THÁNH PHANXICÔ SALÊ – VỊ GIÁM MỤC CỦA TÌNH YÊU VÀ SỰ HIỀN LÀNH
Kỷ niệm 400 năm ngày qua đời của Thánh Phanxicô Salê là một cơ hội đặc biệt để chúng ta chiêm ngắm cuộc đời và sứ vụ của ngài – một con người không chỉ là vị thánh, một nhà truyền giáo, mà còn là một biểu tượng sống động của tình yêu Thiên Chúa. Cuộc đời của ngài đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử Giáo hội, đặc biệt là qua gương sáng của một đời sống thánh thiện, khiêm nhường và đầy lòng yêu thương.
Thánh Phanxicô Salê sinh ngày 21 tháng 8 năm 1567 tại lâu đài Sales, trong lòng Công quốc Savoy – một vùng đất chứa đựng những giá trị văn hóa và tôn giáo sâu sắc. Ngay từ thuở ấu thơ, ngài đã thể hiện sự nhạy bén trong đức tin và lòng kính mến Thiên Chúa. Là con cả trong một gia đình đông anh em, Phanxicô không chỉ lớn lên với tình yêu thương của gia đình mà còn là một tấm gương của sự tận tụy và trách nhiệm. Mặc dù cha mẹ mong muốn ngài trở thành một quý tộc danh giá, nhưng Phanxicô đã chọn con đường hiến mình cho Thiên Chúa, bất chấp những áp lực và thử thách.
Cuộc đời của ngài gắn liền với sự cống hiến không ngừng nghỉ trong việc rao giảng Tin Mừng. Khi nhận trách nhiệm truyền giáo tại vùng Chablais – nơi mà niềm tin Công giáo bị đe dọa bởi phong trào Calvin, ngài đã đối diện với muôn vàn khó khăn. Nhưng với lòng can đảm, trí khôn ngoan và tình yêu dành cho linh hồn các tín hữu, ngài không chỉ tái thiết niềm tin Công giáo mà còn chinh phục được trái tim của hơn 25.000 người trở về với Giáo hội. Bằng cách sử dụng những lời lẽ hiền lành và sự kiên nhẫn, ngài đã chứng minh rằng tình yêu và sự khiêm nhường có sức mạnh vượt qua mọi rào cản.
Thánh Phanxicô Salê không chỉ là một nhà truyền giáo mà còn là một nhà linh hướng tuyệt vời. Ngài đã sáng tác nhiều tác phẩm giá trị, trong đó nổi bật nhất là "Dẫn vào đời sống sùng đạo" và "Luận về tình yêu Thiên Chúa". Qua những trang viết ấy, ngài không chỉ mang đến những giáo huấn thần học sâu sắc mà còn truyền tải sự dịu dàng và lòng thương xót của Thiên Chúa. Đối với Phanxicô, con đường thánh thiện không chỉ dành riêng cho các tu sĩ hay linh mục mà còn mở rộng cho tất cả mọi người, từ những người làm công việc tay chân cho đến giới quý tộc. Ngài kêu gọi mọi người sống đời sống sùng đạo trong chính hoàn cảnh của mình, làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa qua những việc làm nhỏ bé hằng ngày.
Một điều nổi bật trong cuộc đời thánh nhân là sự kết hợp giữa đời sống cầu nguyện và hành động. Là Giám mục của giáo phận Geneva, ngài không chỉ lo lắng cho việc cải tổ hàng giáo sĩ mà còn dành nhiều thời gian cho người nghèo, những ai cần sự nâng đỡ và yêu thương. Cùng với Thánh Jeanne de Chantal, ngài sáng lập Dòng Nữ Tu Thăm Viếng – một cộng đoàn tu trì mang tinh thần của sự hiền lành và phục vụ. Ngài tin rằng lòng yêu thương và sự dịu dàng là cốt lõi để xây dựng mối liên kết giữa con người với Thiên Chúa và với nhau.
Tin Mừng Gioan chương 15 mà chúng ta vừa lắng nghe nhấn mạnh về tình yêu và mối liên kết mật thiết giữa Chúa Giêsu và các môn đệ: "Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em." Đây cũng chính là sứ điệp mà Thánh Phanxicô Salê đã sống và rao giảng suốt cuộc đời mình. Ngài không chỉ là một người bạn trung tín của Chúa Giêsu mà còn là một người bạn đồng hành với những ai đang trên hành trình tìm kiếm Thiên Chúa. Ngài nhấn mạnh rằng tình yêu Thiên Chúa không chỉ được thể hiện qua những hành động lớn lao mà còn qua những cử chỉ đơn giản nhưng tràn đầy lòng yêu thương. Chính tình yêu ấy giúp cho những nỗ lực truyền giáo và mục vụ của ngài đạt được những hoa trái bền lâu.
Thánh Phanxicô Salê đã để lại cho chúng ta một di sản quý giá: hãy yêu thương, hãy hiền lành và hãy tin tưởng vào lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Qua lời cầu bầu của ngài, chúng ta được mời gọi sống đức tin cách trọn vẹn hơn, không ngừng sinh hoa trái trong tình yêu và hy vọng. Noi gương ngài, chúng ta hãy cố gắng trở thành những "nhà truyền giáo của tình yêu", mang niềm vui và ánh sáng của Tin Mừng đến cho mọi người xung quanh, đặc biệt là những ai đang cần đến sự an ủi và nâng đỡ.
