TMĐP- Phụng vụ Lời Chúa suốt Mùa Vọng tha thiết kêu gọi, và mời chúng ta cùng lên đường với Giáo Hội để “dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi”(Mc 1,3).
Chúng ta đang sống trong một thế giới với quá nhiều rủi ro và đe dọa: những rủi ro thiên nhiên khi trái đất và môi trường sống không được con người tôn trọng, mà hậu qủa là cuồng phong, lũ lụt, động đất; những đe đọa ngày càng khủng khiếp do tham vọng điên rồ và tinh thần cuồng tín tôn thờ những chủ nghiã mang tính qúa khích, cực đoan của nhiều nguời đang đưa nhân loai vào những cuộc chiến tranh tự hủy diệt.
Quả thực, có quá nhiều lý do để chúng ta sợ cuộc sống, ngao ngán đời sống, mệt mỏi với người cùng sống và cô độc lầm lũi đi dần về phiá bóng tối thất vọng.
Nhưng chính trong hoàn cảnh không vui, ở những ngày thiếu nắng mai ấm áp, phấn chấn ấy, Giáo Hội mời gọi chúng ta hướng mắt nhìn về Đức Giêsu, Thiên Chúa cứu độ, Đấng đến với chúng ta giữa lòng cuộc đời đầy kịch tính, hiện diện bên cạnh chúng ta trong những rủi ro, đe dọa, lo sợ do chính chúng ta gây ra cho nhau, và đồng hành với chúng ta trên từng cây số đường đời nhiều oan khiên, khó khăn, trắc trở, và đầy những tai nạn, biến cố bi thương, để mở ra cho chúng ta con đường Hy Vọng, và làm rạng rỡ cuộc đời chúng ta bằng ánh sáng Hy Vọng là Hồng Ân của Thiên Chúa.
Nhưng niềm Hy Vọng, con đường Hy Vọng chúng ta đợi chờ từ Thiên Chúa ấy không là hy vọng bình thường, được hiểu theo nghiã thường, nhưng là Ơn Sủng của Thiên Chúa Ba Ngôi được ban cho từng người qua “diện mạo con người ”của Đức Giêsu, Con Một Thiên Chúa khi Ngài xuống thế làm người và ở với loài người chúng ta. Chính Ngôi Lời Thiên Chúa làm cho cuộc sống buồn thảm của chúng ta không còn bị che phủ bởi tang chế sầu thương, nhưng bừng lên ánh sáng Hy Vọng trong niềm vui khôn tả của cả đất trời như ngôn sứ Isaia đã tuyên sấm: “Trời hãy hò reo, đất hãy nhảy múa, núi non hãy bật tiếng hò reo, vì Đức Chúa ủi an dân Người đã chọn và chạnh lòng thương những kẻ nghèo khổ của Người”(Is 49,13).
Quả thực, chúng ta là những kẻ nghèo khổ được Thiên Chúa thương ban niềm vui của Hy Vọng là chính Ngài, qua Lời Hứa: “Nước Trời là của những ai nghèo khó; Thiên Đàng là gia nghiệp của những ai hiền lành, khiêm nhường; Thiên Chúa sẽ ủi an, nâng đỡ và lau khô nước mắt những cõi lòng sầu khổ; Ngài thương xót những ai có lòng xót thương, và cho nhìn thấy tôn nhan Ngài những ai có lòng khiết tịnh, thanh cao; nhất là cho làm con và ban phần thưởng lớn lao trên trời cho những người bị thiên hạ sỉ vả, bách hại, vu khống, hàm oan, hiểu lầm vì làm vinh danh Thiên Chúa”(x. Mt 5, 3-12).
Vâng, Mùa Vọng là khởi đầu của hành trình sống niềm Hy Vọng là ơn sủng vô cùng lớn lao của Thiên Chúa ban cho loài người, ở đó Giáo Hội kêu gọi chúng ta sống niềm Hy Vọng , nhưng không sống như người ta chạy theo một chủ nghiã, một phong trào, trái lại, sống niềm Hy Vọng ở người Kitô hữu là đi theo một Thiên Chúa làm người, có tên “Emmanuen, nghĩa là “Thiên Chúa ở cùng chúng ta (Mt 1, 23).
Bước chân đi theo Con Người Thiên Chúa ấy đòi người môn đệ phải can đảm ra khỏi bóng tối để đi với ánh sáng; phải yêu thương nhau như Đức Giêsu đã yêu thương; phải kiên trì sống Lời Chúa và làm chứng cho mọi người: Thiên Chúa yêu thương họ.
Đó là tất cả những gì phụng vụ Lời Chúa suốt Mùa Vọng tha thiết kêu gọi, và mời chúng ta cùng lên đường với Giáo Hội để “dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi”(Mc 1,3).
Jorathe Nắng Tím
https://tinmungduongpho.com/suy-niem-mua-vong-nam-a/