cao cả của phép rửa. Xin Ngài dạy chúng ta biết sống thánh thiện, biết dấn thân và yêu thương như Ngài, để qua cuộc đời của chúng ta, danh Chúa được tôn vinh mãi mãi. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA: DẤU CHÍ NHỎ CHO SỨ MỆNH CỨU ĐỘ
Hôm nay, chúng ta chiêm ngưỡng hình ảnh Chúa Giêsú, người đã bước qua tuổi thơ ấu trong máng cỏ để trở thành một người đàn ông trưởng thành và đầy đủ phẩm hạnh. Ngài đã đạt đến giai đoạn mà Ngài phải bắt đầu sứ mệnh thiêng liên, sứ mệnh mà Chúa Cha đã giao phó cho Ngài. Để chuẩn bị, Chúa Giêsú đã gia nhập vào dòng người đến nhận phép rửa tại sông Gio-đăng do tay Gioan Tẩy Giả thực hiện. Hành động này là lời khẳng định về sự khiêm nhường và tình yêu thẳm sâu của Ngài dành cho loài người.
Trong khoảnh khắc Chúa Giêsú chịu phép rửa, trời đã mở ra và Chúa Thánh Thần ngự đến trên Ngài dưới hình chim bồ câu. Tiếng Chúa Cha từ trời phán: “Con là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Con” (Lc 3, 21-22). Lời tuyên phát này không chỉ là sự xác nhận thiên liên của Chúa Giêsú, mà còn là lời khai mạc cho sứ mệnh công khai của Ngài. Từ dây, Chúa Giêsú bắt đầu hành trình rao giảng Tin Mừng cứu độ, một hành trình sẽ dẫn Ngài đến thập giá vì tỉnh yêu vô biên dành cho nhân loại.
Phép rửa của Chúa Giêsú không chỉ là một nghi thức bắt buộc, mà còn là biểu tượng cho sự vâng phục và khiêm nhường. Ngài đã chọn đường lối dịu dàng, như Isaia đã tiên báo: “Người sẽ không bẻ gãy cây sậy bị dập, người sẽ mở mắt cho người mù, giải thoát kẻ bị giam cầm.” Những điều đó, chống ta đã thấy rõ trong sự nghiệm túc và tình thương mà Chúa Giêsú mang lại trong suốt hành trình của Ngài.
Lễ Chúa Giêsú chịu phép rửa nhắc nhở chúng ta về phép rửa của chính mình. Khi nhận phép rửa, chúng ta đã được giải thoát khỏi tội lỗi và trở thành con cái của Thiên Chúa. Từ phép rửa đầy ân sủng đó, chúng ta có bổn phận hoàn thành mọi sự tốt lành trong đời sống. Như thánh Phaolô đã viết: “Đắng cứu độ chúng ta đã xuất hiện, không phải vì việc công chính nào ta làm, mà vì lòng thương xót của Người” (Tit 3, 5).
Hôm nay, khi cảm nhận hình ảnh Chúa Giêsú bị nhận nhầm là người tội lỗi trong dòng nước Gio-đăng, chúng ta cũng được mời gọi hành động theo sự khiêm nhường và sám hối. Hãy mạnh dạn đổi diện với đời sống, thanh tẩy tâm hồn, và trở thành người thừa kế sự sống vĩnh cữu nhờ ân sủng Thiên Chúa. Chúng ta cũng sẽ nghe lời Chúa Cha phán: “Con là Con Ta yêu dấu, Ta hài lòng về con.”
Lm. Anmai, CSsR
SÔNG GIO-ĐAN: HÀNH TRÌNH KHIÊM NHƯỜNG CỦA TÌNH YÊU THIÊN CHÚA
Sông Gio-đan, trong ngôn ngữ Do Thái, mang tên “yarad,” có nghĩa là “đi xuống.” Thực vậy, hành trình của con sông này không ngừng được mô tả bằng sự đi xuống liên tục từ ngọn núi Héc-mon cao 520m, qua nhiều độ cao khác nhau, cho đến khi đổ vào Biển Chết, điểm thấp nhất của địa cầu, với độ sâu 394m dưới mặt nước biển.
Hôm nay, chúng ta chiêm ngưỡng hình ảnh Chúa Giêsu bước xuống sông Gio-đan để chịu phép rửa. Đó là một hành động khiêm nhường và cực kỳ đối nghịch. Khi bước xuống sông, Chúa đã chọn điểm thấp nhất về địa lý để hoà mình với những người được coi là tội lỗi. Đền cứu độ nhân loại, nhưng Người không chọn đứng trên, mà đồng hành và liên đới với họ.