Kết thúc, chúng ta hãy khẩn cầu Thánh Phanxicô Salê tiếp tục đồng hành và hướng dẫn chúng ta trên hành trình đức tin. Xin ngài dạy chúng ta biết sống hiền lành, khiêm nhường và yêu thương như Chúa Giêsu đã yêu thương chúng ta, để cuộc đời chúng ta cũng trở thành chứng tá sống động cho tình yêu và lòng nhân từ của Thiên Chúa. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
THÁNH PHANXICÔ SALÊSIÔ: BIỂU TƯỢNG CỦA SỰ HIỀN LÀNH VÀ TÌNH YÊU
Hôm nay, cùng toàn thể Giáo hội, chúng ta hân hoan mừng kính thánh Phanxicô Salêsiô, một vị Giám mục, Tiến sĩ Hội thánh và là mẫu gương của sự hiền lành và tình yêu thương vô biên. Thánh nhân không chỉ là người bảo trợ của các nhà văn Công giáo mà còn là một ngọn hải đăng sáng ngời cho những ai đang lạc lối trong hành trình thiêng liêng, dẫn đưa họ đến với tình yêu và lòng thương xót của Chúa. Cuộc đời và di sản của Ngài dạy chúng ta bài học sâu sắc về việc sống đức tin giữa đời, không chỉ bằng lời nói mà qua chính gương sáng của hành động.
Cuộc đời và ơn gọi: Một hành trình gian nan nhưng đầy vinh quang
Thánh Phanxicô Salê sinh ra trong một gia đình quý tộc tại Savoy (nay thuộc Pháp), một vùng đất được bao bọc bởi vẻ đẹp thiên nhiên nhưng cũng đầy biến động bởi các cuộc xung đột tôn giáo. Ngay từ nhỏ, Ngài đã thể hiện tinh thần hiếu học và lòng khao khát dâng hiến cuộc đời mình cho Chúa. Tuy nhiên, con đường đến với thiên chức linh mục của Ngài không hề dễ dàng.
Cha của Phanxicô mong muốn con trai mình trở thành một quý tộc danh giá, giữ chức vụ cao trong xã hội và mang lại vinh quang cho gia đình. Nhưng Phanxicô đã chọn từ bỏ những vinh hoa trần thế để bước theo lời mời gọi của Chúa. Đây không chỉ là quyết định của lòng can đảm mà còn là dấu chỉ của một đức tin mạnh mẽ, sẵn sàng hy sinh mọi sự để sống trọn vẹn theo Thánh ý Thiên Chúa.
Là một linh mục, và sau này là Giám mục của Geneva, thánh Phanxicô không chỉ được biết đến với khả năng giảng thuyết và viết lách uyên bác, mà còn với sự hiền lành và khiêm nhường phi thường. Ngài đã từng bước xây dựng lại đức tin của giáo dân trong bối cảnh đầy thử thách bởi cuộc cải cách Tin lành. Qua những nỗ lực bền bỉ và lòng trắc ẩn sâu xa, Ngài đã đưa hàng chục ngàn người lạc giáo trở lại với Giáo hội Công giáo.
Một trong những đức tính nổi bật nhất nơi thánh Phanxicô là sự hiền lành. Ngài không chỉ giảng dạy về lòng bác ái mà còn sống trọn vẹn với đức ái đó trong từng lời nói, cử chỉ và hành động. Ngài tin rằng: “Lấy một giọt mật, sẽ bắt được cả bầy ruồi; chứ lấy cả thùng giấm, chẳng tóm được một con.”
Dưới đây là một vài câu chuyện cụ thể minh họa cho sự hiền lành của Ngài:
Đón nhận sự xúc phạm bằng lòng kiên nhẫn: Một lần, có người đến tòa giám mục để tranh cãi với Ngài. Người này lớn tiếng xúc phạm và chỉ trích, nhưng thánh Phanxicô vẫn ngồi yên lặng lắng nghe, đôi lúc chỉ mỉm cười nhã nhặn. Khi người đó rời đi, các bạn hữu hỏi tại sao Ngài không đáp trả, Ngài chỉ nói: “Tôi đã minh ước với lưỡi mình rằng: bao lâu tâm hồn còn xúc động, tôi sẽ không nói lời nào.”
Chinh phục trái tim bằng sự kiên nhẫn và yêu thương: Trong hành trình truyền giáo tại vùng Chablais, thánh nhân không dùng vũ lực hay lời nói cay nghiệt để đối thoại với những người theo thuyết Calvin, mà dùng tình yêu thương, sự kiên nhẫn và những bài viết mang tính xây dựng. Chính điều này đã chạm đến trái tim của hàng chục ngàn người và đưa họ trở về với Giáo hội Công giáo.
Thánh Phanxicô đã sống trọn lời dạy của Chúa Giêsu: “Hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng” (Mt 11,29). Ngài hiểu rằng, chỉ có tình yêu và lòng nhân ái mới có thể chinh phục và biến đổi tâm hồn con người.
Sứ mạng viết lách: Lan tỏa sự thánh thiện qua từng con chữ
Thánh Phanxicô không chỉ là một nhà truyền giáo xuất sắc mà còn là một nhà văn lớn trong lịch sử Giáo hội. Các tác phẩm của Ngài, như “Dẫn vào đời sống sùng đạo” (Philoteia) hay “Luận về tình yêu Thiên Chúa” (Theotimus), không chỉ giúp các Kitô hữu sống đời đức tin sâu sắc hơn mà còn là những lời khuyên thực tế dành cho mọi tầng lớp trong xã hội.
Trong “Dẫn vào đời sống sùng đạo,” Ngài khẳng định rằng: mọi người, bất kể hoàn cảnh hay địa vị xã hội, đều được mời gọi nên thánh. Ngài đưa ra những hướng dẫn cụ thể, giúp người Kitô hữu sống đức tin một cách sống động giữa đời, ngay trong các công việc thường ngày.
Với tư cách là một linh hướng, Ngài không áp đặt hay phán xét, nhưng luôn đồng hành với tâm hồn mỗi người, giúp họ nhận ra tình yêu vô biên của Thiên Chúa và sống xứng đáng với tình yêu ấy.
Cuộc đời thánh Phanxicô Salê dạy chúng ta rằng, để trở nên người môn đệ đích thực của Chúa Giêsu, chúng ta cần sống hiền lành, khiêm nhường và tràn đầy lòng yêu thương. Ngài cũng nhắc nhở rằng, dù chúng ta ở bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta đều có thể sống đời thánh thiện.
