Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ tư, 22 Tháng 1 2025 06:35

Mảnh Vụn Suy Tư Tin Mừng Featured

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  Mảnh Vụn Suy Tư Tin Mừng thứ Tư tuần 2 Thường niên

 

CÓ ĐƯỢC PHÉP LÀM ĐIỀU THIỆN TRONG NGÀY SA-BÁT KHÔNG?

Hình ảnh Đức Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay mang đến cho chúng ta một bài học sâu sắc về tình yêu và lòng thương xót vượt trên lề luật. Chúng ta thường nghĩ đến Ngài như một Đấng hiền lành, khiêm nhường, luôn ân cần với người tội lỗi, những kẻ bị loại trừ. Tuy nhiên, cũng có những lúc Đức Giêsu tỏ ra cương nghị, thậm chí giận dữ, khi đối diện với sự cứng lòng và giả hình của con người.

Tại hội đường, trong ngày Sa-bát, khi Đức Giêsu nhìn thấy người bại tay, lòng thương xót đã thôi thúc Ngài hành động ngay lập tức. Tuy nhiên, trước Ngài là ánh mắt dò xét của những người Pha-ri-sêu, những kẻ đang tìm cách tố cáo và hãm hại Ngài. Thay vì né tránh, Đức Giêsu lại đặt câu hỏi thẳng thắn: “Ngày Sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết người?”

Đó là một câu hỏi đầy thách thức. Lề luật vốn được thiết lập để dẫn dắt con người sống thánh thiện hơn, nhưng người Pha-ri-sêu lại biến nó thành một công cụ để kiểm soát, phán xét, và lên án. Lòng họ đã bị che lấp bởi sự kiêu ngạo và chai đá, nên họ im lặng trước câu hỏi của Đức Giêsu. Họ thinh lặng không phải vì không biết câu trả lời, mà vì không muốn thừa nhận chân lý.

Đức Giêsu giận dữ vì sự cứng lòng ấy, nhưng trong cơn giận, lòng thương xót của Ngài vẫn mạnh mẽ hơn. Ngài không để những âm mưu và toan tính xấu xa ngăn cản việc làm điều thiện. Ngài nói với người bại tay: “Anh giơ tay ra!” Và ngay lập tức, bàn tay anh được chữa lành.

Hành động của Đức Giêsu không chỉ là chữa lành thân xác, mà còn là lời tuyên bố đầy quyền năng: tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa vượt trên mọi ràng buộc của lề luật.

Anh chị em thân mến,

Bài Tin Mừng hôm nay không chỉ là một câu chuyện lịch sử, mà còn là lời nhắc nhở mạnh mẽ dành cho mỗi chúng ta. Có bao giờ chúng ta giống như những người Pha-ri-sêu, để lòng ích kỷ, ghen tị, và vụ luật che mờ khả năng nhận ra điều tốt lành nơi anh chị em mình không? Có bao giờ chúng ta chỉ chăm chăm tìm lỗi người khác thay vì khích lệ và nâng đỡ họ làm điều thiện không?

Đức Giêsu mời gọi chúng ta hãy để trái tim mình được uốn nắn bởi tình yêu. Lề luật chỉ có ý nghĩa khi nó được sống trong tinh thần bác ái và phục vụ. Ngài cũng mời gọi chúng ta biết hành động tức thì khi nhìn thấy những nhu cầu của anh chị em mình. Bàn tay người bại đã được chữa lành để có thể giơ ra nắm lấy bàn tay người khác. Liệu bàn tay chúng ta có đang bị “bại liệt” bởi sự thờ ơ, ích kỷ, hay định kiến không?

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con trái tim nhạy cảm trước nỗi đau của người khác, và lòng can đảm để luôn chọn làm điều thiện, dù có phải đối mặt với thử thách. Xin giúp chúng con trở thành khí cụ của tình yêu và lòng thương xót Chúa trong thế giới hôm nay.

Lm. Anmai, CSsR

CHỮA LÀNH TRONG NGÀY SA-BÁT

Bài Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta đến cao điểm của chuỗi tranh luận giữa Đức Giê-su và các kinh sư, người Pha-ri-sêu về ý nghĩa đích thực của lề luật. Tại hội đường, trong ngày Sa-bát, Đức Giê-su đã đối mặt với sự dò xét và âm mưu của những kẻ muốn bắt bẻ Ngài. Nhưng chính trong bối cảnh ấy, lòng thương xót của Ngài được tỏ lộ mạnh mẽ nhất, cùng với một thông điệp sâu sắc: tình yêu thương vượt trên lề luật và không thể bị ràng buộc bởi những quy định vô hồn.