Hình ảnh này đánh đổi những giá trị địa vị, quyền lực thế gian. Trong đêm Giáng Sinh, chúng ta thấy Chúa Giêsu hạ sinh trong cánh đồng nghèo hèn. Hôm nay, hình ảnh đó lại được nhân lên khi Chúa xuống đến chỗ thấp nhất của xã hội, hòa mình vào dòng người tội lỗi.
Hành động chịu phép rửa của Chúa Giêsú không chỉ là một nghi thức bên ngoài, mà còn mang yôu tâm linh thiên liên. Dòng nước sông Gio-đan, dù trong xanh đến mấy, không đủ sức để rửa Thiên Chúa làm người. Chính Người đã rửa mình bằng sự khiêm nhường thẳm sâu. Khiêm nhường chính là phép rửa, đó là sự quên mình, là chết đi để sinh ra một điều cao đẹp hơn. Chúa Giêsu đã đón nhận phép rửa như một dấu chỉ cho sự tự hiến và tình yêu không biên giới của Người.
Cửa chỉ này là một lời mời gọi mời người chúng ta. Nếu còn cảm thấy xa cách Thiên Chúa, nếu cảm thấy cần được thanh tẩy, hãy mạnh dạn thay đổi đời sống. Nhưng phép rửa khiêm nhường không chỉ đơn thuần là nghi thức bên ngoài, mà còn là một dấu chỉ cho sự sám hối thật lòng. Như lời vua Đavít trong Thánh Vịnh: “Lễ dâng Chúa là tâm hồn sám hối. Một tâm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê” (Tv 50).
Hãy học theo Chúa Giêsu, bắt đầu từ sự khiêm nhường sám hối, trở về nhà Cha và sống trọn vịn tâm tình của người con thảo hiếu. Khi ta khiêm nhường trở về, ta sẽ gặp Thiên Chúa nhân hậu, đang chờ ta với vòng tay mở rộng và tình yêu vô biên: “Đây là con Ta yêu dấu, Ta hài lòng về con.”
Lm. Anmai, CSsR
TRONG BÍ TÍCH RỬA TỘI, CHÚNG TA ĐƯỢC THÁNH HIẾN BỞI CHÚA THÁNH THẦN
Khi chúng ta chiêm ngắm Chúa Giêsu chịu phép rửa tại sông Giođan, chúng ta không chỉ thấy một biến cố đơn thuần trong cuộc đời Ngài, mà còn nhận ra một mầu nhiệm thánh thiêng mở ra cho tất cả nhân loại. Hành động Chúa Giêsu bước xuống dòng nước, để thánh Gioan Tẩy Giả làm phép rửa cho mình, chính là sự khởi đầu của sứ mạng công khai, đồng thời cũng là biểu tượng đầy mạnh mẽ về việc Ngài tự hiến mình vì tình yêu và sự cứu độ của con người.
Tại sông Giođan, sau khi Chúa Giêsu chịu phép rửa, trời mở ra, Chúa Thánh Thần ngự xuống trên Ngài dưới hình chim bồ câu, và tiếng Chúa Cha từ trời phán: “Này là Con Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng.” Qua biến cố này, Chúa Giêsu được công khai tuyên xưng là Đấng Mêsia, Đấng được xức dầu bởi Chúa Thánh Thần. Từ đây, chúng ta thấy rằng việc Chúa Giêsu chịu phép rửa không chỉ là một nghi thức bên ngoài, mà là hành động thánh hiến Ngài cho sứ mạng cứu độ, với sự hiện diện và quyền năng của Chúa Thánh Thần.
Tương tự, mỗi người chúng ta, khi lãnh nhận Bí tích Rửa tội, cũng được thánh hiến bởi cùng một Chúa Thánh Thần. Đây là giây phút chúng ta được tái sinh trong ơn sủng, được làm con cái Thiên Chúa, và trở thành những Kitô hữu đích thực. Từ “Kitô hữu” bắt nguồn từ “Christos” trong tiếng Hy Lạp, nghĩa là “Đấng được xức dầu”. Khi chúng ta được xức dầu thánh hiến trong Bí tích Rửa tội, chúng ta trở nên giống Chúa Kitô, được kêu gọi sống và thực thi sứ mạng của Ngài trong cuộc sống.
