Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ tư, 02 Tháng 10 2019 07:21

Từ bỏ để lên đường truyền giáo

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
 Từ bỏ để lên đường truyền giáo


Thứ Năm Tuần XXVI Thường niên.
Thứ năm đầu tháng. Ngày các linh mục.

Nkm 8,1-4a.5-6.7b-12; Lc 10,1-12.

TỪ BỎ ĐỂ LÊN ĐƯỜNG TRUYỀN GIÁO


Ta có mặt trên đời này để làm gì, nếu không phải là để bước vào hành trình tình yêu tiến về Nước Trời cùng sứ mạng chứng thực tình yêu ấy. Trên hành trình đó, chúng ta cần lắm những người bạn đồng hành, người có thể cảm thông khi ta đau khổ, an ủi những lúc chán nản, nâng dậy những lúc ta vấp ngã. Bởi thế, ta không ngạc nhiên khi thấy Chúa Giêsu đòi hỏi người môn đệ ra đi truyền giáo phải từ bỏ tất cả nhưng Ngài vẫn giữ lại cho chúng ta một người bạn đồng hành qua việc sai đi từng hai người một.


Chính qua người bạn đồng hành mà ta nhận ra mình không đơn côi trên từng bước hành trình, một hành trình mà Chúa Giêsu đã cảnh báo như chiên con đi giữa sói rừng. Chính qua người bạn đồng hành, chúng ta luôn xác tín rằng Chúa đang hiện diện cách thật gần gũi, ở đây và ngay lúc này.


Điều đó sẽ giúp chúng ta kiên vững đi qua mọi nẻo đường với một đảm bảo duy nhất: “Ta sẽ ở với ngươi” (Xh 3, 12). Và sự đồng hành đó phải mang lấy ý nghĩa cao cả của tình huynh đệ, với dây liên kết là chính Chúa Giêsu. Vì Chúa Giêsu chính là “Trưởng Tử giữa một đàn em đông đúc” (Rm 8, 29), nên tất cả chúng ta đều là anh em với nhau (Mt 23, 8).


Chúa Giêsu không muốn các môn đệ của Ngài : bận tâm đến của cải, Ngài cũng chẳng muốn họ chú ý đến an toàn sinh mạng cá nhân. Ngài dặn họ không níu kéo - không ràng buộc những tương quan không cần thiết, để rồi họ chỉ bận tâm một điều là đem bình an của Chúa đến cho muôn người.


Khi ta đáp lại lời mời gọi đem bình an của Chúa. Ta cũng hãy nhớ đến cách thế đem bình an mà Chúa đã chỉ : hãy đem bình an qua cách sống đơn sơ giản dị : cứ ăn những gì người ta dọn cho ; hãy đem bình an qua lối sống yêu thương : chữa lành những người đau yếu ; hãy đem tin bình an rằng : Triều đại Thiên Chúa đã đến gần, một triều đại chỉ có hoan lạc và bình an, chỉ có yêu thương và sẻ chia nâng đỡ.


Các môn đệ được sai đi với hai bàn tay trắng, phải đối diện với khó khăn như chiên giữa bầy sói. Thế nhưng, nhờ ra đi hành động cho Chân Lý, các ông đã vượt qua sợ hãi để tìm được niềm vui. Niềm vui không phải bởi việc đã làm, nhưng vì nhận ra được giá trị của sự từ bỏ, sức mạnh nội tại của lòng tin và trên hết là cảm nghiệm Thầy luôn kề bên: Thiên Chúa ở cùng các ông và Bình An của Người lan tỏa nơi các ông.


Người chỉ thị cho các ông: “Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép”. Đây là những thứ cản trở việc rao giảng Tin Mừng. Làm thợ thì đáng lĩnh công, lo lắng quá nhiều về phương tiện sinh sống sẽ ngăn cản các ông dành mọi cố gắng cho việc rao giảng Tin Mừng. Chúa coi nghèo khó và thanh thoát là nét chính yếu của người tông đồ. “Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường”. Người chỉ muốn cho các ông biết tính khẩn cấp của việc rao giảng Tin Mừng, không đắn đo, trò chuyện dọc đường sẽ mất thời gian, khó hoàn thành sứ vụ quan trọng này. Người môn đệ cũng “đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia” để tìm lợi nhuận vật chất hay chỗ ăn ở sung sướng hơn, nhưng phải tín thác hoàn toàn vào sự quan phòng của Chúa.


Nhiều lúc trên hành trình loan báo Tin Mừng tình yêu, thay vì nâng đỡ sẻ chia, chúng ta lại gây cản trở cho nhau. Lắm khi bước chung một đường nhưng điều chúng ta kiếm tìm là lợi ích bản thân chứ không phải là danh Chúa Giêsu như hai môn đệ Gioan và Giacôbê năm nào (Mt 20, 20-23). Chúng ta bước chung đường nhưng chẳng thể giúp nhau nhận ra Chúa Giêsu đang hiện diện như hai môn đệ trên đường Emmaus (Lc 24, 16). Chúng ta đồng hành nhưng chẳng đồng tâm khi nguyên lý sự hiệp nhất không còn đặt nền tảng nơi Chúa Giêsu để rồi chính Ngài bị chia năm sẻ bảy (1 Cr 1,13).


Khi ta hiểu được lời cầu nguyện tha thiết của Chúa Giêsu cho chính ta: “Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta” (Ga 17,11). Chỉ khi thực sự nên một trong tình huynh đệ, lời chứng về tình yêu của ta mới thật sự mạnh mẽ vì: “Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ Thầy ở điểm này là anh em có lòng yêu thương nhau” (Ga 13, 35).


Tin Mừng hôm nay động chạm thật sự đến mỗi Kitô hữu trong sứ mạng loan báo Tin Mừng, đặc biệt đến thân phận Tác viên Tin Mừng của mỗi người chúng ta. Ta ta cũng hãy để cho những dặn dò của Chúa Giêsu hôm nay soi vào lối sống, lối nghĩ và cung cách phục vụ Lời của mỗi chúng ta. Hãy cùng xin Thầy Giêsu cho biết ta đang ở mức độ nào của hình ảnh chiên con, biết sói rừng hôm nay đang tung hoành ra sao.


Và điều quan trọng là ta xin Thầy Giêsu giúp ta điều chỉnh, sửa đổi, hoàn thiện mình trong ân sủng và bình an của Ba Ngôi yêu thương và toàn năng. Ngõ hầu ta tiếp tục ra đi, tiếp tục loan tin bình an trong niềm tin yêu phó thác; chứ không hãi sợ, chùn chân hoặc nản chí như đã từng ít nhiều vướng phải.

Huệ Minh

Read 590 times Last modified on Thứ sáu, 04 Tháng 10 2019 06:38