23.9
Thứ Bảy trong tuần thứ Hai Mươi-Tư Mùa Quanh Năm
1 Tm 6:13-16; Tv 100:2,3,4,5; Lc 8:4-15
Mảnh đất tâm hồn
Có một người gieo hạt giống trên 4 mảnh đất khác nhau, đó là mảnh đất vệ đường, mảnh đất sỏi đá, mảnh đất nhiều bụi gai, và cuối cùng là mảnh đất tốt. Trong 4 mảnh đất được gieo thì chỉ có nơi mảnh đất tốt, hạt lúa mới sinh hoa kết quả.
Chúa Giêsu giải thích dụ ngôn này như sau: người gieo hạt giống là Thiên Chúa, hạt giống là Lời Chúa.
* Mảnh đất vệ đường là những kẻ chẳng thiết tha gì đến Lời Chúa. Lời gieo xuống đó chẳng bao lâu thì bị quỉ dữ cướp đi.
* Mảnh đất sỏi đá là những người mau mắn đón nhận Lời Chúa nhưng không quý chuộng bao nhiêu. Khi gặp một chút gian khó là bỏ cuộc.
* Mảnh đất nhiều bụi gai là những người cũng đón nhận Lời Chúa, nhưng điều họ quan tâm hơn cả là những thú vui tội lỗi, những đam mê của cải trần gian ... Các thứ này được ví như là gai góc um tùm dần dần làm cho Lời Chúa chết ngẹt trong tâm hồn họ.
* Mảnh đất tốt là những người sốt sắng đón nghe Lời Chúa, ghi sâu vào tâm hồn và quảng đại đem ra thi hành trong cuộc sống.
Nội dung dụ ngôn mà chúng ta vừa nghe rất đơn giản, ngắn gọn nhưng lại chứa đựng nhiều bài học phong phú và ý nghĩa. Cụ thể, khi chiêm ngắm hình ảnh người gieo hạt giống nơi trang Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thể gặp được hình ảnh một vị Thiên Chúa giàu lòng quảng đại, tin tưởng và hy vọng vào con người.
Thật vậy, với dụ ngôn “Người gieo hạt giống” này, Chúa Giêsu muốn cho chúng ta thấy lòng quảng đại, tin tưởng và hy vọng của Thiên Chúa đối với con người chúng ta. Thiên Chúa quảng đại khi gieo hạt giống Lời Chúa và ân sủng của Chúa vào lòng mỗi người chúng ta. Hạt giống ấy là Đức Giêsu Kitô, là Ngôi Lời, Con yêu dấu của Chúa Cha được gửi đến thế giới này, cho dù lúc Chúa Giêsu đến, nhiều người vẫn không thèm đón tiếp Người (x.Ga 1, 11). Và cho dù tâm hồn chúng ta còn chai cứng như lề đường, đầy sỏi đá và còn bị nhiều bụi gai dục vọng, đam mê phủ lấp, nhưng Thiên Chúa vẫn gieo vì tin tưởng trong lòng mỗi người chúng ta đây, không ai hoàn toàn là mảnh đất “lề đường”, mảnh đất “sỏi đá” hay “bụi gai”, nhưng trong tâm hồn mỗi người chúng ta đang có một mảnh đất tốt nào đó cho dù nó có nhỏ bé, thế nhưng khi Lời Chúa được gieo vào tâm hồn thì chắc chắn sẽ sinh hoa trái là những việc tốt lành thánh thiện.
Thiên Chúa vẫn luôn quảng đại, tin tưởng và hy vọng nơi từng người chúng ta. Còn phần chúng ta, chúng ta có cái nhìn và thái độ nào đối với bản thân và mọi người xung quanh?
Thiết nghĩ rằng, nếu Thiên Chúa đã luôn quảng đại, tin tưởng và hy vọng vào chúng ta, thì chúng ta cũng cần có cái nhìn và thái độ lạc quan về bản thân chúng ta và mọi người xung quanh như thế.
Trước hết, với bản thân, chúng ta không có lý do gì để mà tự ti, mặc cảm, thất vọng về bản thân mình. Chúng ta cần vượt qua những mặc cảm tội lỗi, những yếu đuối để đứng dậy làm lại cuộc đời, để sống tốt hơn. Thiên Chúa luôn gieo ân sủng của Ngài cho chúng ta qua các bí tích và Lời của Ngài. Mỗi người chúng ta đều có một giá trị đặc biệt nào đó trước mắt Thiên Chúa. Thiên Chúa mời gọi chúng ta hãy mở lòng đón nhận ân sủng của Ngài và làm cho ân sủng đó ngày càng phát triển trong đời sống chúng ta.
Tiếp theo, chúng ta cũng phải luôn có cái nhìn tích cực đối với mọi người xung quanh. Người ta vẫn thường nói: “Trong hai người cùng đi đường với ta, thế nào cũng có một người là thầy ta” và “Không ai xấu đến nỗi không có gì tốt để cho chúng ta học hỏi”. Chính vì thế, trong các hoạt động tông đồ, chúng ta xác tín rằng không ai hoàn toàn là mảnh đất lề đường, là mảnh đất sỏi đá hay mảnh đất bụi gai, mà luôn có một phần nhỏ mảnh đất tốt nào đó để Lời Chúa sinh hoa trái tốt lành, thánh thiện. Do đó, chúng ta hãy loan báo Lời Chúa, loan báo sự thật, loan báo sự thiện cho mọi người, bởi vì chính Thiên Chúa mới là Đấng làm cho hạt giống Lời Chúa mọc lên và sinh hoa kết quả, chứ không phải chúng ta (x. 1 Cr 3, 5-9).
Hạt giống nào cũng ẩn chứa những hy vọng; bông hoa nào cũng mang đến những niềm vui. Dẫu biết rằng có những hạt giống bị hư hao do các loại tâm hồn vệ đường, đá sỏi, bụi gai, nhưng người gieo giống – hình tượng của Thiên Chúa – vẫn lạc quan, vì hy vọng sẽ có những hạt rơi vào tâm hồn đất tốt, để rồi sinh hoa kết hạt bội thu. Có vẻ như thất bại của các hạt giống càng lúc càng gia tăng: hạt giống chưa kịp nảy mầm bị chim trời ăn mất, hạt giống đã nảy mầm nhưng bị chết héo, hạt giống đã thành cây con nhưng bị chết ngạt. Thế nhưng, chỉ cần vài hạt giống rơi vào đất tốt, hạt gấp trăm, chẳng những bù đắp những hư hao, và còn dư dật phong phú. Dụ ngôn cho ta cái nhìn lạc quan về Nước trời, về việc nên thánh của người con cái Chúa.
Dẫu biết rằng tâm hồn mình còn nhiều sỏi đá, cỏ lùng, đừng thất vọng mà để hoang tàn, nhưng xin vẫn cứ chăm chỉ: Chăm chỉ nhặt sỏi, chăm chỉ nhổ cỏ, vun trồng chuẩn bị tốt cho mảnh đất của đời mình để sẵn sàng đón nhận hạt giống được gieo trong mùa màng hồng ân. Khi mùa gặt tới, mong rằng, mảnh đất đời tôi, đời bạn nuôi dưỡng giống, ít nhất cho những hạt sinh được ba mươi…
Huệ Minh