Thứ Năm Tuần XXVIII Thường Niên Năm Lẻ
“Họ đã giết các vị ấy, còn các người thì xây lăng!”.
“Chưa bao giờ có một gương sáng đạo đức nào đáng kể nơi một người không tin Chúa; bởi lẽ, lỗ hổng trong tim họ không được lấp đầy bằng chính Ngài!” - Will & Ariel Durant.
Kính thưa Anh Chị em,
Nhận xét của Will & Ariel Durant thật sâu sắc! Lời Chúa hôm nay đề cập lịch sử của một Israel không tin. Chúa Giêsu thẳng thừng nói với những kẻ chống đối Ngài, “Các người vừa chứng thực vừa tán thành việc làm của cha ông các người, vì họ đã giết các vị ấy, còn các người thì xây lăng!”. Ngài đã để ‘lịch sử nói’ đến những lỗ hổng của một dân tộc!
Chúa Giêsu tóm tắt và kết luận lịch sử của Israel là một lịch sử chối từ Thiên Chúa, giết các tiên tri. Và nay, đến lượt con cháu các tiền nhân, những kẻ chống đối Ngài, họ đang làm điều tương tự. Họ đang đi trên vết xe đổ của cha ông. Đó là lịch sử của một dân tộc không chung thuỷ, lạm dụng và vô ơn. Thế nhưng, tình yêu luôn lớn hơn sự bội bạc; Thiên Chúa luôn lớn hơn dân Ngài!
Lịch sử Israel là tấm gương phản chiếu lịch sử cuộc đời mỗi người chúng ta, đó là một ‘lịch sử nói’ ra những thất bại, bất trung của bạn và tôi như họ; và đáng khích lệ hơn, chúng ta được thôi thúc, cảm hứng để quay về với Thiên Chúa bằng việc thống hối ăn năn. Tuy nhiên, nếu không thừa nhận yếu đuối và thất bại của mình, chúng ta khác nào những người Pharisêu và luật sĩ, những kẻ sẽ chuốc lấy nợ máu vì sự cứng lòng!
Một thiếu nữ lững thững đi vào thánh đường, ngồi trong góc tối, chẳng để cầu nguyện, chẳng để chờ ai. Một bà nội trợ đi vào, tay xách giỏ rau; bà quỳ gối vài phút, sau đó, ra về. Cô gái sững sờ, cô đang đấu tranh với niềm tin. Và ngần ấy đủ cho cô! Bà ấy đã cho cô thấy niềm tin công giáo có cơ sở như thế nào trong đời sống. Cô đứng dậy, hớn hở ra về. Chúa quan phòng đã đổ ân sủng Ngài xuống để cứu linh hồn cô, một linh hồn đang nổi loạn. Chỉ một gương sáng của bà nội trợ, cô ấy đã là một vị thánh của nước Đức, một triết gia, một nhà thơ, một văn sĩ, một vị thánh bảo trợ Âu châu được Gioan Phaolô II tôn phong ngày 11/10/1998. Đó là chị Thérèse Bénédicte Edith Stein dòng Carmel.
Qua thư Rôma hôm nay, Phaolô nói đến lịch sử một nhân loại bất chính, nhưng đó cũng là lịch sử của xót thương, “Mọi người đã phạm tội, bị tước mất vinh quang Thiên Chúa!”; nhưng “Họ được trở nên công chính do ân huệ Thiên Chúa… trong Đức Kitô”. Thánh Vịnh đáp ca thật ý tứ, “Chúa luôn luôn từ ái một niềm, ơn cứu độ nơi Người chan chứa!”.
Anh Chị em,
Lịch sử của Israel, một lịch sử được xót thương! Cũng thế, lịch sử của Edith Stein! Đó là một thiếu nữ mà trước đó, tâm hồn cô là một lỗ hổng. Và chỉ cần một gương sáng nhỏ của một người đầy Chúa, linh hồn cô đã được cứu, được biến đổi và cô đã trở thành một vị thánh. Blaise Pascal thật chí lý, “Bên trong mỗi người luôn tồn tại một lỗ hổng hình Chúa!”. Hãy để Chúa lấp đầy! Bạn và tôi với những mốc lịch sử riêng của mình, ngày thành hôn, ngày tuyên khấn, ngày chịu chức… chắc chắn có những khoảnh khắc lịch sử xót thương của mình! Lời Chúa mời gọi chúng ta hãy nghe ‘lịch sử nói’ và đáp trả bằng một niềm tạ ơn liên lỉ, kèm theo một lòng thống hối để trở về với Chúa, Đấng xót thương!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, chớ gì lịch sử đời con, một lịch sử được xót thương, cũng là lịch sử của hoán cải và là một lịch sử thánh của ‘một người sắp nên thánh!’. Tại sao không?”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)