Trong một thế giới đầy chia rẽ và bạo lực, sự hiền lành của thánh Phanxicô chính là liều thuốc chữa lành. Ngài mời gọi chúng ta sống hiền hòa trong gia đình, tha thứ trong cộng đồng và yêu thương trong mọi tương quan.
Lạy thánh Phanxicô Salê, xin giúp chúng con học nơi Ngài sự hiền lành và lòng yêu mến tha nhân. Xin cho chúng con biết dùng tình yêu để lan tỏa niềm tin và mang ánh sáng của Chúa đến cho mọi người.
“Ôi thánh nhân hiền lành, xin dạy chúng con biết sống khiêm nhường và hiền hòa, để trong mọi sự, chúng con luôn làm vinh danh Chúa. Amen!”
Lm. Anmai, CSsR
THÁNH PHANXICÔ SALÊSIÔ: HIỀN LÀNH VÀ YÊU THƯƠNG LÀ SỨ ĐIỆP TRƯỜNG TỒN
Thánh Phanxicô Salêsiô sinh năm 1567 tại vùng Savoie, Pháp, trong một gia đình quý tộc nhưng đầy lòng đạo đức và yêu thương. Cuộc đời của ngài là một minh chứng sống động cho tinh thần Tin Mừng: chọn con đường từ bỏ những vinh hoa trần thế để bước theo tiếng gọi của Thiên Chúa. Là một người có học thức uyên bác, thánh nhân không chỉ nổi bật ở sự thông minh, mà còn ở lòng hiền lành, khiêm nhường – một nhân đức mà Ngài đã chọn làm kim chỉ nam cho suốt cuộc đời mình.
Thánh Phanxicô từng là giám mục Annecy và là nhà hộ giáo tài năng, đã đưa hàng chục ngàn người lạc giáo trở về với Giáo Hội. Ngài không dùng bạo lực hay những lời lẽ cứng rắn để thuyết phục, mà thay vào đó, thánh nhân sử dụng trái tim hiền lành, dịu dàng, thấm đẫm lòng yêu thương để cảm hóa những tâm hồn khô cằn, chai cứng. Chính nhờ tấm gương ấy, thánh nhân được tôn phong là Tiến sĩ Hội Thánh và là bổn mạng các nhà báo và nhà truyền thông Công giáo.
Lời mời gọi của Chúa Giêsu: “Hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường” (Mt 11,29) không phải chỉ là lý thuyết. Đó là con đường mà thánh Phanxicô Salêsiô đã chọn và sống cách triệt để. Sự hiền lành nơi ngài không phải là yếu đuối, mà là một sức mạnh được tôi luyện trong tình yêu và sự phó thác nơi Chúa.
Một câu chuyện nổi bật minh họa cho sự hiền lành ấy là khi một người khách đến gặp thánh nhân và lớn tiếng chỉ trích, xúc phạm. Trước những lời nặng nề, thánh Phanxicô vẫn giữ sự điềm tĩnh, nhẫn nại, lắng nghe và đáp lại bằng những lời dịu dàng. Khi người khách rời đi, thánh nhân chia sẻ bí quyết với người thân rằng: “Tôi đã minh ước với lưỡi mình rằng, bao lâu tâm hồn còn xúc động, lưỡi sẽ không sản xuất một lời nào.” Qua đó, thánh nhân nhấn mạnh rằng lấy hiền lành để đối đãi sẽ mang lại chiến thắng trong lòng người.
Thánh Phanxicô từng nói: “Một giọt mật ngọt có thể bắt được nhiều ruồi hơn cả một thùng giấm.” Đối xử với người khác bằng lòng hiền lành, yêu thương sẽ dễ dàng cảm hóa hơn là dùng bạo lực hay ép buộc. Điều này không chỉ đúng trong việc rao giảng Tin Mừng, mà còn trong đời sống thường nhật.
Trong một thế giới đầy cạnh tranh, chia rẽ, và bạo lực, bài học về hiền lành của thánh Phanxicô Salêsiô càng trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết. Hiền lành không có nghĩa là thụ động, nhẫn nhục cách tiêu cực, nhưng là biết chế ngự cơn giận, đặt tình yêu và sự bình an của Chúa làm trọng tâm trong mọi suy nghĩ, lời nói và hành động.
Câu chuyện dụ ngôn giữa mặt trời và gió trong bài giảng cũng minh họa sâu sắc chân lý này. Khi gió dùng sức mạnh để bắt người đi đường cởi áo choàng, nó thất bại. Nhưng khi mặt trời toả ánh nắng dịu dàng, người đó tự nguyện cởi áo. Sự hiền lành cũng vậy – nó không ép buộc, mà khơi gợi nơi người khác sự tự nguyện và thiện chí.
Thánh Phanxicô Salêsiô đã sống tinh thần đó trong sứ vụ mục tử của mình. Ngài không chỉ giảng dạy bằng lời nói, mà còn bằng chính cuộc đời đầy hy sinh và yêu thương. Ngài đối diện với những thách đố, những cuộc tranh luận gay gắt với lòng can đảm, nhưng vẫn giữ trọn sự điềm tĩnh, dịu dàng. Tinh thần của thánh nhân chính là mẫu gương cho mọi Kitô hữu, đặc biệt là những ai đang sống trong vai trò lãnh đạo hay làm công việc mục vụ.
Sự kiên nhẫn và yêu thương trong đối thoại: Thánh Phanxicô đã dạy rằng, để cảm hóa được người khác, chúng ta cần biết kiên nhẫn lắng nghe và đáp lại bằng sự yêu thương. Điều này đặc biệt cần thiết trong các mối quan hệ gia đình, bạn bè và xã hội.
Hiền lành không có nghĩa là yếu đuối: Thánh nhân đã chứng minh rằng sự hiền lành mang lại sức mạnh lớn lao để vượt qua thử thách và chinh phục lòng người.