Là Kitô hữu không chỉ là một danh xưng, mà là một ơn gọi cao cả, đòi hỏi chúng ta phải sống trong sự kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa. Đây là lý do tại sao tình yêu Thiên Chúa cần trở thành nền tảng cho đời sống của mỗi Kitô hữu. Một đứa trẻ khi được rửa tội không chỉ cần nghi thức, mà cần được nuôi dưỡng trong sự ấm áp của tình yêu Thiên Chúa. Tình yêu ấy không phải là khái niệm trừu tượng, mà là sự hiện diện sống động qua gia đình, qua những hành động bác ái, và qua đời sống đức tin.
Cha mẹ, người đỡ đầu, và cộng đoàn Giáo hội được mời gọi trở thành ánh sáng dẫn đường, giúp đứa trẻ lớn lên trong ý thức về tình yêu của Chúa. Một gia đình ngập tràn tình yêu và lòng mến Chúa là môi trường lý tưởng để con trẻ cảm nhận được sự ấm áp của Thiên Chúa. Bởi chính trong những môi trường như vậy, chúng ta mới có thể thấy sự lớn lên toàn diện của một Kitô hữu đích thực.
Trong hành trình Kitô hữu, ánh sáng Lời Chúa chính là kim chỉ nam hướng dẫn đời sống của chúng ta. Nếu chúng ta muốn con cái mình trở thành những Kitô hữu đích thực, chúng ta cần dạy cho chúng biết yêu mến và lắng nghe Lời Chúa. Lời Chúa không chỉ là những câu chuyện trong Kinh Thánh, mà là chính sức sống và ánh sáng soi đường cho chúng ta trong mọi ngõ ngách của cuộc đời.
Hãy làm cho Lời Chúa trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống gia đình. Hãy kể cho con trẻ nghe những câu chuyện Tin Mừng, chia sẻ với chúng ý nghĩa của những dụ ngôn, và giúp chúng hiểu rằng mọi lời Chúa đều là lời yêu thương dành cho chúng. Lời Chúa không chỉ giáo dục trí tuệ, mà còn thánh hóa tâm hồn, làm cho con cái chúng ta lớn lên trong sự khôn ngoan và thánh thiện.
Bí tích Rửa tội không phải là một nghi thức diễn ra một lần rồi kết thúc, mà là điểm khởi đầu của một hành trình thiêng liêng suốt đời. Hành trình này đòi hỏi mỗi Kitô hữu phải không ngừng sống ơn gọi được thánh hiến bởi Chúa Thánh Thần. Chúng ta được mời gọi chết đi cho tội lỗi mỗi ngày, để sống lại trong sự thánh thiện và tình yêu của Chúa.
Chúa Giêsu, khi chịu phép rửa, đã không ngừng ý thức về sứ mạng của mình: Ngài sống trọn vẹn trong tình yêu Chúa Cha và tình yêu nhân loại, để rồi dâng hiến tất cả nơi thập giá. Là Kitô hữu, chúng ta cũng được kêu gọi bước theo con đường ấy – con đường của sự tự hiến, của yêu thương và phục vụ.
Hôm nay, khi chúng ta suy niệm về biến cố Chúa Giêsu chịu phép rửa, hãy tự hỏi: Chúng ta có sống đúng căn tính của một Kitô hữu đích thực không? Chúng ta có giúp con cái mình và thế hệ mai sau lớn lên trong sự ấm áp của tình yêu Chúa và ánh sáng của Lời Ngài không?
Nguyện xin Chúa Giêsu, Đấng đã chịu phép rửa để thánh hiến sứ mạng cứu độ, giúp chúng ta luôn ý thức về ân sủng được thánh hiến bởi Chúa Thánh Thần, để từ đó sống đời sống Kitô hữu với niềm vui, lòng yêu mến và hy vọng. Và xin Ngài ban cho chúng ta ân sủng để nuôi dưỡng đức tin nơi con trẻ, để chúng lớn lên không chỉ là những công dân tốt của xã hội, mà còn là những Kitô hữu đích thực trong tình yêu Chúa. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA: MỘT BIỂU TƯỢNG CỦA TÌNH YÊU VÀ SỨ MẠNG
Trong lòng Hội Thánh, từ xưa đến nay, vấn đề “Tại sao Chúa Giêsu lại đến với Gioan để chịu phép rửa?” luôn là một câu hỏi lớn. Lễ rửa của Gioan dành cho những người ăn năn sám hối, trong khi Chúa Giêsu là Đấng vô tội, vậy tại sao Ngài lại hạ mình chịu phép rửa này? Đôi khi, người ta gợi ý rằng Ngài làm thế để làm đẹp lòng Đức Mẹ. Nhưng để hiểu trọn vẹn ý nghĩa, chúng ta cần tìm đến một câu trả lời sâu sắc hơn, đúng với sứ mạng của Ngài.