Trong hội đường hôm đó, có một người bại tay – một tình trạng không nguy tử theo lề luật. Nhưng với Đức Giê-su, sự đau khổ của anh không thể bị bỏ qua hay trì hoãn. Ngài không đợi đến ngày hôm sau, không chấp nhận sự bất động trước nỗi đau, bởi tình yêu và lòng thương xót luôn đòi hỏi hành động tức thì.

Lời Ngài nói với anh bại tay: “Anh hãy đứng dậy, ra giữa đây!” không chỉ là một lời mời gọi hành động, mà còn là lời công bố công khai quyền năng của Thiên Chúa. Giữa hội đường, trước ánh mắt dò xét của những người Pha-ri-sêu, Ngài chọn bày tỏ tình thương một cách rõ ràng nhất. Ngài không chỉ chữa lành thân xác mà còn khôi phục phẩm giá của người bệnh, giúp anh trở lại đời sống trọn vẹn.

“Ngày Sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết người?” Câu hỏi của Đức Giê-su dường như quá rõ ràng, nhưng lại khiến những kẻ chống đối Ngài phải lặng thinh. Họ không trả lời, vì trái tim họ đã chai đá, không còn rung động trước nỗi đau của người khác.

Câu hỏi ấy cũng vang vọng đến hôm nay, đặt ra cho chúng ta bài học lớn lao: liệu chúng ta có để trái tim mình bị trói buộc bởi những quy tắc hình thức, đến mức quên đi ý nghĩa sâu xa của lề luật là phục vụ con người? Hay chúng ta sẵn sàng vượt qua những rào cản để mang lại sự sống và niềm vui cho tha nhân?

Lời mời gọi của Đức Giê-su: “Anh giơ tay ra!” là một thử thách đức tin dành cho người bại tay. Giơ tay ra – một việc tưởng chừng đơn giản, nhưng với anh, đó là điều không thể thực hiện trước đó. Nhưng nhờ lòng tin vào Chúa, anh đã giơ tay ra và được chữa lành.

Hành động ấy mời gọi mỗi chúng ta tự hỏi: liệu chúng ta có dám “giơ tay ra” để đón nhận ân sủng Chúa và cũng để trao đi tình yêu cho người khác không? Có bao nhiêu bàn tay trong xã hội hôm nay bị khô héo, không phải vì bệnh tật, mà vì không dám mở ra để trao ban, không dám mở ra để cảm nhận sự ấm áp của tình yêu thương?

Đức Giê-su biết rõ rằng hành động chữa lành này sẽ khiến Ngài bị chống đối. Ngài biết nhóm Pha-ri-sêu và phe Hê-rô-đê sẽ tìm cách hãm hại mình. Nhưng Ngài không vì thế mà lùi bước. Sứ mạng của Ngài là mang lại sự sống, niềm vui và tình yêu thương cho con người, bất chấp sự thù nghịch và hiểm nguy.

Chính gương sáng của Chúa mời gọi chúng ta can đảm dấn thân. Thay vì thụ động hoặc chỉ trích, chúng ta hãy noi gương Ngài, đáp lại nỗi đau của người khác bằng hành động yêu thương cụ thể, dù phải đối mặt với khó khăn hay thiệt thòi.

Bài Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng tình yêu thương và lòng thương xót không chờ đợi thời điểm hay hoàn cảnh thuận lợi. Chúng ta được mời gọi nhìn thấy và hành động ngay khi đối diện với những nhu cầu của tha nhân.

Hãy mở rộng bàn tay để trao ban và đón nhận: trao ban sự giúp đỡ, sự cảm thông, và đón nhận tình yêu từ người khác. Chỉ khi làm được điều ấy, chúng ta mới thực sự sống đúng ý nghĩa của lề luật Chúa: yêu mến Thiên Chúa và yêu thương anh chị em mình.

Anh chị em thân mến, hãy cầu xin Chúa ban cho chúng ta trái tim nhạy cảm trước nỗi đau của người khác, sự can đảm để hành động ngay lập tức, và lòng yêu thương để chữa lành những vết thương trong cuộc sống.

Lm. Anmai, CSsR

CHÚA CHỮA NGƯỜI BẠI TAY

Tin Mừng hôm nay kể lại sự kiện Chúa Giê-su chữa lành cho một người bại tay trong hội đường vào ngày Sa-bát. Câu chuyện không chỉ nói lên lòng thương xót vô bờ của Chúa, mà còn là lời mời gọi chúng ta suy ngẫm về thái độ sống, về luật lệ và về tình yêu thương dành cho tha nhân.