Đặt Chúa làm trung tâm cuộc sống: Dù đối diện với nhiều cơ hội để thăng tiến trong xã hội, thánh Phanxicô vẫn chọn từ bỏ tất cả để sống đời tận hiến cho Thiên Chúa. Đây là lời mời gọi để chúng ta biết đặt ý Chúa lên trên mọi tham vọng cá nhân.
Khi chiêm ngắm cuộc đời của thánh Phanxicô Salêsiô, chúng ta nhận ra rằng, để sống tinh thần hiền lành, khiêm nhường như ngài, mỗi người cần tập trung vào việc kết hiệp mật thiết với Chúa Giêsu. Nhờ sức mạnh của tình yêu và ân sủng, chúng ta có thể biến đổi bản thân, mang lại sự bình an và hy vọng cho những người xung quanh.
Nguyện xin thánh Phanxicô Salêsiô cầu bầu cho chúng ta, để chúng ta biết sống hiền lành và khiêm nhường như Chúa Giêsu đã mời gọi, trở thành chứng nhân sống động cho tình yêu và lòng thương xót của Ngài trong thế giới hôm nay. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
SỐNG TRỌN VẸN TÌNH YÊU CHÚA CHỌN
Ngày hôm nay, Lời Chúa trong cả bài đọc thứ nhất lẫn bài Tin Mừng đều dẫn chúng ta đến một điều cốt lõi: giao ước của Thiên Chúa với con người. Một giao ước mới được lập, một lời mời gọi để chúng ta cùng bước vào mối tương quan thân mật với Thiên Chúa, không chỉ qua nghi lễ hay luật lệ bên ngoài, mà còn qua trái tim, qua đời sống và sứ vụ của mỗi người.
Hãy cùng nhau suy ngẫm về ba ý chính: Thiên Chúa thiết lập Giao Ước Mới, Chúa Giê-su kêu gọi Nhóm Mười Hai, và Lời mời gọi cho mỗi chúng ta hôm nay.
Bài đọc 1 từ thư gửi tín hữu Híp-ri nhấn mạnh rằng Thiên Chúa đã thiết lập một Giao Ước Mới, vượt trội hơn giao ước cũ. Giao ước cũ dựa trên lề luật được khắc trên đá, trong khi Giao Ước Mới được khắc vào lòng trí và tâm khảm của chúng ta.
Thiên Chúa không chỉ muốn chúng ta tuân giữ luật lệ, mà muốn mời gọi mỗi người sống trong tình yêu của Ngài. Đó là một giao ước không chỉ mang tính hình thức, mà là một mối quan hệ sống động, gắn bó. Thiên Chúa hứa rằng:
“Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, còn chúng sẽ là Dân của Ta.”
Ngài sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm, quên đi những bất trung, chỉ mong chúng ta quay trở về và sống theo Lời Ngài.
Câu hỏi đặt ra cho chúng ta là: Chúng ta có đang để Chúa khắc Lời Ngài vào trái tim mình không? Hay chỉ để luật Chúa dừng lại bên ngoài, nơi những thói quen và nghi thức?
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su không chỉ rao giảng Tin Mừng, mà còn thực hiện một hành động quan trọng: Ngài kêu gọi Nhóm Mười Hai. Họ là những con người rất bình thường, với đủ mọi tính cách, nghề nghiệp, và hoàn cảnh.
Chúa không chọn những người hoàn hảo, mà chọn những ai Ngài muốn, để họ ở với Ngài, học nơi Ngài, và rồi tiếp tục sứ vụ rao giảng Tin Mừng. Điều này cho thấy Thiên Chúa không cần chúng ta phải hoàn hảo trước khi đến với Ngài. Ngài chỉ cần chúng ta sẵn lòng để Ngài biến đổi.
Hãy nhìn vào danh sách Nhóm Mười Hai: có ông Phê-rô nóng nảy nhưng đầy lòng trung thành, có ông Tô-ma hay nghi ngờ, có ông Giu-đa kẻ phản bội… Nhưng tất cả đều được mời gọi, vì Chúa thấy nơi họ một tiềm năng lớn hơn những yếu đuối của họ.
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở rằng chúng ta cũng đang sống trong Giao Ước Mới mà Thiên Chúa thiết lập qua Đức Giê-su Ki-tô. Giao ước ấy không phải chỉ để giữ cho riêng mình, mà là để sống và lan tỏa ra cho người khác.
Hãy để Lời Chúa khắc vào tâm hồn chúng ta: Chúng ta được mời gọi đọc và suy ngẫm Lời Chúa không phải như một nghĩa vụ, mà là để Lời Ngài thực sự sống động trong đời sống. Khi Lời Chúa in sâu trong tâm hồn, chúng ta sẽ biết yêu thương hơn, biết tha thứ hơn, và biết nhìn mọi người bằng ánh mắt của Chúa.
Hãy sống sứ vụ Chúa giao phó: Giống như Nhóm Mười Hai, mỗi người chúng ta đều được Chúa kêu gọi và trao một sứ mạng riêng. Đó có thể là làm cha, làm mẹ, làm người phục vụ trong cộng đoàn, hay đơn giản là sống tốt nơi công việc, gia đình. Chúa không chọn người giỏi nhất, mà chọn những ai sẵn lòng nhất. Vì thế, đừng tự ti hay nghĩ rằng mình không đủ khả năng. Hãy tin tưởng Chúa, vì Ngài sẽ ban sức mạnh cho chúng ta.
Sống trong tình yêu và sự tha thứ: Thiên Chúa hứa rằng Ngài sẽ dung thứ lỗi lầm của chúng ta. Ngài không muốn giữ lại quá khứ, mà mong chúng ta bắt đầu lại. Vậy chúng ta cũng hãy biết tha thứ cho chính mình, cho người khác, để sống một cuộc đời bình an, như lời Thánh Vịnh: “Tín nghĩa ân tình nay hội ngộ, hòa bình công lý đã giao duyên.”
