Get Adobe Flash player

Tìm Kiếm

Đăng nhập

Thứ năm, 10 Tháng 4 2025 17:03

Vài lời ngày 10 tháng 4

Posted by 
Rate this item
(0 votes)
  ĐẤNG HIỆN HỮU: SỰ SỐNG VĨNH CỬU CỦA ÐẤNG CỨU THẾ

Trong thời khắc mà lễ Vượt Qua đang đến gần, không khí tâm linh trong cộng đồng ngày càng căng thẳng, và những cuộc tranh luận giữa Đức Giêsu và phe chống đối trở nên quyết liệt hơn bao giờ hết. Những cuộc đối thoại này, dù chỉ mang vẻ bề ngoài của một tranh cãi tôn giáo, lại hé lộ một sự thật căn bản về con người và sứ mệnh của Đấng Cứu Thế – đó chính là “Đấng Hiện Hữu”. Qua lời tuyên bố đầy táo bạo: “Thật, tôi bảo thật các ông: trước khi có ông Abraham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu” (Ga 8,58), Đức Giêsu không chỉ đơn giản đưa ra một khẳng định lịch sử mà còn khẳng định thân phận Thiên Chúa hiện diện giữa chúng ta. Chúng ta cùng suy ngẫm về thông điệp sâu sắc ấy, từ đó thêm vững lòng tin vào người đã ban cho chúng ta sự sống đời đời.

Khi Ngài tiến gần đến Lễ Vượt Qua, những tranh luận giữa Đức Giêsu và những người phản đối càng trở nên gay gắt. Những cuộc tranh luận này không chỉ là những trao đổi học thuật hay những tranh cãi về thần học mà còn là những cuộc giao tranh giữa lăng kính tự nhiên của người Do Thái với niềm tin sâu sắc về linh hồn và sự tồn tại vượt thời gian. Đối với phe chống đối, lời tuyên bố “Tôi Hằng Hữu” của Đức Giêsu là một điều không thể chấp nhận, bởi vì nó vượt quá giới hạn của lý luận thuần tuý – nó là một lời khẳng định về sự hiện hữu vĩnh cửu vốn chỉ thuộc về Thiên Chúa.

Những người lắng nghe Đức Giêsu, với tư duy truyền thống và những quy tắc đã được cất truyền từ đời ông Abraham, không thể tưởng tượng rằng một người con của họ lại có thể sở hữu sự hiện hữu vượt lên trên cả lịch sử của tổ phụ. Do đó, khi nghe những lời nói ấy, họ phản ứng bằng sự giận dữ và thậm chí “lượm đá để ném Người”. Trong khoảnh khắc ấy, chúng ta thấy được sự giao tranh giữa linh hồn và tri thức tự nhiên, giữa niềm tin chân thật và sự cứng cỏi của truyền thống. Chính qua những tranh luận này, mặt thật của Đấng Cứu Thế được phơi bày: Người không chỉ là một nhân vật lịch sử, một thầy dạy đạo hay một nhà tiên tri – Người là Đấng Hiện Hữu, Đấng có quyền ban sự sống đời đời cho những ai tin tưởng và giữ lời Người.

Đức Giêsu tuyên bố “Tôi Hằng Hữu” với ý nghĩa sâu sắc, không chỉ khẳng định sự vĩnh cửu của bản thân Người mà còn nhấn mạnh mối quan hệ gần gũi và đặc biệt với Thiên Chúa Cha. Câu nói “Trước khi có ông Abraham” đã phá vỡ mọi giới hạn của thời gian – nó không để Người gói mình trong khuôn khổ của lịch sử loài người mà mở ra một chiều sâu vượt thời gian, một hiện hữu vĩnh cửu đang hiện diện cùng chúng ta.