Theo luật Do thái, ngày Sa-bát là ngày nghỉ ngơi, ngày dành riêng để thờ phượng Thiên Chúa. Chỉ những trường hợp nguy cấp mới được phép chữa trị. Trong bối cảnh đó, Chúa Giê-su đã can đảm chữa lành cho người bại tay, dù biết rằng hành động của Ngài sẽ bị những người Pha-ri-sêu dò xét và tố cáo. Ngài không chọn trì hoãn hay trốn tránh, bởi Ngài nhận ra rằng việc chữa lành cho người bệnh là một hành động bác ái cấp thiết, không thể chờ đợi.

Qua việc làm này, Chúa dạy rằng luật lệ chỉ có ý nghĩa nếu nó phục vụ con người, chứ không phải ngược lại. Ngày Sa-bát, hơn cả việc nghỉ ngơi hay tuân thủ lề luật, là ngày để làm điều lành, ngày để thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm đối với tha nhân.

Những người biệt phái trong câu chuyện không quan tâm đến nỗi đau của người bại tay. Họ chỉ chăm chăm tìm cách bắt bẻ và hãm hại Chúa Giê-su. Thái độ của họ thể hiện sự mù quáng và vô cảm. Họ sẵn sàng dùng lề luật như một công cụ để buộc tội và kết án, thay vì sử dụng nó để mang lại sự sống và tình thương.

Thánh Mác-cô viết rằng Chúa Giê-su “giận dữ rảo mắt nhìn họ, buồn bã vì lòng họ chai đá.” Cảm xúc này của Chúa nhắc nhở chúng ta về mối nguy hiểm của sự vô cảm và giả hình trong cuộc sống. Khi trái tim con người chai sạn, họ có thể thấy rõ nỗi khổ của người khác nhưng vẫn làm ngơ, thậm chí còn tìm cách đổ lỗi và hại người.

Chúa Giê-su không chỉ giảng dạy bằng lời nói, mà còn bằng hành động. Ngài không tranh cãi với những người biệt phái, mà chọn làm việc lành để minh chứng cho tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa. Hành động của Chúa là lời nhắc nhở chúng ta rằng yêu thương không chỉ dừng lại ở cảm xúc, mà phải được thể hiện qua việc làm cụ thể.

Người bại tay trong câu chuyện được chữa lành không chỉ ở thể xác, mà còn trong tâm hồn. Anh có thể đứng dậy, làm việc, nuôi sống gia đình, và hòa nhập vào cộng đồng. Đó là ý nghĩa sâu xa của tình yêu thương: giúp người khác sống trọn vẹn và tìm lại giá trị của mình.

Câu chuyện hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta nhìn lại chính mình:

Chúng ta có vô cảm trước nỗi đau của người khác không? Trong xã hội hiện đại, chúng ta có thể dễ dàng thấy những khổ đau xung quanh qua tin tức, mạng xã hội, nhưng liệu chúng ta có dừng lại để cảm thông, giúp đỡ, hay chỉ lướt qua một cách vô tình?

Chúng ta có đặt lề luật hay quy định lên trên tình yêu thương không? Có khi nào chúng ta bám víu vào những quy tắc hình thức mà quên đi tinh thần yêu thương, tha thứ và bác ái mà Chúa dạy?

Chúng ta có sẵn sàng hành động để chữa lành không? Tình yêu đích thực không dừng lại ở lời nói, mà phải là những hành động cụ thể để mang lại sự sống và niềm hy vọng cho người khác.

Anh chị em thân mến, Chúa Giê-su là tấm gương sáng về lòng thương xót và sự dấn thân. Ngài không ngại nguy hiểm, không sợ bị kết án, mà luôn đặt con người lên trên hết. Ngài mời gọi chúng ta noi theo gương Ngài: biết cảm thông với nỗi đau của người khác, can đảm hành động để mang lại sự sống, và luôn đặt tình yêu thương làm trọng tâm trong mọi việc chúng ta làm.

Xin Chúa ban cho mỗi người chúng ta một trái tim biết rung động trước nỗi đau của tha nhân, một tinh thần sẵn sàng dấn thân vì người khác, và một tình yêu không ngừng chữa lành những vết thương trong xã hội hôm nay.

