Khi ta chỉ hành động theo nghĩa vụ, theo “nếu phải thì làm” mà không có tình yêu làm nền tảng, mỗi nhiệm vụ đều trở nên lạnh lẽo, cơ học. Bất kỳ công việc, trách nhiệm hay lời hứa hẹn nào cũng chỉ là những mảnh ghép thiếu cảm hứng, thiếu đi sự gắn kết của tâm hồn. Mỗi lời nhắc nhở, mỗi "phải làm vậy" có thể dẫn đến cảm giác áp lực và chán nản, dần dần khiến tâm trí trở nên cứng nhắc và dễ bùng nổ trong cơn giận dữ.
Ngược lại, khi có tình yêu, bổn phận dần được nhuộm một màu sắc ấm áp, trở nên ý nghĩa và trọn vẹn. Tình yêu, dù là tự yêu bản thân hay yêu những người xung quanh, chính là liều thuốc giải độc cho tâm hồn đang bị mệt mỏi bởi những gánh nặng trách nhiệm. Khi chúng ta hành động bởi tình yêu, thì những gì ban đầu có vẻ như một nhiệm vụ khó nhọc sẽ chuyển hóa thành cơ hội để phát triển, để gắn kết và sẻ chia cảm xúc. Trong từng hành động, từ những việc làm nhỏ nhặt nhất cho đến những quyết định lớn lao, tình yêu giúp chúng ta tìm thấy sự an yên, sự nhẹ nhõm trong tâm hồn.
Tình yêu không chỉ là cảm xúc, mà còn là một nghệ thuật sống. Khi biết yêu thương bản thân và những người xung quanh, chúng ta sẽ biết cách cân bằng giữa bổn phận và hạnh phúc. Những nhiệm vụ dù khó khăn, dù nặng nề, cũng trở nên dễ chịu hơn khi chúng ta thực hiện với một tấm lòng đầy yêu thương. Tình yêu cho phép ta nhìn nhận giá trị của mỗi hành động, biến chúng thành những trải nghiệm tích cực, từ đó giảm bớt những căng thẳng, những cảm giác nóng giận không cần thiết. Đây chính là chìa khóa giúp chúng ta vượt qua những khoảnh khắc mệt mỏi của cuộc sống, hướng đến một trạng thái bình an và hài hòa.
Cuối cùng, bổn phận và trách nhiệm không cần phải là nguồn gốc của sự căng thẳng, bực tức nếu được làm giàu bởi tình yêu thương. Chúng ta cần nhớ rằng, một cuộc sống ý nghĩa luôn bắt đầu từ việc biết yêu thương – yêu thương bản thân và yêu thương người khác. Khi tình yêu trở thành động lực, nó giúp ta làm dịu đi những cơn giận dữ, biến những công việc hàng ngày thành những trải nghiệm có ý nghĩa và nuôi dưỡng tâm hồn. Chính trong sự hòa quyện đó, ta tìm thấy sự cân bằng giữa trách nhiệm và hạnh phúc, giữa bổn phận và niềm vui sống.
Lm. Annmai, CSsR
CÁI GÌ THỰC SỰ QUAN TRỌNG ĐỐI VỚI TÔI TRONG CUỘC SỐNG – Vài lời ngày 22 tháng 4
Trong cuộc sống đại với muôn vàn lựa chọn, chúng ta thường tự nhét quá nhiều việc vào lịch trình, tự nhét cả những thứ chẳng phải giá trị cốt lõi vào tâm trí. Nhưng hãy nhớ rằng, sự phong phú ấy không đồng nghĩa với hạnh phúc và thành công bền vững. Người ta thường nói: “Nhiều việc quá, mình ôm không xuể đâu.” Điều đó chính là lời nhắc nhở rằng, thay vì cố gắng nắm bắt tất cả, chúng ta cần học cách lựa chọn và tập trung vào những điều thật sự mang lại giá trị cho cuộc sống.
Khi biết chọn lọc, chúng ta học được cách đầu tư thời gian và tâm huyết vào những mối quan hệ, những đam mê, những mục tiêu ý nghĩa. Đó có thể là khoảng thời gian bên người thân, trau dồi một kỹ năng hay đắm chìm vào những hoạt động giúp nuôi dưỡng tinh thần. Điều quý giá không đến từ số lượng những việc làm ra, mà đến từ chất lượng và sự trọn vẹn mà chúng ta dành cho từng khoảnh khắc đó. Mỗi giây phút được đầu tư một cách ý thức sẽ trở thành nguồn năng lượng tích cực, giúp ta thắp sáng con đường phía trước.
Chúng ta hãy tự hỏi: “Cái gì thực sự quan trọng đối với tôi trong cuộc sống?” Có những công việc, những mối quan hệ chỉ mang tính phù phiếm, và trong lúc bận rộn, chúng ta dễ dàng lãng phí thời gian vào đó. Trái lại, những giá trị thực sự luôn gắn liền với niềm tin, lòng biết ơn, và sự chân thành. Hãy biết dừng lại, biết phân định đâu là thứ cần được nuôi dưỡng, đâu là thứ nên buông bỏ để lại chỗ cho những điều tốt đẹp hơn.
Khi biết tập trung vào những việc thực sự ý nghĩa, chúng ta sẽ tìm thấy được sự nhẹ nhõm trong từng khoảnh khắc, đồng thời cảm nhận được niềm hạnh phúc trọn vẹn từ những điều giản dị. Đó chính là nghệ thuật sống – không phải là cứ làm được tất cả, mà là biết chọn lọc để mỗi hành động, mỗi quyết định đều toát lên sự chân thành và đong đầy tâm huyết. Và cuối cùng, nếu chúng ta biết trao thời gian cho những điều đáng yêu, cuộc sống sẽ trở nên phong phú hơn, sâu sắc hơn và trọn vẹn hơn rất nhiều.
Lm. Anmai, CSsR