Sự tương đồng với lời Chúa ban cho Môsê trong sách Xuất Hành (Xh 3,14) – “Ta là Đấng Hằng Hữu”, càng làm cho lời tuyên bố của Đức Giêsu trở nên thấm đẫm thần tính. Khi Thiên Chúa tự nhận mình là “Đấng Hằng Hữu”, Người tự khẳng định sức mạnh, sự hiện diện liên tục và không bị chi phối bởi thời gian hay không gian. Đó là cội nguồn của mọi sự sống và là đích đến của mọi niềm tin. Đức Giêsu, khi tự xưng “Tôi Hằng Hữu”, không chỉ mở ra một chân lý thần bí mà còn cho thấy Người trọn vẹn là con của Thiên Chúa – Người được Chúa Cha sai đến trần gian với sứ mệnh cứu chuộc loài người.

Với danh hiệu “Tôi Hằng Hữu”, Đức Giêsu nói lên một chân lý biện chứng: Người vừa là con người, vừa là Thiên Chúa. Người không tự đến trần gian mà được Chúa Cha cử đi, và chính vì có nguồn gốc từ Thiên Chúa, Người có thể ban sự sống cho những ai tin tưởng và giữ lời Người. Đây chính là nguồn hy vọng vững chắc cho người tín hữu: trong mỗi lời hứa của Người đều chứa đựng sức mạnh của sự sống vượt qua cái chết.

Tầm quan trọng của lời “Tôi Hằng Hữu” không chỉ ở chỗ khẳng định thần tính của Đức Giêsu mà còn là nguồn động lực lớn lao cho người tín hữu. Trong cuộc sống hiện đại đầy sóng gió và biến động, khi chúng ta đôi khi bị cuốn vào những nghi ngờ của lối suy nghĩ tự nhiên, lời hứa của Đấng Cứu Thế vẫn là điểm tựa vững chắc để chúng ta bước tiếp trên con đường đức tin.

Đức Giêsu đã nói: “Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết” – đây không chỉ là một lời hứa trừu tượng mà là sự khẳng định rằng sự sống đời đời được ban cho những ai tin tưởng và sống theo lời Người. Khi chúng ta hiểu được rằng Chúa Giêsu không chỉ là người dẫn dắt đạo đức mà còn là nguồn sự sống vĩnh cửu, niềm tin của chúng ta trở nên rực rỡ và sâu sắc hơn bao giờ hết. Những giá trị của lời Người mang đến cho người tin không chỉ là an ủi tinh thần mà còn là sức mạnh để vượt qua những thử thách của cuộc đời.

Trong thực tế, nhiều người tín hữu đã tìm thấy niềm an ủi trong lời hứa ấy trong những lúc khó khăn, khi mọi cám dỗ của thế gian và áp lực của xã hội khiến họ cảm thấy lạc lõng và đơn độc. Chính tại những thời khắc đó, suy nghĩ về “Đấng Hiện Hữu” – Đấng mang đến sự sống không bao giờ kết thúc – đã giúp họ tìm thấy sức mạnh nội tại để tiếp tục bước đi. Qua đó, nhiệm vụ của mỗi người tín hữu là không chỉ giữ vững niềm tin mà còn phải sống đúng và lan tỏa thông điệp của Đấng Cứu Thế đến với mọi người xung quanh.

Đức Giêsu cũng đã đặt ra một tiêu chuẩn cao cho những ai muốn theo Người: không chỉ là niềm tin trống rỗng, mà phải là một cuộc sống sống theo lời, thể hiện qua hành động yêu thương, tha thứ và hy sinh. Qua đó, niềm tin về “Tôi Hằng Hữu” trở thành động lực để biến lời hứa của Đức Giêsu thành hiện thực trong đời sống hằng ngày của mỗi người tín hữu.

Trong mùa Chay, khi chúng ta cùng nhau nhớ về sự hy sinh của Đức Giêsu và chuẩn bị lòng đón nhận Lễ Phục Sinh, thông điệp về “Đấng Hiện Hữu” càng trở nên có ý nghĩa hơn bao giờ hết. Niềm tin vào một Đấng không chỉ tồn tại qua bao biến cố lịch sử mà còn luôn ở bên, dẫn dắt và bảo vệ chúng ta trước mọi thử thách. Những bài học từ lời của Đức Giêsu là lời nhắc nhở rằng, dù trong cơn bão tố của cuộc đời, chúng ta luôn có một nơi trú ẩn an toàn – nơi mà sự sống không bao giờ tàn.