Hôm nay, chúng ta được mời gọi sống một cuộc đời gắn bó mật thiết với Thiên Chúa, để giao ước mà Ngài đã lập với chúng ta không chỉ là một lời hứa trên giấy, mà là một mối tương quan sống động.
Hãy bước theo Chúa, giống như Nhóm Mười Hai đã làm. Hãy để Lời Ngài khắc vào trái tim, để sống trong tình yêu, tha thứ và phục vụ.
Trong những ngày này, khi chúng ta còn bận rộn với những lo toan đời thường, hãy dành một khoảng lặng để tự hỏi: Tôi đã sống xứng đáng với giao ước Chúa ban chưa? Tôi có đang để Ngài dẫn dắt mình không? Và tôi có đang lan tỏa tình yêu ấy đến mọi người xung quanh không?
Nguyện xin Thiên Chúa, Đấng đã lập Giao Ước Mới với chúng ta, chúc lành cho mỗi người, để chúng ta luôn sống trong tình yêu và ánh sáng của Ngài.
Lm. Anmai, CSsR
SỐNG MỐI TƯƠNG QUAN VỚI CHÚA: "ĐẾN VỚI NGƯỜI, Ở VỚI NGƯỜI, ĐƯỢC NGƯỜI SAI ĐI"
Tin Mừng hôm nay thuật lại một sự kiện quan trọng trong hành trình công khai của Chúa Giêsu: Ngài lên núi và gọi những người Ngài muốn. Đây là một lời mời gọi cá nhân, không phải dành cho bất cứ ai trong đám đông, mà cho những người Chúa đã chọn.
Điều đặc biệt là sáng kiến không bắt nguồn từ con người. Trong xã hội Do Thái thời bấy giờ, người môn đệ thường tìm đến thầy để học hỏi. Nhưng với Chúa Giêsu, Ngài chủ động gọi các môn đệ, vì Ngài biết họ và có kế hoạch riêng cho từng người.
Chúa không chọn những người hoàn hảo hay nổi bật. Danh sách Nhóm Mười Hai gồm những người rất đời thường: một người đánh cá (Phêrô), một người thu thuế (Mátthêu), những anh em có tính khí bộc trực (Giacôbê và Gioan – con của sấm sét), và ngay cả kẻ sau này sẽ phản bội Ngài (Giuđa Iscariô).
Lời mời gọi của Chúa Giêsu hôm nay cũng hướng đến chúng ta. Ngài không gọi vì chúng ta giỏi, mà vì Ngài yêu thương. Ngài không cần những người hoàn hảo, mà cần những trái tim biết đáp lại.
Chúa Giêsu gọi các môn đệ không chỉ để họ "theo" Ngài về mặt thể lý, mà là để "ở với" Ngài. "Ở với" chính là cốt lõi của đời sống môn đệ.
"Ở với" là chia sẻ đời sống: "Ở với" nghĩa là sống gần gũi, thân mật với Chúa, chia sẻ cuộc sống hằng ngày với Ngài. Các môn đệ đã đồng hành cùng Chúa trong mọi hoàn cảnh: khi Ngài giảng dạy, khi Ngài chữa lành, khi Ngài bị khước từ, và cả khi Ngài chịu đau khổ.
"Ở với" là học nơi Chúa: Qua mối tương quan gần gũi, các môn đệ không chỉ nghe lời dạy của Chúa, mà còn chứng kiến đời sống của Ngài: sự khiêm nhường, lòng thương xót, và tình yêu đối với mọi người.
"Ở với" là được biến đổi: Chính nhờ ở với Chúa mà các môn đệ được biến đổi từ những con người bình thường trở nên những chứng nhân mạnh mẽ. Phêrô từ một người nóng nảy, thiếu kiên nhẫn, đã trở thành vị thủ lãnh đầy can đảm.
Hôm nay, mỗi chúng ta cũng được mời gọi ở với Chúa. Nhưng liệu giữa những bận rộn và xao động của cuộc sống, chúng ta có dành chỗ cho Ngài không?
Ở với Chúa không phải để an phận, mà là để được sai đi. Chúa Giêsu lập Nhóm Mười Hai không chỉ để họ gần gũi với Ngài, mà còn để họ tiếp nối sứ vụ của Ngài: rao giảng Tin Mừng và trừ quỷ.
Rao giảng Tin Mừng: Mỗi người môn đệ đều được sai đi để loan báo Tin Mừng của Chúa. Tin Mừng ấy không chỉ là những lời giảng, mà là cả một đời sống đầy yêu thương, tha thứ và hy vọng.
Trừ quỷ: "Trừ quỷ" ở đây không chỉ là hành động cụ thể chống lại thần ô uế, mà còn là việc giải thoát con người khỏi những sự dữ, những xiềng xích của tội lỗi, sợ hãi và tuyệt vọng.
Sứ vụ dành cho mọi người: Chúng ta cũng được Chúa sai đi trong bậc sống riêng của mình. Làm cha mẹ, chúng ta được sai đi để nuôi dạy con cái sống theo Lời Chúa. Làm người lao động, chúng ta được mời gọi sống trung thực, yêu thương đồng nghiệp.
Dẫu ở đâu hay làm gì, mỗi Kitô hữu đều được gọi để là chứng nhân của tình yêu Thiên Chúa, sống và lan tỏa ánh sáng Tin Mừng.
Trong thế giới ngày nay, việc "ở với Chúa" dường như ngày càng khó khăn hơn. Chúng ta dễ bị cuốn vào nhịp sống hối hả, dễ bỏ qua những giây phút thinh lặng để lắng nghe tiếng Chúa. Khi không "ở với Chúa", chúng ta sẽ dễ mất định hướng, dễ bị cuốn theo những giá trị tạm bợ của thế gian.
Mặt khác, việc "được sai đi" cũng gặp không ít thách đố. Chúng ta có thể đối mặt với sự khước từ, những khó khăn trong việc sống đức tin giữa một thế giới đầy mâu thuẫn.
