27.10 Thứ Sáu trong tuần thứ Hai Mươi-Chín Mùa Quanh Năm
Rm 7:18-25; Tv 119:66,68,76,77,93,94; Lc 12:54-59
Biết phải biết trái
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nhắc đến những quy luật báo hiệu thay đổi thời tiết trong thiên nhiên mà Thiên Chúa đã an bài cho con người nhận biết được. Người nhắc lên điều đó như có phần khen ngợi họ thông thạo việc trời đất cho đời sống phần xác mình: “Khi các ngươi thấy mây kéo lên ở phía tây, các Ngươi nói ngay: ‘Mưa đến nơi rồi’ và xảy ra đúng như vậy”.Nhưng Chúa nói lên điều này là để khiển trách họ: Thông biết những chuyện trời đất kía , nhưng lại không biết nhận ra thời giờ cứu chuộc của Thiên Chúa đã đến với nhân loại. Có lẽ Chúa nhắm đến mấy ông Pharisêu cũng đang ngồi ở đó. Người hay gọi họ là “ những kẻ đạo đức giả”mà trách dân chúng. Dân chúng đã không biết thời giờ cứu chuộc, cũng không biết phải làm gì trước những biến cố họ đang chứng kiến ấy.
Thiên Chúa khi tạo dựng vũ trụ, Người đã ban cho con người được quyền cai quản vũ trụ ấy. Đồng thời Người cũng ban cho con người khả năng, trí tuệ vừa đủ để đần dần khám phá mà quản trị chúng. Nhìn lại lịch sử phát triển của những công trình nghiên cứu khoa học của thế giới: Thiên Chúa đã ban cho con người khả năng mà khám phá thế giới, mỗi ngày lại tìm ra những điều mới lạ. Cho nhân loại ngày càng hiểu biết vũ trụ hơn, đồng thời cũng ngày càng được thấy sự huyền diệu vĩ đại của Thiên Chúa tối cao tạo dựng. Người ta thống kê thế kỷ 19 có gần 90% các nhà khoa học tin nhận Thiên Chúa là thế. Quý hóa thay, những kiến thức khoa học đó ngày nay đã nên tài sản quý trong kho tàng của toàn thể nhân loại, của mọi thời đại. Mỗi người cứ lớn lên cắp sách tới trường qua các môn học là được hiểu biết về vũ trụ, về quy luật của chúng mà Thiên Chúa đã tạo dựng.
Một điều ân phúc lớn lao, cho nhân loại hôm nay nữa là có Hội Thánh Chúa hiện diện nơi trần gian này. Nơi đó được Chúa hứa ban có Thánh Thần hướng dẫn cho đến ngày tận thế. Nơi đó Chúa cũng ban cho liên tục mọi thời mọi nơi những nhà, “Khoa Học”lớn lao hết lòng, tận tụy… chỉ lo học hỏi về Thiên Chúa mà hướng dẫn nhân loại sống theo thánh ý Chúa: đó là biết bao các đấng thánh, các đấng cầm quyền trong Hội Thánh xưa nay. Con cái Chúa trong Hội Thánh không còn phải cảnh như dân Do Thái xưa “bơ vơ như đàn chiên không người chăn dắt”(Mc 6,30-34). Mà dân Chúa được hướng dẫn mọi ngày từ điều nhỏ đến điều lớn trong cuộc đời.
Để mà nhận ra “cái gì là phải” mà lo mà làm như Chúa đã nói với dân Do Thái trong Tin Mừng hôm nay: Chúa dùng dụ ngôn hai người mắc nợ nhau. Người mắc nợ nếu khôn ngoan phải biết thương lượng, lo mà trả trước, đừng để đến ngày chủ nợ đưa ra tòa. Khi ấy sẽ chỉ bị ngồi tù và phải trả nợ “hết đồng kẽm cuối cùng”. Con người tôi cũng là một con nợ thật lớn đối với Thiên Chúa: Thân xác, linh hồn tôi, mọi ơn lành đến với hồn xác tôi hàng ngày, mọi tiền tài của cải tôi đang có…tất cả đều là của Chúa ban. Tôi có biết mà tạ ơn Chúa hàng ngày, có chia sẻ cho những người khó khăn hơn như Chúa muốn tôi làm? Nếu không thì có ngày tôi cũng sẽ phải ra tòa, rồi ngồi tù mà phải trả nợ cho đến “hết đồng kẽm cuối cùng.
Dấu chỉ, dấu chứng lớn nhất là chúng ta có một Thiên Chúa là Cha. Người đã làm được tất cả những gì làm được cho chúng ta, kể cả việc trao ban cho chúng ta Người Con yêu dấu duy nhất của Người, để chúng ta được hòa giải với Người và hòa giải với nhau trong tình anh chị em. Vì thế, chúng ta phải xử với nhau như anh chị em. Hơn nữa đối với Chúa Giêsu, trần gian này chẳng qua là nơi Thiên Chúa giáo huấn cho chúng ta, làm cho chúng ta nên cao cả qua những việc mình làm mỗi ngày để mang lại hạnh phúc cho nhau. Một mai đây khi đến thời đến buổi chúng ta cũng sẽ cùng nhau về với Cha. Sống ở đời này với ưu tiên một là Thiên Chúa thì chúng ta mới có thể mong được về hưởng hạnh phúc với Người.
Dù muốn hay không thì ngày ra trước tòa phán xét cũng sẽ đến với mỗi người chúng ta. Có điều ngày ấy đến rất bất ngờ, ta không biết được. Do đó tốt hơn hết là ta hãy khôn ngoan chuẩn bị sẵn sàng cho ngày ấy.
Chúa Giêsu luôn mời gọi chúng ta mặc lấy cái nhìn lạc quan và tin tưởng. Chúng ta dễ cảm tạ Thiên Chúa khi gặp may mắn, thịnh đạt, thành công; nhưng chúng ta lại dễ bị cám dỗ để không nhận ra sự hiện diện và tác động của Ngài trong những mất mát, thua thiệt. Nhìn vào điềm báo thời tiết, chúng ta biết được trời sắp mưa hay sắp nóng nực; cũng thế, nhìn vào những may mắn và cả những thất bại, chúng ta hãy nhận ra lời mời gọi tin tưởng và dâng lời cảm tạ Chúa. Mỗi gặp gỡ, mỗi biến cố đều là dấu chỉ thời gian, vừa bày tỏ sự hiện diện và tác động yêu thương của Chúa, vừa mời gọi chúng ta tín thác vào bàn tay quan phòng của Thiên Chúa.
Huệ Minh