Để sống đúng với niềm tin ấy, mỗi người chúng ta cần phải tự hỏi mình: “Làm sao để giữ lời Đức Giêsu?” Câu trả lời không nằm ở những lời nói suông hay những nghi thức tôn giáo rỗng tuếch, mà là trong hành động yêu thương, tha thứ và sống có trách nhiệm với bản thân và cộng đồng. Sống theo lời của Đức Giêsu đồng nghĩa với việc chúng ta chấp nhận thử thách của cuộc sống, biết vượt qua những khó khăn với niềm tin mãnh liệt vào sự sống vĩnh cửu mà Người hứa ban.

Trong mỗi bước chân trên hành trình đức tin, chúng ta hãy luôn nhắc nhớ rằng: sự sống đời đời không chỉ là một khái niệm trừu tượng, mà là hiện thực đang hiện hữu trong mỗi con người khi họ tin tưởng và sống theo ánh sáng của Đức Giêsu. Khi hiểu rằng người không bao giờ thực sự “chết” nếu sống theo lời Người, chúng ta sẽ có thêm sức mạnh để đối mặt với nỗi sợ hãi, với những mất mát và thậm chí là cái chết trần gian. Điều đó làm nổi bật giá trị của mỗi khoảnh khắc sống, như một phần của kế hoạch vĩ đại của Thiên Chúa đã ban cho loài người.

Chính niềm tin ấy sẽ đưa chúng ta vượt qua bóng tối, hướng về sự sống trọn vẹn trong ánh sáng của Phục Sinh – thời khắc khi chiến thắng của Thiên Chúa đã biến tuyệt vọng thành hy vọng, sự mất mát thành sự sống lại. Đây cũng chính là bài học sâu sắc dành cho mọi người – một bài học về sự hy sinh, về tình yêu thương vô bờ bến và về sức mạnh của niềm tin không giới hạn.

Nhìn lại toàn bộ cuộc tranh luận căng thẳng giữa Đức Giêsu và phe chống đối, chúng ta càng nhận ra sự khác biệt giữa con người mù quáng bởi lý luận tự nhiên và người được soi sáng bởi đức tin. Lời tuyên bố “Tôi Hằng Hữu” không chỉ là một khẳng định về sự tồn tại vĩnh cửu của Đức Giêsu, mà còn là lời mời gọi mỗi người trong chúng ta sống theo con đường dẫn đến sự sống đời đời.

Dù những người nghe hôm đó không thể hiểu hết được ý nghĩa thiêng liêng của những lời nói ấy, nhưng đối với người tín hữu, đó chính là nguồn ánh sáng dẫn lối trong mỗi bước chân, là nguồn an ủi trong những lúc bấp bênh của cuộc đời. Sự hiện hữu của Đức Giêsu – Đấng Hiện Hữu – mở ra một chân lý bất diệt: sự sống của Người không bao giờ phai mờ, và lời Người sẽ luôn trường tồn với thời gian.

Mỗi khi chúng ta gặp khó khăn, khi những thử thách của cuộc sống đe dọa làm lung lay niềm tin, hãy nhớ rằng đức tin vào “Đấng Hiện Hữu” chính là động lực để chúng ta đứng vững. Người đã đến trần gian không phải để phán xét hay để biện minh, mà là để ban sự sống – một sự sống vượt lên trên mọi bi kịch và đau thương.

Trong mùa Chay này, hãy mở lòng đón nhận thông điệp của Đức Giêsu, sống đúng với lời hứa của Người, và để niềm tin ấy trở thành sức mạnh nội tại giúp chúng ta bước qua mọi gian nan. Hãy giữ chặt lời của Người, bởi trong mỗi lời đó, chính là con đường dẫn đến sự sống đời đời, đến sự tự do khỏi cái chết và đến với ánh sáng của Phục Sinh.