Thế nhưng, sức mạnh không đến từ chúng ta, mà từ Đấng đã gọi và sai chúng ta. Chúa Giêsu không chỉ kêu gọi, mà còn luôn đồng hành. Như các môn đệ xưa, chúng ta được mời gọi bước đi cùng Chúa, sống đời sống chứng tá với niềm tin tưởng Ngài luôn ở bên.
Lời Chúa hôm nay đưa chúng ta trở lại với căn tính Kitô hữu: chúng ta là những người được gọi để "đến với Chúa", "ở với Chúa", và "được Chúa sai đi".
Hãy tự hỏi:
Tôi có dành thời gian để "ở với Chúa" qua việc cầu nguyện, suy niệm và lãnh nhận các bí tích không?
Tôi có sống sứ mạng Chúa trao bằng đời sống yêu thương, chia sẻ, và làm chứng cho Tin Mừng chưa?
Xin Chúa ban cho chúng ta ơn can đảm và lòng trung thành, để mỗi ngày, chúng ta biết đến với Chúa, ở lại trong tình yêu Ngài, và sẵn sàng thực hiện sứ mạng Ngài trao phó.
Nguyện xin Chúa, Đấng đã gọi chúng ta bằng tình yêu, biến đổi và dẫn dắt chúng ta trên mọi nẻo đường, để chúng ta luôn là những chứng nhân trung tín của Ngài.
Lm. Anmai, CSsR
SỐNG ƠN GỌI ĐỂ “Ở VỚI NGƯỜI VÀ ĐƯỢC SAI ĐI”
Tin Mừng hôm nay mở đầu bằng một hình ảnh thật sống động: “Rồi Người lên núi và gọi những kẻ Người muốn. Và các ông đến với Người” (Mc 3,13). Hành động “gọi” của Chúa Giêsu không chỉ đơn thuần là một lời mời, mà còn là một biểu hiện sâu sắc của tình yêu và sự chọn lựa.
Thật ngạc nhiên khi thấy Chúa Giêsu không chọn những người nổi bật, uyên bác hay quyền lực, mà Ngài gọi những con người rất đỗi bình thường, thậm chí nhiều yếu đuối và bất toàn. Ngài không gọi vì các môn đệ xứng đáng, mà vì Ngài yêu thương họ và có kế hoạch đặc biệt dành cho mỗi người.
Chúng ta cũng vậy, mỗi Kitô hữu đều được mời gọi bởi tình yêu của Chúa. Dù bất toàn, Chúa vẫn chọn chúng ta để tham gia vào chương trình cứu độ của Ngài. Lời mời gọi của Chúa không phải là ngẫu nhiên, mà là một sự chọn lựa đầy ý nghĩa, mang lại cho chúng ta một vị trí đặc biệt trong Nhiệm Thể của Ngài.
“Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người…” (Mc 3,14). Đây là chức năng đầu tiên và quan trọng nhất của đời sống môn đệ: ở với Chúa.
Ở với Chúa là nguồn sống: Ở với Chúa là sống trong mối tương quan thân tình với Ngài, chia sẻ cuộc sống hàng ngày, lắng nghe Ngài và để Ngài hướng dẫn. Mối tương quan này là cội nguồn của mọi hành động và sứ mạng. Nhóm Mười Hai được gọi không phải để làm việc ngay lập tức, mà trước tiên để xây dựng một mối dây gắn bó với Thầy Giêsu.
Ở với Chúa để được biến đổi: Ở với Chúa không chỉ là gần gũi về mặt thể lý, mà là để cho Ngài biến đổi tâm hồn. Các môn đệ, từ những người bình thường, đã trở thành chứng nhân mạnh mẽ nhờ được sống gần gũi và học hỏi từ Chúa Giêsu. Chính nhờ "ở với Ngài", các ông hiểu được trái tim yêu thương của Chúa và sẵn sàng bước theo con đường của Ngài.
Ở với Chúa giữa đời sống bận rộn: Hôm nay, Chúa cũng mời gọi chúng ta “ở với Ngài”. Tuy nhiên, giữa những bộn bề của công việc và nhịp sống hối hả, chúng ta dễ bị cuốn vào những lo toan, quên dành thời gian để “ở với Chúa”. Liệu chúng ta có dành ra một khoảng lặng mỗi ngày để cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa, và lắng nghe tiếng Ngài trong tâm hồn mình?
“… và để Người sai các ông đi rao giảng.” (Mc 3,14). Việc ở với Chúa không phải là điểm dừng, mà là để chuẩn bị cho một sứ mạng: ra đi rao giảng và làm chứng cho Tin Mừng.
Rao giảng bằng đời sống: Sứ mạng rao giảng không chỉ giới hạn trong lời nói, mà còn bằng cả đời sống của chúng ta. Chính cách sống yêu thương, bác ái và tha thứ sẽ là lời rao giảng mạnh mẽ nhất.
Được sai đi với quyền năng của Chúa: Các môn đệ không đi một mình, mà được Chúa ban quyền năng để thực hiện sứ vụ. Họ không chỉ rao giảng, mà còn mang lại sự giải thoát cho con người, trừ quỷ và chữa lành. Chúng ta cũng vậy, khi được sai đi, Chúa luôn đồng hành và ban sức mạnh để chúng ta thực hiện sứ mạng Ngài trao phó.
Mỗi người, một sứ mạng riêng: Không phải ai cũng được gọi làm tông đồ hay linh mục. Nhưng mỗi người đều có một sứ mạng riêng trong Nhiệm Thể Chúa Kitô. Người là linh mục, người là giáo lý viên, người là cha mẹ, người là người lao động… Tất cả đều góp phần xây dựng Nước Trời bằng những đóng góp cụ thể trong đời sống của mình.