Cuộc đời mỗi người đều có những thời điểm then chốt, như một trục xoay quyết định cả hành trình. Với Chúa Giêsu, trục xoay ấy bắt đầu từ lúc Ngài lên mười hai tuổi, khi Ngài đến Đền Thờ và khám phá mối liên hệ độc nhất với Thiên Chúa Cha. Mười tám năm tiếp theo là thời gian Chúa sống âm thầm tại Nadarét, như một người thợ mộc vô danh, chuẩn bị cho một sứ mạng lớn hơn. Khi Gioan xuất hiện, rao giảng về sự ăn năn và nước Thiên Chúa, Chúa Giêsu nhận ra rằng thời khắc của Ngài đã đến.
Chịu phép rửa bởi Gioan không phải vì Ngài có tội cần ăn năn, mà vì Ngài muốn đồng hóa với dân chúng – những người đang quay trở về với Thiên Chúa. Đó là hành động khiêm nhường để cùng hòa mình vào phong trào phục hưng, như một dấu hiệu rằng Ngài hoàn toàn cam kết với sứ mạng của mình. Trong khoảnh khắc này, một sự kiện kỳ diệu xảy ra: Thiên Chúa Cha phán từ trời, và Thánh Thần hiện xuống dưới hình dạng chim bồ câu. Đây không chỉ là lời xác nhận cho Chúa Giêsu mà còn mở ra một chương mới trong lịch sử cứu độ.
Lm. Anmai, CSsR
Ý NGHĨA CỦA PHÉP RỬA
Phép rửa của Chúa Giêsu mang nhiều tầng ý nghĩa. Trước hết, đó là lời tuyên bố bắt đầu sứ mạng công khai, đánh dấu thời điểm Chúa Giêsu rao giảng Nước Trời. Đó cũng là lúc Ngài được xức dầu bởi Chúa Thánh Thần, chuẩn bị cho công việc rao giảng, chữa lành và cứu độ. Hơn nữa, qua phép rửa, Chúa Giêsu đồng hóa với loài người tội lỗi, như Thánh Phaolô viết: “Ngài vốn không biết tội lỗi, nhưng vì chúng ta, Ngài trở thành tội lỗi.”
Tiếng phán từ trời: “Con là Con yêu dấu của Cha, Cha hài lòng về Con” là tiếng nói của ân phúc và xác nhận. Đây là sự công bố thần tính của Chúa Giêsu và khẳng định sứ mạng Ngài gánh vác. Đồng thời, tiếng phán ấy cũng là lời tiên tri, thông báo rằng qua Chúa Giêsu, mọi tín hữu sẽ nhận được ơn làm con Thiên Chúa.
Chúa Giêsu không chỉ chịu phép rửa để đồng hành với dân chúng, mà còn khai mở Bí tích Thánh Tẩy cho nhân loại. Khi Chúa chịu phép rửa, trời mở ra, Thánh Thần ngự xuống, tượng trưng cho sự giao hòa giữa Thiên Chúa và con người. Từ đó, Bí tích Thánh Tẩy không chỉ xóa bỏ tội lỗi, mà còn là cánh cửa dẫn con người vào ơn cứu độ và sự sống mới trong Chúa Kitô.
Chúa Thánh Thần hiện xuống dưới hình dạng chim bồ câu, mang lại hình ảnh của sự bình an và hòa giải. Từ trận Hồng Thủy trong Cựu Ước, chim bồ câu đã trở thành biểu tượng của hy vọng và sự tái sinh. Giờ đây, Chúa Thánh Thần tiếp tục đảm bảo sự hòa giải giữa Thiên Chúa và nhân loại, ban ơn cứu độ và sự dẫn dắt cho mỗi người.
Chúa Giêsu đã nhận phép rửa với tinh thần khiêm nhường và vâng phục, như một cam kết với Thiên Chúa. Ngài không ngừng chiến đấu với những cám dỗ, từ chối vinh quang thế gian để trung thành với con đường thập giá. Sự vâng phục ấy là bài học cho mỗi Kitô hữu: Bí tích Thánh Tẩy không chỉ là ơn phúc, mà còn đi kèm trách nhiệm sống đúng với thánh ý Thiên Chúa.
