ÁNH SÁNG PHỤC SINH
Sau giấc ngủ qua đêm dài mê mải
Con chỗi dậy ra sân khấu cuộc đời
Đã quyết tâm dâng Thánh ý giữ lời
Cho trọn hảo vai trò trong cõi thế
Con sẽ trải đường đời ngàn dâu bể
Có dễ gì trong hệ lụy trần gian
Một kiếp người vấp váp những gian nan
Trong bể khổ vẫn đưa chân tiến bước
Dẫu biết rằng đường đời đầy bạc ước
Vẫn ca vang khúc nhạc của tình yêu
Vẫn say sưa khi bóng nắng về chiều
Lời giáo huấn dặn dò từ thưở trước
Vai diễn đường đời nào ai biết được
Trải tâm can cho đến cuối đoạn đường
Mùa thương khó bao trăn trở vấn vương
Vẫn níu giữ một kiếp người yếu đuối.
Sau giấc ngủ của đêm dài nhân thế
Mở mắt nhìn xót thương mình vô kể
Bi lụy trần ai nghe tiếng thở dài
Đời hệ tại bởi cần niềm tha thứ
Con bước đi trong đêm dài tăm tối
Chờ mong hoài tia nắng sáng, bình minh
Nơi soi tỏ một mặt trời chân lý
Nơi cội nguồn của ánh sáng Phục Sinh.
Hoàng Công Nga
ƠN PHỤC SINH
Mỗi năm tiếp nối một mùa chay
Nhắc nhớ con người sớm đổi thay
Từ bỏ chính mình, qua cửa hẹp
Nhìn xem thân phận thoảng mây bay
Đời người lầm lỗi trong tăm tối
Ánh sáng Phục Sinh giữa tháng ngày
Dấu ấn thông truyền ơn hạnh ngộ
Tuyên xưng Mầu nhiệm phúc ân này.
Hoàng Công Nga
NGUỒN ƠN CỨU ĐỘ
Tội đời ám ảnh cõi lòng ta
Trăn trở băn khoăn muốn giải hòa
Một kiếp dâu tằm không đủ sức
Phận hèn tôi tớ chẳng làm ra
Ơn trên đổ xuống tràn dương thế
Phúc đức chan hòa nở rộ hoa
Ngước mắt trông chờ ơn cứu độ
Thỏa lòng mong mỏi khối tình Cha.
Hoàng Công Nga