Chúng ta đang sống trong một thế giới đầy những thách đố và cám dỗ. Cuộc sống bận rộn dễ khiến chúng ta quên đi cội nguồn và sứ mạng của mình. Nhưng hãy nhớ rằng, không ai có thể "được sai đi" nếu trước đó không "ở với Chúa".
Hãy dành thời gian mỗi ngày để gặp gỡ Chúa trong cầu nguyện, lắng nghe Ngài qua Lời Chúa và các bí tích. Đừng ngại bước ra khỏi vùng an toàn để sống sứ mạng yêu thương và phục vụ mà Chúa đã trao.
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta về căn tính và sứ mạng của người môn đệ: ở với Chúa và được sai đi. Đó không phải là hai thực tại tách biệt, mà là hai mặt của cùng một ơn gọi.
Hãy tự hỏi:
Tôi có dành thời gian để “ở với Chúa” mỗi ngày không?
Tôi có sống sứ mạng rao giảng Tin Mừng qua đời sống của mình chưa?
Nguyện xin Chúa, Đấng đã yêu thương gọi chúng ta, giúp chúng ta luôn biết dành thời gian để ở lại với Ngài và can đảm sống sứ mạng mà Ngài trao phó, để nhờ đó, chúng ta trở thành chứng nhân tình yêu của Chúa giữa thế giới hôm nay.
Lm. Anmai, CSsR
HỒNG ÂN ĐƯỢC CHỌN: Ở VỚI CHÚA VÀ RA ĐI LOAN BÁO TIN MỪNG
Trong cuộc đời, có những điều vượt xa khỏi sự hiểu biết và dự đoán của con người. Ơn gọi tu trì, hay nói rộng hơn, ơn gọi làm môn đệ Chúa Giêsu, là một trong những mầu nhiệm như thế. Tin Mừng hôm nay nhấn mạnh: “Người lên núi và gọi những kẻ Người muốn. Và các ông đến với Người” (Mc 3,13).
Thật kỳ lạ, Chúa Giêsu không chọn những người giàu có, học thức hay quyền lực. Ngài chọn những người đơn sơ, chất phác, đôi khi đầy khiếm khuyết và bất toàn. Danh sách Nhóm Mười Hai mà Tin Mừng nhắc đến bao gồm cả những con người yếu đuối, như Phêrô nóng nảy, Tôma hoài nghi, hay Giuđa phản bội. Thế nhưng, Chúa không nhìn họ bằng con mắt phán xét, mà bằng ánh mắt yêu thương.
Ơn gọi luôn là một mầu nhiệm. Chúa không chọn vì chúng ta xứng đáng, mà vì Ngài yêu thương chúng ta và muốn thực hiện kế hoạch của Ngài qua cuộc đời chúng ta.
Khi nhìn lại các môn đệ, chúng ta dễ dàng nhận thấy họ không phải là những con người hoàn hảo. Họ yếu đuối, bất toàn, đôi khi còn phạm những lỗi lầm nghiêm trọng. Nhưng điều làm họ khác biệt chính là họ luôn hướng về Đức Giêsu, tìm lại Ngài mỗi khi đi lạc, và trung thành với ơn gọi của mình.
Thánh Mác-cô mô tả Đức Giêsu như "tâm điểm" của vòng tròn, nơi các môn đệ quay về mỗi khi chệch hướng. Chính sự tập trung vào Đức Giêsu đã giúp họ vượt qua yếu đuối, để trở nên những con người mới, sẵn sàng gánh vác sứ mạng của Thầy mình.
Đời sống đức tin của chúng ta cũng vậy. Ai trong chúng ta cũng có những yếu đuối, lỗi lầm. Nhưng điều quan trọng là chúng ta có nhận ra và quay về với Chúa hay không. Sống ơn gọi làm Kitô hữu không phải là trở nên hoàn hảo ngay lập tức, mà là không ngừng hướng về Chúa, để Ngài dẫn dắt, uốn nắn và biến đổi chúng ta mỗi ngày.
Được chọn làm môn đệ không phải là đặc ân để hưởng thụ, mà là hồng ân kèm theo một sứ mạng cao cả: “để ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng” (Mc 3,14).
Đời sống môn đệ trước hết là sống gần gũi với Chúa, để lắng nghe, học hỏi và được biến đổi. Giống như các môn đệ xưa kia, chúng ta được mời gọi dành thời gian cho Chúa qua cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa và tham dự các bí tích.
Sứ mạng của người môn đệ không dừng lại ở việc “ở với Chúa”, mà còn phải ra đi, đem Tin Mừng đến với muôn dân. Điều này không chỉ đòi hỏi chúng ta rao giảng bằng lời, mà còn bằng chính đời sống. Một đời sống yêu thương, bác ái, và trung thành với các giá trị Tin Mừng sẽ là lời chứng mạnh mẽ nhất.
Khi lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, mỗi người chúng ta được mời gọi bước theo Đức Giêsu, trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài. Tuy nhiên, việc sống ơn gọi không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhiều khi, chúng ta chỉ dừng lại ở bề ngoài, có tên mà không có chất, có phẩm mà không có lượng.
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta vượt ra khỏi lối sống hời hợt, để thật sự sống trọn vẹn ơn gọi làm môn đệ Ngài. Điều này đòi hỏi chúng ta không chỉ nhận lãnh hồng ân, mà còn phải làm cho hồng ân ấy sinh hoa kết trái qua những việc làm cụ thể trong đời sống hàng ngày.
Lạy Chúa Giêsu, được làm môn đệ của Chúa là một hồng ân lớn lao. Nhưng chúng con biết rằng, hồng ân này đòi hỏi chúng con phải nỗ lực mỗi ngày để sống xứng đáng với ơn gọi đó.
Xin ban cho chúng con lòng khiêm nhường để nhận ra những yếu đuối của mình, lòng can đảm để vượt qua những khó khăn, và lòng nhiệt thành để sống và làm chứng cho Tin Mừng của Chúa trong thế giới hôm nay.