Xin cầu nguyện cho mỗi người tín hữu được ban sức mạnh, được soi sáng trong những lúc tối tăm của cuộc đời, và luôn sống trong niềm hy vọng vĩnh cửu của Đấng Cứu Thế. Hãy để mỗi hành động của chúng ta, mỗi lời nói của chúng ta, đều phản ánh sự hiện hữu của Đức Giêsu – Đấng Hiện Hữu – và qua đó, làm nên một cộng đồng tin yêu đầy yêu thương và chân thành.

Lm. Anmai, CSsR


KHÔNG VUI VẺ MÃI, MÀ CŨNG CHẲNG ĐAU BUỒN HOÀI - Vài lời ngày 10 tháng 4


KHNG VUI_V_MI_M_CNG_CHNG_AU_BUN_HOI


Đời người vốn dĩ là một chuỗi những cung bậc cảm xúc: vui buồn, hạnh phúc hay tuyệt vọng. Thế nhưng, chẳng có niềm vui nào kéo dài mãi, cũng chẳng có nỗi buồn nào tồn tại vĩnh viễn. Tất cả cảm xúc rồi cũng sẽ trôi qua, như cách mà ngày và đêm thay phiên nhau mang lại những khung cảnh mới cho cuộc sống.

Cuộc sống luôn chuyển động, và chẳng điều gì cố định mãi. Hạnh phúc, thành công hay nỗi buồn, thất bại – tất cả chỉ là những khoảnh khắc tạm thời. Khi hiểu được quy luật vô thường, ta sẽ trân trọng hơn lúc vui vẻ, và không quá bi lụy lúc đau buồn.

Mỗi cảm xúc đều có giá trị riêng, giúp ta hiểu mình và cuộc đời rõ hơn. Khi buồn, hãy cho phép bản thân thừa nhận nỗi buồn và quan sát nó. Khi vui, đừng vì quá say sưa trong niềm hạnh phúc mà quên chăm sóc tâm hồn mình. Những cảm xúc đến rồi đi là cơ hội để ta hoàn thiện và trưởng thành.

Giữa hai thái cực vui – buồn, còn có nhiều trạng thái bình yên mà ta có thể tìm thấy. Sự tỉnh thức cho phép ta nhận ra bản chất của mọi điều xung quanh, sống trọn vẹn trong phút giây hiện tại. Khi tâm trí an nhiên, ta không còn bị cuốn trôi bởi cơn sóng cảm xúc vô tận.

Động lực sống đến từ những mục tiêu, khát khao và tình yêu dành cho cuộc đời. Mỗi ngày, hãy tự hỏi: “Mình muốn mang điều tốt đẹp gì cho bản thân và cho người khác?” Khi có đích đến rõ ràng, cảm xúc dù thăng hay trầm cũng chỉ là bước đệm giúp ta đến gần hơn với mục tiêu.

Đừng quên rằng niềm vui sẽ nhân đôi khi ta biết sẻ chia, và nỗi buồn sẽ vơi đi phân nửa khi có người đồng cảm. Kết nối với gia đình, bạn bè và những người xung quanh giúp ta không cảm thấy cô đơn trong cả niềm vui lẫn nỗi buồn.

Cuộc sống là chuỗi ngày đan xen giữa hạnh phúc và khổ đau, thành công và thất bại. Không vui vẻ mãi, mà cũng chẳng đau buồn hoài – đó là quy luật tự nhiên. Điều quan trọng là ta biết trân trọng từng khoảnh khắc, chấp nhận mọi cung bậc cảm xúc và tiếp tục tiến về phía trước với lòng kiên định, tình yêu thương và sự lạc quan.

Lm. Anmai, CSsR

Read 50 times Last modified on Thứ sáu, 11 Tháng 4 2025 07:59
More in this category: « Bất tử Kiệt tác »