Là môn đệ Chúa Kitô, chúng ta được mời gọi sống trọn vẹn ý nghĩa của Bí tích Thánh Tẩy, trở nên những người con yêu dấu của Thiên Chúa, làm chứng cho Tin Mừng bằng đời sống yêu thương và phục vụ. Hãy tự hỏi: Phép rửa của bạn đã biến đổi cuộc đời bạn ra sao? Bạn có đang sống xứng đáng với ơn gọi làm con Thiên Chúa?
Qua Bí tích Thánh Tẩy, chúng ta được mời gọi bước theo Chúa Giêsu trên con đường thập giá và phục sinh, trở thành ánh sáng cho thế gian và muối cho đời. Hãy để ơn phúc của phép rửa không chỉ là một dấu chỉ bên ngoài, mà thực sự biến đổi trái tim và đời sống bạn mỗi ngày.
Lm. Anmai, CSsR
CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA: MẦU NHIỆM HẠ MÌNH VÀ TÁI SINH
Hôm nay, chúng ta hội nhớ sự kiện Chúa Giêsú chịu phép rửa tại sông Gio-đăng, một khoảnh khắc quan trọng trong hành trình cứu độ nhân loại. Qua phép rửa, Chúa Giêsú không chỉ bày tỏ sự khiêm nhường thẳm sâu, mà còn mở ra một con đường để mời gọi tất cả mời người trở thành con cái của Thiên Chúa qua mầu nhiệm tái sinh.
Khi Chúa Giêsu bước xuống dòng nước Gio-đăng, Ngài đã hoà mình vào dòng người tội lỗi, những kẻ đang tìm kiếm sự tha thứ và tâm tình sám hối. Ngài không đến như một đắng phán xử, nhưng như một đắng đồng hành. Ngài đã hạ mình đến mức để nhận phép rửa do tay Gioan Tẩy Giả, như một dấu chỉ rằng Ngài đồng hành với nhân loại trong một cuộc hành trình hướng về sự cứu độ.
Khoảnh khắc Chúa Thánh Thần ngự xuống trên Chúa Giêsú dưới hình chim bồ câu, và tiếng Chúa Cha tuyên bố: “Con là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Con” (Lc 3, 22), đã đối mới tất cả. Đây không chỉ là lời tuyên xưng thiên tính của Chúa Giêsú, mà còn là dấu chỉ cho một hặng động sống mới: một cuộc sống được dẫn dắt bởi Thánh Thần, hướng tới sự vâng phục và khiêm nhường trước thánh ý Thiên Chúa.
Bí tích Rửa tội, qua dòng nước và Thánh Thần, đã mở ra cho chúng ta một cuộc đời mới. Trong Bí tích này, chúng ta được đồng hóa cách bí tích với Chúa Giêsú, đắng trong phép rửa của Ngài đã báo trước cái chết và sự phục sinh. Phép rửa không chỉ là sự thanh tẩy tội lỗi, mà còn là cánh cửa để ta trở thành con cái của Chúa, được tái sinh trong đời sống thần linh.
Là Kitô hữu, chúng ta được mời gọi để bước vào mầu nhiệm khiêm nhường và sám hối của Chúa Giêsú. Đó là hành trình đi xuống dòng nước với Ngài, để cùng trỗi dậy trong sự sống mới. Tâm tình khiêm nhường không chỉ giúp chúng ta đền gần Chúa hơn, mà còn giúp ta biết cảm thông với anh em, trở thành người mang lại ánh sáng của Chúa đến cho thế giới.
Hôm nay, khi chúng ta nhìn lại phép rửa của chính mình, hãy tâm nguyện làm mới lại lời hứa trong phép rửa để trở thành những chứng nhân sống động của Tin Mừng. Nhớ lời kêu gọi của thánh Phaolô: “Bạn đã được mai táng với Người qua phép rửa trong cái chết, để cùng được sống lại như đức Kitô nhờ quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, hầu như chúng ta cũng được bước đi trong đời sống mới” (Rm 6, 4).
Hãy nhớ rằng, đời sống mới bắt đầu từ sự khiêm nhường, tự hỏa và yêu thương. Chúng ta đã được đổi mới trong phép rửa, hãy tiếp tục sống theo tinh thần phép rửa, trở thành những người con ngoan ngoãn và trung thành với Thiên Chúa Cha.
Lm. Anmai, CSsR