Xin cho chúng con luôn biết tập trung hướng về Chúa, để Ngài trở thành tâm điểm và sức mạnh của đời sống chúng con. Nhờ đó, chúng con có thể sống xứng đáng với ơn gọi làm môn đệ và đem lại hoa trái tốt lành cho Nước Trời.
Lm. Anmai, CSsR
Ở VỚI CHÚA VÀ ĐƯỢC SAI ĐI: MẦU NHIỆM ƠN GỌI VÀ GIÁO HỘI
Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta về một khoảnh khắc đặc biệt: Đức Giêsu lên núi, nơi biểu tượng của sự gặp gỡ Thiên Chúa, để tuyển chọn Nhóm Mười Hai. Đây không chỉ là một quyết định chiến lược, mà còn là sự biểu lộ mầu nhiệm ý định cứu độ của Thiên Chúa.
Người không muốn làm việc một mình mà muốn con người cộng tác trong kế hoạch cứu độ. Nhóm Mười Hai được chọn không phải vì họ tài năng hay đạo đức vượt trội, mà vì họ được “Chúa muốn.” Họ là những con người bình thường – có người là dân chài, có người thu thuế, có người từng là thành viên nhóm cuồng tín. Sự bình thường của họ càng làm nổi bật vai trò của Chúa: chính Ngài là Đấng biến đổi, huấn luyện và trao ban sức mạnh cho họ.
Khi thiết lập Nhóm Mười Hai, Chúa Giêsu không chỉ tuyển chọn một nhóm người, mà còn đặt nền móng cho Giáo hội. Giáo hội không phải là một tổ chức nhân loại đơn thuần. Giáo hội là mầu nhiệm, là Thân Thể Đức Kitô, là cộng đoàn được liên kết bởi ân sủng và sự hiện diện của Chúa Thánh Thần.
Chúa Giêsu trao cho Nhóm Mười Hai quyền năng đặc biệt: quyền rao giảng, quyền trừ quỷ, quyền giải thích kho tàng mạc khải và cử hành các bí tích. Trong Nhóm Mười Hai, Ngài đặt Phêrô làm thủ lãnh, biểu tượng cho sự hiệp nhất và liên kết hữu hình. Từ đây, Giáo hội được xây dựng trên nền tảng các tông đồ, với lời hứa của Chúa rằng Ngài sẽ ở với Giáo hội “mỗi ngày cho đến tận thế.”
Chúa Giêsu chọn Nhóm Mười Hai không chỉ để “ở với Người,” mà còn để “Người sai đi rao giảng.” Hai khía cạnh này không thể tách rời:
Ở với Chúa: Đây là nền tảng của mọi sứ mạng. Chúa mời gọi các môn đệ ở gần Ngài, sống thân mật với Ngài, để được biến đổi bởi tình yêu và giáo huấn của Ngài.
Được sai đi: Từ mối tương quan mật thiết ấy, các môn đệ được sai đi, trở thành chứng nhân Tin Mừng qua đời sống và lời giảng dạy.
Việc rao giảng Tin Mừng không chỉ là nhiệm vụ của các linh mục hay tu sĩ, mà là sứ mạng của mọi Kitô hữu. Mỗi người chúng ta, khi lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, cũng được kêu gọi “ở với Chúa” qua cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa, và tham dự các bí tích; đồng thời, chúng ta cũng được mời gọi “được sai đi” để làm chứng cho Tin Mừng trong gia đình, nơi làm việc, và cộng đồng xung quanh.
Một điều nổi bật trong Tin Mừng hôm nay là Chúa không chọn những người cao sang hay quyền quý, mà chọn những con người rất đỗi bình thường. Gioan và Giacôbê nóng tính; Matthêu là kẻ thu thuế bị xã hội khinh thường; Simon từng thuộc nhóm cuồng tín; và Phêrô chỉ là một anh chài lưới ít học.
Sự lựa chọn này cho thấy Thiên Chúa không nhìn theo tiêu chuẩn con người. Ngài không cần những con người hoàn hảo, mà cần những tâm hồn sẵn sàng để Ngài huấn luyện và biến đổi. Qua Nhóm Mười Hai, Chúa cho thấy rằng, bất cứ ai – dù là tội nhân, dù là người yếu đuối – đều có thể trở thành khí cụ của Thiên Chúa, miễn là họ đặt niềm tin vào Ngài và trung thành theo Ngài.
Sống thân mật với Chúa: Được Chúa chọn là một hồng ân, nhưng điều quan trọng là chúng ta có “ở lại với Ngài” hay không. Một đời sống cầu nguyện, kết hiệp với Chúa sẽ là nguồn sức mạnh để chúng ta thực hiện sứ mạng của mình.
Chấp nhận sự yếu đuối: Chúng ta không cần hoàn hảo để được Chúa sử dụng. Điều Chúa cần là lòng khiêm nhường, sự phó thác và sẵn sàng để Ngài biến đổi.
Làm chứng bằng đời sống: Hãy để đời sống chúng ta – từ lời nói đến hành động – trở thành một lời rao giảng Tin Mừng sống động, để người khác nhận ra sự hiện diện của Chúa nơi chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã chọn những con người bình thường để thực hiện những công việc phi thường. Chúa cũng kêu gọi mỗi người chúng con theo Chúa và làm chứng cho Chúa trong cuộc sống.
Xin cho chúng con biết sống thân mật với Chúa mỗi ngày, để đời sống chúng con được Ngài biến đổi. Xin giúp chúng con can đảm đón nhận sứ mạng rao giảng Tin Mừng, dù ở bất cứ nơi đâu, để hồng ân ơn gọi mà chúng con lãnh nhận luôn sinh hoa trái dồi dào.
Lạy Chúa, xin cho con biết “ở với Chúa thật sâu” để từ đó con tìm được sức mạnh bước ra thế giới, làm chứng cho Chúa và trở nên người hữu ích cho đời.
Lm. Anmai, CSsR