Lm. Anmai, CSsR

THẤY VÀ CHỮA LÀNH

Tin Mừng hôm nay dẫn chúng ta đến một hội đường, nơi Chúa Giê-su chữa lành cho một người có tay khô bại vào ngày Sa-bát. Hình ảnh trong bài Tin Mừng không chỉ là một câu chuyện lịch sử, mà còn chứa đựng những bài học sâu sắc dành cho chúng ta về lòng thương xót, sự nhạy bén trước đau khổ của tha nhân, và ý nghĩa đích thực của việc giữ Lề Luật.

Trong hội đường hôm ấy, ai cũng thấy người đàn ông có tay khô bại. Nhưng chỉ Chúa Giê-su là người duy nhất thật sự "thấy" anh ta – nghĩa là thấy không chỉ tình trạng thể lý mà còn cả nỗi đau thầm lặng của anh trong tâm hồn. Ngược lại, những người Pha-ri-sêu, tuy thấy bằng mắt, nhưng lòng họ lại khép kín. Thay vì cảm thương, họ chăm chú dò xét, tìm cách bắt bẻ Chúa. Chúa Giê-su không chỉ buồn mà còn phẫn nộ vì sự cứng lòng và vô cảm của họ.

Điều Chúa Giê-su làm trong ngày Sa-bát không chỉ là chữa lành một bàn tay, mà còn dạy một bài học quan trọng về ý nghĩa của Lề Luật. Ngày Sa-bát không phải là gánh nặng của những quy định, nhưng là ngày để sống tình yêu, để giải thoát, để làm điều thiện, và để cứu sống. Qua hành động chữa lành ấy, Chúa nhấn mạnh rằng việc yêu thương và cứu giúp con người luôn quan trọng hơn bất kỳ luật lệ hình thức nào.

Từ câu chuyện này, chúng ta nhìn vào thực tế của xã hội hôm nay. Một trong những căn bệnh nguy hiểm nhất là căn bệnh vô cảm. Ngày nay, với sự phát triển của công nghệ, con người dễ dàng nhìn thấy những đau khổ xung quanh mình qua màn hình điện thoại hay tivi. Hàng loạt thông tin về thiên tai, bệnh tật, đói nghèo, hay những con người cần sự giúp đỡ vẫn xuất hiện mỗi ngày. Nhưng đáng tiếc thay, càng thấy nhiều, lòng chúng ta lại càng dễ chai sạn, thờ ơ, hoặc chỉ dừng lại ở cảm xúc mà thiếu hành động cụ thể.

Chúa Giê-su hôm nay cũng đang đau buồn vì sự vô cảm này, như Ngài từng đau buồn trước sự chai đá của những người Pha-ri-sêu. Là những người tin theo Chúa, chúng ta được mời gọi không chỉ dừng lại ở việc "nhìn thấy," mà cần phải "thấy" bằng trái tim, thấy để đồng cảm, và thấy để hành động.

Để sống như Chúa dạy, chúng ta cần thực hiện ba điều:

Nhạy bén trước nỗi đau của tha nhân: Nhìn quanh mình, chắc chắn chúng ta sẽ thấy những người đang cần sự giúp đỡ, có thể là một lời động viên, một việc làm nhỏ bé, hoặc đơn giản là sự hiện diện lắng nghe.

Dám hành động vì yêu thương: Yêu thương không chỉ là cảm xúc mà còn là hành động. Đừng ngần ngại làm điều tốt dù có những ánh mắt dò xét hay chỉ trích.

Giữ Luật bằng tinh thần yêu thương: Giống như Chúa Giê-su, chúng ta cần hiểu rằng tinh thần của mọi luật lệ là để mang lại tình yêu, hòa bình, và sự sống cho con người.

Anh chị em thân mến, khi Chúa Giê-su chữa lành người khô bại tay, Ngài không chỉ chữa lành thể xác, mà còn chữa lành tâm hồn. Ngài nhắc nhở chúng ta rằng mỗi hành động yêu thương, dù nhỏ bé, đều có sức mạnh xoa dịu những đau khổ, chữa lành những vết thương, và mang đến ánh sáng cho những tâm hồn đang khô cằn.

Chúng ta cùng xin Chúa ban cho mình trái tim như của Ngài – một trái tim biết rung động trước nỗi đau của người khác, biết đặt tình yêu lên trên mọi hình thức, và biết mạnh dạn hành động để chữa lành những vết thương xung quanh mình. Hãy nhớ rằng, trong mắt Chúa, mỗi việc làm yêu thương, dù nhỏ bé nhất, đều là một dấu chỉ của tình yêu Thiên Chúa giữa thế giới này.

Lm. Anmai, CSsR

Read 11 times
More in this category: « Cứng hơn thép