Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ năm, 03 Tháng 10 2019 07:06

Sống hèn mọn như thánh Phanxicô

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  Sống hèn mọn như thánh Phanxicô


Thứ Sáu Tuần XXVI Thường Niên.

Thánh Phan-xi-cô thành At-si-si, lễ nhớ.

Thứ Sáu đầu tháng. Ngày đền tạ Trái Tim Chúa Giê-su.

Br 1,15-22; Lc 10,13-16.

SỐNG HÈN MỌN NHƯ THÁNH PHANXICÔ


Lời Chúa Giêsu còn văng vẳng bên tai ta : “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.”


Chúa Giêsu ca tụng đường lối của Cha, Ngài mặc khải cho những người bé mọn. Những người “khôn ngoan thông thái” thường tự mãn cậy sức mình, nghĩ mình đã ngon cơm, lấy mình làm đủ đầy không cần người khác, “Tôi không như người thu thuế kia…” Một khi con người tự mãn vì sức riêng, cảm thấy đủ khôn ngoan hiểu biết, đủ nhân đức, đóng kín cửa lòng thì đâu cần đến Đấng Cứu Độ? Các ông Kinh sư và Pharisêu ngày xưa như những chuyên viên Kinh Thánh, mà chẳng nhận ra Đấng Cứu Thế đang ở giữa họ đấy thôi!


Còn những “người hèn mọn” là người khiêm nhường thật, biết làm nhỏ đi cái tôi, nhận thấy thực trạng thế giá thật của mình. Đức Maria, người Nữ Tỳ khiêm hạ của Thiên Chúa; bà góa nghèo bỏ tiền vào thùng; các môn đệ ít học… Thánh Phanxicô Assisi ta mừng kính hôm nay, thánh Đa Minh, thánh Têrêsa Hài Đồng dám buông mình trong tay nhân lành Chúa…


Tất cả đều sẵn sàng mở rộng lòng mình, đón Chúa vào cuộc đời mình, phó thác tin tưởng, cậy dựa hoàn toàn nơi Chúa và lấy Chúa là niềm vui hạnh phúc ngập tràn của lòng mình. Càng mở rộng lòng ra, ta càng đón nhận được ơn mặc khải của Chúa, càng thấy và “biết” nhiều hơn, trong khi những người “thông thái” có khi “trố mắt” nhìn mà chẳng thấy chi, lắng tai mà không nghe được gì. “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.” “Biết” ở đây là cái biết bên trong, biết bằng con tim chứ không phải thông hiểu kiến thức hay biết bề ngoài. Biết rõ và cảm nhận được trong tình yêu tha thiết và lòng muốn khát khao.


Ta thấy Thánh Phanxicô Assisi là một người nghèo hèn nhưng đã làm bàng hoàng và phấn chấn Giáo Hội, bởi ngài sống sát với phúc âm -không trong ý nghĩa cực đoan, nhưng thực sự sống theo những gì Ðức Giêsu Kitô đã nói và hành động, một cách vui vẻ, không giới hạn và không một chút tự tôn.


Phanxicô không đến với người bệnh phong bởi ý muốn bộc phát, do cảm kích bởi lòng thương cảm tôn giáo hay nhân loại. Ngài viết ‘Chúa dẫn đưa tôi tới giữa họ’. Các sử gia không am tường điều đó, cũng không xác định được mà thực sự đó lại là cái gốc của mọi sự. Chúa Giêsu đã chuẩn bị trái tim Phanxicô để ngài tự do đáp lại ân sủng đúng lúc. Việc chuẩn bị đó là giấc mơ tại Spoleto với vấn nạn xem mình thích phục vụ cho đầy tớ hay chủ nhân, là khi ngài lâm bệnh và khi bị giam tù tại Perugia trong băn khoăn lạ kỳ để không bao lâu sau đó ngài tìm thấy niềm vui lui về nơi thanh tịnh.


Phanxicô chẳng nghĩ gì đến việc Chúa Giêsu hiện thân dưới dạng người bệnh phong (như sau đó các sử gia làm cho ta nghĩ tới trường hợp tương tự trong đời thánh Martinô thành Tours), mà vào lúc đó, đối với ngài, trong cả ý hướng và mục đích, người bệnh phong là Chúa Giêsu. Ơn hoán cải của Phanxicô cùng một tính chất như nơi Phaolô. Cách nào đó, điều mà trước đó với Phaolô là ‘mối lợi’ nay đổi thành ‘mất mát’, ‘vì Chúa Kitô’ (Pl 3,5tt) thì đối với Phanxicô cái trước kia là hãi sợ nay là ngọt ngào, cũng ‘vì Chúa Kitô’. Sau giây phút này, cả hai có thể nói : ‘Tôi sống nhưng không còn là tôi, nhưng là Chúa Kitô sống trong tôi’.


Ta thấy chân dung con người Phanxicô được văn chương làm cho trở thành bình dân và thi sĩ Dante đã đưa vào trong thi phẩm ‘Divine Comedy’. Một biểu tượng nổi tiếng về Phanxicô là ‘Cuộc thành hôn của Phanxicô với chị Nghèo Khó’, còn lưu dấu sâu đậm trong nghệ thuật và thi ca về thánh nhân, có thể là sai lầm. Bạn không thể yêu một nhân đức, ngay cả là nghèo khó, mà là yêu một con người. Cuộc thành hôn của Phanxicô phải là, như bao nhiêu nhà chiêm niệm khác, cuộc thành hôn với Chúa Kitô.


Thánh Phanxicô Assisi trở nên nghèo hèn, chỉ vì ngài muốn giống Ðức Kitô. Ngài yêu quý thiên nhiên, vì đó là một công trình mỹ miều của Thiên Chúa. Ngài hãm mình phạt xác, để có thể hoàn toàn phó thác cho thánh ý Chúa. Sự khó nghèo của ngài đi đôi với sự khiêm tốn, mà nhờ đó ngài hoàn toàn lệ thuộc vào lòng nhân từ của Thiên Chúa. Nhưng tất cả những điều ấy, chỉ để dẫn vào tâm điểm của đời sống tâm linh của ngài: sống đời sống Phúc Âm, đã được tóm lược nơi lòng thương xót của Chúa Giêsu, và được tỏ lộ cách tuyệt hảo nơi bí tích Thánh Thể.


Hôm nay Giáo Hội mừng kính thánh Phanxicô Assisi, ngài đã chọn cuộc sống hèn mọn, khó nghèo và trở nên hình ảnh sống động của Chúa, Đấng luôn mặc khải cho những người bé mọn. Ngài là mẫu gương khiêm nhu thanh thoát, sống quên mình, mà Chúa đã dùng để diễn tả tinh thần của các mối phúc. Đức Thánh Cha Phanxicô khi vừa nhận chức, ngài đã chọn danh hiệu Phanxicô, vì ngài rất ngưỡng mộ gương thánh thiện và lối sống nghèo khó của thánh nhân. Xin Chúa cho chúng con biết sống đơn sơ, phó thác và hiền hòa, noi theo gương thánh nhân mà thiết tha gắn bó, hăm hở bước theo Chúa với lòng chan chứa an vui và đầy tràn tình yêu mến.

Huệ Minh

Read 786 times Last modified on Thứ sáu, 04 Tháng 10 2019 21:33