Văn hóa Nghệ thuật (1606)
Â
Â
Tôi im lặng, nhìn xuống đường, tự dưng có một cái gì đó cay cay nơi khẽ mắt. Đôi lúc, chỉ muốn quan tâm một người, mà sao người ta lạnh lùng đến vậy. Thôi kệ, chỉ là tình một ngày với nhỏ thôi có chi đâu, qua hôm nay sẽ quên, biết chi nhiều. Nhưng lương tâm, một thằng con trai, thấy con gái khóc tự dưng thấy chạnh lòng. Mà từ trước tới giờ, tôi sợ nhất nhìn con gái khóc.
Published inVăn
Em vẫn dịu dàng ... xa vắng nhớ mongMột cảm giác ...ảo ... cứ len dần trong góc tốiNghe trong gió tiếng thì thầm trách mócCủa một ai nhớ đến một ai ?
Published inThơ
Â
Â
Từ đêm về cho đến buổi bình minh Ngài dõi bước, mọi nơi, Ngài đưa dẫn Luôn yêu thương, thứ tha, đầy kiên nhẫn Dù bao lần con phản bội vong ân.Â
Published inThơ
Cứ chậm rãi nhìn dòng người xuôi ngượcTa nhận ra, thú vị của cuộc đờiMột phút yên... để nghe đời buồn bãMột phút nhìn... cảm nhận ... thế gian ơi!
Published inThơ
Có nhiều khi Giữa sóng xô của cuộc đời Vùi dập con tả tơi Xin ban cho con Thêm lòng tin vào ChúaÂ
Con người ta từ đâu đến ?
Sống trên thế gian nầy để làm gì ?Chết rồi sẽ đi về đâu ?Những câu hỏi đã thành quen thuộcMỗi người trả lời một cách khác nhau
Published inThơ
Â
Thênh thang một góc trời riêng
Em về em nhớ một thời dấu yêuCó con đường nhỏ thân quenMỗi ngày hai buổi sáng chiều có nhau.
Published inThơ
Con yêu Chúa chỉ vì con yêu Chúa
Không phải vì vui, vì dễ, vì gầnCon yêu Chúa bằng tâm hồn bé nhỏNhư ánh mặt trời tỏa nắng trên sông
Published inThơ
Â
Â
Xin cho con niềm cậy trông kiên vững Giữa đâu thương,cả giữa những đam mê Đừng để con quên đi cả lối vể Có Ngài bên, con tràn trề hy vọng.Â
Published inThơ
Mobile, vi tính, xe riêng
Khả năng, danh vọng, bạc tiền là chi?Mà con mãi miết so bìĐắm trong lợi nhuận, được gì hả con?
Published inThơ